← Ch.0107 | Ch.0109 → |
La Phong nín thở.
Siêu gia tộc tập đoàn tài chính. Với mạng lưới quan hệ của họ cộng với việc bỏ ra mấy trăm ức mà cũng không mua được một suất? Còn cả bảo bối khai quật từ di tích văn minh cổ, những khí tài hiện đại nữa à?
- Di tích văn minh cổ, có di tích văn minh cổ thật sao?
La Phong không kìm được hỏi.
- Đương nhiên có.
Dương Huy cười nói:
- Di tích văn minh cổ toàn cầu không chỉ có một chỗ. Quần chúng phổ thông không biết được những tin tức chính xác, đến cả tuyệt đại đa số vũ giả cũng không biết. Chỉ có những người rất quan trọng, những tinh anh, mới biết bí mật này.
Dương Huy sớm đã nhận định La Phong tương lai cũng sẽ là một thành viên trong số những chiến thần.
Tự nhiên không có gì úy kỵ.
- Dương tiên sinh, hội trưởng. Trại huấn luyện bậc nhất toàn cầu này có thể cho làm cho người ta gia tăng thực lực rất nhanh chứ?
La Phong truy vấn.
- Không thể nghi ngờ về điều này!
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh nói vẻ tràn ngập tin tưởng
- Bất luận về tố chất thân thể, hay thân pháp, đao pháp, kinh nghiệm chiến đấu của ngươi vân vân, đều sẽ tăng nhanh hơn so với việc ngươi một mình cắm đầu khổ tu nhiều! Ngươi phải biết rằng, ở đó, có những phương tiện về phần cứng, phần mềm tốt nhất. Kỳ thật quan trọng nhất vẫn là phương tiện phần cứng, các loại khí tài, đặc biệt là bảo bối từ di tích văn minh cổ. Những thứ này đích xác vô cùng hữu ích với việc tăng thực lực cho vũ giả.
"Không biết nhanh bao nhiêu lần nhỉ?" La Phong thầm nghĩ.
Hiện tại tố chất thân thể mình đang có tốc độ đề cao rất nhanh.
Nếu tiến vào trại huấn luyện bậc nhất toàn cầu, có điều kiện trợ giúp tốt nhất thế giới, e rằng việc trở thành một tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp sẽ nhanh hơn nhiều.
"Ta mà ở lại cơ sở Giang Nam Thị, còn phải đề phòng hai vợ chồng Ngốc Thứu, Độc Hạt điều tra, cả ngày phải vô cùng cẩn thận, không dám có chút buông lơi nào! Không bằng đi 'trại huấn luyện bậc nhất toàn cầu", ở tận trung tâm tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán. Vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt, còn chưa có kỹ năng điều tra tới chỗ đó." La Phong trong nháy mắt đưa ra quyết định.
Phải nghĩ biện pháp tiến vào trại huấn luyện bậc nhất toàn cầu! Nơi đó là nơi tất cả yêu nghiệt thiên tài toàn thế giới tập trung, cạnh tranh với những thiên tài yêu nghiệt nhất toàn thế giới, cũng là một việc rất vui.
- Còn có gì nghi vấn nữa?
Dương Huy, Chu Chính Vĩnh nhìn La Phong.
- Sau khi vào trại huấn luyện, khi nào thì có thể trở về?
La Phong hỏi.
- Sau khi cào trại huấn luyện tinh anh, tổng cộng phải học tập năm năm! Trong năm năm này, mỗi năm cũng chỉ có một tháng một tháng nghỉ ngơi, để học viên có thể về nhà.
Dương Huy tiếp tục trả lời
- Đương nhiên nếu trong năm năm mà ngươi sớm trở thành cường giả cấp chiến thần, tự nhiên có thể sớm tốt nghiệp trại huấn luyện.
La Phong khẽ gật đầu.
Trở thành chiến thần là tốt nghiệp! Nếu không thành chiến thần, nhiều nhất là có thể được học tập năm năm.
- Nhưng không ít đệ tử.
