← Ch.0937 | Ch.0939 → |
Băng Ngục, trong cung điện Thiên Lang.
Thiên Lang thật sự lo lắng.
Hắn lo lắng, chờ mong nhìn hầu nữ của mình. Hầu nữ đó đang nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định để ' nghiệm chứng"
"Vô tận kỷ nguyên vẫn luôn bị nhốt ở đây. Có thể ra ngoài được hay không là phải trông vào lần này! " Trong con mắt xanh lè của Thiên Lang tóe ra hung mang, đây mới là bản tính của nó " Nhất định phải liên lạc được, nhất định! " Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng Thiên Lang lại cảm giác mỗi một giây như bằng một năm.
Hầu nữ từ từ mở mắt.
- Được chứ?
Thiên Lang gầm khẽ.
- Chủ nhân, đã có phúc đáp.
Hầu nữ cung kính đáp.
- Có phúc đáp à?
Thần thể khổng lồ của khẽ run lên, máu trong cơ thể sôi trào, thời gian qua hắn chưa bao giờ kích động như thế.
- Ha ha ha, được được.
Thiên Lang không nén được ngẩng đầu phát ra một tiếng sói tru.
Tiếng gào thét từ trong cung điện xuyên ra ngoài.
La Phong lại đứng một bên quan khán.
- Thiên Lang.
La Phong mở lời nói.
- Ha ha, nhân loại, ngươi quả thật đã nói là làm.
Thiên Lang nhìn xuống La Phong,
Sau khi có phúc đáp, tự nhiên tin tức này sau khi được xác nhận sẽ chuyển tới sư phụ. Biết sắp được ra ngoài, Thiên Lang làm sao mà không hưng phấn chứ? Thiên Lang lúc trước trầm ổn như băng sơn, còn Thiên Lang bây giờ lại tràn ngập ý chí chiến đấu, như một hòn núi lửa sắp bộc phát.
- Ta đây đi trước.
La Phong mỉm cười nói.
- Ha ha
Thiên Lang phát ra một tràng cười.
- Ta không tiễn.
Chỉ nghe thanh âm ầm ầm, rồi cửa chính cung điện mở ra.
La Phong đưa mắt nhìn, rồi lập tức hai cánh rung lên, hóa thành một luồng hào quang biến mất luôn.
- Chúc mừng chủ nhân, chúc mừng chủ nhân.
- Chúc mừng chủ nhân.
Đám tôi tớ trong đại điện ai cũng mừng rỡ.
Thiên Lang lại truyền âm quát:
- Không cần nói nhiều. Tuy nói Tôn Giả Đâu Khấu xanh không thể luôn luôn chú ý tới tất cả mọi việc trong "Băng Ngục", nhưng bị hắn phát hiện ra cũng phiền phức lắm. Trước khi ra ngoài, không được gây chuyện. Chúng ta lặng lẽ chờ đợi, tin rằng một hai ngày nữa là chúng ta có thể ra khỏi đây...
Thiên Lang ngẩng đầu xuyên qua cửa chính cung điện hướng mắt nhìn thế giới băng tuyết vô tận ngoại giới, trong lòng thầm nhủ:
- Nhân loại, ta không muốn sinh sự. Thú Thần Truyền Thừa Lệnh tạm thời để ở chỗ ngươi. Đợi đến khi siêu tồn tại yêu tộc ta xuống đây, hừ hừ, Thú Thần Truyền Thừa Lệnh phải hiến cho yêu tộc ta.
- Ha ha ha
Thiên Lang không nén được phát ra một tràng cười. Chỉ là lần này hắn cố ý khống chế, thanh âm chỉ vang vọng trong đại điện.
La Phong vừa mới bay ra khỏi đại điện không lâu, Cực Hồng Vương lập tức xuất hiện mang hắn thuấn di bay ra xa.
Sâu dưới lớp tuyết Đông Phương Băng Ngục.
Chỗ ở của La Phong.
