← Ch.0224 | Ch.0226 → |
La Phong là một cường giả cấp hành tinh, đương nhiên biết một vài đại nhân vật trên Địa Cầu. Y Tát Đa Na! Vị nữ hoàng ngầm thế giới, những câu chuyện về bà hoàn toàn có thể viết thành một quyển tiểu thuyết.
Trong một quán cà phê yên lặng ở Căn Cứ Thị Hồng Ninh, một gian phòng nhỏ riêng biệt.
La Phong và nghị trưởng Y Tát Đa Na ngồi đối diện nhau.
- Phu nhân Y Tát Đa Na.
La Phong mở bao đường, đổ vào ly cà phê, từ từ khuấy.
- Không biết bà tìm ta có chuyện gì?
- La tuần sát sứ hỏi thẳng như vậy, ta cũng vào thẳng vấn đề.
Y Tát Đa Na lão thái thái mỉm cười, xuất hiện vài nếp nhăn nơi khóe mắt.
- Lần này khắp nơi đi tranh đoạt Mộc Nha Tinh ở đảo sương, thực lực La tuần sát sứ có thể sánh ngang với đệ tam nghị trưởng, đệ tứ nghị trưởng, cũng làm khắp nơi phải thay đổi cách nhìn!
La Phong mỉm cười. Chiến dịch đảo sương đích xác làm hắn đứng ngang hàng với ba vị nghị trưởng!
- Thu hoạch của La tuần sát sứ lần này cũng không nhỏ.
Y Tát Đa Na nhìn La Phong.
- Liên minh HR ta cũng rất muốn có Mộc Nha Tinh. Đương nhiên, điều kiện có thể do La tuần sát sứ đề ra, chúng ta khẳng định sẽ mua rất công bình.
La Phong cười.
Mộc Nha Tinh?
Hắn đương nhiên hiểu các thế lực toàn thế giới đều tranh nhau muốn mua Mộc Nha Tinh. Công hiệu Mộc Nha Tinh rất nhiều. Chỉ cái công hiệu 'có thể làm vũ giả học đồ cấp tám cấp chín, trong thời gian một tháng lột xác thành cấp hành tinh" đã là đủ... nói cách khác một hạt Mộc Nha Tinh có thể bồi dưỡng ra một vị cường giả nghị sĩ! Trên Địa Cầu có bao nhiêu cường giả nghị sĩ chứ? Đối với ngũ đại cường quốc thì một nghị sĩ bằng với một kho vũ khí hạt nhân di động.
"Ngốc, lại dùng Mộc Nha Tinh bồi dưỡng ra vũ giả cấp hành tinh bậc một à?" Trong không gian vòng cổ tay, Ba Ba Tháp mặc một thân hoàng bào hoa lệ, đang ngồi cạnh bàn ăn ăn uống nhồm nhoàm, trong miệng còn mắng "Lại dùng bảo vật như Mộc Nha Tinh một cách lãng phí đi chế tạo một vài vũ giả cấp hành tinh bậc một, thật là lãng phí!"
Đúng là rất lãng phí! Mộc Nha Tinh. Đối với chủ nhân Vẫn Mặc Tinh thì chẳng là gì cả, dù sao chủ nhân Vẫn Mặc Tinh cũng sưu tập được rất nhiều. Mộc Nha Tinh trong vũ trụ được xem như bảo vật... còn trong vũ trụ loại vũ giả cấp hành tinh bậc một lại là thứ hàng thông thường, hằng hà sa số, được xem như loại vũ giả yếu nhất. Ai mà lãng phí một hạt Mộc Nha Tinh để bồi dưỡng một vũ giả cơ chứ?
Như Hồng, Lôi Thần, họ cũng tiếc rẻ khi đem nó giúp cho vũ giả chiến thần. Không có Mộc Nha Tinh, họ muốn đột phá tới cấp hằng tinh cũng rất khó. Nhưng có Mộc Nha Tinh, hy vọng sẽ lớn hơn nhiều.
