← Ch.1203 | Ch.1205 → |
Vĩnh Hằng Chân Thần chín đầu, hoặc là dữ tợn, hoặc là lạnh giá, hoặc là gầm gừ, hoặc là cười gian, hoặc là gầm khẽ. Những con mắt đều nhìn về phía hư không chung quanh, ánh mắt nhìn đến chỗ nào, không gian vũ trụ hoàn toàn ngưng lại, cho dù là uy năng của Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng không thể làm không gian bị đọng lại hoặc nghiền nát.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Vĩnh Hằng Chân Thần đạp vào hư không, mỗi một bước đều làm hư không run lên rồi phát ra những tiếng nổ vang.
Một trăm lẻ tám móng vuốt giẫm đạp vào hư không phát ra thanh âm, rất đều.
Chung quanh một khoảng yên tĩnh, không có bất kỳ một Vũ Trụ Tối Cường Giả nào có động tĩnh. Đến cả Người Sáng Lập Cự Phủ cũng cầm thần phủ lặng lẽ đứng đợi.
- Cự Phủ chỉ là tiểu gia hỏa Thời Đại Luân Hồi Thứ Ba mà thôi. Thành Vũ Trụ Tối Cường Giả thời gian ngắn ngủi. E rằng hai ta liên thủ, cũng có thể làm hắn chết rồi.
Đệ Lục Chân Chủ truyền âm nói. Đệ Tam Chân Chủ cũng cười như xem trò chơi:
- Đến cả chí bảo chí cường cũng không hề có. Dưới một chiêu này, đích xác rất có khả năng chết.
Trong lịch sử, Vũ Trụ Tối Cường Giả chết do chiến đấu cũng rất ít.
Còn Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ lúc này đã thấy được khả năng tiêu diệt Cự Phủ.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Vĩnh Hằng Chân Thần hình thể khổng lồ, nhìn như chậm rãi đạp vào hư không, kỳ thực tốc độ trên trăm lần tốc độ ánh sáng. Quy luật vận chuyển sớm đã không còn hiệu quả. Chẳng mấy chốc đã ầm ầm tới trước mặt Người Sáng Lập Cự Phủ.
- Keng!
Theo tiếng rít cao vút ẩn chứa công kích linh hồn, Vĩnh Hằng Chân Thần trong nháy mắt bộc phát, răng nanh sắc bén, móng vuốt như câu, tùy ý trảo về phía Người Sáng Lập Cự Phủ.
Bộp!
Nơi nó lướt qua, không gian vô cùng ngưng kết lập tức tiếp nổ tung, hoàn toàn chụp về phía Người Sáng Lập Cự Phủ.
- Choang!
Một tiếng thánh thót, Người Sáng Lập Cự Phủ hai tay cầm thần phủ, trong nháy mắt bay ra xa
- Lại có thể chống đỡ, vẫn có chút kỹ năng.
Hư ảnh hào quang mù của Đệ Tam Chân Chủ ở rất xa mỉm cười nói.
- Nhưng chỉ gặp may lần này thôi. Lần sau ngươi...
- Không hổ là Thần Nhãn Tộc!
Xa xa, Người Sáng Lập Cự Phủ dừng phắt lại, tóc xõa tung, đôi mắt tràn ngập chiến ý, cười ha ha.
- Lợi hại, Dị Thú Thần này thật ra lại còn ẩn chứa công kích linh hồn mãnh liệt. Ta nhất thời không hiểu, mới để Dị Thú Chân Thần trên chiếm được thượng phong. Nhưng, các ngươi có thể chiếm thượng phong lần này thôi.
Thanh âm hào phóng, nhưng lại làm cho mọi người phải khiếp sợ.
- Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ liên thủ mà hắn cũng không để vào mắt?
Tọa Sơn Khách quan chiến xa xa kinh ngạc nói.
La Phong thì hơi thả lỏng.
Đã dám nói lời này, vậy chắc lần này Người Sáng Lập Cự Phủ không gặp nguy hiểm sinh mạng rồi.
Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ lại nổi giận thật.
- Rõ là cuồng vọng!
Đệ Lục Chân Chủ gầm lên...
- Sao, từ giờ trở đi, ngươi muốn áp chế chúng ta à?
