Vay nóng Tima

Truyện:Thôn Phệ Tinh Không - Chương 0498

Thôn Phệ Tinh Không
Trọn bộ 1483 chương
Chương 0498: Đêm Đẫm Máu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1483)

Siêu sale Shopee


"Thuần Vũ gia tộc? " La Phong mỉm cười

Cả người biến mất như một trận gió, lẩn vào tòa phủ đệ xa xỉ không một tiếng động.

Phủ đệ Thuần Vũ gia tộc, chiếm diện tích vài chục km, chia làm ngoại phủ, nội phủ. Ngoại phủ đều do những tộc nhân có địa vị khá thấp sống. Do đó bảo vệ cũng khá là lơi lỏng. Nhưng nội phủ rõ ràng nghiêm ngặt hơn nhiều.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Một người áo đen chỉ bước ba bước, lần lượt ở ba nơi, bên cạnh bụi hoa âm u, dưới vách tường tối, trên hành lang, chợt xuất hiện ba đạo ảo ảnh, rồi sau đó đã lọt vào trong phủ.

"Nhiệm vụ Huyết Lạc Tinh, là một trong nhiệm vụ cấp nguy hiểm, vậy cũng không dễ dàng tìm được như vậy." La Phong lánh nửa người dưới một tảng đá lớn, ánh mắt đảo qua bốn phía, niệm lực tiếp xúc với không gian vũ trụ, cảm thụ khí tức sinh mạng chung quanh. Sinh mạng khí tức ở nội phủ rõ ràng cường đại hơn nhiều, cũng không ít cấp Vũ Trụ! "

Muốn tùy ý hành tẩu ở nội phủ là việc không thể làm được.

Vèo!

La Phong vô cùng cẩn thận, thi triển U Ảnh Huyễn Thân, cả người như biến thành một cái bóng. Trong đêm đen càng như hổ thêm cánh, nhanh chóng lẻn vào nội phủ.

- Cẩn thận một chút, đừng có vẻ buồn ngủ cả đám như vậy.

- Đội trưởng, ai dám xông vào nội phủ của Thuần Vũ gia chứ, không cần phải siêng như vậy đâu.

- Không làm thật, nhưng ít nhất cũng phải giả vờ như thế. Nếu không bị phát hiện sẽ thảm lắm. Ta là lo cho các ngươi thôi.

Một đội tuần tra tuần tra ở nội trong phủ, người phụ trách vừa đi vừa truyền âm cho những đội viên.

Vù!

Phía sau họ, một cái bóng mơ hồ trong nháy mắt đã lóe lên rồi biến mất, vào sâu trong nội phủ.

La Phong thi triển U Ảnh Huyễn Thân gần như hòa mỹ, hơn nữa hắn lại cảm ứng được không gian vũ trụ, dọc theo đường đi tránh né đám lính gác đứng ở các vị trí kín đáo, làm La Phong trong lòng thầm than. Quả thật phòng vệ vô cùng nghiêm ngặt

Gia tộc chỉ đứng sau Phủ Thành Chủ ở Yến Cương Lĩnh, tuyệt đối không phải nói giỡn.

"Phía trước chính là nơi ở của quân sư đầu chó rồi." La Phong cả người dán vào cột đá trên hành lang, giống như cái bóng mơ hồ, đôi mắt u lãnh nhìn căn phòng u tĩnh xa xa.

Xoát!

La Phong dựa vào cảm ứng chấn động không gian vũ trụ, đảo qua ba luồng quỹ tích quỷ dị, đã lẻn đến căn lầu các u tĩnh.

Lầu hai căn lầu các.

Một nam tử nhỏ gầy mặc áo bào trắng, khuôn mặt trắng trẻo đang ngồi trước bàn viết, tựa hồ nghĩ đến việc gì đó.

Mưu sĩ, hẳn cũng khá phổ biến ở vài đại gia tộc, đặc biệt các gia tộc buôn bán càng trọng thị những mưu sĩ hơn. Còn nam tử áo trắng này chính là người có địa vị cao nhất trong các mưu sĩ của Thuần Vũ gia tộc, tên là Dư Khả Kỳ. Hắn có địa vị cũng khá cao ở Thuần Vũ gia tộc.

Chỉ cần sống ở nội phủ, một mình chiếm một tòa lầu các u tĩnh như vậy, có thể thấy được địa vị hắn.

- Dư Khả Kỳ.

Một thanh âm vang lên.

- Hả?

Nam tử áo trắng run lên, vội quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phía sau đang đứng một nam tử tóc đen mặc hắc bào.

- Chủ nhân!

Nam tử áo trắng vội cung kính hành lễ, trong mắt có vẻ mười phần trung thành rất cuồng nhiệt.

- Ừm.

La Phong khẽ gật đầu. Sáu ngày qua, để biết rõ tình huống Thuần Vũ gia, hắn đã cẩn thận suy nghĩ, tìm hiểu mọi thông tin, chẳng những là những tư liệu từ một vài tổ chức tình báo trong thành, cũng chuyên môn thông qua linh hồn bí pháp khống chế một vài nhân vật trọng yếu Thuần Vũ gia tộc tiến hành điều tra.