"Đã lấy được Thú Thần Truyền Thừa Lệnh." La Phong vui vô hạn " Không ngờ Tổ Thần Giáo lại như vậy. Tám Đại Thần Thú. À, Thất Kiếm Vương năm đó xuất ra Cái Ao Vàng, trên đó có điêu khắc mấy con thần thú."
Trong đầu La Phong đột nhiên hiện lên cảnh khi Trấn Phong Tinh Thần xuất thế, tộc cơ giới Mệnh Vẫn Vương suất lĩnh cường giả dưới trướng tập kích Thất Kiếm Vương. Thất Kiếm Vương xuất ra một Cái Ao Vàng rất đặc thù.
"Đó hẳn là có liên quan tới Tổ Thần Giáo."
"Xem ra Thất Kiếm Vương cũng chiếm được đặc thù truyền thừa." La Phong càng thêm chờ mong." Ta cũng muốn xem nơi Thần Thú Truyền Thừa cao nhất của Tổ Thần Giáo rốt cuộc là như thế nào."
"Thiên Lang "
"Lần này cũng phải cám ơn ngươi." La Phong ngẩng đầu, rồi nở nụ cười." Không biết Thiên Lang có thể mời ra tồn tại nào của yêu tộc hiện thân, thực lực không biết có thể so sánh được với Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ ta không."
Yêu tộc đích xác đã bố trí không ít mạng lưới tình báo trong Vũ Trụ Giả Định của nhân loại. Chỉ là bình thường các Bất Hủ Yêu tộc không hề có tư cách sử dụng mạng lưới tình báo. Cho dù là tinh anh tộc quần như Bất Hủ cấp phong Vương, trong điều kiện bình thường cũng cấm sử dụng mạng lưới tình báo. Chỉ khi gặp việc đặc thù, hoặc thời khắc trọng yếu mới có thể thỉnh thoảng sử dụng.
Vì, mỗi lần sử dụng mạng lưới tình báo đều rất nguy hiểm.
Cho dù rất cẩn thận sử dụng rất nhiều phương pháp, nhưng hệ thống giám sát Vũ Trụ Giả Định đâu đâu cũng có. Phàm là một chút xíu đầu dây mối nhợ cũng sẽ bị quản chặt. Do đó mỗi lần sử dụng Vũ Trụ Giả Định, đều có nguy cơ bại lộ mạng lưới tình báo, cái giá phải trả cũng cực cao!
"Tư Thượng Ngõa hóa ra còn sống! "
Ở lãnh thổ Yêu tộc, một tinh cầu phồn hoa vô cùng, có vô số yêu tộc nhỏ yếu sinh sống. Nhưng giữa vô số tinh cầu yêu tộc nhỏ yếu đó lại ẩn mình một vị hoàng tộc yêu tộc một Vũ Trụ Tôn Giả cường đại của " Thiên Lang tộc".
"Tư Thượng Ngõa là đệ tử thứ ba của ta. Khi ta vừa trở thành Vũ Trụ Tôn Giả đã thu đệ tử này. Bặt tin tức hắn không biết bao lâu rồi, hóa ra hắn vẫn còn sống." Một Thiên Lang vẻn vẹn chỉ dài hơn hai thước, lông toàn thân ánh lên màu xanh, đang có vẻ rất vui trong cung điện u tĩnh, phát ra một tiếng gầm khẽ." Hơn nữa còn tu luyện tới cấp độ phong Vương gần như vô địch. Ha ha ha ha, bị nhốt ở Băng Ngục, không có tài nguyên gì, không có sư phụ chỉ điểm, hắn cũng có thể tu luyện tới phong Vương vô địch. Ha ha, ta lúc trước cho rằng Tư Thượng Ngõa là niềm hy vọng trở thành Vũ Trụ Tôn Giả của Thiên Lang ta. Xem ra ta đoán không sai."
"Nếu hắn có thể ở trong tộc quần, được tài nguyên cung ứng, được chỉ điểm, sợ sớm đã thành Vũ Trụ Tôn Giả rồi."
