← Ch.0508 | Ch.0510 → |
Tư Ung, là thành chủ Thế Giới Thành của một phương thế giới. Dựa theo phân chia cấp bậc trong vũ trụ, hắn là một Giới Chủ!
Kim Giác Cự Thú, phân thân Ma Sát Tộc đều chỉ là cấp Vực Chủ cấp sáu. Hơn nữa khác nhau lớn nhất giữa Giới Chủ và Vực Chủ chính là có thể thi triển ' Thế giới lực ', khống chế thế giới lực làm cho thực lực họ đạt tới một trình độ kinh người.
Do đó Vực Chủ cấp chín và Giới Chủ cấp một, cực kỳ chênh lệch.
"Bây giờ gặp phải Tư Ung, thật sự là tìm chết." La Phong hiểu, vội dùng ý niệm hỏi Ba Ba Tháp.
- Ba Ba Tháp, tên Tư Ung là Thế Giới Chủ của một phương thế giới. Ngươi nói xem ta tiếp theo nên làm gì?
Mặc dù trong lòng cũng đã suy nghĩ riêng, nhưng nên hỏi Ba Ba Tháp một chút vẫn tốt.
Dù sao Ba Ba Tháp suy nghĩ vấn đề rất toàn diện, mà kinh nghiệm nó lại phong phú!
- Chạy trốn, mau mau chạy trốn, càng xa càng tốt.
Ba Ba Tháp vội nói:
- Hắn đã là Thế Giới Chủ của một phương thế giới. Vậy Yến Cương Thành cách Thế Giới Thành phỏng chừng vài ức km. Với tốc độ ánh sáng, một giây 30 vạn km, máy bộ đàm truyền tín hiệu cũng mất nửa giờ là hắn có thể nhận được tin. Rồi hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tới đây!
- Tốc độ nhanh nhất?
La Phong nhíu mày.
Vài ức km, Giới Chủ cũng phải khá lâu.
- Đến cả hai Vực Chủ cũng có phi thuyền, vậy Giới Chủ mười phần cũng có phi thuyền. Phi thuyền bay trên tầng mây Huyết Lạc đại lục cũng gần bằng tốc độ ánh sáng, trong vòng 3 giờ tuyệt đối có thể đến đây!
Ba Ba Tháp liền nói.
- Nhưng mà khi ta giết thần điện đặc sứ đã đội chiến khôi mặt nạ bảo hộ mà.
La Phong lại nói.
- Đừng ôm tâm lý may mắn. Yến Cương Thành dù sao cũng chỉ có chừng đó, ngươi làm sao biết... trong khoảng thời gian này, ngươi không bị người hữu tâm nào chú ý? Nhớ kỹ, có chút nguy hiểm là không thể trì hoãn mà mạo hiểm. Hơn nữa, đừng xem nhẹ bất kỳ một Giới Chủ nào.
Ba Ba Tháp vội nói:
- Ngươi quyết định đi.
- Ngươi nói, ta có thể lộ?
La Phong cau mày.
Đi?
Biết Mạc đặc sứ đã dùng công cụ thông tin quay lại cảnh mình giết người rồi phát sóng cho Tư Ung. La Phong trong nháy mắt đã quyết định, nếu mình bay qua mười tám tầng mây, đáp phi thuyền tộc cơ giới, ai có thể tìm tới mình?
Chỉ là...
Mình không nguy hiểm, nhưng cha con Nạp Bố, Tiểu Nạp Khả thì sao? Một khi mình bộc lộ mặt thật, vậy hai phụ tử đó e rằng sẽ bị giận chó đánh mèo. Nạp gia nho nhỏ... trước mặt Giới Chủ đang giận dữ, e rằng trong nháy mắt sẽ bị san thành bình địa.
- Nạp gia phải làm sao?
La Phong hỏi.
- Nạp gia gì cơ?
Ba ba Tháp nghi hoặc.
