← Ch.0235 | Ch.0237 → |
La Phong giật mình, cả người ngẩn ra.
Địa Cầu tiêu rồi?
Nghe câu này rất quen. Từ xưa, năm ngàn năm trước, từ khi Hoa Hạ xuất hiện tổ tiên của mình, Tam Hoàng Ngũ Đế, Hạ Thương Chu, Xuân Thu Chiến Quốc, vô số nhân vật truyền kỳ, lần lượt sinh ra, sáng chói một thời đại. Tần Hoàng, Hán Vũ, Lưu Tam Quốc, kết nghĩa đào viên, hỏa thiêu Xích Bích... lưỡng Tấn Nam Bắc triều, Đường Tống Nguyên Minh Thanh... Cho đến lúc tiến vào thế kỷ 21, xã hội nhân loại được hiện đại hóa. Thời kỳ Đại Niết Bàn, nhân loại đào vong, cho đến lúc bây giờ mới an cư lạc nghiệp ở Căn Cứ Thị.
Trong vệ thành của một Căn Cứ Thị, ở một trường trung học, có một học sinh, hắn tên La Phong.
Bạn cùng học, sư phụ, sư huynh đệ vũ quán, giáo quan của hắn, cha mẹ thân nhân, người yêu... hắn từ nhỏ đến lớn tiếp xúc với mọi người, đều chỉ là một giọt nước rất nhỏ trong cả dân tộc Hoa Hạ. Còn dân tộc Hoa Hạ, chỉ là một bộ phận của nhân loại trên Địa Cầu.
Bây giờ... tiêu hết rồi sao?
"Không!"
La Phong cảm thấy linh hồn run rẩy, đau đớn! Nếu nhân loại cả Địa Cầu đều diệt vong, mình còn sống thì còn có nghĩa gì?
"Nhất định phải giết nó!" La Phong nhìn chằm chằm vào màn hình trong sảnh hội nghị, nơi có hình ảnh con 'Kim Giác Cự Thú',
"Nó nhất định phải chết!"
- La Phong, ngươi nghĩ gì thế? - Ba Ba Tháp hỏi.
- Ba Ba Tháp, Kim Giác Cự Thú, nhất định phải chết! - La Phong nói với Ba Ba Tháp.
- Ngươi ấm đầu à? Ngươi chỉ một tên tinh thần niệm sư cấp hành tinh cấp ba mà cũng dám trêu vào Kim Giác Cự Thú cấp hằng tinh sao? Ngươi có truyền thừa Vẫn Mặc nhất mạch, nhưng bối cảnh của con Kim Giác Cự Thú cũng rất lớn! Nó có huyết thống cao quý, thực lực cường đại. Muốn giết nó quả thực... quả thực là nằm mơ!
Ba Ba Tháp vội nói:
- Chúng ta không cần phải liều mạng với nó. Cho dù nguy hiểm, đến lúc đó để ngươi trốn vào 'phi thuyền Vẫn Mặc Tinh'. Với cửa phi thuyền, cho dù nó có lợi hại tới mấy cũng không phá được! Hơn nữa với sức nặng kinh người của Vẫn Mặc Tinh, cũng không phải là thứ mà nó có thể nuốt vào.
- Không!
La Phong không nhận đề nghị của Ba Ba Tháp.
- Đừng ngu quá, không phải chuyện lớn, để thân nhân ngươi cùng tiến vào Vẫn Mặc Tinh Hào là được. - Ba Ba Tháp nói.
- Sao sống như vậy được?
- Ba Ba Tháp, chẳng lẽ chúng ta giống như một con rùa đen rút đầu trốn tránh à? Tránh được kiếp nạn này, sau này phải làm sao?... A, nhân loại cả Địa Cầu diệt vong. Những hàng xóm, nhân viên tạp vụ, những người ba mẹ ta biết toàn bộ đều chết sạch. Chỉ còn lại có người trong gia đình chúng ta sao? Sống thế có gì vui? Ngươi bảo ba mẹ ta làm sao sống? Ta sống ra sao?
La Phong hỏi lại.