Linh hồn bí pháp này là do sư phụ mình chủ nhân Vẫn Mặc Tinh Hô Diên Bác chuyên môn nghiên cứu ra. Tới mức cao nhất, đến cả Nô Dịch Hồn Ấn cũng có thể nghiên cứu ra, tự nhiên có rất nhiều tiểu thủ đoạn thường dùng. Hơn nữa quyển sách đầu tiên trong Thời Không Tùy Bút cũng có rất nhiều bí pháp loại linh hồn.

Thứ thi triển với nam tử áo trắng này cũng cùng loại với Hồn Ấn.

- Ta bây giờ muốn gặp gia chủ các ngươi, đã chuẩn bị tốt chưa?

La Phong hỏi.

- Chủ nhân xin yên tâm, ta là tâm phúc của gia chủ. Gia chủ tín nhiệm ta vô cùng. Cho dù ban đêm mà ta muốn gặp gia chủ cũng tuyệt đối không thành vấn đề.

Nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ tự tin mười phần.

- Ngươi dẫn đường đi.

La Phong nói.

- Dạ.

Nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ cung kính nói:

- Chủ nhân chỉ cần đi theo bên ngoài ta là được.

Lập tức Dư Khả Kỳ ra khỏi căn lầu, La Phong cũng đi theo hắn.

- Két

Cửa mở, Dư Khả Kỳ cứ lừng lững dẫn theo La Phong ra ngoài, đi dọc hành lang. Cả hành lang vô cùng yên tĩnh.

- Hả?

La Phong liếc mắt thấy xa xa một đội tuần tra đi tới. Đầu lĩnh vệ đội tuần tra thấy nam tử áo trắng, vội tỏ vẻ tươi cười nói:

- Dư tiên sinh.

- Ừm.

Dư Khả Kỳ lạnh lùng gật đầu.

Vệ đội tuần tra căn bản là không hề hỏi nam tử áo đen là ai, cứ thế ly khai

Dư Khả Kỳ truyền âm nói:

- Chủ nhân yên tâm, thỉnh thoảng vì có việc trọng yếu, ta cũng thường xuyên giữa khuya trao đổi với gia chủ. Thỉnh thoảng cũng sẽ dẫn người gặp mặt gia chủ... Mặc dù những lần đó gia chủ phân phó người dẫn đi, nhưng những hộ vệ ấy lại không biết. Do đó, ta dẫn người đi tuyệt đối không thành vấn đề.

- Ừm.

La Phong khẽ gật đầu.

Tiếp tục di chuyển.

Một cửa lại một cửa.

La Phong cứ như vậy công khai đi qua những lính gác đứng ở vị trí kín đáo. Những tên lính gác ấy căn bản không phản ứng chút nào, mặc cho La Phong theo Dư Khả Kỳ không ngừng vào sâu bên trong.

- Càng vào sâu, đề phòng càng nghiêm ngặt. Cho dù là ta muốn đảm bảo không bị bất luận kẻ nào phát hiện mà đi vào, cũng là một việc không thể làm được." La Phong nhìn những vị trí canh gác dày đặc phía trước, liếc mắt cũng tối thiểu tới mấy ngàn người, hiển nhiên đã tới trung tâm của Thuần Vũ gia tộc rồi.

- Mở cửa!

Dư Khả Kỳ hô.

- Dạ Dư tiên sinh, chờ một chút.

Lập tức có một tên lính mở cửa hông ra.

Dư Khả Kỳ mang theo La Phong, dưới cái nhìn của mấy ngàn thủ vệ, đi thẳng vào trong.

- Chủ nhân, nơi này đã là trung tâm của gia tộc rồi. Gia chủ, đệ tử trọng yếu trong tộc, một vài siêu cao thủ, tàng bảo khố, vũ lâu vân vân toàn bộ đều ở nơi này.

Dư Khả Kỳ truyền âm nói:

- Còn chỗ ở của gia chủ thì ở phía trước không xa... ừm, tới rồi, chính là tòa cung điện trước mắt.

La Phong cẩn thận quan sát.

Phía trước là một tường viện của một lâu đài cổ xưa, dài rộng ước xxx thước, được điêu khắc tinh mỹ. Trong tường viện chính là một cung điện cao chín tầng. Cửa chính ngoài tường viện chỉ có hai thủ vệ đứng.

- Mở cửa.

Dư Khả Kỳ nói.

- Hắn là ai vậy?

Tên thủ vệ bên trái nhíu mày chỉ vào La Phong.

- Hắn là người mà gia chủ muốn gặp.

Dư Khả Kỳ nhíu mày nói:

- Mau mau mở cửa đi.

- Gia chủ hôm nay không hề bảo chúng ta là đêm khuya muốn gặp người nào.

Thủ vệ bên trái nhìn La Phong, lạnh lùng nói:

- Hơn nữa lúc này, gia chủ đã nghỉ ngơi rồi.

- Gia chủ đã muốn gặp hắn rồi từ lâu. Chỉ là luôn không cơ hội. Hôm nay ta tìm được vị đại nhân này, đương nhiên phải lập tức đưa đến.

Nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ sầm mặt lại, quát

- Gia tộc trách tội, các ngươi đảm đương được không? Còn không mau mau mở cửa!

La Phong nhíu mày, truyền âm nói:

- Chuyện gì thế?

- Chủ nhân, bình thường hai người này căn bản không dám ngăn cản ta. Hôm nay thật ra là lạ.

Dư Khả Kỳ truyền âm trả lời, hắn cũng nghi hoặc.

- Còn không mở cửa.

Dư Khả Kỳ trông mặt rất khó chịu, truyền âm gầm lên

- Hai người các ngươi có chuyện gì thế?

Hai thủ vệ hơi biến sắc.

Trong đó một thủ vệ cúi đầu cười khổ, vội truyền âm:

- Dư tiên sinh, kỳ thật không phải huynh đệ chúng ta muốn ngăn cản. Chỉ là hôm nay gia chủ vừa mới được Phủ Thành Chủ cho... Tóm lại, không thích hợp tiếp khách. Nếu bị quấy rầy gia chủ rất có thể sẽ mất hứng. Nếu muốn gặp thật... huynh đệ chúng ta hỗ trợ truyền lời nhé?

- À.

Nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ nhướng mày, truyền âm cho La Phong

- Chủ nhân, gia chủ bây giờ đang ở với một nữ nhân, làm sao bây giờ?

- Tiến vào!

La Phong truyền âm.

Dư Khả Kỳ đã bị linh hồn bí pháp ảnh hưởng, cũng căn bản không thể cự tuyệt lệnh của La Phong, lúc này nhìn về phía thủ vệ:

- Các ngươi đi truyền lời đi! Gia chủ thấy vị đại nhân này quan trọng hơn bất kỳ phụ nữ nào.

- Vậy được.

Hai thủ vệ ở cửa lúc này mở cửa ra, một người đi thẳng vào trong.

La Phong đứng ngoài viện, xuyên qua đã cánh cửa mở, lặng lẽ nhìn vào bên trong.

- Gia chủ, gia chủ.

Tên hộ vệ truyền lời đứng ngoài cung điện, thấp giọng hô.

- Chuyện gì?

Thanh âm tức giận vang lên.

- Chuyện gì thế.

Một đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

- Gia chủ, Dư tiên sinh dẫn theo một người tới, nói là gia chủ luôn muốn gặp. Gia chủ, gặp không vậy?

Hộ vệ nói.

- Dư tiên sinh đưa ai tới?

Đột nhiên cánh cổng tầng thứ nhất tòa cung điện ầm ầm mở ra. Chỉ thấy một nam nhân lực lưỡng, tùy ý mặc áo ngủ hoa lệ, đi chân trần, đi thẳng ra bên ngoài, đồng thời ánh mắt cũng nhìn người áo đen La Phong. Nhất thời gia chủ Thuần Vũ gia tộc cảm thấy rất nghi hoặc.

"Lại muốn bao vây à? " Thân thể La Phong chợt lóe lên đã hóa thành một đạo tàn ảnh, tiến thẳng vào trong viện.

Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát!

Chín bóng người màu đen từ trên lầu cung điện lao xuống, đồng thời phía sau tường viện bắn mạnh ra những luồng thân ảnh long trời lở đất, lao thẳng ra ngoài.

Gia chủ Thuần Vũ gia tộc, địa vị tôn sùng như thế nào chứ, há có thể không có thiếp thân Bí Vệ?

Ba trăm thiếp thân Bí Vệ!

Chín Đại Ảnh Vệ!

- Lại còn có chín cấp Vũ Trụ. Thế lực siêu hạng không hổ là thế lực siêu hạng.

La Phong mặc hắc bào đứng trong đình viện, vẻ mặt lạnh lùng, mắt lạnh như băng, hai tay chỉ hơi duỗi ra.

Nhất thời ba trăm Bí Vệ và chín Đại Ảnh Vệ xông ra, vốn mỗi người hoặc là cầm chiến đao, hoặc là cầm đoản kiếm, hoặc là cầm binh khí cá nhân, chuẩn bị khống chế giết chết La Phong...

Nhưng, dưới niệm lực cường đại của La Phong khống chế, ba trăm Bí Vệ cầm chiến đao, đoản kiếm tự nhiên đập thẳng về phía đầu mình!

- Không!

Ba trăm Bí Vệ, chín Đại Ảnh Vệ, hai tên thủ vệ đều hoảng sợ trợn tròn mắt, nhưng sức mạnh của họ đều không thề khống chế được binh khí mình!

Xoát!

Một khoảng đao quang, kiếm quang, hào quang ám khí!

Ba trăm một mười một cái đầu bị cắt đứt, máu tươi tung tóe giữa trời đêm, cả đình viện chỉ có ba người còn sống.

Nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ ngây ngốc đứng đó. Tộc trường Thuần Vũ gia tộc hoảng sợ trợn tròn mắt, chỉ có La Phong hắc bào là như cũ, mặt không chút thay đổi.

Xoát!

----- o O o -----


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1483)