La Phong nhanh chóng nói lại một vài tình huống đại khái cho Ba Ba Tháp.
- Ừm, rất phiền phức. Quan hệ Nạp gia với ngươi mặc dù rất ít người biết, cũng không thấy rõ. Nhưng... với năng lực Giới Chủ, hơn nữa đây là địa bàn của hắn, muốn điều tra được cũng không khó. Như vậy đi, La Phong. Ngươi bây giờ mau mau đi tới Yến Cương Thành, gặp thẳng phụ tử Nạp gia! Ngươi để cho bọn họ tự mình quyết định, theo ngươi đi, hay ở lại Yến Cương Thành. Nếu đi với ngươi... Ngươi có thể dẫn phụ tử đó tới một thế giới khác ở Huyết Lạc đại lục! Một phương thế giới Huyết Lạc đại lục cũng như các quốc gia, tranh đấu công phạt nhau, phụ tử Nạp gia chạy trốn tới thế giới khác, cho dù Tư Ung cũng không thể tìm được phụ tử họ giữa biển người vô tận.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
- Chỉ có thể như vậy.
Cũng bất chấp việc dung hợp Huyết Lạc Tinh nữa, đợi việc này giải quyết xong xuôi sẽ dung hợp cũng không muộn.
Vèo!
Yến Cương thành, tối nay vô cùng náo nhiệt.
Nạp phủ.
- Mấy ngày nay có chuyện gì thế không biết. Đầu tiên là tộc trưởng Thuần Vũ gia tộc chết, bây giờ đến cả Phủ Thành Chủ cũng thành chiến trường.
Nạp Bố đứng bên cạnh lan can lầu ba, vịn tay nhìn ra xa, chỗ Phủ Thành Chủ.
- Nạp Bố, vào nhà.
Một thanh âm vang lên.
- Hả?
Nạp Bố giật mình, lập tức cả kinh, vội đi vào trong phòng. Chỉ thấy trong phòng có thanh niên tóc đen mặc một thân chiến màu đen giáp đang ngồi đó. Điều này làm Nạp Bố cảm thấy nghi hoặc:
- Trong đêm khuya như vậy mà cao thủ thần bí này chạy thẳng tới Nạp gia ta, rốt cuộc là nguyên nhân vì sao?
- Phong đại nhân.
Nạp Bố hành lễ.
- Đợi một chút.
La Phong lặng lẽ ngồi ở kia.
Két!
Cửa dưới lầu đẩy ra. Lập tức thang lầu vang lên tiếng bước chân. Mấy chốc Tiểu Nạp đã xuất hiện, xông vào phòng. Vừa thấy La Phong vội kích động nói:
- Phong đại ca. Ngươi đã đến rồi. Ngươi truyền âm bảo ta tới đây rốt cuộc là vì chuyện gì.
- Nạp Bố rất nghi hoặc. Cao thủ thần bí này triệu tập phụ tử họ làm gì?
- Bây giờ thời gian khẩn cấp, ta cũng không khách sáo với các ngươi nữa. Ta nói thẳng cho các ngươi vài tình huống.
La Phong trịnh trọng nói.
Nạp Bố cả kinh, liền nói:
- Phong đại nhân xin mời nói.
La Phong nhanh chóng đem những việc gần đây đại khái miêu tả lại, nghe thế Nạp Bố sắc mặt càng ngày càng trắng nhợt.
Hắn hoàn toàn khiếp sợ
Trời đất, gia chủ Thuần Vũ gia tộc, lão tổ, tướng quân Thạch Phong gia tộc, thành chủ, thậm chí hai vị thần điện đặc sứ, lại toàn bộ bị cao thủ thần bí trước mắt này giết chết.
Việc này...
Thần điện đặc sứ!
Cao thủ thần bí này thật là đáng sợ!