Thân ảnh hào quang mờ ảo càng phát ra tiếng cười lạnh:
- Ta Tinh Thần Chân Chủ ta tung hoành vũ trụ, người dám hung hăng với ta như vậy cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay! Huống chi ta và Đệ Lục Chân Chủ liên thủ đối phó với ngươi, ngươi lại nói muốn áp chế hai chúng ta. Ha ha. Trò đùa, rõ là trò đùa!
Vĩnh Hằng Chân Thần chín đầu đồng thời phát ra những tiếng gào thét, một lần nữa chụp về phía Người Sáng Lập Cự Phủ.
Cự hán dã nhân tóc xõa tung xa xa phát ra tiếng quát ầm ầm:
- Thứ mười hai!
- Rào!
Thần phủ giơ lên.
Đột nhiên thời gian không gian xung quanh chợt xuất hiện rất nhiều hư ảnh Cự Phủ. Mỗi một thanh hư ảnh Cự Phủ đều tựa như rộng lớn ức vạn km, như một Thế Giới! Chỉ thấy mười hai thanh hư ảnh Cự Phủ, phân tán cao thấp trước sau đủ các phương vị. Dưới mười hai thanh hư ảnh Cự Phủ này, không gian vũ trụ vô cùng ngưng kết đã bị ép lên từng chỗ một, bắt đầu nứt toác phát ra những tiếng bộp bộp.
Chiêu này!
Mười hai thanh hư ảnh Cự Phủ, mỗi một hư ảnh đều là rộng ức vạn km, Thời Gian, Không Gian vô tận, Người Sáng Lập Cự Phủ giơ thần phủ lên tựa như hạch tâm vũ trụ! Sau đó cánh tay phải mạnh mẽ của hắn hạ xuống, thần phủ chém ra!
Nhất thời mười hai thanh hư ảnh Cự Phủ cũng nhanh chóng tập hợp dung nhập vào thần phủ, làm cả thần phủ phát ra hào quang đen vô cùng chói mắt
Móng vuốt Vĩnh Hằng Chân Thần cũng đạp mạnh xuống.
- Ầm...
Thời gian không gian rung động.
Người Sáng Lập Cự Phủ lùi một bước ra sau rồi dừng lại, còn một trăm lẻ tám móng vuốt của Vĩnh Hằng Chân Thần phải liên tục lui ra sau ba bước.
Một khoảng im lặng.
Đến cả Kim Hoàng Ma Thần, Tọa Sơn Khách cũng sững người. Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ thì càng không dám tin.
- Thần phủ của ngươi là chí bảo chí cường! Là chí bảo chí cường!
Đệ Lục Chân Chủ đột nhiên phát ra tiếng gầm phẫn nộ.
- Ngươi lại có chí bảo chí cường!
- Vừa tìm được không lâu. Bắt các ngươi thử búa.
Người Sáng Lập Cự Phủ đứng trong hư không, mái tóc bờm xờm tung bay, có một luồng bá đạo tuyệt đối:
- Vĩnh Hằng Chân Thần các ngươi đích xác lợi hại, nhưng so với búa của ta, vẫn còn kém xa.
Đệ Tam Chân Chủ trong hư ảnh sương mù lại từ từ nói:
- Ngươi có chí bảo chí cường, theo lý thuyết cũng không đến mức áp chế được Vĩnh Hằng Chân Thần. Vĩnh Hằng Chân Thần là do ta và Đệ Lục Chân Chủ liên thủ, hơn nữa căn cứ vào uy năng của hai chí bảo chí cường kết hợp, hơn nữa cảm ngộ từ truyền thừa cổ xưa, cuối cùng mới sáng chế ra chiêu này. Ngươi lại có thể chiếm ưu thế. Trình độ của ngươi về sử dụng phủ quả là lợi hại, lợi hại. Ngươi đáng để ta và Đệ Lục Chân Chủ toàn lực ứng phó.
- À, còn chưa đem hết toàn lực? Mà lúc nãy, ta cũng không đem hết toàn lực!
Người Sáng Lập Cự Phủ cười ha ha, tiếng cười làm cả hư không rung động.
- Bích Nhãn.
Đệ Tam Chân Chủ nói:
- Ra tay đi.
