← Ch.1447 | Ch.1449 → |
- Cừu địch lớn nhất?
La Phong biến sắc.
- Đúng!
Ma La Tát liền nói:
- Chủ nhân ngươi không biết, bất kỳ một con Giới Thú nào cũng đều vô cùng kiêu ngạo. Chúng đều cho rằng bộ tộc Giới Thú chính là thứ cao quý nhất. Còn ta lại bái nhập dưới trướng chủ nhân. Bất luận là vì phẫn nộ, hay vì thực lực chủ nhân, đều sẽ làm chúng xem chủ nhân là cừu địch lớn nhất, thậm chí sẽ liên thủ đối phó với chủ nhân. Bây giờ tốc độ tiến hóa nhất định sẽ đạt đến cực hạn. Chủ nhân nhất thiết không được lãng phí thời gian.
- Ta còn có bao nhiêu thời gian?
La Phong nhíu mày.
- Vốn còn phải trải qua hơn vạn ức kỷ nguyên mới có thể sinh ra Vương Giả cuối cùng.
Ma La Tát nói:
- Còn bây giờ sợ sẽ gia tốc nhanh chóng, rất có thể rút ngắn tới mấy vạn kỷ nguyên. Chủ nhân càng sớm động thủ càng tốt. Vì Giới Thú đứng ở đỉnh cao nhất là trưởng thành nhanh nhất. Bối Địch bây giờ chính là bậc bốn, chỉ cần nó tiếp tục ăn, phỏng chừng trong vòng mười kỷ nguyên tin chắc sẽ trở thành bậc năm. Cũng rất có khả năng trên trăm kỷ nguyên trở thành bậc sáu! Thời gian kế tiếp, nó sẽ càn quét tất cả Giới Thú khác, ngược lại giết chết tất cả Giới Thú khác, sẽ mất rất nhiều thời gian của nó.
- Do đó chủ nhân ngươi, tốt nhất mau ra tay, tốt nhất là động thủ trong một kỷ nguyên, càng sớm càng tốt.
Ma La Tát nói.
La Phong trầm tư khoảnh khắc.
- Được.
Tấn Chi Thế Giới xa xôi.
Phân thân thần lực La Phong vẫn ở bên trong quân doanh Đông Quân.
- Bắt đầu rồi...
Phân thân thần lực lẩm bẩm nói:
- Giới Thú ngũ pháp, rõ là một trường hạo kiếp.
Lúc này hắn thôi động Quân Bị Hoàn trên cổ tay.
Oang...
Không gian xung quanh biến ảo, biến thành thế giới quân bị mênh mông. Một đạo thân ảnh kim sắc giáng lâm, cung kính vạn phần:
- Ngân Hà đại nhân.
Phân thân thần lực gật đầu:
- Đưa ra tất cả danh sách bảo vật cấp Chân Thần.
Mặc dù vạn ức kỷ nguyên đã qua, nhưng La Phong vẫn không trắng trợn chính thức đổi đồ. Tộc Nhân Loại mặc dù có không ít bảo vật, nhưng những bảo vật đó đối với La Phong chỉ có mất một số nhỏ quân công năm đó lấy từ Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ thôi. Bây giờ hắn còn có nhiều quân công vẫn chưa đổi, đặc biệt đợi hạo kiếp Giới Thú, chuẩn bị dựa theo tình huống thực tế mà đổi.
Bây giờ được Ma La Tát cho biết rất nhiều tình báo, đương nhiên có thể đổi bảo vật cụ thể hơn.
Hơn nữa La Phong gấp thật, có thể đi Ô Khải Lâu tìm Tấn Chi Thần Vương. Chắc hẳn sẽ được cho mấy thứ bảo vật.
Vũ Trụ Nguyên Thủy Ngân Hà Thánh Địa.
- Ầm ầm...
Không gian nổ tung, tựa như rơi vào cảnh đại hủy diệt, một luồng thông đạo Thời Không dần dần thành hình.
La Phong một thân áo trắng đứng đó, khống chế tất cả.