Nạp Bố sắc mặt trắng bệch, còn Tiểu Nạp Khả hoàn toàn ngẩn ngườ. Đây đều là những nhân vật trong truyền thuyết
- Việc là như thế đó. Nạp Khả, Nạp Bố, các ngươi lựa chọn đi.
La Phong trịnh trọng nói:
- Lựa chọn ở lại Yến Cương Thành, hay lựa chọn để ta đưa các ngươi đi! Nếu ở lại, rất có thể lộ.
Nạp Bố cau mày, trong lòng đưa ra rất nhiều câu hỏi.
Tiểu Nạp cũng rất loạn.
- Ừm.
Nạp Bố nghiến răng.
- Quyết định rồi chứ?
La Phong nhìn Nạp Bố.
- Đúng.
Nạp Bố gật đầu.
- Ta chuẩn bị tiếp tục ở lại Yến Cương Thành, sống cuộc sống bình thường trước nay. Nhưng ta muốn xin Phong đại nhân đưa nhi tử ta ly khai Yến Cương Thành!
- Cha!
Tiểu Nạp Khả nhất thời mắt đỏ ửng, vội kêu lên:
- Ta không rời khỏi cha đâu!
- Đừng ồn!
Nạp Bố quát khẽ.
- Cha!
Tiểu Nạp Khả muốn khóc
La Phong lặng lẽ nhìn cảnh này. Hắn cũng chỉ có thể trầm mặc.
- Phong đại nhân, cứ như vậy đi. Ta tin rằng rất ít người biết ta có quan hệ với Phong đại nhân. Thứ hai, cho dù biết thì sao. Chỉ gặp qua hai ba lượt, cũng không phải là giao tình thâm hậu gì. Hơn nữa Thế Giới Chủ cũng không nhất định có thể tra được hung thủ là ai.
Nạp Bố tiếu cười nói:
- Quan trọng nhất chính là... Ta tiếc...
Nạp Bố trong mắt có vẻ cảm khái.
- Ta tiếc, gia sản của ta!
- Ừm.
La Phong khẽ gật đầu.
- Nạp Bố, để an toàn cho ngươi, trước khi đi, ta sẽ dùng linh hồn bí pháp xóa ký ức của ngươi đêm nay! Đến lúc đó người khác cho dù dùng loại linh hồn bí pháp tra tìm, cũng điều tra không ra gì cả.
- Như vậy là tốt, như vậy là tốt.
Nạp Bố gật đầu lia lịa, trên mặt lập tức lộ ra vẻ chờ đợi
- Phong đại nhân, có thể cho ta và Khả Khả một mình với nhau một lát không?
- Có thể.
La Phong đi ra khỏi phòng, tới tĩnh thất bên cạnh lặng lẽ chờ đợi.
La Phong trong lòng rất bùi ngùi.
Còn trong phòng, cha con Nạp Bố, Nạp Khả đang dặn dò chia tay.
- Đừng khóc.
Nạp Bố nhìn nhi tử mình.
- Cha, cha.
Tiểu Nạp Khả khóc ấm ức
Lúc trước luôn sống trong sự sủng ái của cha, nhưng bây giờ phải xa cha thì hắn mới có thể cảm thấy không đành.
- Nhìn việc, phải nhìn hai mặt.
Nạp Bố chăm chú nhìn nhi tử mình.
- Khả Khả, chuyện gì đều có ưu điểm, nhược điểm. Lần này chúng ta có thể gặp được Phong đại nhân... Bây giờ thoạt nhìn có vẻ rất gay go, ngươi và ta phải chia tay. Nhưng ngươi phải hiểu, Phong đại nhân hoàn toàn có thể tự mình bỏ đi. Nhưng hắn lại tới tìm chúng ta. Điều này nói lên cái gì? Nói rằng hắn rất trọng thị chúng ta, hơn nữa cũng có chút áy náy.
- Đây đã ta họa của Nạp gia, cũng là kỳ ngộ để Nạp gia ta một lần chính thức quật khởi!