Nhưng hiển nhiên trên Địa Cầu, một vũ giả cấp hành tinh bậc một đã là đỉnh cao trên Địa Cầu rồi.
- Mộc Nha Tinh? Xin lỗi quá. Ta vừa mới đổi với quán chủ mấy thứ rồi.
La Phong nói:
- Ồ, nguyên lai là như vậy.
Nghị trưởng Y Tát Đa Na nhìn La Phong.
- La tuần sát sứ, có còn thừa không?
Cho dù là một hạt Mộc Nha Tinh cũng có thể bồi dưỡng ra một nghị sĩ! La Phong cười thần bí.
Nghị trưởng Y Tát Đa Na nhất thời giác ngộ, hiểu rằng La Phong cũng có trữ hàng.
- Như vậy đi, phu nhân Y Tát Đa Na, lần sau ta sẽ đi bái phỏng bà.
La Phong mỉm cười:
- Nhưng mà, ta rất thích một vài thứ của văn minh cổ, tỷ như phi thuyền v. v.
- Hả?
Y Tát Đa Na cả kinh.
Đối với các nước, một vài vật phẩm văn minh cổ khá là cơ mật, dù sao các nhà khoa học kỹ thuật mà tập trung nghiên cứu văn minh cổ, không biết chừng sẽ nghiên cứu ra cái gì đó.
- Được, ta sẽ chuẩn bị một danh sách, đợi La tuần sát sứ tới.
Y Tát Đa Na cười nói.
Một vài vật văn minh cổ là có thể đổi Mộc Nha Tinh. Y Tất Đa Na không do dự gì.
La Phong hiểu rõ. Hiện trên Địa Cầu, một vài di tích văn minh cổ sớm đã bị phát hiện, phỏng chừng có thể đã bị chuyển đi từ lâu rồi! Còn mấy thứ mà bọn người Hồng cũng không thể chuyển đi thì e rằng mình cũng không thể làm được! Đã như vậy, chỉ có thể nghĩ biện pháp liên lạc với các nước, liên minh HR cùng với vũ quán khác, xem mình có đủ vật liệu để lắp ráp phi thuyền không.
Hàng đổi hàng thôi! Dù sao khắp nơi đều rất muốn bảo vật Mộc Nha Tinh!
Giữa trưa, La Phong đáp phi cơ chiến đấu thông minh trở lại nhà mình ở Dương Châu thành.
Cơm trưa qua đi.
Lầu hai nhà La Phong, chỉ có gia đình bốn người La Phong, La Hoa và cha mẹ.
- Ba mẹ, La Hoa, mọi người uống vào sẽ có cảm giác toàn thân tê dại, hơn nữa mát rượi!
La Phong đã cắt cái cây thành ba mẩu, thịt quả màu xanh lá, đặt trước ba thân nhân. Ba khúc này kỳ thật từ cùng một gốc thảo mộc chi linh. Dược hiệu của thảo mộc chi linh này cơ hồ đều rất nhu hòa, không gây thương cho tổn thân thể.
Nhưng chẳng có mấy người cắt một cây thảo mộc chi linh cho ba người thường ăn. Một cây thảo mộc chi linh có thể làm một 'vũ giả chiến tướng cao cấp" nhảy vọt thẳng lên thành 'Chiến thần trung cấp', thậm chí thành 'chiến thần cao cấp", hơn nữa còn có vô số dược hiệu vẫn còn nằm trong cơ thể. Theo quá trình tu luyện dần dần hấp thu, thực lực sẽ tăng lên rất nhanh! Do đó mới nói, một cây thảo mộc chi linh cơ hồ bằng một 'Chiến thần cao cấp'.
Còn để người thường ăn...
Nhiều nhất bồi dưỡng ra một vũ giả chiến tướng!
- Ngọt quá.
La Hồng Quốc nhè nhẹ cắn một miếng, vừa vào miệng là tan.
- Ăn ngon hơn cà rốt một chút.
Cung Tâm Lan cũng bình luận.
- Ăn ngon.
La Hoa cũng nuốt vào.
