← Ch.0174 | Ch.0176 → |
"Bạn trai?" Từ Hân trợn tròn mắt nhìn ca ca Từ Cương bên cạnh, chẳng lẽ ca ca không biết... Nàng còn chưa xác định quan hệ với La Phong à?
"Bạn trai?" La Phong vẻ mặt quái dị, bảo trì vẻ bình tĩnh.
Trong lòng hắn thật ra cũng thấy hơi có hảo cảm với Từ Cương.
'Ông anh vợ" này mặc dù nói là nhìn người hơi nặng về thân phận, nhưng cũng không thể trách hắn. Lần đầu tiên gặp mình, mình cảm thấy rất không vui. Nhưng nói thật, Từ Cương lúc trước làm như vậy cũng thật ra là muốn tốt cho muội muội mình! Còn bây giờ, hắn chủ động thúc đẩy quan hệ giữa La Phong và Từ Hân...
Có một ông anh vợ thức thời như vậy, cũng cũng không tệ lắm.
- La Phong.
Từ Cương cười nói:
- Lúc trước lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, Từ Cương ta cũng hơi mạo phạm, hy vọng muội phu nể mặt bỏ qua...
Đảo mắt thân phận của La Phong đã từ nam bằng hữu của Từ Hân thăng cấp lên thành muội phu rồi.
- Anh!
Từ ca không kìm được kêu lên.
- A.
Từ Cương kêu lên vẻ quái dị
- Muội muội ta thẹn thùng kìa, La Phong, lát nữa ta mời khách.
- Bây giờ ta muốn cùng các chú bác đi về nhà trước, không quấy rầy hai người các ngươi.
Nói rồi, nắm chặt cánh tay Tôn Siêu
- Tôn Siêu, đi, chúng ta về đi, đừng làm phiền hai người họ.
Gương mặt Tôn Siêu cứng đờ, xấu hổ, cứ bị lôi đi như vậy.
Tôn Siêu, Từ Cương đi ra khỏi sân bay, cùng những người khác trên gia tộc lên ba chiếc xe rời đi.
Trong chiếc xe con sang trọng dài thượt.
Tôn Siêu, Từ Cương ngồi ở ghế sau. Từ Cương không hề hỉ hả như lúc vừa rồi, mà rất bình tĩnh liếc nhìn Tôn Siêu bên cạnh:
- Tôn Siêu, ngươi không được nói linh tình về việc giữa muội muội ta và La Phong đó, hậu quả sẽ...
- Chúng ta cũng coi như bạn nối khố từ bé, ta làm đại ca nhắc nhở ngươi một câu, việc giữa muội muội và La Phong, toàn bộ tầng cao nhất của Từ gia chúng ta đều toàn lực ủng hộ, ai dám làm rối chuyện này, cho dù cha ngươi có che chở, sau này ngươi cũng không có mấy ngày tốt lành đâu.
Từ Cương thầm thì nói:
- Việc giữa muội muội và La Phong chính là chuyện quan trọng nhất trong gia tộc bây giờ.
Tôn Siêu trầm tư, không lên tiếng.
Hồi lâu, Tôn Siêu mới phun ra một câu:
- Từ Cương, tên La Phong... chẳng lẽ là La Phong của Cực Hạn Vũ Quán?
- Ủa, ngươi có biết à?
Từ Cương cười phá lên.
- Hai ngày trước lúc ở nước ngoài, lúc nói chuyện điện thoại với cha ta, ông có nhắc tới La Phong, nói La Phong rất có tiếng ở trong Chiến Thần Cung.
Tôn Siêu thở dài một hơi
- Vừa rồi ở sân bay, ngươi nói mấy lời làm ta nổi giận, nhưng lúc đó cái tên 'La Phong", làm ta cảm thấy nghe qua ở đâu rồi. Lên xe, ta mới nhớ ra.
Từ Cương cười liếc mắt nhìn hắn:
- Còn muốn tranh muội muội ta nữa không?
- Tranh cái rắm.
