← Ch.0196 | Ch.0198 → |
"Chỉ có tu vi Chu thiên cảnh tam trọng?"
Kim Xảo Nhi nhíu mày, lẩm bẩm tựa hồ không vui rồi mới đáp lời Ngụy Tác: "Chỉ cần ngươi chịu nghe lời ta thì sẽ có lợi lớn, hai mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch không thành vấn đề."
"Nghe theo lời ngươi?"
"Thế nào, ngươi cho rằng ta thế này lúc nào cũng có sẵn hai mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch hả? Muốn có thì mau nghe lời ta, ta sẽ đưa ngươi đi lấy." Kim Xảo Nhi chế nhạo.
Sắc mặt Ngụy Tác tức thì âm trầm hẳn.
Ban nãy gã không nói gì, Kim Xảo Nhi lại nói thế, khác nào cho rằng gã là hạng chỉ nghe đến hai mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch thì không cần cả tính mạng, có thể tùy ý sai khiến, nàng ta không chỉ lời lẽ thần thái khắc bạc mà không có sẵn linh thạch, tựa hồ muốn lấy được thì phải làm việc gì đó nguy hiểm. Việc đó khiến gã hết sức không vui.
"Đưa yêu đơn Xích dực viêm ma cho ta." Kim Xảo Nhi đã mặc áo vào, nói như ra lệnh cho Ngụy Tác. -
Ngụy Tác tức thì cười lạnh: "Ngươi lầm rồi, ta và Kim bà bà giao dịch, chứ không phải người hầu của ngươi, không có hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch ngươi tưởng ta sẽ giao yêu đơn Xích dực viêm ma cho ngươi?"
"Ta nói với ngươi rồi, muốn lấy hai mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch, phải làm theo lời ta." Kim Xảo Nhi biến sắc, gằn giọng.
"Nghe lời ngươi? Nếu thế ngươi cứ chuẩn bị hai mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch rồi đến lấy yêu đơn." Ngụy Tác lạnh giọng: "Bằng không ta đành chịu lỗ, mang yêu đơn Xích dực viêm ma đi bán thì cũng được chút linh thạch."
"Ngươi..." Kim Xảo Nhi tựa hồ nhận rõ tình thế, cố nén lửa giận xuống, tỏ vẻ chịu nhún, "Được, yêu đơn Xích dực viêm ma cứ do ngươi giữ, bất quá cho ngươi biết, Kim gia có thừa hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch nhưng số lượng như thế chỉ có trong kho ở Kim gia tổ đường. Ngươi mà đi thì ta không cách nào lấy được hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch để đổi yêu đơn Xích dực viêm ma. Dù ngươi mang bán yêu đơn Xích dực viêm ma cũng chỉ được mấy vạn hạ phẩm linh thạch, coi như thiệt mất mười mấy vạn. Còn cách nữa là ngươi cùng ta vào tổ đường, ta sẽ cho ngươi hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch. Có điều thông hành linh phù vào Kim gia tổ đường lại ở trên mình Kim Thân Hiên lão cẩu, ngươi cùng ta đối phó lão đã rồi tính."
Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh hỏi: "Kim Thân Hiên là ai?"
"Cả việc đó cũng không rõ mà dám vào Kim gia?" Kim Xảo Nhi tỏ vẻ chế giễu, "Kim Thân Hiên không phải Kim ngũ gia mà người ngoài vẫn gọi sao."
"Lão hả?" Ngụy Tác mục quang hơi ánh lên, không thèm chấp nữ tử xấu xí này, lắc đầu: "Kim Thân Hiên có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, ta không chắc đối phó được, ta thấy chi bằng ngươi nghĩ cách khác, có thứ gì có giá trị thì mang ra đổi yêu đơn Xích dực viêm ma."
"Nãi nãi lại tìm tu sĩ nhát gan như ngươi!" Kim Xảo Nhi nổi giận gầm lên: "Cho ngươi biết Kim Thân Hiên hiện tại bế quan tìm cách đột phá tu vi Phân niệm cảnh đệ nhị trọng, trong tay ta có mấy món pháp bảo lợi hại, cộng với Bôn lôi chù của ngươi, lẻn vào bây giờ thì có nhiều cơ hội giết lão."