- Định.
Một cánh cửa tăm tối khổng lồ vô tận đang lơ lửng. Đó là Thông Đạo Vũ Trụ đi thông vào Vũ Trụ Nhỏ của La Phong.
- Phải phòng thủ thật kỹ, không để sơ sót.
La Phong một thân áo trắng hạ lệnh.
- Dạ.
Phía sau ba gã Chân Thần, trăm tên Vũ Trụ Chi Chủ đứng quan khán cảnh này đều đồng thanh đáp.
La Phong thở phào một hơi, thầm gật đầu. Từ sau khi thu phục Ma La Tát, trong vòng hai ngày sau khi về Vũ Trụ Nguyên Thủy, hắn đã liên tiếp kiến tạo ba Thông Đạo Vũ Trụ, đều đi thông tới Vũ Trụ Nhỏ của mình. Trong mắt cường giả tộc Nhân Loại, họ cho rằng hy vọng siêu thoát Luân Hồi lớn nhất là từ La Phong!
Tiếp theo Vũ Trụ Nhỏ của La Phong rất lớn, gấp ngàn lần thể tích của cường giả cùng cấp độ! Như vậy có thể chịu tải số lượng cường giả nhiều hơn nhiều. Tới trước khi thời đại luân hồi này chấm dứt, rất nhiều Nhân Loại sẽ được di chuyển tới Vũ Trụ Nhỏ của La Phong, kiến tạo ba tòa Thông Đạo Vũ Trụ vẫn còn hơi ít.
- Tất cả những việc bình thường trong Ngân Hà Thánh Địa, các ngươi cứ thương lượng giải quyết. Việc trọng yếu có thể bẩm cáo Hỗn Độn Thành Chủ.
La Phong xoay người hạ lệnh:
- Thời gian kế tiếp, ta sẽ không gặp ai.
- Dạ
Rất nhiều cường giả răm rắp tuân lệnh.
La Phong xoay người bước một bước, trực tiếp biến mất trong hư không, tiến vào trong Tinh Thần Tháp của mình, bắt đầu tu luyện mấu chốt nhất.
Trong Tinh Thần Tháp.
La Phong ngồi khoanh chân, ngưng thần suy nghĩ.
"Ta phải cố hết sức sớm đi tới sào huyệt Giới Thú." La Phong thầm nói: "Tốt nhất là xuất phát trong vòng một kỷ nguyên trong một kỷ nguyên, ta phải tu luyện thành Bất Tử Hà!"
Hạo kiếp lần này, liên quan tới sinh diệt của vô số tộc quần.
La Phong sẽ không quan tâm tới ngoại tộc khác, nhưng tộc Nhân Loại, sinh linh của Địa Cầu nhất mạch, thì La Phong không thể không quan tâm. Vì thân nhân, sư phụ, La Phong cam nguyện liều chết.
"Luyện thành Bất Tử Hà, mặc dù ta bị đánh chết, còn có thể sống lại lần nữa, một lần nữa vươn dậy."
"Hạo kiếp Giới Thú... Ta không thua được."
"Phải luyện thành Bất Tử Hà."
La Phong nhắm mắt lại, bắt đầu chuyên tâm tu luyện tam đại tuyệt học của Đoạn Đông Hà nhất mạch - Bất Tử Hà.
Không luyện thành Bất Tử Hà, La Phong tuyệt không dám xông vào nơi đáng sợ nhất là sào huyệt Giới Thú. Dù sao, nơi đó có tới ngàn vạn con Giới Thú. Chỉ cần tất cả Giới Thú liên thủ một kích, cũng có thể dễ dàng tiêu diệt La Phong. Số lượng đạt tới cực hạn nhất định, hoàn toàn có thể khiến cho chất biến.
Thời gian trôi qua.
Một tháng trôi qua.
