Vay nóng Tima

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0393

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0393: Chuyên gia đốt linh thạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Shopee


Một đệ tử Hải Tiên tông trẻ tuổi mặc ngân sam thập phần cung kính đứng ngoài chỗ ở của Ngụy Tác.

Ngân sam đệ tử này là Lâm Tu Nhàn mà Ngụy Tác đã quen mặt.

Sau lưng y là một hoàng sam trung niên tu sĩ ăn vận theo lối văn sĩ, trông cực kỳ phong lưu anh tuấn, linh khí hình thành một đóa hoa liễu màu lam nhạt, chính là tu sĩ Kim đan kỳ Lý Dực Triển.

"Ngụy trưởng lão!"

Hoàng quang lóe lên, Ngụy Tác xuất hiện, Lâm Tu Nhàn thập phần cung kính hành lễ.

"Lý trưởng lão, thứ lỗi đã quấy nhiễu tiềm tu."

"Ngụy trưởng lão, không ngờ mới đây mà đã kết đan thành công, giết cả Diệp Linh, thật khó tưởng tượng."

"Lý trưởng lão, vào trong nói chuyện."

"..."

Hàn huyên mấy câu, chích kiến Ngụy Tác mời Lý Dực Triển vào chỗ ở. Chừng hơn một canh giờ sau, hoàng quang lóe lên, Lý Dực Triển đi ra, gật đầu với Lâm Tu Nhàn rồi về nơi bế quan. Thần sắc y thì tuy biết Ngụy Tác kết đan thành công và giết chết Diệp Linh nhưng đến giờ vẫn thấy khó tin.

...

"Cái gì, Cự Đan chân nhân Ngụy Tác bế quan, định xung kích Kim đan cảnh đệ nhị trọng?"

Ngụy Tác và Lý Dực Triển gặp nhau hôm trước, hôm sau tin Ngụy Tác bế quan đã lan khắp Hải Tiên thành.

"Y hai mươi mấy tuổi kết đan, là đệ nhất nhân suốt mấy trăm năm nay của Vân Linh đại lục, hiện tại định trực tiếp xung kích tu vi kim đan đệ nhị trọng, lẽ nào lấy được bảo vật nghịch thiên nào đó?"

"Ta thấy y làm thế vì sợ Âm Thi tông báo thù, cứ ở trong nhà thì Âm Thi tông không ám toán được."

"Cây cao thì gió cả. Ngụy Tác trẻ thế đã kết đan thành công, chưa biết chừng khiến nhiều tông môn kiêng dè, chứ không chỉ Âm Thi tông đối phó y, y làm vậy cũng là lựa chọn thông minh."

"..."

Những tu sĩ nghe được tin đó đều bàn luận xôn xao thì trong lúc đó Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi lại đang ở trong một tĩnh thất bốn phía toàn là đá đen.

Nền tĩnh thất lát lam sắc tinh thạch, toát lên hơi lạnh đặc biệt khiến tu sĩ đứng trong phòng mát mẻ dễ chịu, như được tắm gội gió xuân.

Nhưng trong một đại sảnh ngoài tĩnh thất lan tràn hỏa sát khí tức, như lò lửa.

Nếu có tu sĩ thấy nơi bọn Ngụy Tác đang đứng sẽ phát hiện cả bọn đang ở trong bụng núi trên hòn đảo đá đen.

Hòn đảo nhỏ chỉ cao chừng hơn hai trăm trượng, rộng chừng mười mấy dặm, đỉnh lõm xuống, không mọc nổi một ngọn cỏ, thân đảo có nhiều vết nứt, phun ra hơi nóng và khói đặc.

Hòn đảo này là Ly Hỏa đảo.

Ngụy Tác không biết rằng sau khi trước mặt chúng nhân giết chết Diệp Linh thì bắc bộ chư thành của Vân Linh đại lục tặng gã xưng hiệu đỉnh đỉnh đại danh "Cự Đan chân nhân". Hiện tại nhắc đến "Cự Đan chân nhân" Ngụy Tác, bắc bộ chư thành Vân Linh đại lục không ai không biết.

Hiện tại gã cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, kể cả lục bào lão đầu lơ lửng trên Dưỡng quỷ quán đều chăm chú nhìn chiếc bàn đá ở giữa tĩnh thất.

Trên chiếc bàn đá đen, một viên yên đan mà bạc lấp lánh ngân quang.

Là yêu đan của Tứ tí ngân oa.

Thời gian qua đi, đột nhiên viên yêu đan kỳ dị vang lên tiếng nứt vỡ.

Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt Ngụy Tác lạnh lại, như lâm đại địch, lấy ra hai kim sắc pháp bảo, nhắm vào viên yêu đan.

Vỏ ngoài viên yêu đan lấp lánh nứt ra.

Như tiếng trứng vỡ vỏ, vỏ yêu đan tách ra theo vết nứt, một con tiểu yêu thú lấp lánh ngân quang xuất hiện trước mắt bọn Ngụy Tác.

"Khả ái thế hả?"

Hàn Vi Vi vốn khẩn trương, sợ có thứ gì cổ quái nhảy ra, chợt sáng mắt.

"Không phải bốn tay? Hình như là Hỗn nguyên ngân oa chính tông." Ngụy Tác cùng Cơ Nhã và lục bào lão đầu đều ngẩn người.