Không thể tưởng tượng được! Cảnh đó làm La Phong không thể tưởng tượng được, quá kinh khủng! Cảnh này làm cho người ta tuyệt vọng.
- Không hiểu được ý nghĩ của nhân loại các ngươi.
Ba Ba Tháp bất mãn.
- Căn bản không phải đối thủ, còn muốn phản kháng!
- Người, không thể ly khai xã hội.
- Người, không thể thoát ly dân tộc, tổ quốc!
- Trên Địa Cầu nếu sống lẻ loi một người, vậy sống không bằng chết!
La Phong nghĩ lại mà thấy tuyệt vọng.
- Ba Ba Tháp, một quốc gia diệt vong, dân chúng còn sống có một cái tên, đó là... dân mất nước!
Địa Cầu là gốc rễ của mình! Dân tộc Hoa Hạ là rễ của mình! Nếu gốc chết, lá cũng sẽ khô héo! Còn mình... cũng chỉ là một cái lá tương đối khỏe trong vô số cành lá thôi.
Nếu gốc chết, lá còn sống không?
- Ba Ba Tháp, nói cho ta biết, làm sao giết chết nó. - La Phong nói.
- Ặc, không thể nào.
Ba Ba Tháp nói không hề do dự.
- Ba Ba Tháp, ngươi có thể kiến tạo ra phi thuyền, chẳng lẽ không thể kiến tạo ra vũ khí lợi hại, đánh chết nó à?
La Phong vội hỏi, lòng lo lắng vạn phần.
- Vũ khí bắn chết cấp hằng tinh?
Ba Ba Tháp cũng hiểu sự lo lắng La Phong, nói rất cẩn thận:
- La Phong! Trong vũ trụ, cấp hằng tinh đã xem như cường giả một phương rồi! Cường giả cấp vũ trụ, có thể đánh với cả hạm đội không gian! Nói cách khác, hạm đội không gian cũng rất khó giết chết được cấp vũ trụ, giết chết cấp hằng tinh cũng cần các vũ khí uy lực lớn.
- Vũ khí có uy lực ngần ấy, việc chế tạo rất phức tạp, tối thiểu cũng cần vài năm.
Ba Ba Tháp nói:
- Nhưng, với tốc độ của Kim Giác Cự Thú, trong một tháng tuyệt đối quét ngang cả Địa Cầu.
La Phong hiểu.
Kim Giác Cự Thú chỉ huy vô số quái thú hải vực, quét có thể ngang tất cả lục địa trên Địa Cầu rất nhanh.
- Hơn nữa, La Phong!
- Chế tạo vũ khí uy lực lớn dễ dàng như vậy sao? Ngươi muốn bắn được, hơn nữa bắn trúng mục tiêu, cũng rất khó khăn.
Ba Ba Tháp nói:
- Do đó, nếu thật sự phải phản kháng... chỉ có một biện pháp!
- Nói xem nào.
La Phong cảm thấy rất vui
- Trên Địa Cầu các ngươi có một vài xác chiến hạm vũ trụ. Những cái xác đó có thể ghép thành một vũ khí uy lực lớn! Mặc dù do thời gian quá dài, chúng đã bị ăn mòn một phần, nên không thể dùng được. Nhưng nếu ta muốn cải tạo một chút, có lẽ còn có thể dùng được.
Ba Ba Tháp nói:
- Đương nhiên cũng phải xem vận khí! Dù sao vũ khí có thể bắn chết được cấp hằng tinh trong chiến hạm giữa các vì sao cũng tính là có uy lực rồi. Tỷ như một cái xác phi thuyền, nếu chỉ là chiến hạm vận tải, thì vũ khí trong đó thông thường cũng kém lắm.
La Phong nghe thế, trong lòng dấy lên hy vọng.
- Đúng... tìm di tích văn minh cổ, tìm vũ khí vượt qua văn minh Địa Cầu!
- Ba Ba Tháp, ngươi nói cho ta biết, thực lực chuẩn xác của con Kim Giác Cự Thú đó đi.
La Phong tự nhủ, biết mình biết người mới có thể "biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng" được.
- Nó ấy hả?