"Ngươi bảo ta nhát gan cũng không sao." Ngụy Tác cười lạnh, "ta không thích làm việc gì không chắc chắn."
"Linh thạch trong kho ở Kim gia tổ đường không chỉ hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch." Kim Xảo Nhi đổi sắc liên tục: "Chỉ cần ngươi giúp ta giết Kim Thân Hiên lão cẩu, ta đồng ý tặng ngươi toàn bộ linh thạch trong đó. Mọi thứ trên mình Kim Thân Hiên lão cẩu cũng thuộc về ngươi, ta còn cho ngươi biết hai cách bố trận của Kim gia."
"Cách bố trận gì?" Ngụy Tác máy động.
"Kim môn cự thạch trận, ảo quang thổ hệ pháp trận, không chỉ có thể mê hoặc tầm mắt, còn cả lực công kích nhất định. Thất bàn vân hải trận, môn linh vụ pháp trận có thể bao trùm phạm vi mấy dặm, khiến đối thủ không nhìn rõ trong trận còn bản thân nhìn ra không gặp trở ngại gì." Kim Xảo Nhi khinh bỉ nói.
"Nếu ngươi cho ta biết môn pháp trận đó trước, cùng với phương pháp an toàn đưa hai chúng ta lẻn vao chỗ Kim Thân Hiên bế quan thì ta sẽ giao yêu đơn Xích dực viêm ma cho ngươi rồi cùng ngươi vào đó xem có thể giết lão không, đoạn vào tổ đường." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, gật đầu. Kim bà bà khiến gã thề lời thề quá độc, dù Kim Xảo Nhi không đưa ra hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch, gã cũng sẽ đưa ra yêu đơn Xích dực viêm ma rồi kiếm chút lợi lộc của Kim phủ trước khi đi. Ban nãy gã mặc cả với Kim Xảo Nhi vì không ưa thái độ khắc bạc của nàng ta, vốn đã xấu đến đau lòng như thế rồi mà tính cách còn khó ưa hơn, thật khó khiến gã mềm mỏng. Hiện tại Kim Xảo Nhi tiết lộ hai pháp trận này đích xác khiến gã thập phần động tâm, cả hai đều rất thích hợp dùng là phòng ngự pháp trận cho động phủ.
"Ngươi tưởng ta ngốc đến độ cùng ngươi tìm cái chết chắc, ta nói vậy là nắm chắc đưa được cả hai an toán đến nơi lão đầu bế quan." Giọng Kim Xảo Nhi the thé, đích xác tính cách trời sinh khắc bạc, ném cho gã một tấm thanh sắc ngọc phù, "Trong này là cách bố trí Kim môn cự thạch trận và Thất bàn vân hải trận, ngươi xem không có vấn đề gì thì giao yêu đơn Xích dực viêm ma cho ta rồi cùng đối phó lão cẩu."
Ngụy Tác bình tĩnh dùng thần thức quan sát một chốc rồi gật đầu, lấy yêu đơn Xích dực viêm ma từ nạp bảo nang ra đưa cho Kim Xảo Nhi.
Đón lấy hắc sắc yêu đơn, mắt Kim Xảo Nhi sáng lên.
Cầm viên yêu đơn nhìn một chốc, Kim Xảo Nhi bảo Ngụy Tác: "Ngươi đưa ta đến một biệt viện bên ngoài cây cầu, ta biết ở đó có mật đạo thông đến Trích Nguyệt các mà lão cẩu bế quan. Chỉ là ở đó có một tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng, cần tìm cách đối phó y đã."
"Ngươi nói đến Trương Ngũ Nha?" Ngụy Tác liếc Kim Xảo Nhi, "Y đang ở trong nhà, nhưng không động đậy được."
Kim Xảo Nhi hơi ngạc nhiên, nhưng không thêm gì mà bảo, "Vậy thì chúng ta đi." Gã chụp lấy hoàng sắc ngọc phù rồi nhảy lên, qua cái lỗ đã lướt vào lúc trước.