Nạp Bố mắt lóe sáng.
- Huyết Lạc đại lục, không phải đã từng chết ngàn vạn người, chen lấn qua rất nhiều người để bái một vị cường giả làm sư phụ, bất chấp nguy hiểm cửu tử nhất sinh! Vị Phong đại nhân này chính là một siêu cao thủ chính thức. Ngươi không nghe qua sao, đến cả lão tổ Thuần Vũ gia tộc, thành chủ của chúng ta, thậm chí cả thần điện đặc sứ, toàn bộ đều bị giết. Đây là thực lực đáng sợ như thế nào chứ?
- Trên đại lục này, tiền tài đều là giả, sức mạnh mới là thật!
Nạp Bố nhìn Nạp Khả.
- Khả Khả, ngươi bây giờ có hy vọng trở thành một siêu cường giả trên vùng đại lục! Tương lai, ngươi thậm chí còn có thể trở thành lãnh chúa một phương lãnh địa, khống chế ức vạn người.
Nạp Khả sửng sốt.
- Nhớ kỹ
- Nếu thấy một đại kỳ ngộ, phải nắm lấy nó!
Nạp Bố nhìn chằm chằm vào nhi tử mình.
- Sau khi ta chết, cũng có thể nhìn mặt tiền bối Nạp gia rồi! Hiểu không?
- Ừm, Ừm.
Nạp Khả nước mắt ròng ròng, nhưng gật đầu rất mạnh.
- Rất tốt.
Nạp Bố khẽ mỉm cười, vuốt đầu nhi tử mình, nhè nhẹ ôm nhi tử vào lòng, thở dài nói:
- Cha ngươi đời này lo lắng nhất chính là ngươi. Nạp gia ta, không có đủ vũ lực... Cũng tương tự như Bách gia. Vì không có đủ vũ lực mà một đêm đã bị nhổ tận gốc. Ta lo lắng cho ngươi. Tính cách của ngươi và ta khác nhau. Ta có thể chống đỡ gia sản, nhưng tính cách của ngươi... bây giờ thì tốt lắm, cha yên tâm rồi.
Nạp Khả trong lòng cha chỉ biết khóc.
Một lát sau.
Trong phòng La Phong đứng trước mặt Nạp Bố, trịnh trọng nói:
- Ta sẽ gạt bỏ đoạn ký ức này của ngươi, sau này ngươi cũng sẽ không biết, nhi tử ngươi đi đâu.
- Chưa đi, ta không biết mà... người khác biết sao được chứ?
Nạp Bố mỉm cười gật đầu
- Ừm.
La Phong khẽ gật đầu.
Nhất thời một luồng niệm lực hư hóa xâm lấn thẳng vào linh hồn người trước mắt. Muốn phân tích ký ức rất khó, bình thường " bí pháp loại Sưu hồn" đều tương đối phiền phức. Nhưng là hủy diệt lại dễ dàng. Chỉ cần gạt bỏ một đoạn ký ức nhỏ là việc rất dễ dàng, thậm chí còn có thể chỉ dựa vào thôi miên, thôi miên đối phương, làm bản thân đối phương tự mình có thể phong ấn ký ức.
Là đệ tử linh hồn đại sư Hô Diên Bác, đối với La Phong thì thủ đoạn này không khó khăn gì.
Khoảnh khắc sau.
- Ừm, chuyện gì thế?
Nạp Bố cảm thấy đầu choáng váng, nhìn chung quanh, căn phòng trống rỗng
Hắn gục đầu trên bàn viết.
- Chẳng lẽ mình mệt quá ngủ gật?
Nạp Bố, hoàn toàn quên mất việc vừa phát sinh lúc trước.
Lại càng không biết, nhi tử đã theo La Phong ly khai Yến Cương Thành.
----- o O o -----
← Ch. 0508 | Ch. 0510 → |