Dựa vào vào thời gian gia tốc ngàn vạn lần ở Thạch Trụ Vân Đen mà tu luyện, La Phong đang không ngừng khai thác tiềm lực bản thân, đẩy cao cảm ngộ, bí pháp của mình, tiến hành nghiên cứu bí thuật Thần Nhãn, Liệt Nguyên Thuật các loại. Như Liệt Nguyên Thuật, mặc dù còn chưa tới cánh cửa tu luyện, nhưng cũng cố hiểu trước. Tương lai đợi khi ý chí hóa thánh thật, tự nhiên có thể nhanh chóng liên tục không dừng mà luyện thành.
Tam đại bảo vật quan trọng nhất của La Phong là Ô Khải Thần, Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Tháp cũng được bỏ ra rất nhiều tinh lực.
Trong Vũ Trụ Nhỏ của La Phong.
Một khoảng khí lưu hỗn độn, La Phong một thân áo trắng đang đi, chẳng mấy chốc tiến vào bản nguyên Vũ Trụ.
Nhìn mười vạn tinh cầu lơ lửng trong không gian bản nguyên, cùng với vòng xoáy hư không giữa mười vạn tinh cầu, La Phong cười cười, tay khẽ lật, hiện ra một giọt máu kim sắc. Trên giọt máu ánh lên kim quang chói mắt, như bên ngoài giọt máu này phủ một quầng sáng. Trên quầng sáng lưu chuyển những đồ hình, lúc thì hiện lên, lúc thì tiêu tán.
- Trong giọt máu này tụ tập đầy đủ Sinh Mạng ấn ký của ta.
La Phong nói khẽ:
- Một khi ta chết, giọt máu này sẽ hấp thu năng lượng, rồi sống lại.
- Hơn một ngàn năm, cũng vẻn vẹn chỉ cô đọng ra một giọt máu Bất Tử Hà.
La Phong nhìn một giọt máu. Giọt máu bay thẳng vào vòng xoáy trong hư không, không ngừng bay sâu vào vòng xoáy, rồi cùng mười vạn tinh cầu vĩnh hằng quay quanh nó.
- Một giọt đã đủ rồi.
- Nếu chết là có thể dựa vào nó mà sống lại. Đợi sống lại sẽ ngưng tụ ra một giọt máu khác là được.
La Phong xoay người đi ra khỏi không gian bản nguyên.
1890 năm sau khi La Phong nô dịch Giới Thú, trong hư không ngoài Ngân Hà Thánh Địa đang có hai bóng người.
- La Phong, ngươi tính một mình một người đi tới sào huyệt Giới Thú à? Mà lại không công khai?
Hỗn Độn Thành Chủ kinh ngạc.
- Không cần phải công khai.
La Phong lắc đầu:
- Ta có thể thành công thì cũng là chuyện tốt, đến lúc đó công khai tự nhiên sẽ tốt hơn. Nếu thất bại, không bằng ta cứ bí mật.
- Vậy ngươi không nói với thân nhân ngươi...
Hỗn Độn Thành Chủ chần chờ.
- Không cần.
La Phong lắc đầu:
- Trước khi đi, ta chỉ thông báo cho sư phụ một tiếng, cũng để sư phụ chuẩn bị. Lần này bất luận thành công hay thất bại, ta nhất định sẽ còn sống trở về. Đã thế thì, đừng làm cho thân nhân ta phải lo lắng. Xuất phát lần này, cũng chỉ có một mình sư phụ biết thôi.
Hỗn Độn Thành Chủ gật gật đầu.
Lập tức La Phong cũng không nói thêm nữa, bước một bước biến mất.
Hỗn Độn Thành Chủ đứng giữa hư không trầm mặc hồi lâu, rồi mới lẩm bẩm nói:
- Một mình... phải sống sót trở về đó!
La Phong mặc dù luôn miệng nói tin chắc còn sống trở về, nhưng ở đó dù sao cũng là sào huyệt Giới Thú. Hỗn Độn Thành Chủ vẫn tràn ngập lo lắng vô tận.
Hôm đó...
Ngoại trừ Hỗn Độn Thành Chủ, cường giả khác các tộc Vũ Trụ Hải chẳng ai biết, La Phong cứ thế âm thầm ly khai.