"Ngươi động dụng chân nguyên chắc không thành vấn đề?" Ngụy Tác hơi giật giật chân mày, nhìn Kim Xảo Nhi gầy gò đến mức hơi còng xuống. Gã hoi vậy vì qua Vọng khí thuật, Kim Xảo Nhi rõ ràng chân nguyên hư nhược, thần hải ảm đạm, có vẻ không cách nào thi pháp được.
"Lẽ nào ngươi cho rằng ta ốm đến độ không cách nào đứng dậy?" Kim Xảo Nhi mắt ánh lên: "Tuy không có yêu đơn Xích dực viêm ma thì hai, ba năm tới, ta khẳng định sẽ giá hao tận thọ nguyên, nhưng không đến nỗi không thể động dụng chân nguyên. Nếu không giả bộ như thế, lão cẩu đó đời nào chỉ phái mình Trương Ngũ Nha đến canh chừng ta."
Ngụy Tác bĩu môi, không nói gì thêm, đối với việc Kim gia nội đấu, gã không hứng thú. Hiện tại đã đưa yêu đơn Xích dực viêm ma cho Kim Xảo Nhi, coi như hoàn thành lời hứa với Kim bà bà, tiếp theo chỉ còn việc lấy được hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch.
Cạch một tiếng nhẹ, Kim Xảo Nhi kích phát hoàng sắc ngọc phù.
Hoàng sắc ngọc phù không phát ra quang hoa, nhưng thân ảnh Kim Xảo Nhi trở thành trong suốt trước mắt Ngụy Tác.
"Chiết quang phù", Ngụy Tác nhận ra Kim Xảo Nhi kích phát Chiết quang phù có thể bẻ cong tia sáng tạo thành hiệu quả ẩn thân.
Hiệu quả của pháp phù này còn không bằng ẩn thân pháp y của gã, Kim Xảo Nhi lúc này giống như một viên thủy tinh trong suốt, ở xa không nhìn rõ nhưng đến gần thì lại nhìn thấy.
Tế xuất pháp phù, Kim Xảo Nhi không nói gì mà lướt về phía cây cầu, nàng ta cho rằng Ngụy Tác có bản lĩnh vào được thì có thể đến được biệt việt đó, nàng ta cứ việc lo cho mình là xong.
Nữ tử này đích xác khiến người ta khó lòng có hảo cảm.
Ngụy Tác lắc đầu, cân nhắc việc đối phó Kim ngũ gia, e rằng không cách nào giấu được ẩn hình pháp y với Kim Xảo Nhi, hơi do dự một chốc, gã vẫn lấy ẩn hình pháp y ra mặc, chỉ là không dùng Tiềm Ẩn quyết, cố ý để lộ khí tức, khiến Kim Xảo Nhi cho rằng gã có pháp y che giấu được thân ảnh.
Cạch một tiếng, Kim Xảo Nhi đẩy cửa phòng có Trương Ngũ Nha.
Ngụy Tác cho rằng bí đạo đó trong phòng Trương Ngũ Nha nhưng rồi chân mày giần giật vì Kim Xảo Nhi đột nhiên lấy ra một con dao hắc khí liễu nhiễu, đâm phập vào tim Trương Ngũ Nha.
Trương Ngũ Nha bất động, hoàn toàn không còn khí tức.
Hắc sắc tiểu đao quay lại tay Kim Xảo Nhi, ngực Trương Ngũ Nha không hề chảy máu, nàng ta thu lại rồi mang theo cửa phòng đi vào một gian phòng chứa toàn đồ lặt vặt như chậu hoa.
Ngụy Tác nhíu chặt lông mày, xem ra bí đạo ở trong gian phong chứa đồ lặt vặt này, Kim Xảo Nhi đến phòng Trương Ngũ Nha trước hóa ra chỉ để giết y, làm một việc không tất yếu thế này xem ra Kim Xảo Nhi độc địa không kém gì đại đa số nam tu sĩ.
← Ch. 0196 | Ch. 0198 → |