La Phong nhìn người trong nhà toàn bộ đã ăn xong, mới nói:
- Vật này ăn ngon hơn cà rốt một chút. Giá cũng đắt hơn cà rốt không ít! Đắt hơn Thiên Niên Hắc Ô Căn lần trước một chút.
- Hử! Đắt hơn Thiên Niên Hắc Ô Căn?
Ba người La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa đều giật bắn người. Lần trước La Phong bị nhốt trong di tích văn minh cổ số chín, nhà gặp khốn cảnh... La Hoa phải sử dụng Thiên Niên Hắc Ô Căn mới có thể trở thành đại cổ đông thứ tám của Ngân Hàng Công Thương. Nói về giá thì Thiên Niên Hắc Ô Căn đã là kinh dị lắm rồi.
- Vừa rồi ăn mấy trăm ức à?
Mấy người La Hồng Quốc nhìn nhau.
- Ba, mẹ, ba mẹ đừng dùng tiền để so. Trên Địa Cầu có những bảo vật có tiền cũng không mua được.
La Phong lắc đầu nói:
- Thảo mộc chi linh này cả nhà vừa rồi tổng cộng phục dụng một gốc. Trong va-li mật mã của ta mang về còn có tám gốc thảo mộc chi linh nữa. Còn có hai phần long huyết. La Hoa, ta giao cho ngươi giữ.
- Tám gốc thảo mộc chi linh? Hai phần long huyết?
Đệ đệ La Hoa hiển nhiên vô cùng kinh sợ.
La Phong thấy thế cười cười.
Địa vị khác nhau, nhìn vấn đề cũng khác nhau. Chỉ luận về thực lực, đợi sau khi nhận truyền thừa sư phụ, La Phong chính là cấp độ như Hồng, Lôi Thần rồi! Đám Hồng, Lôi Thần kia đều cao cao tại thượng, địa vị còn cao hơn cả ngũ đại cường quốc. Loại thân phận này thì tiền đích xác không dùng để làm gì.
Còn nói về thân phận...
Truyền nhân duy nhất của Chủ nhân Vẫn Mặc Tinh, thân phận cao hơn cả hoàng đế Ngân Lam đế quốc, người thống lĩnh tám đại tinh hệ. Đáng tiếc... chủ nhân Vẫn Mặc Tinh đã chết, thế lực tan thành mây khói. Đương nhiên La Phong cũng phải cảm kích. Vì Vẫn Mặc Tinh không bị hủy diệt, cũng không đến lượt hắn làm thân truyền đệ tử của chủ nhân Vẫn Mặc Tinh.
Nhìn cha mẹ, đệ đệ thử cầm thanh Huyết Ảnh Chiến Đao của mình, La Phong nở nụ cười.
- Ba Ba Tháp, thử một chút, xem tố chất thân thể cha mẹ và đệ đệ ta.
La Phong nói:
- Xem họ tới cấp bậc gì rồi.
- Ba ngươi là cấp học đồ cấp ba, mẹ ngươi là cấp học đồ cấp hai, đệ đệ ngươi là cấp học đồ cấp ba. Hiệu suất hấp thu của người thường rõ là thấp. Phần thảo mộc chi linh đó mặc dù đã chia ra làm ba, nhưng mỗi phần hiệu quả cũng không thể yếu hơn một phần long huyết. Một phần long huyết, Chuẩn Vũ Giả các ngươi mà uống vào là có thể thành chiến tướng sơ cấp rồi.
Ba Ba Tháp nói.
La Phong lại vô cùng hài lòng.
Cha mẹ thân nhân khỏe, vậy là đủ rồi. Mình cũng không muốn cha mẹ tới khu hoang dã săn giết quái thú
- Ba, mẹ, con có một việc muốn nói cho ba mẹ.
La Phong nói.
- Chuyện gì?
Vợ chồng La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan còn đang đắm chìm vào niềm vui "thoát thai hoán cốt"
- Ta mới có một vài tin tức. Nhà chúng ta còn có vài thân nhân còn sống!