Tôn Siêu liếc mắt nhìn Từ Cương
- Muội muội ngươi luôn không để ý tới ta, chẳng hề nể mặt tí nào. Nhưng lúc đó ta không quan tâm... Cho rằng khi trước ở chung với Từ Hân quá ít, do đó lần này ta đi ra nước ngoài với các ngươi. Ai ngờ nam bằng hữu của Từ Hân lại là La Phong, ta muốn tranh cũng tranh không được. Nếu thật sự tranh, e rằng ba ta cũng chặt chân ta mất!
Cha của Tôn Siêu là một cường giả cấp chiến thần, thân phận là một chiến thần khách khanh của Từ gia.
Vì địa vị của cha, Tôn Siêu mới có tư cách phụ trách một bộ phận làm ăn của Từ gia ở Hoa Kỳ. Tôn Siêu hiểu rất rõ... cha hắn hiển nhiên thua xa La Phong. Hắn dám trêu vào sao? Đoạt bạn gái, lại là đoạt bạn gái của La Phong, muốn chết à?
- Ngươi cũng quá thật, Từ Hân có nam bằng hữu mới như vậy mà ngươi cũng không đề cập tới cho ta biết trước.
Tôn Siêu bất mãn.
- Ngươi còn nghi ngờ ta sao? Hành trình lần này bận rộn như vậy, gia tộc ta làm ăn ở Hoa Kỳ, ta tới đó phải xem xét, từ khi tới Hoa Kỳ, ta gặp mặt ngươi mới có ba lượt. Ta nào biết tiểu tử ngươi, vì muốn theo đuổi muội muội ta mới về nước chứ. Ngươi lúc trước không phải nói... nhớ quê nhà, muốn gặp ba mẹ ngươi mới vừa về sao?
Từ Cương trừng mắt.
Tôn Siêu không nói gì.
Không phải hắn chỉ lấy cớ thôi sao... Lần này xem như chạy về không công một chuyến. Thôi đi, cũng coi như trở về gặp ba mẹ. Về phần Từ Hân, một là Từ Hân không có tâm, hai là Tôn Siêu nghĩ đến truyền kỳ về La Phong, cũng cảm thấy phát lạnh. Hừ... Người ta là chiến thần vô địch, muốn giết hắn quả dễ như ăn cơm uống nước.
Tám giờ tối, màn đêm phủ xuống, ánh đèn đường hôn ám trải dài trên con đường xi-Măng.
Hai người La Phong, Từ Hân sánh vai đi trên đường. Họ cùng nhau ăn cơm chiều. Bây giờ, La Phong đưa Từ Hân về nhà!
- Người ta có tiền quả là khác hẳn. Cả Căn Cứ Thị đất đắt như vàng, nhưng người có tiền lại ở nơi an tĩnh như vậy, ít người như vậy.
La Phong cười nói:
- Nếu là ở khu vực tiểu khu khác, lúc này trên đường toàn là ô-tô và người thôi. Bên này là khu người giàu có, quả rất ít người
Từ Hân không nói gì liếc nhìn La Phong:
- Ngươi còn nói người ta có tiền nữa à? Ngươi không có tiền sao? Tài sản lưu động gia tộc chúng ta toàn bộ cộng lại còn chưa mua được chiếc phi cơ chiến đấu thông minh nữa là!
Từ gia mặc dù là một trong mười hai đại gia tộc quốc nội, cũng rất có tiền, nhưng phần lớn đều là tài sản cố định cùng với đầu tư, tài sản lưu động chính thức đích xác không bằng một chiếc phi cơ chiến đấu thông minh của La Phong.
- Sao ngươi biết là phi cơ chiến đấu thông minh?
La Phong giật mình.
Lúc trước khi ăn cơm, La Phong đã biết, khi còn ở nước ngoài, mặc dù bọn người Từ Cương cố ý giấu diếm việc về La Phong, nhưng giấy cuối cùng cũng không bao được lửa. Sự kiện 'đấu giá Chiến Thần Cung" làm La Phong có danh khí lớn hơn nữa.
