← Ch.0087 | Ch.0089 → |
"Thiết Giáp Long cho dù là lãnh chúa cao cấp, nó cũng không có biện pháp phi hành, chỉ có thể chạy nhảy. Giữa trời, cũng không có biện pháp thay đổi phương hướng nhảy, bỏ rơi nó cũng rất dễ dàng." Trong lòng La Phong tính toán, chân đạp thuẫn bài sáu cạnh, đảo qua một vòng cung giữa không trung, sau đó xông thẳng lên trời cao!
Thiết Giáp Long một mắt đã mù, chỉ còn lại có một mắt. Con mắt đó như đóng đinh vào La Phong.
"Ngao ô..."
Thiết Giáp Long gào thét điên cuồng, quất mạnh đuôi!
Cái đuôi dài hơn mười thước trong nháy mắt hóa thành một tàn ảnh màu xanh, quét về phía La Phong. Vốn khoảng cách song phương đã kéo dài ra, trong nháy mắt đã bị long vĩ dài trên mười thước đảo qua. Lãnh chúa cao cấp 'Thiết Giáp Long' tốc độ chạy vượt xa tốc độ siêu âm, còn long vĩ khi quất tới còn cao hơn tốc độ chạy của nó rất nhiều!
Tốc độ long vĩ còn nhanh hơn đạn bắn tỉa nhanh nhất mấy lần! Đây là cái đáng sợ của lãnh chúa cao cấp!
"Xoẹt!"
Quanh long vĩ, vì tốc độ long vĩ quá nhanh, sinh ra một luồng khí lưu siêu cao áp.
"Không chạm đến ta, còn kém năm sáu mươi cm!" La Phong trong nháy mắt đã phán đoán kết quả.
Cái đuôi cách ngực La Phong chừng nửa. Long vĩ chỉ có thể bất lực lướt qua. Nhưng khí lưu bị nén cao áp đến cực hạn lại ầm ầm nện vào ngực La Phong, giống như một cây chùy đá thật lớn nện vào ngực, thậm chí còn có cảm giác làm cho người ta không thể thở được.
"Bùng!" Thân thể La Phong bị ném văng đi, không khỏi vội vàng khống chế thuẫn bài ổn định thân hình.
"Không hổ là cấp lãnh chúa cao cấp. Khí lưu cao áp quanh long vĩ, mà thiếu chút cũng đánh cho ta ngộp thở." La Phong cảm thấy một ngụm máu đã dâng lên yết hầu, rồi không kìm được, 'Phốc" một tiếng, phun máu ra.
Hướng mắt nhìn Thiết Giáp Long xa xa, chỉ thấy thân thể khổng lồ của Thiết Giáp Long đang rơi xuống phía dưới: "Ngươi là quái thú nhà thú, trừ phi trở thành Vương cấp, nếu không nhất định không có biện pháp phi hành!"
La Phong mỉm cười, tâm tình hoàn toàn buông lỏng, chân đạp thuẫn bài nhanh chóng bay xéo lên trên.
Vù!
Xé gió lướt đi, cảm giác phi hành rất thống khoái!
"Ngao ô..."
Thiết Giáp Long đạp mạnh xuống đường, nhảy lên sân thượng một tòa cao ốc, lại một lần nữa đạp mãnh liệt... Nhất thời sân thượng tòa nhà chung cư vỡ ra, vô số bê tông vỡ tung từ lầu cao rơi xuống.
Còn Thiết Giáp Long dựa vào cú đạp này, thoáng cái nhảy lên cao trên trăm thước, rít lên lao về phía La Phong.
"Thiết Giáp Long, cú nhảy của ngươi dù tốt đến mấy cũng vô dụng." La Phong khi thấy Thiết Giáp Long vừa mới nhảy lên sân thượng chung cư, đã nhanh chóng bay lên trên cất cao... Không ngừng lên cao nữa, rất dễ dàng tới độ cao trên ba trăm thước.
Thiết Giáp Long chỉ có thể vô lực rơi xuống.
Vù!
Thiết Giáp Long lại vung đuôi quật vào không khí, lại dựa vào lực cản không khí, nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
"Vô dụng."
La Phong tiếp tục lên cao, hơn nữa bay về phía bên ngoài thành phố.
"Ầm ầm..."
Phía dưới truyền đến những thanh âm chói tai.
"Hả?"
Trên trời cao, La Phong cúi đầu nhìn xuống. Chỉ thấy con Thiết Giáp Long đang lao qua thành phố, lúc thì lướt qua chung cư, lúc thì chạy như bay trên đường phố, lúc thì đạp vỡ những ngôi nhà, truy đuổi theo La Phong.
"Vẫn còn không bỏ qua à!" La Phong hơi biến sắc "Là một con lãnh chúa cao cấp, thị lực của Thiết Giáp Long rất ghê gớm, cho dù ta bay đến cao hai ba cây số, chỉ cần không có gì ngăn tầm nhìn, nó vẫn có thể thấy ta!" Đừng nói lãnh chúa cao cấp, ngay cả La Phong cũng có thể thấy bóng người ngoài hai ba dặm.
