Vay nóng Tima

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0396

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0396: Quê cũ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Lazada


Thời gian qua đi, Vân Linh đại lục ít đàm luận về tin Ngụy Tác bế quan dần.

Tin tức Đạo Huyền điện không hiểu vì sao lại lan ra, nhiều tông môn và tán tu của Vân Linh đại lục đổ về Đạo Huyền điện, nhất thời số lượng tu sĩ hoạt động tại Tịch Diệt hải tăng cao.

...

Về việc này, Thiên Huyền đại lục vốn cách Vân Linh đại lục không biết bao nhiêu vạn dặm hoàn toàn không biết gì.

Thiên Huyền đại lục bắc bộ có một tòa thành nhỏ là Bắc Linh thành.

Ngôi thành này rất nhỏ, do Vạn Linh tông quản lý, chỉ có thể dung nạp năm vạn tu sĩ, danh tiếng tại Thiên Huyền đại lục không lớn nhưng cái tên thành này lại rất nổi trong số các cao giai tu sĩ.

Vì trong thành còn một thượng cổ truyền tống pháp trận. Truyền tống pháp trận này có thể truyền tống ở cự ly cực xa, nối với một di tích cổ cách Vân Linh đại lục chỉ hơn ba vạn dặm.

Truyền tống pháp trận cỡ này, cả Thiên Huyền đại lục chỉ có ba cái, có điều phải tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng mới miễn cưỡng chịu được lực xung kích nhục thân và thần thức khi pháp trận khởi động. Tu sĩ thấp hơn dù muốn sang đại lục khác cũng đành liên tục trung chuyển qua mấy truyền tống pháp trận, rồi mạo hiểm thông qua man hoang hoang nguyên hai, ba mươi vạn dặm ngoài Thiên khung.

Tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng, ở đại lục nào cũng không nhiều. Thông thường, tu sĩ không có việc gì đặc biệt thì không rời khỏi hoàn cảnh quen thuộc, đến một đại lục lạ lùng rèn luyện. Phí dụng mỗi lần của truyền tống pháp trận này là một vạn hạ phẩm linh thạch, nên tuy có nhiều cao giai tu sĩ biết Bắc Linh thành có thượng cổ truyền tống pháp trận nhưng mỗi năm, pháp trận này không khởi động mấy lần.

Nhưng hôm đó, thượng cổ truyền tống pháp trận im lìm không biết bao lâu rồi đột nhiên phát ra hoàng sắc linh quang.

Hoàng sắc linh quang bao trùm cả trăm trượng, ôm lấy thượng cổ truyền tống pháp, chợt hình thành linh quang quang trụ vút lên trời.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mấy đệ tử Vạn Linh tông trông coi pháp trận, một thanh niên mặc thanh sắc pháp y và hai nữ tu trẻ tuổi lại hiện rõ thân ảnh trong linh quang quang trụ.

Thanh niên mặc thanh sắc pháp y trông chỉ hơn hai mươi tuổi, mặt hơi vàng vọt, hai nữ tu cùng xuất hiện trong truyền tống pháp trận đều bình thường nhưng thân hình cực kỳ yểu điệu, tạo cho người ta cảm giác kinh diễm.

Tu sĩ trẻ tuổi và hai nữ tu ra khỏi truyền tống pháp trận, không có vẻ gì khó chịu, hỏi pháp trận nối Bắc Linh thành với thành trì khác ở đâu rồi tiếp tục vào một truyền tống pháp trận cự ly gần khác, khuất bóng trong truyền tống linh quang.

Ba người thần bí này xuất hiện tạo cho Bắc Linh thành thêm chủ đề trò chuyện, nhưng tu sĩ trong thành không biết rằng ba người này không dừng lại ở mọi thành trì mà cứ thẳng tiến về phía nam.

Dù là Kim đan cảnh, thậm chí đại tu sĩ Kim đan cảnh tứ trọng, ngũ trọng, cứ không ngừng sử dụng truyền tống pháp trận thì nhục thân và thần thức cũng không chịu nổi. Nhưng ba người này, mỗi lần vào truyền tống pháp trận, pháp trận kích phát thì cổ phù kỳ dị trong tay nam tu lại sáng lên quang hoa, cả ba như không hề ảnh hưởng gì.

...

Chỉ không đầy một ngày, hai nữ một nam hay đi xuyên qua quá nửa Thiên Huyền đại lục, hiện rõ thân ảnh tại truyền tống pháp trận ở Thanh Phong lăng tọa lạc mãi cực nam Thiên Huyền đại lục.

Rời khỏi truyền tống pháp trận trong bụng núi ở Thanh Phong lăng, cả ba lướt tới Thiên khung bên ngoài. -

Ba tu sĩ đến Thiên khung ngoài Thanh Phong lăng mới dừng lại.

"Sau cùng cũng về đến." Thấy Thiên khung, thanh sam nam tử không nén được nói khẽ, trong mắt cả ba chứa chan tình cảm khôn tả.

