← Ch.0389 | Ch.0391 → |
- Không đến mức thế chứ?
Bố La Lâm không kìm được nói:
- Cả Hắc Long Sơn tinh vực chúng ta tới trên tám ngàn tinh hệ... trên ức vạn cường giả cấp hằng tinh... chẳng lẽ khó xuất hiện một người lọt vào top một trăm vạn thiên tài trong vũ trụ ư?
- Rất khó! Phi thường khó!
Cáp Cách Lôi Phu gật đầu
- Dưới trướng Càn Vu vũ trụ quốc có trên một vạn ba ngàn tinh vực... trong đó có gần ngàn nước phụ thuộc! Hắc Long Sơn đế quốc chúng ta chỉ là một nước phụ thuộc dưới trướng Càn Vu vũ trụ quốc mà thôi. Nói về số lượng mật độ cường giả... kém hơn những tinh vực lệ thuộc trực tiếp của Càn Vu vũ trụ quốc.
- Đệ nhất thiên tài Hắc Long Sơn đế quốc chúng ta mà muốn lọt vào top một vạn ở Càn Vu vũ trụ quốc cũng rất khó. Chứ đừng nói là tộc nhân loại trong cả vũ trụ có tới hơn một ngàn quốc gia vũ trụ.
Cáp Cách Lôi Phu nói:
- Như lần Thiên Tài Chiến ở Càn Vu vũ trụ quốc lần trước, trong vạn người, không hề có tinh vực chúng ta
- Ặc.
Bố La Lâm tròn mắt.
- Sỉ nhục, đây là sự sỉ nhục của Hắc Long Sơn đế quốc chúng ta, cũng là sỉ nhục của thánh địa chúng ta!
Cáp Cách Lôi Phu tức giận bừng bừng... nhiệt độ chung quanh nhất thời hạ xuống cực nhanh. Không khí chung quanh đông lại, ngưng kết ra một vài băng nhũ
- Ngoại công
Bố La cảm thấy rét thấu xương... vội kêu.
Cáp Cách Lôi Phu động tâm ý... nhiệt độ chung quanh lại khôi phục như bình thường:
- Cảm thấy mất mặt quá nên nổi giận tí thôi.
- Ừm... Ta còn phải bồi dưỡng đám đệ tử... ngươi về trước đi.
Cáp Cách Lôi Phu nói.
- Vâng, ngoại công.
Bố La Lâm không dám nhiều lời... lập tức ly khai ngay.
Lần này kế hoạch mời ngoại công phái người đi đối phó La Phong, xem ra thất bại rồi.
Ngày 9 tháng 3 năm 2056 lịch Hoa Hạ, Vũ Trụ Giả Định, đảo Hắc Long Sơn.
Những đại lục và đảo liên miên trong Vũ Trụ Giả Định, cũng có đêm có ngày... thậm chí trong thiên không cũng mô phỏng một hằng tinh. Lúc này, đang là đêm tối, cả đảo Hắc Long Sơn rất nhiều nơi đều có những ngọn đèn lấp lánh. Một vài bar rượu hắt ra ánh đèn rực rỡ, tất cả đều y như trước.
Đột nhiên
Trên bầu trời đêm Đảo Hắc Long Sơn chợt xuất hiện một bảng cáo thị hào quang khổng lồ không thấy điểm cuối, trên bảng cáo thị toàn bộ màu đen này có những chữ viết phát ra bạch quang chói mắt.
"Nhân loại vũ trụ... Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao"
"Vạn năm một lần."
"Sắp cử hành."
"Do công ty Vũ Trụ Giả Định... cùng tất cả các quốc gia vũ trụ cùng kết hợp tổ chức!"
"Ngươi là thiên tài? Đồng cấp đồng giai không tìm thấy đối thủ? Vậy tham gia Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao đi. Ở đó, sẽ có mọi quốc gia vũ trụ trong vũ trụ... ức vạn thiên tài tiến hành kịch chiến."
"Chi tiết... xin thông qua trợ lý giả định vào Mạng Vũ Trụ Giả Định mà xem."