Con Thiết Giáp Long thấy bóng người xa hơn năm sáu dặm cũng không có gì kỳ quái.
"Tốc độ phi hành của ta không vượt qua tốc độ âm thanh. Còn tốc độ chạy của nó còn nhanh hơn tốc độ âm thanh. Rất khó bỏ nó xa. Chỉ có bay lên tầng mây!" La Phong nhanh chóng bay lên cao nữa!
Vèo!
Chân đạp thuẫn bài sáu cạnh, lao thẳng lên trên, muốn xuyên qua trên tầng mây. Một khi lên trên tầng mây. Thiết Giáp Long không nhìn tới thân ảnh của La Phong, tự nhiên không có biện pháp truy đuổi nữa.
"Dát..." "Cạc cạc dát... "
Những tiếng rít chói tai. Chỉ thấy xa xa phía tây bắc, một đoàn quái thú nhà chim đông nghịt đang lao về phía La Phong.
"Ta rõ là ngu!" La Phong chửi mình một tiếng. Không trung cơ hồ hoàn toàn là thiên hạ của quái thú phi cầm, chỉ có một vài phi cơ chiến đấu có tốc độ kinh người mới có thể phi hành trên không trung... còn vũ giả nhân loại, nếu dám can đảm phi hành giữa không trung, tự nhiên sẽ lọt vào tộc quần phi cầm công kích!
Trước thời kỳ Đại Niết Bàn, thị lực của phi cầm đã rất tốt, chứ đừng nói bây giờ.
Đám quái thú phi cầm này phỏng chừng từ xa đã phát hiện ra mình phi hành giữa không trung, lập tức triệu tập tộc quần tới vây giết!
"Ở siêu thị Gia Nhạc Phúc, ta còn có thể chiếm ưu thế về độ linh hoạt với đám quái thú. Nhưng nếu so sự linh hoạt với phi cầm... ta đúng là muốn chết!" La Phong không hề chần chờ chút nào, khi phát hiện ra đám quái thú phi cầm đông nghịt, lập tức bổ xuống phía dưới.
Đối mặt với tộc quần phi cầm chắc chắn sẽ chết!
Còn đối mặt với một mình Thiết Giáp Long, chỉ cần tránh xa một chút là mình vẫn có hy vọng sinh tồn.
"Ngao ô..."
Thấy nhân loại phi hành trên bầu trời lại bổ xuống, Thiết Giáp Long lập tức lao về phía La Phong đuổi theo.
Khi La Phong bổ xuống, đã đảo qua một vòng tròn rất lớn!
Vèo!
Lao thẳng về phía một tòa chung cư mười hai tầng, tựa như một tia chớp từ cửa sổ hành lang vọt vào. Ầm một tiếng, cửa sổ thủy tinh hành lang nứt toác, La Phong đã xông vào trong.
"Ầm ầm..."
Thiết Giáp Long như một lưu quang màu xanh sẫm xông tới, đánh thẳng vào tầng thứ tám nơi mà La Phong vừa lao vào. Với tốc độ kinh người của Thiết Giáp Long, cả chung cư đột nhiên chấn động, những vách tường bê tông ở tầng một lập tức sụp đổ, cả cao ốc từ từ ngã xuống.
"Nhân loại!"
Thiết Giáp Long phát ra tiếng rống theo ngôn ngữ thú, tiếp tục xuyên tới phía trước thành một tàn ảnh. La Phong lúc này biến thành một tàn ảnh, lại một lần nữa xông vào một tòa chung cư khác.
"Ầm..."
Thiết Giáp Long sợ mình chần chờ một chút sẽ khiến cho La Phong chạy thoát. Do đó, nó không hề chần chờ, đánh thẳng vào vị trí La Phong vừa xuyên qua... Cả chung cư bị chém vào giữa, sau đó từ từ đổ xuống!
Đây là tiểu khu cỡ trung. Ở quanh đó có gần hai mươi tòa chung cư mười hai tầng cùng loại. Nhưng La Phong, Thiết Giáp Long một trước một sau cơ hồ liên tiếp va vào trí vỡ tung tám tòa nhà chung cư... xuyên qua cửa sổ thủy tinh chung cư, gần như không ảnh hưởng gì tới tốc độ La Phong. Nhưng đối với thân thể khổng lồ của Thiết Giáp Long thì khi đánh vỡ một tòa nhà chung cư quả có ảnh hưởng rất lớn tới tốc độ của nó.
Nhưng, Thiết Giáp Long vẫn không dám không làm như vậy!
Bởi vì chung cư ngăn tầm nhìn của nó!
"Ầm ầm..."
Khi đánh đổ tòa nhà chung cư thứ tám, Thiết Giáp Long đột nhiên khựng lại, đứng trên mặt đất.
Tòa nhà chung cư thứ tám từ từ đổ xuống, đổ vào người Thiết Giáp Long. Nhưng Thiết Giáp Long căn bản không tránh né.
Ầm một tiếng...
Cả tòa nhà chung cư nện vào người nó. Nhưng so với độ cứng của thân thể Thiết Giáp Long, thì chung cư cũng như đậu phụ thôi, căn bản không tổn thương tới Thiết Giáp Long.