"Ừm."
Thiên Lang nhìn như bình thường này đi loanh quanh bằng bốn vó.
Đột nhiên một thanh âm truyền đến:
- Sư phụ, ngươi xuất quan à?
Chỉ thấy giữa chủ điện sừng sững của cung điện, một hình ảnh Thiên Lang dài hơn mười km từ từ xuất hiện, lập tức nhanh chóng thu nhỏ lại, rồi biến thành dài hơn hai thước. Thiên Lang này là một đệ tử của Vũ Trụ Tôn Giả, cũng là chủ nhân của cả tinh cầu này.
- Ta còn có việc.
Thiên Lang xanh gầm khẽ một tiếng, lập tức hư không tiêu thất.
Sâu trong lãnh thổ quốc gia yêu tộc, giữa không gian vô tận, có một cung điện lơ lửng. Chung quanh tất cả đều là ngọn lửa xoay vòng, những ngọn lửa màu đen, màu trắng, màu tím, màu đỏ, màu xanh lá, màu xanh lam, đủ mọi sắc thái. Mỗi một ngọn lửa đều như một hằng tinh, xoay vòng chung quanh cung điện.
Nếu đứng xa một chút, căn bản không thể thấy tất cả.
Hiển nhiên thời gian và không gian chung quanh cung điện đã bị méo mó, tự hóa thành một vùng thời gian không gian.
Tòa cung điện lơ lửng tạo hình cùng loại với một ngọn lửa, cung điện yên tĩnh không một tiếng động, một khoảng chết chóc. Trên quảng trường khổng lồ trước cung điện chợt xuất hiện hào quang mù mịt, sau đó ngưng tụ thành một con Thiên Lang xanh dài ước trên mười km.
- Thủ lĩnh.
Thiên Lang xanh cung kính quỳ rạp xuống.
Những điêu khắc như con mắt trên cung điện chìm trong ngọn lửa đột nhiên chớp chớp, rồi cả cung điện phát ra một thanh âm ầm ầm:
- Có việc gì nói đi.
- Thủ lĩnh, ta vừa mới nhận được tin tức đệ tử ta truyền về. Đó là đệ tử mà ta năm đó khi vừa mới trở thành Vũ Trụ Tôn Giả đã thu nạp. Ta xem trọng hắn nhất. Nhưng, sau khi trở thành đệ tử ta không bao lâu, hắn đã liền biến mất.
Thiên Lang xanh cung kính nói:
- Hắn tên Tư Thượng Ngõa.
- Ta
Thanh âm ầm ầm nói:
-... biết hắn, rất lâu trước đây, trong danh sách mà ta nghịch chuyển thời không làm sống lại trước đây cũng có hắn, ta thử nghịch chuyển thời không làm sống lại hắn nhưng lại thất bại, không thể làm sống lại. Lúc trước còn tưởng rằng hắn bị cường giả khác khống chế linh hồn, nguyên lai là còn sống.
Tư Thượng Ngõa mất tích, năm đó thực lực mặc dù không nghịch thiên được như bây giờ, nhưng năm đó với tư cách là một thiên tài mới của Thiên Lang tộc, thực lực mạnh như vậy, nên cũng có tư cách được tộc quần nghịch chuyển thời không làm sống lại. Đáng tiếc việc làm sống lại đã thất bại, tự nhiên bị quên mất.
- Ta nhận được tin tức.
Thiên Lang xanh quỳ rạp cung kính nói:
-... Hắn bây giờ đang ở Ô Hoa Bí Cảnh trong Băng Ngục, thời gian qua hắn vẫn luôn bị nhốt trong Băng Ngục.
- Băng Ngục Đâu Khấu tím, Đâu Khấu xanh?
Thanh âm ầm ầm nói.
- Đúng thế, thủ lĩnh.