Trong trời đêm đột nhiên xuất hiện một bảng cáo thị khổng lồ... dài rộng trên trăm vạn dặm. Đảo Hắc Long Sơn cho dù có cả ức vạn dân cư, đứng trên đảo chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy bảng cáo thị rõ ràng!
- Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao sắp bắt đầu sao? Oa... Ha ha. Sắp điên cuồng rồi.
- Ức vạn thiên tài trong tất cả quốc gia vũ trụ đối chiến?
- Một đại thịnh hội của cả tộc nhân loại mà.
- Nghe nói xếp top một ngàn trong cả vũ trụ, sẽ có khoản thưởng lớn tới kinh người.
- Ừm... Lần này là công ty Vũ Trụ Giả Định tổ chức... khoản thưởng khẳng định phải cực cao.
- Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao cử hành hai lần mỗi vạn năm. Một lần là công ty Vũ Trụ Giả Định cử hành. Một lần là Vũ Trường Cự Phủ cử hành!
- Mau mau lên mạng xem nhé.
Vũ Trụ Giả Định... những đại lục đại biểu cho một Quốc gia vũ trụ... mỗi một đảo đại biểu cho một quốc gia trên bầu trời các đảo, các đại lục đều xuất hiện những bảng cáo thị khổng lồ. Các bảng cáo thị đều tuyên truyền tin tức về việc sắp cử hành Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao của Vũ trụ nhân loại.
Chỉ một đêm, tin tức đã truyền khắp tất cả quốc gia vũ trụ toàn nhân loại.
Tốc độ truyền cực nhanh... có thể thấy được sự tiên tiến của Mạng Vũ Trụ Giả Định.
Sát Lục Tràng đầy cảnh giết chóc.
Đây là một sa mạc rộng lớn. Trên sa mạc có mấy ngàn hắc y nhân dày đặc. Mỗi một hắc y nhân đều là cấp Hằng Tinh cấp năm. Phía trước mấy ngàn hắc y nhân có một người đầu trọc áo bào trắng đang đứng... Hắn cầm một thanh chiến đao nguyên lực, mũi chiến đao mờ ảo ánh lên ánh sáng lạnh giá.
- Giết!
- Giết!
Mấy ngàn hắc y nhân phát ra những tiếng quát lạnh, sau đó cả đám điên cuồng vọt tới như chớp.
Người đầu trọc áo bào trắng mỉm cười lướt tới, chung quanh lôi điện mờ ảo xoay vòng... khi một đám hắc y nhân đi đầu vọt tới, thì thân thể người đầu trọc áo bào trắng đột nhiên huyễn động... thanh chiến đao trong tay cũng động theo!
- Phốc
Đao nhanh như chớp lóe! Trong nháy mắt bổ vỡ đầu một hắc y nhân, máu tươi óc vụn văng tung tóe!
- Phốc!
- Phốc!
- Phốc
Chỉ thấy người đầu trọc áo bào trắng di chuyển nhìn như không nhanh... Nhưng mỗi lần đều huyễn động rất quỷ dị... đồng thời thanh chiến đao khi không động thì thôi... một khi chém ra đều nhanh như thiểm điện... Một kích là mất mạng! Sự di chuyển và vung đao của hắn hình thành tiết tấu kỳ dị vô cùng huyền diệu, kết hợp với tốc độ... vô số đối thủ đồng cấp đồng giai bị chém chết.
- Xoẹt
Một trường tiên quất vào trên cánh tay trái đầu trọc áo bào trắng, nhất thời làm cả cánh tay trái bị rách toang, máu tươi tung tóe.
- Xoẹt!
- Xoẹt!
- Xoẹt!
Những người khác đang vây công nhất thời nhân cơ hội điên cuồng loạn công.
Người đầu trọc áo bào trắng tử vong!
Chỉ thấy không gian chung quanh khẽ huyễn động, tất cả các hắc y nhân kể cả các thi thể, vết máu, toàn bộ đều biến mất... còn một lần nữa đầu trọc áo bào trắng lại xuất hiện.
- Vụ, ta làm không tệ chứ?
Lôi Thần cười nói:
- Ta một hơi giết chết một trăm chín mươi đối thủ đồng giai.
- Ngu ngu ngu!