Chu Chính Vĩnh bên cạnh cười nói:
- Cho dù thực lực chính thức của họ đã đạt tới cấp chiến thần, nhưng cũng sẽ không đi săn giết quái thú cấp lãnh chúa mang về trại huấn luyện, để đạt được đủ chiến tích trở thành chiến thần mà vẫn dùng thân phận chiến tướng cao cấp để tiếp tục học đủ năm năm trong trại huấn luyện.
Đánh giá cấp bậc dựa theo chiến tích! Có đệ tử, cho dù là chiến thần, nhưng không săn giết quái thú cấp lãnh chúa đi bán, đánh giá về cấp bậc sẽ vĩnh viễn không phải là chiến thần! Như vậy có thể ở lại trại huấn luyện cho đến lúc hết hạn năm năm.
- La Phong, cơ hội học tập ở trại huấn luyện tinh anh là một giấc mộng với cả chiến thần. Do đó cho dù ngươi thành chiến thần, tốt nhất cũng tiếp tục ở lại đó.
Dương Huy nhắc nhở, rồi cười
- Đương nhiên, nếu ngươi có thể vào đó thật thì sẽ phát hiện ra những ưu điểm. Căn bản không cần ta nhiều lời.
La Phong gật gật đầu, trong lòng cũng lấy làm kỳ... xem ra trại huấn luyện tinh anh có rất nhiều thứ hấp dẫn người ta.
- Dương tiên sinh, khảo nghiệm cấp B là gì? - La Phong vội hỏi.
- Là khảo nghiệm đối với ngươi.
Dương Huy trịnh trọng nói:
- Khảo nghiệm cấp B khó khăn cực cao! Cửu Trùng Lôi Đao của ngươi đã luyện thành tới tầng thứ ba, đối với sức mạnh thân thể cũng đã khống chế rất tinh vi, nhưng, theo ta phỏng chừng, việc ngươi có thể thông qua khảo nghiệm cấp B...
Nói đến đây, Dương Huy lắc đầu, hiển nhiên cũng không hoàn toàn tin La Phong lắm.
- Kỳ thật trong điều kiện bình thường, người trúng cử chỉ cần tiến hành khảo nghiệm cấp A là được. Nhưng lúc trước quân đội Hoa Hạ Quốc, vừa đàm phán với tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán ta, mới cho một suất rồi. Do đó ngươi muốn vào, phải tiến hành khảo nghiệm cấp B.
Dương Huy cũng không giấu diếm
- Đương nhiên ngươi vẫn có hy vọng thông qua khảo nghiệm cấp B, chứ không bị loại bỏ, vẫn còn có hy vọng.
- Ừm.
La Phong rất tin tưởng.
Không phải chuyện lớn. Lúc thi triển đao pháp, phụ thêm vào tinh thần niệm lực, tự nhiên uy lực tăng lên rất nhiều. Tin rằng việc thông qua khảo nghiệm cấp B cũng không thành vấn đề!
- Còn có gì hỏi nữa không? - Dương Huy mỉm cười.
- Không. - La Phong lắc đầu.
- Ngươi có nguyện ý tiến hành khảo nghiệm cấp B, tiến vào trại huấn luyện tinh anh không? Nếu thất bại, ngươi cũng có thể vào trại huấn luyện cơ sở!
Dương Huy nhìn La Phong.
- Ta nguyện ý. - La Phong gật đầu.
Dương Huy khẽ gật đầu, chỉ về phía máy kiểm tra lực quyền ở góc phòng luyện võ:
- Ngươi đi đánh vào đó một quyền cho ta xem.
Kỳ thật đây là một công việc kiểm tra rất đơn giản. Với, nhãn lực của Dương Huy, Chu Chính Vĩnh, chỉ cần thông qua lúc La Phong vung quyền, nắm tay chém ra, trong nháy mắt gia tốc mấy lần là phán đoán ra cảnh giới Cửu Trùng Lôi Đao của La Phong. Sau đó, cũng có thể xem số trên máy kiểm tra lực quyền.
Một lần là sức mạnh, 1800 kg.
Một lần là toàn lực bộc phát, 10. 000 kg.
Kiểm tra đối chiếu - Thông qua kiểm tra.