Ba Ba Tháp nói:
- Ngươi xem, cái sừng trên đầu nó đầy hoa văn phải không?
La Phong nhìn kỹ lên màn hình.
Đúng! Trên đầu con Kim Giác Cự Thú, ngoại trừ cái sừng như muốn đục thủng cả trời, đồng thời cũng có một chỗ nhô lên.
Thực lực của "Kim Giác Cự Thú" cũng phân biệt! Vì trong những giai đoạn khác nhau, có những điểm đặc thù riêng.
Lúc 'trưởng thành', trên trán bắt đầu sinh ra cái sừng thứ hai. Thời 'thanh niên', trán bắt đầu sinh ra sừng thứ ba, lúc 'tráng niên', sẽ mọc ra sừng thứ tư. Lúc 'đỉnh cao', mọc ra sừng thứ năm!
- Thực lực càng mạnh, hoa văn trên sừng càng phức tạp, cho đến lúc cuối cùng, sừng nó giống như vàng đặc. Do đó, nó mới được gọi là Kim Giác Cự Thú!
Ba Ba Tháp nói.
La Phong giật mình.
- Sừng thứ hai của nó mới chỉ nhô lên, phỏng chừng mới bước vào cấp hằng tinh không lâu.
Ba Ba Tháp tiếp tục nói:
- Nhưng, huyết thống của nó quá mạnh, tốc độ trưởng thành kinh người! Thời kỳ trưởng thành, nó sẽ điên cuồng thôn phệ vô số kim loại, thực lực không ngừng tăng lên. Do đó muốn giết phải mau mau giết ngay, nếu không nó sẽ càng ngày càng mạnh.
La Phong cũng hiểu.
Một khi lớn hoàn toàn, Kim Giác Cự Thú sẽ đạt tới giới chủ. Tốc độ trưởng thành đương nhiên phải nhanh.
- Chẳng trách nó thôn phệ căn cứ chiến tranh, căn cứ chiến tranh cơ hồ đều là kim loại. - La Phong cảm khái.
- Yên tâm, nó là Thôn Phệ thú, mặc dù có "thế giới" đặc biệt trong cơ thể, nhưng nó cũng vừa chấm dứt kỳ ấu thể, "lượng cơm ăn" mỗi ngày cũng chỉ có hạn.
Ba Ba Tháp nói:
- Nhưng La Phong, ta vẫn phải khuyên ngươi một câu... Tinh Không Cự Thú con nào con nấy đều không dễ đối phó, huyết mạch chúng ẩn chứa ký ức truyền thừa.
- Muốn giết Tinh Không Cự Thú là rất khó.
- Muốn giết 'Kim Giác Cự Thú' vốn được xếp hạng cực cao trong Tinh Không Cự Thú lại càng khó hơn nữa. Chủ nhân từng nghe nói, trong vũ trụ có một vị bất hủ, chạm mặt 'Kim Giác Cự Thú' cấp giới chủ rồi muốn giết chết nó! Theo lý thuyết, cường giả bất hủ giết giới chủ thì quá dễ. Nhưng... con Kim Giác Cự Thú mặc dù đấu không lại, nhưng lại chạy thoát.
Ba Ba Tháp cảm khái:
- Số lượng loại huyết thống đỉnh cao này vô cùng ít ỏi, có lẽ ngươi có thể chiến thắng nó, nhưng muốn giết nó lại rất khó.
La Phong trầm mặc.
- Không thử làm sao biết được?
La Phong nói:
- Ba Ba Tháp... trận chiến này ta không có lựa chọn nào khác!
- Nó phải chết!
- Nếu nhân loại Địa Cầu diệt vong, ta cũng sẽ chết trước!
La Phong nói trầm trầm.
La Phong từ trước đến giờ không nhận rằng mình vĩ đại cao thượng gì. Hắn có thể thấy một căn cứ chiến tranh bị Kim Giác Cự Thú thôn phệ. Nhưng... nếu nhân loại Địa Cầu diệt vong, nếu dân tộc Hoa Hạ tiêu vong, hắn chỉ là một cành lá không còn họ hàng bạn bè, sống thì có ý nghĩa gì nữa? Không bằng oanh oanh liệt liệt mà chết đi.