Thiên Lang xanh cung kính quỳ rạp nói:
- Hắn bị giam giữ trong Băng Ngục, không có tài nguyên, không có cường giả chỉ điểm, bây giờ đã tu luyện tới cấp độ phong Vương vô địch rồi.
- Phong Vương vô địch?
Thanh âm ầm ầm hơi kinh ngạc.
- Hắn không dám nói láo đâu.
Thiên Lang xanh nói:
- Thủ lĩnh, ta muốn đi cứu đệ tử ta. Nhưng đối mặt với Tôn Giả Đâu Khấu xanh và Tôn Giả Đâu Khấu tím, đặc biệt là Tôn Giả Đâu Khấu tím, hắn lại là một trong các Thần Tướng của Tổ Thần Giáo, ta cũng không nắm chắc có thể cứu được đệ tử ta ra. Do đó muốn mời ' Thiên Hoa Tôn Giả". Chỉ lo Thiên Hoa Tôn Giả không nể mặt ta, do đó nhờ thủ lĩnh nói một tiếng.
Thiên Hoa Tôn Giả, chính là nhân vật xếp thứ hai ở Thiên Lang tộc thuộc yêu tộc, thực lực cực kỳ cường đại. Tuy nói là Vũ Trụ Tôn Giả cực hạn nhưng lại có chiến lực địch nổi Vũ Trụ Chi Chủ, tuyệt đối xem như một Vũ Trụ Bá Chủ.
Xếp hạng đầu Thiên Lang chính là Thiên Lang Chi Chủ!
Cũng là chủ nhân của cung điện này.
- Nếu Thiên Hoa hắn ra mặt, hơn nữa có yêu tộc ta uy hiếp, Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím nhất định không dám không nể tình.
Thiên Lang xanh nói.
- Thiên Hoa đang ở một nơi nguy hiểm, ta cũng không thể liên lạc với hắn. Hắn lần này ly khai Nguyên Vũ Trụ, không biết là đến khi nào mới về.
Trong cung điện truyền ra thanh âm ầm ầm.
- Đã là một phong Vương vô địch của Thiên Lang tộc ta, ta đây sẽ tự mình đi xem.
- Thủ lĩnh, ngươi tự mình đi...
Thiên Lang xanh vội quỳ rạp xuống cảm kích nói:
- Tư Thượng Ngõa mà biết nhất định sẽ cảm kích và cảm thấy quang vinh vô cùng.
- Ta có lẽ đã lâu rồi không gặp kia Đâu Khấu tím.
Đột nhiên...
Chung quanh tòa cung điện lơ lửng, những ngọn lửa to như hằng tinh bắt đầu nhanh chóng bay về phía cung điện. Mỗi ngọn lửa khi đến gần cung điện đều nhanh chóng nén rồi thu nhỏ lại, biến thành một ngọn lửa nhỏ, nhanh chóng dung nhập vào ngọn lửa được điêu khắc trong cung điện. Một khi dung nhập, khí tức cả cung điện lại bắt đầu trở nên mạnh hơn.
Chỉ một lát sau, vô số các loại ngọn lửa chung quanh cung điện đã toàn bộ biến mất. Còn ngọn lửa trên những điêu khắc của bản thân cung điện lại thoáng bốc cao lên.
"Đó là chí bảo." Thiên Lang xanh thấy thế, trong lòng thầm vô cùng hâm mộ.
Tòa cung điện này là chí bảo vĩ đại nhất cả Thiên Lang tộc. Thiên Hận Điện là chí bảo mà Thiên Lang Chi Chủ tìm được khi vũ trụ vừa mới sinh ra không lâu.
- Ta đi đây.
Cả cung điện hư không tiêu thất.
Vùng không gian này chỉ còn lại có Thiên Lang xanh lơ lửng giữa không gian. Cặp mắt xanh lè của hắn đầy vẻ vui sướng: " Thủ lĩnh đi thì nhất định có thể mang Tư Thượng Ngõa về rồi."
----- o O o -----
← Ch. 0937 | Ch. 0939 → |