Từ Hân cũng thông qua diễn đàn nội bộ liên minh HR biết được tin tức này.
- La đại giám sát sứ, phi cơ chiến đấu của ngươi đáp xuống tiểu khu Minh Nguyệt, nhưng lại không có phi công đi vào, cũng không phi công đi ra, có khi nào, ngươi là phi công không?
Từ Hân cười phá lên.
La Phong cứng họng.
Phi công? Phi công phi cơ chiến đấu ai mà không phải chịu huấn luyện rất lâu, dù là những nhân vật thiên tài, nếu không trải qua huấn luyện trường kỳ cũng không thể trở thành phi công lái phi cơ chiến đấu được.
La Phong không phải là phi công, một vài nhân vật liên minh HR đương nhiên cũng nhìn ra, La Phong hẳn là điều khiển phi cơ chiến đấu thông minh! Vũ giả bình thường không biết, nhưng những tầng lớp đầy quyền thế liên minh HR phải hiểu rõ. Một chiếc 'phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp", cho dù lãnh đạo nội bộ Cực Hạn Vũ Quán như giám sát sứ, tuần sát sứ, giá nội bộ ưu đãi nhất cũng phải là một nghìn tám trăm ức Hoa Hạ tệ.
Các đại cường quốc và liên minh HR muốn mua à?
Được! Trả đủ tiền mới được. Hai ngàn ức muốn mua à? Nằm mơ!
- Hay là chúng ta ngồi phi cơ chiến đấu thông minh nhé?
La Phong đề nghị.
Từ Hân không khỏi hơi động tâm, rồi lại liếc nhìn đồng hồ:
- Bây giờ không còn sớm nữa. Chúng ta tới đó đáp phi cơ chiến đấu thông minh, rồi trở về, cũng phải 11, 12 giờ rồi.
- Rất nhanh thôi.
La Phong cười, đồng thời phân phó
- Số Một, tới đây.
- Ngươi đang làm gì thế?
Từ Hân nghi hoặc.
La Phong thần bí cười, lập tức ngẩng đầu nhìn trời.
Từ Hân cũng nghi hoặc ngẩng đầu nhìn theo.
Một luồng hào quang dừng lại giữa bầu trời, chính là một chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác màu lam thẫm từ từ hạ xuống. Từ Hân ngẩng đầu nhìn phi cơ chiến đấu hình tam giác giữa không trung, kinh ngạc há miệng:
- Nhanh như vậy à...
- Tốc độ cực hạn của phi cơ chiến đấu thông minh trên 10 lần tốc độ âm thanh, chỉ cần ở trên Địa Cầu, ta có thể từ khoảng cách rất xa truyền đạt mệnh lệnh ra lệnh.
La Phong cười kéo tay Từ Hân
- Đi, chúng ta đi lên!
Vừa nói, lập tức mấy lưỡi dao từ ngực La Phong xuất hiện, 365 lưỡi dao nhanh chóng ngưng kết thành Độn Thiên Toa. La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, một tay giữ chặt tay Từ Hân, một tay quàng eo Từ Hân.
Vèo! Độn Thiên Toa bay vọt lên trên, cửa khoang phi cơ chiến đấu thông minh giữa không trung tự động mở ra.
- Việc này...
Từ Hân khiếp sợ nhìn xuống phía dưới.
Nàng đang bay?
Bây giờ Từ Hân mới phát hiện... La Phong lại ôm nàng!
- Từ Hân.
La Phong ôm eo Từ Hân, thân thể mình dán sát vào thân thể Từ Hân, cảm giác được cả nhiệt độ của thân thể mềm mại Từ Hân, không khỏi cúi đầu nhìn Từ Hân, trong lòng xúc động, lúc này cúi đầu... hôn nàng.
Giữa không trung gió thổi vù vù, Từ Hân cũng cảm thấy hơi hốt hoảng, cứ như vậy bị đoạt mất nụ hôn đầu.
