← Ch.0154 | Ch.0156 → |
Trong huyệt động đá sâu dưới đất hai ba cây số, La Phong đang nằm rốt cục cũng mở mắt.
"Lột xác lần này, trước sau vẻn vẹn chỉ có nửa giờ."
La Phong cúi đầu liếc mắt nhìn thời gian trên đồng hồ thông tin, trên gương mặt dơ bẩn không khỏi lộ ra nụ cười, nửa giờ trước hắn đã là một trong những cường giả cao nhất trong cộng đồng chiến thần, nhưng khi đó vẫn còn yếu hơn bọn người 'Huyễn Ma' Tạp Đặc Lan.
Nhưng bây giờ!
"Ầm!" La Phong tùy ý đấm ra một quyền, đã làm cho không khí nổ tung.
"Ta tùy ý đánh một quyền, đã vượt qua lực quyền bộc phát lúc trước. Bây giờ tố chất thân thể ta tối thiểu là chiến thần trung cấp, thậm chí còn có thể là chiến thần cao cấp!"
La Phong chỉ có thể bằng vào cảm giác mơ hồ, xác nhận mình tối thiểu là chiến thần trung cấp, về phần có phải là chiến thần cao cấp không thì phải dựa vào dụng cụ kiểm tra.
Tố chất thân thể tự mình không dễ xác định...
Nhưng, tinh thần niệm lực nhưng lại xác định trăm phần trăm.
"Chiến thần đỉnh cao!"
"Tinh thần niệm sư chiến thần đỉnh cao."
La Phong không nghi ngờ gì về điểm này. Trong Thức Hải, cả một dòng sông cuộn trào sôi sục, cường độ tinh thần niệm lực mà mình khống chế mạnh hơn lúc trước quá nhiều. Phải biết rằng lúc trước mình đã xem như miễn cưỡng đạt tới giới hạn của 'chiến thần cao cấp' rồi. Còn bây giờ đề cao nhiều như vậy, đương nhiên là chiến thần đỉnh cao!
"Cường đại! Cảm giác vô cùng cường đại!"
Phải công nhận một điểm, tinh thần niệm sư chiến thần đỉnh cao, chính là vô địch trong chiến thần. La Phong khẽ mỉm cười
"Ừm, trước tiên tắm rửa một chút, sau đó ra xem đám Lý Diệu, Tạp Đặc Lan... Thuận tiện cũng chấm dứt chút thù hận nhiều năm với Lý Diệu."
Xoát!
La Phong chạy dọc theo thông đạo, xông tới hòn đá nhô lên trên mặt sông ngầm, tinh thần niệm lực khống chế một bóng nước thật lớn lơ lửng trước mặt, nhanh chóng rửa sạch toàn thân, kể cả quân phục tác chiến!
"Đi thôi!"
Chỉ ba phút sau, La Phong đã phóng mạnh lên cao.
Ầm ầm...
Phá tan những tầng đá, nhanh chóng nhằm về phía mặt đất.
Đảo sương, lúc này vẫn là đêm tối, sương mù tràn ngập.
- Phốc!
La phong lên lớp đất bề mặt.
"Bên kia có tiếng đánh nhau."
La Phong mỉm cười, bước từng bước một, nhằm hướng chín cây liễu
"Đến nửa giờ rồi mà họ vẫn chưa chặt hết toàn bộ những cây liễu."
Lần này vị trí ra khỏi mặt đất cách chín cây liễu tới gần ngàn thước.
Đảo sương không còn an tĩnh nữa. Bọn người Tạp Đặc Lan, Lý Diệu điên cuồng công kích vào thảo mộc chi linh họ Liễu, sinh ra những tiếng nổ làm La Phong rất dễ dàng tìm tới họ.
"À!" La Phong nhìn tới. Lúc này chín cây thảo mộc chi linh họ Liễu, đã có tám cây đổ xuống, thân cây vỡ vụn bị lấy đi 'Thiên Niên Liễu Mộc Tâm" rồi. Chỉ còn lại có cây liễu vua cuối cùng! Cây liễu vua có thân cây đường kính trên ba thước, trên thân cây đã bị đâm sáu cây lao. Cây lao đều cắm ngập vào thân cây.