- La Phong? Còn sống?
Vợ chồng La Hồng Quốc lập tức kích động.
- Tiểu Phong, nói mau, có bao nhiêu?
- Bây giờ đã phát hiện có hai người thân.
La Phong nói thẳng:
- Một người là Cung Tâm Hoa.
- Tiểu Hoa của chú mẹ?
Mẫu thân Cung Tâm Lan hơi kinh hỷ, nhưng hiển nhiên không phải quá kinh hỷ.
Vì lúc mới bắt đầu thời kỳ Đại Niết Bàn, mẫu thân còn rất nhỏ, chưa nhớ việc. Sau đó phải lẩn trốn đào vong, mới được ngoại công của La Phong cho biết có một thân nhân như vậy. Do đó... trong đầu mẫu thân không có ký ức gì về Cung Tâm Hoa.
- Người thân thứ hai thì sao?
La Hồng Quốc liền hỏi.
- Người thứ hai là cô của ba ' La Hồng Cầm', cũng chính là bà cô của con. Con cô là 'Thang Thành", cũng còn sống. Hiện tại Thang Thành đã cưới vợ sinh con, có một nam một nữ sinh đôi. Đôi tỷ đệ sinh đôi đó năm nay cùng tuổi với ta.
La Phong nói.
- Cô còn sống?
- Cô còn sống?
La Hồng Quốc trợn tròn mắt.
La Phong thấy thế cảm thấy rất xúc động. Lúc trước khi còn ở phòng thuê rẻ tiền, thường xuyên nghe cha nhắc tới cô. Vì trước Đại Niết Bàn, cha đã biết việc, nên rất ấn tượng về cô! Do đó khi nhắc tới thân nhân, ngoại trừ ông nội bà nội La Phong, chính là bà cô của La Phong.
- Cô lúc trước mỗi lần tới chơi, đều đưa đồ ăn, còn mua cho ta một máy đồ chơi cầm tay, ta vẫn còn nhớ kỹ hình dáng bà.
La Hồng Quốc chảy nước mắt ròng ròng:
- Không ngờ cô còn sống. Đúng, lúc trước cô và người trong gia đình cô vừa tới kinh đô du ngoạn. Khi tai nạn bộc phát, họ bị kẹt ở đó, sau đó nó mở rộng thành Căn Cứ Thị Kinh Đô.
La Phong gật đầu.
Kinh đô vốn là nơi nhiều dân Hoa Hạ Quốc còn sống nhất trong thời kỳ Đại Niết Bàn.
- Tiểu Phong, ngươi có biết bà cô ngươi đang ở đâu không? Ta muốn bây giờ đi gặp cô ngay.
La Hồng Quốc nói:
- Bây giờ?
La Phong không khỏi nhìn về phía mẫu thân, mẫu thân cũng gật gật đầu.
Bao nhiêu năm chờ đợi rồi.
Sao có thể chờ nữa?
- Chúng ta chuẩn bị một chút, rồi lập tức xuất phát.
La Phong cũng gật đầu nói.
Chiều hôm đó, hơn bốn giờ, phi cơ chiến đấu thông minh màu lam thẫm đã đáp xuống trong một tiểu khu thuộc Hội Quán Cực Hạn ở "Thiên Tân Thành", một trong các đại vệ thành của Căn Cứ Thị Kinh Đô.
La Phong không báo cho người đến tiếp, mà cả một nhà bốn người đáp một chiếc xe con, đi tới nhà bà cô của cha.
- Chủ nhiệm, có tin từ Thiên Tân Thành.
Một trung niên hói đầu nhận bức tin từ thủ hạ đưa tới, phất tay ra hiệu cho thủ hạ xuống dưới, rồi mở văn kiện ra, liếc nhìn một chút.
- La Phong tới Căn Cứ Thị Kinh Đô rồi à?
Trung niên hói đầu giật bắn người, lập tức cầm lấy điện thoại:
- Xin nối với thủ trưởng cao nhất.
----- o O o -----
← Ch. 0224 | Ch. 0226 → |