- Ngươi ngu quá trời. Lúc trước ta không dạy, thế mà ngươi tự mình đã có thể có khu vực... bây giờ ta toàn lực bồi dưỡng ngươi, ngươi là thiên tài như vậy nên tiến bộ lớn hơn nữa!
Trên vai Lôi Thần có một ông già râu bạc cỡ bằng nắm đấm đang gầm lên.
- Còn nữa, lần trước ngươi bại dưới tay Hồng! Ta vô cùng mất mặt! Hồng không có sư phụ, ngươi có ta dạy mà lại thua!
- Ta thiếu chút nữa đã thắng mà.
Lôi Thần liền nói...
- Phải biết rằng nhiều năm qua, ta chẳng có một lần nào thắng được đại ca ta. Lần trước thiếu chút nữa là thắng, cũng xem như không tệ rồi.
- Cái gì gọi là xem như không tệ chứ...? Phải luôn luôn yêu cầu mình cao hơn
- Ừm... Bây giờ ta dạy cho ngươi một chút về thân pháp và đao pháp. Qua cuộc kiểm tra hôm nay, trong thân pháp của ngươi vẫn có không ít vấn đề. Ta liếc mắt đã nhìn ra chín điểm. Đầu tiên là một bộ phận di động thân pháp, ngươi luôn không thể hoàn toàn lĩnh hội... thứ hai...
Ông già râu bạc chỉ ra một đống đầy khuyết điểm.
Lôi Thần cẩn thận lắng nghe.
Huấn luyện xong... Lôi Thần mới đi ra khỏi Sát Lục Tràng... khi hắn vừa ra đại sảnh của Sát Lục Tràng vặn eo lưng... Chuẩn bị gọi thiên mã thì... chợt thấy trên bầu trời bảng cáo thị vô cùng khổng lồ.
- Mẹ nó!
Lôi Thần trừng mắt.
- Bảng cáo thị to thế à?
Lôi Thần vội xem nội dung bảng cáo thị.
- Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao? Tiểu tử... Ngươi nhất định phải tham gia
- Cơ hội khó lắm.
Vụ lão đầu gầm lên.
- Đại ca, Tam Tử.
Lôi Thần liền lập tức thông tri cho La Phong và Hồng.
Địa Cầu, đại lục Á Châu... bây giờ là bình minh.
Trên con đường cao tốc không còn ra hình thù gì... La Phong mặc chiến bào, vác một cây trường côn màu vàng sậm, lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trước... Tâm ý chợt động, khẽ quát một tiếng:
- Huyễn Kiếm Thức!
Xoẹt!
Nhất thời một chuỗi kim quang từ trường côn màu vàng sậm vác sau lưng chợt bay ra, đồng thời một luồng lực cường đại kỳ dị phủ xuống, dung nhập vào kim quang. Chuỗi kim quang lúc này đình trệ giữa không trung... đây là chín tiểu kim kiếm mỏng như cánh ve. Lúc này chín tiểu kim kiếm lớn bằng bàn tay chia ra xếp theo những hoa văn kỳ bí kim sắc kỳ dị phức tạp, La Phong dùng lực nén phụ trợ của khu vực, bằng vào ý thức cường đại, cố hết sức thúc giục chín thanh tiểu kiếm kim sắc.
Những sợi tơ kim sắc tràn ngập nối liền nhau.
Nói về mức độ phức tạp thì nó phức tạp ngàn vạn lần Độn Thiên Toa.
- Ngưng!
La Phong nghiến răng.
Chín thanh tiểu kim kiếm nối liền với những sợi tơ kim sắc phức tạp... nối liền thành một tổ hợp huyền ảo, rốt cục một thanh huyễn kiếm kim sắc dần dần thành hình.
- Bùng
Thanh huyễn kiếm kim sắc tan vỡ, những sợi tơ kim sắc đứt rời, phân tán thành những thanh tiểu kiếm kim sắc.
- Về!
La Phong sắc mặt tái nhợt, lắc đầu thở dài.
Chín thanh tiểu kiếm kim sắc nhanh chóng bay về trường côn màu vàng sậm phía sau, dọc theo những lỗ hổng dọc trường côn mà sáp nhập vào.