Cây liễu vua cố dùng hàng trăm cành liễu màu vàng kim nhạt quấn chặt sáu cây lao này.
"Sáu cây lao của Tạp Đặc Lan cắm ngập cả vào cây liễu vua rồi."
La Phong đứng xa xa nhìn nhận xét. Lần lột xác này làm thị lực hắn trở nên mạnh lên rất nhiều, hơn thị lực lúc trước gần gấp đôi
"Cây lao cắm vào trong thân cây, lại bị những cành liễu màu vàng kim nhạt quấn lấy, rất khó rút ra."
Còn trong ba vũ giả có bộ đồ Hắc Thần, Tạp Đặc Lan, Y Phàm, Lý Diệu, có hai người đang điên cuồng công kích.
- Thân cây liễu vua bị thương, thực lực giảm đi, nhanh lên!
Khóe miệng Tạp Đặc Lan có vết máu quát lớn. Hai tay hắn cầm hai thanh chủy thủ điên cuồng chém xuống. Tốc độ những cành liễu màu vàng kim nhạt giảm đi nhiều, vô số cành liễu màu vàng kim nhạt bị Tạp Đặc Lan chặt đứt, nhưng số lượng những cành liễu quá lớn.
- Phá!
Lý Diệu quát khẽ.
- Nha nha nha!
Y Phàm điên cuồng gầm lên, như một trận gió lốc vây công cây liễu vua. Vô số cành liễu màu vàng kim nhạt gãy đổ!
Thân cây bị thương, tốc độ vung cành rõ ràng suy yếu đi sáu bảy thành. Nhưng mức độ cứng rắn thì vẫn y nguyên! Cây liễu suy yếu như vậy, đối với ba người Tạp Đặc Lan, Lý Diệu, Y Phàm thì bây giờ chỉ cần đủ thời gian, sẽ chém sạch tất cả cành liễu màu vàng kim nhạt! Những cành liễu mặc dù rất dài, nhưng một khi bị chém đứt, sẽ chảy nhựa ra, hơn nữa uy lực sẽ giảm đi, đến cả những cành liễu bình thường cũng chẳng bằng.
- Nhanh, tranh thủ thời gian.
Đôi mắt Tạp Đặc Lan lóe sáng, quát to
- Chặt xong cây liễu vua này, chúng ta còn phải đi đoạt những thảo mộc chi linh khác nữa.
- Ừm! Hiểu rồi.
Hai người Lý Diệu, Y Phàm đều nhanh chóng liều mạng chém đứt những cành liễu màu vàng kim nhạt. Về phần Khải Tháp thì tuần tra cảnh giới chung quanh... nhưng do dưới điều kiện đêm tối sương mù, mà La Phong lại cố tình lánh trong bụi cỏ, hơn nữa khoảng cách cũng vượt qua hai trăm mét, nên Khải Tháp rất khó tìm.
- Ha ha, đứt rồi, toàn bộ đứt rồi.
- Ha ha.
Nhất thời tiếng cười vang lên. Những cành liễu màu vàng kim nhạt dù có nhiều tới mấy cũng không chịu nổi ba chiến thần cao cấp chặt chém điên cuồng, rốt cục tất cả cành liễu màu vàng kim nhạt đều đứt, những nơi bị đứt rời đều chảy nhựa ròng ròng. Uy lực của những cành liễu màu vàng kim nhạt bị thương lại giảm mạnh, căn bản không còn uy hiếp với chiến thần cao cấp nữa.
- Tiến công thân cây.
- Chặt!
Ba người Tạp Đặc Lan, Lý Diệu, Y Phàm điên cuồng xông tới.
- Khải Tháp, tới đây.
Tạp Đặc Lan hô.
- Tới đây.
Đại hán dã man Khải Tháp cũng xông tới trước cùng hỗ trợ.
Chỉ thấy cây liễu vua đường kính vượt qua ba thước không còn lực hoàn thủ, lại không thể di động, chỉ có thể mặc cho bốn nhân loại chặt chém!
