← Ch.0120 | Ch.0122 → |
- Cầm gì thế, sư đệ?
Triệu Nhược cười đi qua.
- À, là ngân hàng gửi tin báo số dư thay đổi.
La Phong trả lời.
Vừa nghe thế, William bên cạnh có vẻ rất khó chịu!
- Thông báo thay đổi số dư? Chậc chậc, sư đệ vừa mới tiến vào trại huấn luyện, đã kiếm được năm mươi ức, trong lịch sử trại huấn luyện cũng rất ít thấy việc này. Sư đệ, ngươi nên đãi, hơn nữa phải mời thứ ngon nhất.
Triệu Nhược bên cạnh nói. Mấy học viên Hoa Hạ khác ai nấy cũng đều xì xầm.
- Đương nhiên không thành vấn đề!
La Phong vẻ mặt cổ quái nhìn Triệu Nhược
- Sư tỷ, ngươi nói nếu ta thắng...
- Ặc... việc này...
Triệu Nhược gãi đầu.
- Triệu Nhược sư muội, ta vừa rồi cũng nghe rất rành mạch, ngươi thật sự đã nói như thế.
Sử Giang xen vào.
Triệu Nhược nhíu mày, nhìn Sử Giang:
- Sư huynh, ta không nhìn ra, ngươi cũng xấu như vậy. Được, nấu cơm thì nấu cơm!
Trong đại sảnh tầng thứ chín, đám thanh niên nam nữ phe Hoa Hạ chuyện trò vui vẻ.
Nhưng đám người phe Âu Minh bên cạnh đều không vui tí nào. Chúng dùng tiếng Anh xì xào bàn tán. Một thiếu nữ xinh xẻo tóc nâu không khỏi oán giận nói:
- William, sao ngươi lại bại dưới tay một người mới như vậy. Phát lực của ngươi không quá mạnh. Nhưng, kiếm pháp của ngươi xem như là hơn hẳn so với khi ngươi vào trại huấn luyện, sao lại thất bại chứ? Ngươi sơ ý à?
- Không.
William nhíu mày lắc đầu
- Ta đem hết toàn lực, nhưng về phát lực thân thể thì La Phong mạnh hơn ta.
- Phát lực thân thể?
- William.
Thanh niên tóc vàng cao gầy bên cạnh mở lời
- Lần này thua thì thua, nhưng, 50 ức Hoa Hạ tệ này không thể để tên tiểu tử Hoa Hạ đó dễ dàng lấy đi được. Lát nữa nghĩ biện pháp buộc hắn nhổ ra.
Thanh âm thanh niên tóc vàng ép xuống rất nhỏ, những người khác cũng đều gật đầu.
Trong trại huấn luyện đều là thế cả.
Lần này ngươi thắng ta một khoản tiền, sau này ta khẳng định sẽ nghĩ biện pháp thắng lại! Bản thân ta mà không thắng được, cũng sẽ bảo đồng hương hỗ trợ. Trừ phi ngươi làm rùa đen rút đầu, luôn không ứng chiến.
La Phong rất vui. Lần này khiêu chiến mặc dù không thắng nhanh gọn lưu loát, nhưng cũng phát hiện ra khuyết điểm của mình! Đây là chuyện tốt. Cái quan trọng nhất là... Lần này kiếm được 50 ức. Vốn mình muốn mua một phần Sinh Mạng Thủy, nhưng thiếu một chút. Bây giờ xem như rất đủ vốn rồi.
"Lần trước đấu giá, giá lên tới 300 ức, xem như giá trên trời rồi. Nếu có thêm một phần Sinh Mạng Thủy khác đấu giá, có lẽ giá còn hơn số đó."
"Bây giờ vốn cũng xem như tương đối sung túc rồi."