Dương Huy chẳng thèm kiểm tra tốc độ và phản ứng thần kinh La Phong. Kỳ thật việc hắn kiểm tra đối chiếu chính là kiểm tra đối chiếu về cảnh giới Cửu Trùng Lôi Đao của La Phong mà thôi.
La Phong ngồi trên sofa, đỏ mắt nhìn hợp đồng trong tay.
Đây là một hợp đồng huấn luyện đặc thù.
"Cực Hạn Vũ Quán, quả ít hạn chế vũ giả." La Phong cũng không có dị nghị gì với hợp đồng này, liên tiếp ký vào bốn bản hợp đồng.
- Bốn bản hợp đồng này, một phần để ngươi giữ. Ba bản kia chủ yếu là để cho nội bộ Cực Hạn Vũ Quán ta.
Dương Huy cười lấy trong ngực ra một hộp gỗ màu đen. Bên trong hộp gỗ có một con dấu ngọc, đây là dấu của đặc sứ. Dương Huy tự mình ký tên cũng không có giá trị, phải dựa vào dấu đặc sứ.
Bộp! Ngọc ấn đè xuống.
- Cầm lấy.
Dương Huy đưa một bản hợp đồng cho La Phong.
- Gia Cát, ngươi gọi Nha Hạ lên đây một chút. - Dương Huy phân phó.
- Dạ.
Gia Cát lập tức ra thang máy xuống dưới, chỉ một lát sau, cửa thang máy lại mở ra. Gia Cát Thao mang theo một thanh niên mặc đồ luyện công. Thanh niên này tóc hơi vàng cháy, mặt thon, là một tiểu tử khá đẹp trai, hoàn toàn có thể làm minh tinh trên TV.
- La Phong, đây là Nha Hạ, là vũ giả trẻ tuổi được Cực Hạn Vũ Quán ta tuyển đưa vào trại huấn luyện cơ sở năm nay. Đây cũng một tiểu thiên tài đó.
Dương Huy cười.
La Phong đi qua, cười đưa tay ra:
- La Phong.
- Nha Hạ.
Thanh niên đẹp trai này cũng đưa tay ra khẽ bắt tay La Phong.
- Nha Hạ, vị này là sư huynh của ngươi. Lần này cũng sẽ cùng ngươi đi tới tổng bộ toàn cầu Cực Hạn Vũ Quán chúng ta. Mục tiêu của sư huynh ngươi là trại huấn luyện tinh anh!
Dương Huy bên cạnh nói. Thanh niên rất đẹp trai vẫn luôn luôn lạnh nhạt mắt chợt lóe lên vẻ khiếp sợ. Là thiên tài sắp vào trại huấn luyện cơ sở, hắn đương nhiên biết trại huấn luyện tinh anh.
Có thể đi vào trại huấn luyện cơ sở đã là thiên tài.
Có thể vào trại huấn luyện tinh anh, đó là thiên tài yêu nghiệt nhất trong số những thiên tài!
- La Phong sư huynh, tự giới thiệu một chút, Nha Hạ, học sinh của đại học số một Giang Nam.
Thái độ Nha Hạ rõ ràng khác hẳn. Thiên tài chỉ có gặp được nhân vật thiên tài hơn mới có thể cảm thấy áp lực.
- Đại học Giang Nam, đại học tốt nhất cơ sở Giang Nam Thị chúng ta?
La Phong cười khen:
- Sư đệ quả thật lợi hại, ta là sư huynh ngươi cũng chỉ là người thi rớt kỳ tuyển sinh vào trường đại học thôi.
- Sư huynh đừng giễu cợt ta... đại học Giang Nam một năm lấy bao nhiêu học sinh? Huống chi trên cả nước, còn có ba đại học khác tốt hơn cả đại học Giang Nam. Còn toàn Hoa Hạ Quốc, một năm e rằng cũng chỉ có một người có thể chính diện vào 'trại huấn luyện bậc nhất toàn cầu" mà thôi!
Nha Hạ nói ngay.
Nha Hạ đứng trước mặt La Phong tuyệt không có một chút ngạo khí nào.