Tạp Đặc Lan rút ra sáu cây lao, rồi dựa dọc theo lỗ thủng do cây lao đâm vào mà tiến hành điên cuồng chặt phá. Hiển nhiên công kích từ bên trong thì tựa hồ càng dễ dàng hơn.
Hơn nữa càng chặt nhiều, độ cứng của thân cây liễu vua lại càng hạ xuốn...
- Xoẹt xoẹt...
Nguyên cây liễu lá rậm cành nhiều với vô số cành liễu, nhanh chóng bắt đầu trở nên khô héo. Cả thân cây liễu vua cũng nhanh chóng mất đi sinh cơ. Tốc độ mất sinh cơ này có thể lấy mắt thường mà thấy rõ ràng. Khi sinh cơ mất đi, năng lực phòng ngự của thân cây rõ ràng yếu bớt nhiều.
Cả cây liễu vua từ từ nghiêng đi. Cây liễu vua cao vút ngã xuống đè nát nói cây cối hoa cỏ bên cạnh, rốt cục ầm một tiếng... Nện vào mặt đất trên đảo sương.
- Ha ha, rốt cục thành công rồi.
- Nhanh, tìm Vạn Niên Liễu Mộc Tâm đi
Bọn người Tạp Đặc Lan vô cùng kích động. Để chặt cây liễu vua, hao phí rất nhiều tinh lực, nhiều gấp mười lần so với việc họ hủy diệt tám thảo mộc chi linh cây liễu khác cộng lại! La Phong xa xa quan khán trên mười phút rồi.
"Thú vị... "
"May mà quá trình ta lột xác chỉ mất ba mươi phút, vẫn còn có thể thấy được cảnh họ chặt cây liễu vua." La Phong khẽ mỉm cười "Nhân mã Cực Hạn Vũ Quán còn chưa tới, cũng tốt thôi!"
La Phong lột xác sâu dưới lòng đất, giờ thực lực tăng nhiều, nên đây chính là lúc nóng lòng muốn thử.
Ầm ầm
Thanh âm không ngừng vang lên! Đám người đang chém vào cây liễu vua.
- Nhanh, nhanh lên một chút.
Bọn người Tạp Đặc Lan muốn móc được Vạn Niên Liễu Mộc Tâm từ thân cây liễu.
- Hử?
Tinh thần niệm lực Tạp Đặc Lan lan ra chợt cảm ứng được có người tiến vào, không khỏi cả kinh. Lúc này hắn quay đầu nhìn lại, chợt thấy cách đó trăm mét, La Phong mặc quân phục tác chiến, vác thuẫn bài, chỉ đơn giản cầm Huyết Ảnh Chiến Đao, từ giữa màn sương mù đêm tối từ từ đi tới, thẳng về phía họ.
Ba người Khải Tháp, Y Phàm, Lý Diệu cũng phát hiện ra.
- La Phong!
Đôi mắt Lý Diệu thoáng cái lóe ra hàn quang.
- Lâu rồi không gặp. - La Phong mỉm cười nhìn Lý Diệu.
Tạp Đặc Lan nhìn La Phong, nhếch mép cười lạnh, nói tiếng Hán không trôi chảy:
- La Phong? Nếu ngươi trốn dưới đất, với năng lực tinh thần niệm sư của ngươi, ta cũng không bắt được ngươi. Nhưng ngươi lại đi lên mặt đất, rõ là ngu xuẩn.
Cự Hùng Khải Tháp, Huyết Ảnh Y Phàm đứng bên cạnh cũng lộ ra nụ cười lạnh.
Tổ ba người Tạp Đặc Lan, không có ai yếu hơn Lý Diệu! Ba người này thêm vào Lý Diệu, tổ hợp bốn người này... có gì phải sợ La Phong?
- Chẳng lẽ ngươi sử dụng Thiên Niên Liễu Mộc Tâm rồi, thoáng cái trở thành tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao?
Tạp Đặc Lan cười khẩy một tiếng. Hắn là tinh thần niệm sư đương nhiên hiểu rõ ràng. Tinh thần niệm sư: vốn rất hiếm thấy, hơn nữa phần lớn tinh thần niệm sư thiên phú chỉ có thể cấp tốc tăng lên tới mức bằng với cấp của mình thôi.