"Cho dù đấu giá lên tới giá rất cao, ta cũng có thể vay ngân hàng! "
Mỗi người đều có thể mượn tiền, đặc biệt là vũ giả, địa vị càng cao, thực lực càng mạnh, có thể mượn càng nhiều tiền từ ngân hàng! Học viên trại huấn luyện bậc nhất thế giới, mượn tiền trên trăm ức cũng tuyệt nhiên không phải là việc khó. Đương nhiên... Loại cho vay này có lãi suất rất cao.
- Đi, chúng ta đi ăn cơm trưa đi.
- Ha ha, hôm nay đi lên lầu hai ăn, La Phong mời khách.
Triệu Nhược hô.
- Không thành vấn đề. Sư tỷ cứ việc gọi những món ngon nhất.
La Phong cũng cười.
Ngay lúc này, đám thanh niên nam nữ phe Âu Minh quốc đã đi tới. Nam tử đi đầu vóc người cao gầy, ánh mắt u lãnh nhìn chằm chằm vào La Phong:
- La Phong, ta rất bội phục thực lực ngươi... nên ta cũng ngứa ngáy. Không biết có cơ hội có thể cược chiến đấu với ngươi một lần không! Cược bao nhiêu, ta để ngươi nói, ngươi chơi bao nhiêu, ta chơi bấy nhiêu với ngươi!
Im lặng, chung quanh không ít học viên đều yên lặng.
Thú vị.
Việc này càng thêm thú vị. Đám Tô Nga Quốc, Hoa Kỳ, Ấn Độ, còn có cả học viên ở địa phương Căn Cứ Thị Hồng Ninh, cùng với một vài Căn Cứ Thị khác, ai ai cũng chỉ sợ thiên hạ bất loạn, chờ mong được quan khán cuộc đấu giữa phe Âu Minh quốc và phe Hoa Hạ Quốc.
- Nói với ta à?
La Phong kinh hãi biến sắc, nhìn kỹ người trước mắt một chút.
Người này cao gần một thước chín, nhưng lại rất gầy, đôi mắt u lãnh, đồng thời nhìn qua tự nhiên có một loại cảm giác cao quý. Nhìn người trước mắt, La Phong lại liên tưởng đến quỷ hút máu trong thần thoại! Dám để mình tùy ý báo giá à?
Thanh niên da trắng này có thực lực rất mạnh, phi thường mạnh.
- Thật là hào khí, không hổ là người thừa kế đệ nhất gia tộc Polainas
- Hào khí cái rắm.
Triệu Nhược không kìm được mắng.
Một thanh âm ôn hòa trầm thấp vang lên.
- Cancade, xin chào, người là học viên tháng trước xếp hạng thứ xxx. Hơn nữa đã vào trại huấn luyện ba năm rồi, thế mà không biết xấu hổ cược chiến đấu với La Phong à?
Trong đám thanh niên nam nữ Hoa Hạ, Sử Giang tiến lên một bước, nhíu mày nói:
- Hay là, ngươi cược chiến đấu với ta. Cũng thế, cược bao nhiêu, tùy ngươi!
Cancade biến sắc, Sử Giang là ai?
Có thể ổn định xếp trong năm hạng đầu, đại biểu cho thực lực đứng số một số hai trong cả trại huấn luyện! Cược chiến đấu với hắn, không phải đưa tiền cho hắn à?
- Sử Giang, ngươi hẳn nên cược chiến đấu với Lôi Nạp Đặc Tư.
Cancade nói.
- Nguyên lai ngươi cũng biết sợ.
Sử Giang nhìn về phía La Phong.
La Phong lại nhìn Cancade...
Sử Giang, Triệu Nhược giật bắn người.
Có khi nào, La Phong còn muốn đấu với Cancade? Cancade không phải là William. Tên William đó vừa vào trại huấn luyện mới một năm! Còn Cancade, đã ba năm rồi.
Hơn nữa xếp hạng thuộc loại ưu tú trong trại huấn luyện.
Cancade thấy thế cũng vui vẻ:
- Có khi nào La Phong phi thường tự đại? Thật sự muốn đánh một trận với ta không?