La Phong cúi đầu nhìn gương mặt đỏ rực của Từ Hân, nhẹ giọng nói:
- Từ bây giờ trở đi, Từ Hân là bạn gái của La Phong ta rồi.
- Ngươi thật là bá đạo.
Từ Hân không khỏi trừng mắt
- Ta không đồng ý thì làm sao?
- Ta buông tay, để ngươi rơi xuống dưới.
La Phong mỉm cười, cố ý khẽ buông ra, Từ Hân lảo đảo sợ hãi giật bắn người, nhìn những cây cối, đường phố phía dưới, không khỏi nói ngay:
- Ngươi cẩn thận một chút, ở đây cách mặt đất phải tới bảy tám mươi thước đó.
- Còn dám cự tuyệt không?
La Phong cười phá lên.
- Hừ.
Từ Hân cười hừ một tiếng
- Biết bao lâu rồi ngươi vẫn luôn không biểu lộ gì, ta còn tưởng rằng ngươi không dám biểu lộ nữa đó.
Đích xác... La Phong thường xuyên video chat với Từ Hân, mỗi lần phải một hai giờ, hai người mặc dù không nói rõ, nhưng khi nói chuyện cũng chẳng khác gì bạn trái nói với bạn gái.
Chỉ có điều là không nói thẳng.
- Bởi lúc trước ta không có đủ thực lực, ta không muốn ngươi phải lo lắng hãi hùng với ta.
Mắt Từ Hân hơi đỏ lên, không khỏi rúc đầu vào lòng La Phong.
Cứ như vậy...
Phi cơ chiến đấu thông minh lơ lửng giữa không trung, bên cạnh phi cơ chiến đấu thông minh, La Phong ôm Từ Hân, chân đạp Độn Thiên Toa.
Thật lâu...
Đêm này, nhất định là một đêm bất phàm.
Vũ trụ ngoài Địa Cầu.
Trời đầy sao, vũ trụ mênh mông rất thần bí, không ai biết giữa vũ trụ có gì.
Veo!
Một lưu quang kim sắc từ không gian vũ trụ nhanh chóng lướt tới, càng lúc càng gần, tốc độ rất đáng sợ gần với tốc độ ánh sáng, bay thẳng về phía Địa Cầu! Lưu quang kim sắc nhanh chóng xuyên qua khí quyển, rơi xuống Địa Cầu! Địa Cầu, trong hải vực Thái Bình Dương, cách nơi mà trước thời kỳ Đại Niết Bàn được gọi là 'Quần đảo Hawaii" đại khái khoảng trăm hải lý.
Tõm!
Lưu quang kim sắc xé rách không gian rơi thẳng vào trong nước biển, cái quỷ dị là, rơi xuống gần như tốc độ ánh sáng, mà không hề khiến cho đại dương có bất kỳ biến hóa đặc thù nào. Biển khơi vẫn dập dờn như trước.
Không chỉ riêng ngoài khơi không có một chút biến hóa nào, mà cả các vệ tinh trên Địa Cầu, mọi trang bị giám sát cũng không hề có thứ nào phát hiện ra lưu quang kim sắc này!
Sâu dưới đáy biển, chừng ba ngàn thước dưới đáy biển, lưu quang kim sắc đã tiêu tán, chỉ còn lại có một quả trứng đen hình bầu dục, đường kính chừng mười hai thước. Trên quả trứng màu đen, có những vằn kỳ dị kim sắc.
Phải biết rằng, trên Địa Cầu cỡ như "trứng rồng" cũng chỉ có đường kính chừng một thước.
Lúc này... một khoảng yên tĩnh! Vệ tinh các nước trên Địa Cầu, thậm chí cả những thiết bị giám sát đặc biệt của văn minh cổ, vẫn vận hành rất bình thường như lúc trước, không có cái nào phát hiện quả trứng này vừa rơi xuống!
----- o O o -----
← Ch. 0174 | Ch. 0176 → |