Từ trong yêu đan chui ra là một con Hỗn nguyên ngân oa hai tya nhỏ xíu, mình đầy vảy bạc, thân thể giống nữ hoàng ngân lân yêu thú sáu, bảy phần. Trông như một nữ tu mặc ngân sắc giáp y. Chỉ là ngân lân yêu thú hoặc Hỗn nguyên ngân oa đều tạo cho người ta cảm giác rùng rợn, còn Hỗn nguyên ngân oa này cực kỳ khả ái.

"Hàn Vi Vi, có thấy gì không ổn không?" Ngụy Tác từng thấy yêu thú này lợi hại thế nào nên không dám lơi lỏng vì nó mới nở, hỏi ngay. -

"Không." Hàn Vi Vi định cầm yêu thú này lên trời, đáp ngay, "Ngụy Tác, ta cảm giác thấy yêu thú này muốn ăn viên yêu đan đã vỡ này, thế nào đây?"

Ngụy Tác nhìn tiểu yêu thú đang nháy mắt hiếu kỳ nhìn bọn gã, bình tĩnh như thường gật đầu đạo: "Cho nó ăn là được."

"Được rồi." Hàn Vi Vi ngoan ngoãn gật đầu.

Hỗn nguyên ngân oa trông như tiểu nữ tu cao không đầy một thước hớn hở ôm viên yêu đan lên cắn.

Rất nhanh, Hàn Vi Vi tròn mắt.

Yêu đan tách làm đôi, ở giữa trống rỗng, nhưng nửa nào cũng to hơn tiểu thú nhiều. Hai mảnh yêu đan đều cứng như tinh thạch, nhưng không đầu một tuần hương, tiểu thú cắn tanh tách như gặm dưa, ăn gọn một mảnh rồi vui vẻ xử lý mảnh còn lại.

"Ngụy Tác, nó có nứt bụng không?" Thấy bụng tiểu thú căng lên, Hàn Vi Vi hỏi Ngụy Tác.

"Nếu bát cấp yêu thú đều ngốc thế, ăn đến nứt bụng thì cứ để nó chết quách đi." Ngụy Tác bảo.

Hàn Vi Vi nghĩ cũng đúng nên không lo nữa, lại nhìn tiểu thú gặm nốt nửa viên yêu đan.

Chỉ chừng một tuần hương, nửa viên yêu đan cũng bị nó ăn sạch.

Bất quá bụng tiểu thú không to hơn bao nhiêu lúc chưa ăn yêu đan, như thể nửa viên đã bị nó tiêu hóa xong.

Ăn xong, tiếu thú cứ quanh quẩn chiếc bàn, chăm chăm nhìn Hàn Vi Vi như vẫn còn đói.

"Chưa ăn no? Làm sao bây giờ? Ngụy Tác, chi bằng kiếm mấy con yêu thú xem nó có ăn không?" Hàn Vi Vi rất thíc tiểu thú, không nén được hỏi Ngụy Tác.

Ngụy Tác không đáp, hơi chần chừ rồi lấy bảy viên yêu đan ngân lân yêu thú và yêu đan Hỗn nguyên ngân oa đã từ thể nội Trần lão quái chui ra.

"Ngụy Tác, hình như nó muốn ăn số yêu đan này!" Hàn Vi Vi nhãn quang lóe lên, kinh hỉ kêu to.

Dù Hàn Vi Vi không nói, Ngụy Tác đã biết, yêu đan vừa được lấy ra thì tiểu thú tỏ vẻ thèm thuồng lao đến chỗ gã ai.

"Lệnh cho nó đừng động đậy." Ngụy Tác trầm giọng.

Hàn Vi Vi tuy không biết sao Ngụy Tác nói vậy, nhưng trả treo là việc của bình thường, còn khi có việc thì thường có thói quen nghe theo gã, liền hạ lệnh cho tiểu thú đứng im.

Tiểu thú dừng lại, thèm thuồng nhìn yêu đan trong tay Ngụy Tác.

Gã thu hết yêu đan lại, lấy ra mấy viên yêu đan khác, hỏi Hàn Vi Vi, "Ngươi thấy nó có thích yêu đan này không?"

"Có, nó thích ăn, nhưng không nhiều như lúc trước." Hàn Vi Vi kinh hỉ kêu lên, "Lẽ nào yêu thú này chuyên môn ăn yêu đan?"

"Chắc vậy, để nó ăn đi." Ngụy Tác thu mấy viên yêu đan kia lại, rồi lấy yêu đan Hỗn nguyên ngân oa đã phá thể Trần lão quái chui ra, đặt trước mặt nó.

"Tóp tép, tóp tép!"

Tiểu thú hớn hở ôm lấy yêu đan, há mồm gặm.

"Quả nhiên, xem ra Hỗn nguyên ngân oa đói quá. Sư thư, muội nên gọi Hỗn nguyên ngân oa là gì?" Hàn Vi Vi cười như hoa nở.

"Đúng là đốt linh thạch." Ngụy Tác lại xót ruột.

Phệ tâm trùng dù gì cũng chỉ hút não tủy yêu thú, Bồi yêu dịch cũng chỉ tốn không nhiều linh thạch lắm, còn Hỗn nguyên ngân oa trực tiếp ăn yêu đan. Rõ ràng yêu đan càng cao giai thì công hiệu càng lớn, nó càng muốn ăn, một viên cao giai yêu đan là vô số linh thạch. Quan trọng nhất, bát cấp yêu thú không biết sẽ ăn bao nhiêu yêu đan mới trưởng thành.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1287)