Cancade lúc này trịnh trọng nói:
- La Phong, ta Cancade Polainas, rất muốn tỷ thí học hỏi với ngươi một chút, không biết...
"Cancade Polainas?" La Phong trong lòng thầm nghĩ.
Quả thật là tên này. Lúc trước trong đám học viên Hoa Hạ có người nói 'không hổ là người thừa kế đệ nhất gia tộc Polainas". La Phong sực nghĩ... gia tộc Polainas! Hắn nhớ tới hai vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt nằm mơ cũng muốn giết mình. Trong đó Độc Hạt chính tên là Duy Ny Na Polainas! Là em ruột của tộc trưởng gia tộc Polainas.
"Không ngờ, ở đây cũng gặp phải một tên gia tộc Polainas." La Phong thầm nghĩ.
- Xin lỗi, ta còn muốn ăn cơm trưa với các sư huynh sư tỷ.
La Phong mỉm cười nói, rồi cùng bọn người Sử Giang đi về phía thang máy. La Phong cũng không ngu... Không nắm chắc ai đi đấu với người ta.
Hoàng hôn cùng ngày.
Gió chiều hiu hiu, trong sân Giang Nam Các.
- La Phong, vị này chính là Giang sư phụ, sau này trong năm năm ngươi ở trại huấn luyện, ngươi sẽ theo Giang sư phụ.
Sử Giang giới thiệu.
La Phong kinh ngạc nhìn người trước mắt, một nữ tử mặc đồ luyện công màu tím, tuổi khá trẻ, dong dỏng cao. Nữ tử trước mắt có vóc người tuyệt đối chuẩn, ba vòng đều đạt.
Giang sư phụ?
Đã được làm sư phụ trong trại huấn luyện thì tối thiểu cũng phải là chiến thần! Hơn nữa có thể được tuyển làm sư phụ, mỗi một chiến thần đều có chút tuyệt học, từ đó có thể dạy được học sinh. La Phong nhìn Giang sư phụ trước mắt, nhìn mãi vẫn cảm giác thấy quá trẻ, chẳng lớn hơn mình bao nhiêu, mà lại là sư phụ trong năm năm liên tục.
- Ta tên là Giang Phương.
Cả người nữ tử áo tím tạo ra cảm giác tựa như một thanh đao!
- Năm năm kế tiếp, ta sẽ là giáo viên trực tiếp của ngươi.
Giang Phương tiếp tục nói:
- Bây giờ ta tổng cộng có năm học viên, ngươi là thứ sáu.
La Phong khẽ khom người:
- Giang sư phụ.
- Ừm, mang theo đao của ngươi, theo ta ra ngoài.
Giang Phương mở lời.
- Dạ.
La Phong lập tức lấy Huyết Ảnh Chiến Đao của mình, cài vào sau lưng, theo Giang Phương đi ra ngoài.
Không ngờ trong trại huấn luyện tinh anh, mình lại có một nữ sư phụ.
Đi vào trong trại huấn luyện, Giang Phương mỉm cười nói:
- Ta nghe nói trưa hôm nay ngươi đánh bại William, phải không?
- Dạ.
La Phong gật đầu.
- Cảnh giới kiếm pháp của William cũng không tệ, đạt tới cảnh giới kiếm cô tầng thứ hai rồi. Ngươi có thể đánh bại hắn, không tệ.
Giang Phương gật đầu hài lòng, rút từ eo lưng ra hai thanh loan đao
- Tới đây, La Phong... Thi triển đao pháp của ngươi ra đấu với ta! Ta sẽ sử dụng sức mạnh, tốc độ không vượt qua ngươi!
Riêng nói về tố chất thân thể, Giang Phương đã là chiến thần, nguyên nhân vì đã cải thiện gien, nên thân thể thay đổi, do đó Giang Phương mới có vẻ rất trẻ.