"Nhân loại, nhân loại..." Thiết Giáp Long phát ra tiếng gầm, nhìn chung quanh.
Đúng!
Nó mất dấu La Phong rồi!
Trong phòng phân phối điện âm u dưới tầng để xe ngầm của một chung cư, La Phong đang dựa vào tường thở hổn hển.
"Phù, phù." La Phong cố điều hòa hô hấp, cảm giác ngực mình đau đớn từng cơn, máu tươi đang từ trong quân phục tác chiến chảy ra.
"Lần này ta bị thương rất nặng. Lúc trước để chạy ra khỏi vòng vây vô số quái thú cấp thú tướng, đã bị trọng thương. Vừa rồi lại bị khí cao áp do long vĩ của Thiết Giáp Long sinh ra nện vào ngực, làm thương thế nặng thêm." La Phong nhè nhẹ xoa xoa ngực, từng cơn đau đớn lại truyền tới, làm sắc mặt hắn càng thêm tái nhợt.
Mặc dù trọng thương, nhưng hắn lại cảm thấy rất vui.
"Ta trốn dưới ga-ra ngầm, hơn nữa trong phòng phân phối điện, phỏng chừng con Thiết Giáp Long không thể tìm thấy." La Phong khẽ mỉm cười. Lúc trước khi lao vào trong tiểu khu, hắn đã có kế hoạch chạy trốn rồi.
Tiểu khu như thế này khẳng định phải có ga-ra ngầm.
Mình lần lượt xuyên qua chung cư, chung cư sẽ ngăn trở tầm nhìn Thiết Giáp Long... Cho dù Thiết Giáp Long có bưu hãn tới đâu, lần lượt đánh đổ vài chung cư, nhưng rốt cục cũng có thể tìm được cơ hội, đó là một cửa vào hầm xe. Ở gần tòa nhà chung cư thứ tám, mình tự nhiên thuận thế vọt thẳng vào.
Khi tòa nhà chung cư thứ tám sụp đổ, đống hoang tàn bịt kín cửa vào nhà xe, nên Thiết Giáp Long cũng không đoán ra La Phong ở đâu.
"Ngao ô..."
Trên đất lại truyền đến tiếng tru phẫn nộ của Thiết Giáp Long. Những thanh âm còn lớn hơn, vang dội hơn lúc trước nhiều.
"Ầm ầm..." Cả mặt đất chợt rung lên, các loại tiếng rống liên tục không dừng vang lên.
Phải biết Thiết Giáp Long khống chế tất cả thủ lĩnh quái thú quanh vùng ngoại thành. Khi nó ra lệnh một tiếng, bầy thú vài chục vạn con quái thú mà nó khống chế lập tức từ bốn phương tám hướng xông tới! Được những con thú tướng sơ cấp, thú tướng trung cấp, thú tướng cao cấp chỉ huy, chúng quét ngang chung vùng quanh, phải tìm cho được tên nhân loại.
Dưới ga-ra âm u lạnh lẽo, trong phòng phân phối điện.
"Tiếng thú gầm liên tục, mặt đất rung động. Con Thiết Giáp Long đã phát động cả bầy thú, tìm nhân loại chung quanh rồi phải không?" La Phong biến sắc. Một con Thiết Giáp Long có lẽ rất khó tìm ra mình, nhưng vài chục vạn con quái thú tìm mình... E rằng mình chẳng trốn được nữa, chẳng bao lâu khẳng định sẽ bị phát hiện.
Dù sao tiểu khu này nhất định sẽ là trọng điểm lục soát của Thiết Giáp Long.
"Xem ra, không có biện pháp dưỡng thương tại đây rồi."
La Phong đứng lên. Tâm tình khá dễ dàng. Tình huống lúc trước còn khó khăn hơn bây giờ nhiều, mà mình vẫn chạy thoát.
Bây giờ, còn trốn không thoát sao?
"Hệ thống điện ngầm của Thành Thị Số 003 rất chằng chịt."
"Hừ, nếu ta nhớ không sai, cách đây không xa, có một đường hầm tàu điện ngầm! Ta tiến vào đường hầm tàu điện ngầm, đi dọc theo đường hầm tàu điện ngầm sẽ rất dễ dàng ly khai Thành Thị Số 003. Không gian đường hầm tàu điện ngầm nhỏ hẹp, cho dù có quái thú, cũng chỉ là con có thể tích nhỏ, thực lực yếu. Ít nhất thân hình to đùng của bản thân con Thiết Giáp Long cũng không vào được.
"Trở về nhà thôi, phải về Căn Cứ Thị."
"Trở về đem trứng rồng, và cả một bộ quân phục tác chiến, lợi kiếm đem bán hết! Không biết có thể bán được bao nhiêu tiền, có đủ ba trăm ức không?" Ngực La Phong mặc dù đau đớn từng cơn, nhưng trong lòng lại đang chờ mong vô hạn.
Mặc dù lần này rất nguy hiểm, nhưng nếu có giúp đệ đệ mọc ra hai chân, cũng đáng giá!
----- o O o -----
← Ch. 0087 | Ch. 0089 → |