Đạt tới chiến thần sơ cấp, coi như không tệ rồi. Tinh thần niệm sư chiến thần trung cấp, đã là vô cùng hiếm thấy. Về phần duy nhất tăng vọt lên tới chiến thần cao cấp, thì đếm trên đầu ngón tay.
Duy nhất tăng vọt lên đạt tới tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao à? Phóng tầm mắt ra cả Địa Cầu, chẳng biết có một hay hai?
- Cám ơn các ngươi hỗ trợ chặt cây liễu vua.
La Phong mỉm cười
- Đỡ việc cho ta rất nhiều.
Ầm! Cả người trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh lao về phía cây liễu
- Giết!
Tạp Đặc Lan lạnh lùng quát.
- La Phong!
Lý Diệu gầm lên, tay nắm chặt song đao xông lên đầu tiên, trong mắt như có ngọn lửa đang cháy.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Sáu thanh phi đao! Tựa như sáu tia chớp màu đen, đánh thẳng tới, đến cả bản thân Lý Diệu cũng không thể né tránh, nhưng tại sao Lý Diệu phải né tránh? Chỉ thấy một màu đen bao trùm toàn thân. Chỉ có mắt và mũi hơi lộ ra một khe hở. Với năng lực của hắn tuyệt đối không thể bị người ta bắn trúng vào khe hở bé tí này.
Bộ đồ Hắc Thần! Muốn đâm thủng bộ đồ Hắc Thần, cho dù là quái thú Vương cấp cũng rất khó mà làm được! Phương pháp duy nhất giết chết chiến thần mặc bộ đồ Hắc Thần chính là dùng lực công kích thuần túy.
- Ta đâm không xuyên nổi bộ đồ Hắc Thần của ngươi, nhưng là chỉ cần luồng sức mạnh đáng sợ của lực công kích, cũng có thể chấn vỡ vụn lục phủ ngũ tạng ngươi ra.
- Ầm ầm...
Sáu thanh phi đao toàn bộ oanh kích vào người Lý Diệu! Bây giờ La Phong đạt tới chiến thần cao cấp đỉnh cao, có một thực lực đáng sợ khó tin. Hồi đó sau khi sử dụng long huyết, thông qua máy kiểm tra lực quyền kiểm tra, một thanh phi đao ẩn chứa lực công kích chừng 22 vạn kg. Còn bây giờ - Lực công kích một thanh phi đao phải trên 50 vạn kg! Một thanh phi đao lực công kích, đã vượt qua năm mươi vạn kg!
Sáu thanh phi đao! Lực công kích cộng lại phải trên 300 vạn kg! Mặc dù ưu thế của tinh thần niệm sư là sự quỷ dị, khó lòng phòng bị, nhưng... sau khi đạt tới chiến thần cao cấp đỉnh cao, chỉ về lực công kích thuần túy, cũng đã đạt tới bước khó tin rồi! Sức mạnh gần như đạt tới 50 vạn kg, phát lực đạt tới 6 lần mức chiến thần cao cấp bình thường.
- Ầm!
Cả người Lý Diệu bị hổng hai chân, bay ngược lại với tốc độ kinh người, đồng thời đánh vào Huyết Ảnh Y Phàm phía sau. Còn lật lại vài lần giữa không trung, rồi bay ra xa vài trăm thước.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Sáu thanh nhanh như thiểm điện, phi đao nặng như thái sơn, lại đánh cho Huyễn Ma Tạp Đặc Lan lúc này đang hoảng sợ bay ngược lại ra xa.
- Ừm!
La Phong dừng lại cạnh cây liễu vua. Sáu thanh phi đao điên cuồng oanh kích vào thân cây liễu. Thân cây đã không còn sinh cơ, lực phòng ngự yếu đi rất nhiều, chẳng mấy chốc đã bị chém vỡ ra, một khối màu xanh lá pha những sợi tơ vàng bay vọt lên. Tinh thần niệm lực của La Phong lúc này quấn lấy, thu hồi nó tới trước người mình.
----- o O o -----
← Ch. 0154 | Ch. 0156 → |