Thoạt nhìn trên hai mươi, nhưng tuổi thực tế của nàng đã ngoài ba mươi.
- Dạ, sư phụ.
Nói rồi rút Huyết Ảnh Chiến Đao ra.
- Xuất đao!
Giang Phương hạ lệnh.
- Dạ!
La Phong nhanh như chớp vọt tới phía trước, một đao chém xéo xuống Giang Phương một cách lưu loát. Loan đao trên tay phải Giang Phương bất động, chỉ động có tay trái
- Đang!
Loan đao trên tay trái chạm vào Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong trong nháy mắt, La Phong cảm thấy có một cảm giác quỷ dị như không bị lực cản nào, còn chưa kịp thu đao, đao quang đã kề sát vào cổ La Phong, sau đó liền thu hồi.
- Ngươi thua.
Giang Phương nhíu mày nhìn La Phong
- Đánh lại.
Tinh thần niệm lực La Phong đã quay chung quanh loan đao của Giang Phương, nếu loan đao của Giang Phương muốn cắt yết hầu hắn, tinh thần niệm lực của La Phong sẽ trực tiếp khống chế loan đao.
Không có biện pháp, đao quang đích xác rất kinh người.
- Dạ.
La Phong lại một lần nữa công kích.
- Choang
- Choang!
Loan đao trên tay trái Giang Phương chỉ va chạm vài cái vào chiến đao La Phong, thì La Phong đã kinh hãi mở rộng môn hộ.
- Sao đao pháp của ngươi yếu thế?
Giang Phương nghi hoặc nhìn La Phong
- Ngươi đánh bại William thật à?
La Phong cảm thấy xấu hổ vì bị vị nữ chiến thần sư phụ này xem thường...
Đích xác, đao pháp, tốc độ, sức mạnh của Giang sư phụ căn bản không nhanh hơn mình. Nhưng luôn có thể dễ dàng cắt ngang tiết tấu của mình, hơn nữa luồng đao ý liên miên không dứt, một sóng tiếp một sóng, dễ dàng đánh bay mình ra, rồi đánh bại! Nói về cảnh giới... Giang sư phụ mạnh hơn William không biết bao nhiêu. Hơn nữa Giang Phương sử dụng đơn đao, một thanh loan đao khác căn bản không nhúc nhích.
Nếu sử dụng 'tinh thần niệm lực" mình có thể liều một phen.
Khả nếu dùng đao, chắc phải thua đến không còn manh giáp.
- Sư phụ, ta dựa vào tốc độ và sức mạnh, áp chế tên William. Dốc hết sức hơn mười lần mới đánh bại được hắn
- Hả?
Giang Phương lộ vẻ hơi vui
- Xem ra lực quyền phát lực của ngươi rất lợi hại. Phát lực thân thể có yêu cầu rất cao về việc khống chế sức mạnh! Điều này nói rằng, ngươi làm rất tốt việc khống chế sức mạnh cơ sở. Ừm... Đao pháp mặc dù còn rất thô kệch, nhưng sau này cũng có thể không ngừng tiến bộ! Lực quyền phát lực của ngươi là bao nhiêu?
- 2, 8 lần.
La Phong trả lời.
- Chậc chậc, mới vào trại huấn luyện mà lực quyền phát lực đã cao như vậy. Chẳng trách một mình được gia nhập vào.
Giang Phương hài lòng gật đầu
- La Phong, ngươi đừng sợ đao pháp mình thô kệch, việc này rất bình thường! Loại người còn trẻ như các ngươi mà cảnh giới đao pháp đã cao ngất thì quá dọa người. Ta từ bé luyện đao, cũng mất hai mươi năm khổ luyện mới có được cảnh giới bây giờ. Ngươi theo ta tới đây.
Giang Phương thu hồi song đao, đi thẳng về phía trước. La Phong vội đi theo nữ chiến thần sư phụ này.
----- o O o -----
← Ch. 0120 | Ch. 0122 → |