Đích xác trại huấn luyện tinh anh, đối với quân đội chính phủ các nước trên toàn cầu, với các siêu tập đoàn tài chính gia tộc, với đám vũ giả, chính là cuộc chiêu sinh tuyệt đỉnh thiên tài. Một năm toàn cầu có được bao nhiêu người? Có thể có được trên mười người đã là không tệ rồi!
- La Phong, Nha Hạ.
Dương Huy mỉm cười
- Hai người các ngươi đều đi cùng một ngày, cũng chính là vào ngày này tháng sau. Ta cùng nhau đi tới tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán toàn cầu! Trước hai giờ chiều ngày 2 tháng 3, các ngươi phải tới sân bay. Chúng ta gặp nhau ở sân bay!
- Dạ.
- Dạ.
La Phong, Nha Hạ đều nói ngay.
- Tốt lắm, các ngươi nên trở về đi. Hãy gặp gỡ người trong nhà, sau này các ngươi cũng chỉ lâu lâu mới có thể về nhà thôi. - Dương Huy nói.
Hai người La Phong, Nha Hạ đều ra thang máy ly khai.
Trời đã tối, ở Dương Châu thành, một trong tám đại vệ thành của cơ sở Giang Nam Thị, mọi nhà đều lên đèn.
Chiếc chuyên xa của Cực Hạn Vũ Quán từ từ lướt trên đường. La Phong nhìn qua cửa sổ những chung cư, những cửa hàng bên ngoài: "Dương Châu, bao nhiêu năm qua ta vẫn luôn ở đây. Chẳng mấy chốc, ta sẽ đi rồi. Ly khai Hoa Hạ Quốc, tiến về tổng bộ vũ quán toàn cầu! Năm năm? Thật là dài đằng đẵng! "
"Bình thường ta có thể nói chuyện với ba mẹ, đệ đệ, qua video."
"Mình cũng phải chú ý một chút về Sinh Mạng Thủy cho đệ đệ, xem khi nào thì bán Sinh Mạng Thủy."
"Còn nữa... A Văn, trước khi đi, ta phải đến thăm A Văn." A Văn là bạn nối khố từ bé, cảm tình không thua gì mình và đệ đệ La Hoa. Chỉ là sau khi mình trở thành vũ giả hơn nửa năm, A Văn lại vừa vặn vào đại học, mọi người cũng gặp nhau trong dịp Tết vài lần.
"Còn có đám huynh đệ tiểu đội Hỏa Chùy! Mặc dù đi cùng nhau thời gian không dài, nhưng trải qua không ít lần sinh tử."
Đột nhiên... Trong đầu La Phong hiện lên một bóng người...
Từ Hân! Từ Hân phải làm sao bây giờ?
"Từ Hân, ta ly khai Hoa Hạ Quốc, đi tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán toàn cầu, như vậy phải làm sao với Từ Hân đây?" Trong lòng La Phong rất phức tạp. Nhìn ra những ngôi nhà vừa lên đèn xa xa, trong lòng như đảo lộn. Đủ vị ngọt bùi cay đắng dâng lên trong lòng. La Phong hít sâu một hơi rồi lắc đầu "Bây giờ nghĩ nhiều về tình cảm làm gì. Cứ thường xuyên thông qua mạng chat video với Từ Hân. Chờ ta có đủ thực lực, địa vị... đến lúc đó cũng không ai có thể ngăn cản ta đến với Từ Hân."
"À mà có rồi, Từ Hân ở đại học Giang Nam."
"Hừm, Nha Hạ cũng ở đại học Giang Nam." La Phong cũng có hảo cảm với Nha Hạ, vũ giả thiên tài sắp cùng mình học ở nước ngoài. Hắn giống mình, cũng phải xa nhà rất lâu.
"A Văn ở trường quân đội số hai Giang Nam, Từ Hân ở đại học Giang Nam! Đều là đại học cả, đến lúc đó sẽ nhờ A Văn. Mấy hôm nữa đi gặp Từ Hân, cũng coi như tạm biệt trước khi đi.
- Tíc!
Tiếng còi xe cất lên, chiếc xe nhanh chóng vào tiểu khu Minh Nguyệt, tới nhà rồi!
----- o O o -----
← Ch. 0107 | Ch. 0109 → |