- Tốt, để cho oe con Cự Phủ nhìn một cái.
Đệ Lục Chân Chủ cũng hoàn toàn nổi giận. Lần này chính là cuộc chiến lập uy, nếu hai người bọn họ liên thủ mà đến cả áp chế Người Sáng Lập Cự Phủ cũng không làm được, bị giày xéo, thì quả thật là chuyện cười rất lớn.
Nhất thời
Toàn thân khổng lồ của Vĩnh Hằng Chân Thần bắt đầu phát ra hào quang mù mịt xanh biếc. Vô số bích quang bắt đầu ngưng tụ thành những đồ hình hoa văn kỳ bí, làm cả Vĩnh Hằng Chân Thần bắt đầu phát sinh biến hóa. Hơn nữa lại có hai luồng tử quang bay lên. Hai luồng lưu quang tím này nhanh chóng bay vào trong cơ thể Vĩnh Hằng Chân Thần.
Vĩnh Hằng Chân Thần nhanh chóng phát sinh biến hóa
- Là Tinh Thần Thủ.
La Phong xa xa quan chiến, thấy hai luồng tử quang bay lên, nhất thời thầm kinh hãi.
Đệ Tam Chân Chủ, cũng được gọi là Tinh Thần Chân Chủ. Có hai kiện chí bảo chí cường, một là "Tinh Thần Quốc Độ", một là Tinh Thần Thủ. Đương nhiên tên gốc của hai món này thì ngoại giới chẳng ai biết."Tinh Thần Quốc Độ" và ' Tinh Thần Thủ" do Đệ Tam Chân Chủ gọi. Vì vậy mọi người cứ thế truyền ra.
- Hai đại chí bảo chí cường của Đệ Tam Chân Chủ, một chiếc chí bảo chí cường của Đệ Lục Chân Chủ, đều đã sử dụng. Xem ra họ liều mạng thật rồi!
Tọa Sơn Khách buông chén rượu, chuyên tâm quan chiến.
Tinh Thần Chân Thần dài ra thêm một móng vuốt, cực kỳ to, rồi nó đứng thẳng! Vốn hàng loạt móng vuốt dày đặc dung hợp với nhau, cũng biến thành vẻn vẹn chỉ có một lợi trảo. Chín đầu của nó, mỗi đầu có hai lợi trảo, như một hung thần hợp thể
- Rống...
- Rống...
Chín đầu của Vĩnh Hằng Chân Thần phát ra những tiếng rít điên cuồng hơn nữa. Mười tám cánh tay vô cùng sắc bén, toàn thân mặc một tầng áo giáp tử sắc.
- Tam đại chí bảo chí cường!
- Hai ta liên thủ, bí pháp kết hợp, ta không tin ngươi có thể áp chế!
Thanh âm Đệ Tam Chân Chủ rất lạnh giá.
Còn Người Sáng Lập Cự Phủ xa xa, nhìn Vĩnh Hằng Chân Thần khí thế đáng sợ như vậy, vẻn vẹn chỉ là nói ra mấy chữ:
- Thứ mười ba!
Rồi giơ thần phủ lên.
Rào...
Trong thời gian không gian vô tận, hiện lên mười ba thanh hư ảnh Cự Phủ rộng lớn, mỗi một hư ảnh Cự Phủ tựa như một phương thế giới. Hư ảnh Cự Phủ thậm chí bao phủ cả Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ, Tọa Sơn Khách xa xa. Nhưng hư ảnh lại chỉ như phớt qua.
Chém ra!
Thần phủ bổ xuống!
Đối mặt vớ những nắm tay, lợi trảo long trời lở đất, thần phủ cũng vung ra nghênh đón!
- Bành!
Giao thủ trong nháy mắt, Người Sáng Lập Cự Phủ phải lùi phắt lại. Vĩnh Hằng Chân Thần lần này rõ ràng chiếm thượng phong. Điều này làm cho Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ nhất thời thoải mái hơn.
- Lợi hại, xem ta phủ thứ mười bốn đây!
Người Sáng Lập Cự Phủ sau đó lại giơ thần phủ lên.
- Cái gì, còn có thứ mười bốn?
- Sao có thể như vậy...
Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ hơi kinh ngạc.