- Không ngờ tầng đầu tiên của Diễn Thần Binh này đã khó khăn như vậy rồi.
La Phong lắc đầu thầm than
- Diễn Thần Binh trải qua những ngày tháng nuôi dưỡng tinh thần... Sớm đã vô cùng phù hợp với mình rồi. Nhưng... thi triển Diễn Thần Binh khó khăn kinh người... mình luyện tập tầng đầu tiên mà đã phải cố hết sức như vậy.
Bây giờ khu vực mình có năm tầng, cũng đã xem như bước vào cánh cửa quy luật bản nguyên Kim Vũ Trụ rồi.
Đồng thời cường độ chấn phúc ý chí cũng đã đạt tới 58. Đương nhiên cường độ ý chí kỳ thật là cường độ ý chí của linh hồn Kim Giác Cự Thú cấp Vũ Trụ cấp sáu, cho nên mới giúp cho La Phong là tinh thần niệm sư cấp Hằng Tinh cấp bảy mà đã có ý chí biến thái như vậy.
Ý chí cường đại, khu vực năm tầng, bước đầu bước vào cánh cửa quy luật bản nguyên Kim Vũ Trụ!
So với các cấp Hằng Tinh khác quả là vô cùng biến thái.
Đã có thể được như vậy... mà tầng đầu tiên cũng không luyện thành.
- Đừng gấp, La Phong... khu vực, cảm ngộ quy luật, cường độ ý chí của ngươi, đã đủ để thi triển tầng đầu tiên. Nhưng bây giờ ngươi còn chưa thuần thục, ngươi phải trải qua rất nhiều lần rèn luyện cho thuần thục, phải khống chế rất nhiều lần, rồi mới quen thành trình độ tự nhiên... Lúc đó khống chế cũng không cần mất nhiều ý niệm như vậy.
Ba Ba Tháp nói.
- Hiểu rồi.
La Phong gật đầu.
- La Phong, có điện thoại của Lôi Thần.
Ba Ba Tháp nói.
- Hả? Nhị ca?
La Phong hơi kinh ngạc...
Lôi Thần bị Sinh Mạng Trí Năng của hắn liều mạng huấn luyện, rất ít khi gọi cho mình...
- Nối vào Mạng Vũ Trụ Giả Định '
Tây Á Châu, một khoảng hoang dã.
Một nam tử mặc đồ rách nát như khất cái khoanh chân ngồi dưới một gốc cây đại thụ, chung quanh thường xuyên có những con quái thú chạy qua, nhưng chúng lại không nhìn thấy, căn bản không tấn công hắn.
- Hống...
Những con con quái thú công kích nhau, máu tươi tung tóe.
Nhưng tên khất cái vẫn lặng lẽ ngồi yên.
- Phải có ánh sáng, liền có ánh sáng.
- Không có, liền là bóng tối.
Tên khất cái nhẹ giọng lẩm bẩm.
Vốn tên khất cái ngồi đó lại nhất thời biến mất...
Phạm vi chung quanh hắn lại hình thành một khoảng đen kịt tuyệt đối, đột nhiên vùng đen kịt tuyệt đối chợt biến mất, tên khất cái lại xuất hiện.
- Vũ trụ... tự nhiên... trí tuệ cổ nhân quả là bác đại tinh thâm. Chỉ là giới hạn trong tinh thần thân thể, không thể tìm tòi nghiên cứu hơn mà thôi.
Tên khất cái nở nụ cười...
- Lần trước thiếu chút nữa bị nhị đệ đánh bại... lần này cuối cùng cũng bước vào khu vực sáu tầng.
- Hả?
- Nhị đệ lại tìm ta, chẳng lẽ muốn tỷ thí với ta?
Y phục rách nát của tên khất cái trong nháy mắt bị đốt cháy. Đồng thời ngoài thân tự động kéo dài ra một bộ y phục. Thoáng cái đã biến thành một nam tử vẻ mặt không màng danh lợi... Chính là đại ca của ba cường giả trên Địa Cầu, Hồng.
Hai người La Phong, Hồng... đều tiến vào Mạng Vũ Trụ Giả Định.
----- o O o -----
← Ch. 0389 | Ch. 0391 → |