Vũ Trụ Hải mênh mông.
Một tòa Tinh Thần Tháp đang thuấn di, mục tiêu là Đệ Tứ Tuyệt Địa Tấn Chi Thế Giới. Sở dĩ lựa chọn xuất phát 1890 năm sau khi nô dịch Giới Thú, chính là vì lúc này là lúc Tấn Chi Thế Giới mở ra, có thể đi vào. Trước khi xuất phát, La Phong tự nhiên muốn đổi lấy vô số bảo vật từ Tấn Chi Thế Giới.
- Ma La Tát.
La Phong nhìn về phía Ma La Tát. Bên người mình chỉ còn lại có Ma La Tát thôi.
- Chủ nhân.
Ma La Tát nói:
- Bây giờ chủ nhân muốn đi Tấn Chi Thế Giới, ta cũng có thể bồi chủ nhân đi. Nhưng đợi khi chủ nhân đi Hôn Ám Chi Địa, ta sẽ không thể đi nữa. Tất cả các Giới Thú đều có thể cảm ứng được sự tồn tại của ta, nếu ta đi, cũng bằng với việc tiết lộ hành tung chủ nhân cho tất cả Giới Thú. Ta ở lại Vũ Trụ Hải, cũng có thể cảm ứng tung tích của tất cả Giới Thú, cũng có thể thời khắc thông báo cho chủ nhân.
La Phong gật đầu.
Sau khi đưa bảo vật từ Tấn Chi Thế Giới về, sẽ để Giới Thú ở Vũ Trụ Nhỏ của mình. Trong Vũ Trụ Nhỏ của mình, bất luận mình ở nơi xa xôi nào, cũng có thể biết rõ ràng tất cả những gì phát sinh trong Vũ Trụ Nhỏ. Ma La Tát mở lời nói chuyện, mặc dù mình trong Hôn Ám Chi Địa, cũng sẽ lập tức biết.
- Được rồi.
La Phong sực nghĩ, vội hỏi:
- Ma La Tát, lần này ta đi Hôn Ám Chi Địa, ngươi đã không đi theo, sao ngươi không đi thẳng tới vũ trụ Tử Nguyệt. Ta an bài một thần lực hóa thân của ta, thôi phát Mộ Lăng Chi Chu ở ngoài Tử Nguyệt Thánh Địa. Chẳng ai trong Tử Nguyệt Thánh Địa làm gì được Mộ Lăng Chi Chu. Còn ngươi cứ ở trong Mộ Lăng Chi Chu, thi triển thôn phệ, thôn phệ Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ.
Ngươi một mặt ăn Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ, cũng có thể tùy thời cảm ứng động tĩnh trong sào huyệt Giới Thú, cũng có thể thông báo cho thần lực hóa thân của ta. Thần lực hóa thân của ta biết, ta tự nhiên cũng biết.
- Được lắm.
Ma La Tát cũng kích động chờ mong. Nó đương nhiên thích ăn đồ ăn ngon lành.
Đôi mắt La Phong lóe lên lệ mang.
Tử Nguyệt Thánh Địa?
Trong lúc đối phó với hạo kiếp Giới Thú, Tử Nguyệt Thánh Địa căn bản vô dụng. Đã vô dụng, thế thì Tử Nguyệt Thánh Địa cũng đã sớm thành tử địch của mình rồi. Vậy, phải cố hết sức sớm diệt trừ nó đi.
- Nhưng ta ăn bản nguyên Tử Nguyệt Thánh Địa rất lâu.
Ma La Tát nói:
- Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ mạnh hơn vũ trụ Chân Thần bình thường nhiều. Lực chống cự của nó rất mạnh. Tốc độ ta ăn bản nguyên chỉ bằng một phần trăm Vũ Trụ Nhỏ của Chân Thần. Hơn nữa thể tích nó lại cực to, phỏng chừng muốn ăn xong, phải rất lâu, sợ là phải mười vạn năm, thậm chí lâu hơn.
----- o O o -----
← Ch. 1447 | Ch. 1449 → |