- Ngươi đúng là não thối.
Ba Ba Tháp bất lực.
- Đáng tiếc trên Vẫn Mặc Tinh không có vũ khí!
Kỳ thật đối với cường giả bất hủ, những vũ khí năng lượng đó cũng không còn ý nghĩa gì nữa! Tỷ như 'Vẫn Mặc Tinh'. Toàn thân Vẫn Mặc Tinh Hào được cấu tạo từ Xích Hỗn Đồng Mẫu. Một mảnh vỡ cũng nặng trên một tấn, cả phi thuyền nặng bao nhiêu? Với độ cứng của Vẫn Mặc Tinh, chỉ cần gia tốc tới tốc độ kinh người, hơn nữa những mép của nó sắc bén vô cùng, bình thường khi phi hành trong vũ trụ, xuyên qua một vài thiên thạch, sao băng, đều có thể điên cuồng cắt ngọt thẳng vào đám thiên thạch như cắt đậu phụ.
Một cú chém, cả một tinh cầu cũng có thể bị cắt đứt! Giết cấp hằng tinh, cũng như cắt thịt thôi.
Đáng tiếc... Vẫn Mặc Tinh đã hỏng, căn bản không thể bay được.
Khi La Phong đang thương lượng với Ba Ba Tháp, những người khác cũng đang thương lượng.
- Lão Vương, nếu là quái thú cấp hành tinh cấp tám hoặc cấp chín, chúng ta còn có hy vọng. Nhưng nếu nó là cấp hằng tinh... xác suất thắng lợi nhiều nhất chỉ có một thành thôi.
Hai lão giả ngồi gần nhau, thấp giọng thảo luận.
- À, lão Lý, các ngươi thảo luận đã có kết quả gì chưa?
Lão giả lùn tịt tóc hoa râm nói:
- Trước thời kỳ Đại Niết Bàn, vũ khí hạt nhân năng lượng cao cũng chưa từng được thí nghiệm. Nhưng thời đại Căn Cứ Thị, có những nơi trống trải trên vạn km2! Nên có nhiều điều kiện tốt.
Lão giả họ Lý khẽ gật đầu.
- Nói về kế hoạch, cứ nên để chuyên gia các nước thảo luận. Ta đang nghĩ, nếu thất bại...
- Ngươi đang nói về kế hoạch truyền thừa dân tộc à?
Vương lão giả nhìn lão Lý.
Lão giả họ Lý cũng nhìn hắn.
Hai người họ, trong thời kỳ Đại Niết Bàn đã thành lập Căn Cứ Thị, bỏ ra vô số tâm huyết cho dân tộc Hoa Hạ. Họ đương nhiên luyến tiếc quốc gia, dân tộc!
- Dân chúng bây giờ đều sống trong hòa bình, thế mà ngày tận thế đã tới rồi?
Lão già họ Vương nhắm mắt lại, trong mắt rưng rưng nước mắt, rồi lão lập tức mở mắt, ánh mắt kiên định.
- Tin rằng các nước cũng như vậy, trước tiên phải âm thầm bắt đầu kế hoạch truyền thừa thôi! Nếu nhân loại Địa Cầu chúng ta phản kháng không nổi, sẽ khởi động đại quy mô. Tình huống cụ thể thì khi ly khai không gian giả định sẽ bàn lại! Lão già họ Lý gật gật đầu, nhưng lại cảm thấy có một cảm giác như nghẹt thở!
- Có lẽ... Có lẽ tình huống không thảm vậy đâu.
Lão già họ Lý thầm nhủ.
Cả hội nghị sảnh.
Bất luận là các vũ giả như La Phong, Hồng, Lôi Thần, hay lãnh đạo các nước, hay một vài chuyên gia vũ khí được mời tới, đều ra sức suy nghĩ biện pháp đối phó.
Họ là một thành viên của Địa Cầu! Không ai tình nguyện bỏ qua việc này!
----- o O o -----
← Ch. 0235 | Ch. 0237 → |