Mười bốn thanh hư ảnh Cự Phủ rộng lớn lập tức xuất hiện, như một đồ hình hoàn chỉnh, hoàn toàn kết hợp với nhau, tựa như che cả thời gian không gian, làm cả thời gian không gian vô tận tối sầm lại! Không có ánh sáng nữa.
Một khoảng tăm tối!
Theo một tiếng nổ lớn, thời gian không gian xung quanh đều khôi phục lại
Còn lúc này, Vĩnh Hằng Chân Thần đang ở một nơi rất xa, quay cuồng liên tục bay ra xa. Người Sáng Lập Cự Phủ thì tóc rối bời tung bay, âm thanh vang dội:
- Phủ thứ mười bốn của ta mà không chém vỡ được Vĩnh Hằng Chân Thần này. Xem phủ thứ mười lăm. Từ khi sáng chế, để Vĩnh Hằng Chân Thần thử xem chiêu này đi.
- Thứ mười lăm!
Thanh âm Người Sáng Lập Cự Phủ vừa vang lên.
Sau đó cả thời gian không gian vô tận lại một lần nữa tăm tối. Nhưng sau đó trong bóng đêm vô tận lại xuất hiện hào quang ánh lên hư ảnh Cự Phủ. Cái quỷ dị chính là, hư ảnh Cự Phủ lại làm cho mỗi một cường giả ở đây, kể cả La Phong thực lực yếu nhất, cảm giác được hư ảnh Cự Phủ tựa hồ tiến vào một thế giới khác.
- Hắn, hắn tiếp xúc tới...
Tọa Sơn Khách trong núi đá xanh đứng bật dậy, trong mắt đầy khiếp sợ.
- Nguyên Tổ, Cự Phủ... Nhân loại. Tiềm lực nhân loại quả thật...
La Phong thì hoàn toàn bị một chiêu này chấn động.
Trong bóng đêm vô tận, hư ảnh Cự Phủ lóe lên, thần kỳ như vậy. Tựa như là một thế giới khác. Loại cảm giác quỷ dị này chấn động rất mạnh vào lòng La Phong. La Phong thậm chí có cảm giác, một búa này e rằng có thể diệt sạch cả một vũ trụ! Đương nhiên đó cũng chỉ là ảo giác của La Phong. Do sự rung động quá lớn mà gây ra ảo giác.
- Hắn...
Kim Hoàng Ma Thần cũng sửng sốt.
Vô thanh vô tức!
Một búa xuất ra!
Thời gian không gian vô tận khôi phục bình thường. Còn Vĩnh Hằng Chân Thần thì hoàn toàn băng giải, bay tán loạn, biến thành hàng loạt ngôi sao, biến thành hai luồng bích quang, cùng với một đôi che tay màu tím.
- Hắn, hắn lại làm cho tam đại chí bảo rã ra.
Đệ Lục Chân Chủ kinh ngạc đến ngây người.
"Lại làm Vĩnh Hằng Chân Thần phân chia. Hắn, Cự Phủ của hắn. Cự Phủ này chẳng lẽ lại là một Nguyên Tổ khác? " Đệ Tam Chân Chủ cảm thấy run sợ. Hắn và Nguyên Tổ đã giao thủ, năm đó hắn bị đánh phải trốn trui trốn nhủi mà chạy. Cảm giác vô lực khi đối diện với Nguyên Tổ, lúc này lại một lần nữa nổi lên trong lòng. Năm đó Nguyên Tổ bị Vũ Trụ Nguyên Thủy trấn áp vĩnh cửu, làm không ít Vũ Trụ Tối Cường Giả thầm thở phào may mắn.
Các Vũ Trụ Tối Cường Giả khác đều rơi vào chấn động tuyệt đối. Ai nấy đều có cảm giác rất phức tạp trong lòng, suy nghĩ rất nhiều.
Chỉ có La Phong, mặc dù rất chấn động, nhưng cũng rất kích động:
- Chưa bao giờ thấy Người Sáng Lập Cự Phủ ra tay, không ngờ Người Sáng Lập Cự Phủ lại mạnh tới như vậy, đây là hạnh vận của tộc nhân loại ta!
----- o O o -----
← Ch. 1203 | Ch. 1205 → |