Ba tu sĩ tất nhiên là Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi đã dịch dung.

"Đi thôi."

Dừng lại đôi chút ở Thiên khung, Ngụy Tác đi qua trước, trực tiếp tế xuất Ly Hỏa phảng.

Số lượng yêu thú bên ngoài Thiên khung nam bộ Thiên Huyền đại lục tuy không nhiều như Tịch Diệt hải nhưng quan trọng là yêu thú ở Tịch Diệt hải phần lớn là thủy hệ yêu thú, hoạt động dưới mặt nước, còn phi độn trên tầng không man hoang hoang ở đây thì tỷ lệ gặp cao giai yêu thú hơn nhiều Tịch Diệt hải.

Cộng thêm ở ngoài Thiên khung không hteer biết sẽ gặp yêu thú cấp nào, có khi nghênh ngang lướt đi cũng không gặp nửa con ngũ cấp cao giai trở lên yêu thú, nhưng có khi được mấy trăm dặm lại gặp một con thất cấp, thậm chí bát cấp yêu thú.

Dù là Thiên Huyền đại lục hay Vân Linh đại lục, mỗi năm đều có Kim đan kỳ đại tu sĩ mất mạng nhưng bị giết như Diệp Linh thì không nhiều, đại đa số chết vì cấm chế trong khi tìm bảo vật, hoặc gặp phải cao giai yêu thú ở ngoài Thiên khung.

Hiện tại Ngụy Tác muốn xem động phủ Tiểu Dạ sơn tốn không ít lực khí bố trí thế nào rồi, nên Ly Hỏa phảng phi độn rất từ tốn, theo đường lối đã quen, luôn giữ cẩn thận, man hoang hoang dã ngoài Thiên khung ngoại biến hóa liên tục, mấy năm rồi nên chưa biết chừng những nơi vốn không có cao giai yêu thú giờ lại có cũng nên.

Ly Hỏa phảng lướt về phía Tiểu Dạ sơn, bình an vô sự lao đi ngoài Thiên khung ước hơn bốn trăm dặm, Ngụy Tác đột nhiên dừng Ly Hỏa phảng.

"Không cần ẩn tàng nữa, ra đi." Ngụy Tác bình thản nói một câu vào khu rừng trước mặt.

Tức thì quang hoa lóe lên, ba tu sĩ run run sợ hãi xuất hiện.

Đứng đầu là một trung niên tu sĩ mặt vuông mặc hoàng sắc pháp y, hai người còn lại mặc thanh sắc pháp y bình thường, một người chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mặt hơi dài, người còn lại chưa đến hai mươi, mặt mũi trắng trẻo. Trung niên tu sĩ có tu vi Chu thiên cảnh tam trọng, hai tu sĩ trẻ tuổi, một Thần hải cảnh ngũ trọng, một Thần hải cảnh tứ trọng.

"Các vị ẩn mình ở đó định đánh lén bọn mỗ hả?" Thấy ba tu sĩ xuất hiện, Ngụy Tác bình tĩnh như liếc cả ba, nhạt giọng.

"Tiền bối hiểu lầm rồi." Ngụy Tác nói vậy, trung niên tu sĩ trán toát mồ hôi, cười khổ: "Ở ngoài Thiên khung này, bọn vãn bối thấy độn quang của tiền bối khí thế bất phàm, sợ tiền bối hạ thủ nên mới tránh đi, đâu dám có ý gì với chư vị tiền bối."

"Chỉ cần các ngươi đáp thật thà mấy câu, ta sẽ không khó dễ." Ngụy Tác biết đê giai tu sĩ gặp tu sĩ có tu vi cao hơn nhiều thì đều kính sợ, nên không rườm lời, "Các ngươi là tu sĩ ở đâu?"

"Bọn tại hạ đều là tán tu Linh Nhạc thành." Ngụy Tác nói vậy, trung niên tu sĩ mã mặt vuông vội.

"Tán tu Linh Nhạc thành?" Ngụy Tác hơi trầm ngâm: "Mỗ nhiều năm chưa qua Linh Nhạc thành, hiện tông môn lớn nhất Linh Nhạc thành vẫn là Thiên Nhất môn?"

"Tất nhiên vẫn là Thiên Nhất môn." Trung niên tu sĩ tỏ vẻ kinh ngực nhưng không dám do dự, đáp ngay.

"Ngươi có biết Thiên Nhất môn hiện tại có bao nhiêu Kim đan kỳ đại tu sĩ không?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường hỏi.

"Kim đan kỳ đại tu sĩ, Thiên Nhất môn chỉ có một là Thiên Sâm chân nhân."

"Hả?" Ngụy Tác nhãn quang lóe lên, "Ta có nghe nói Linh Nhạc thành Trân Bảo các bán không ít đan dược, hiện tại Trân Bảo các còn không?"

"Trân Bảo các vẫn còn. Chỉ là chưởng quỹ Cơ Nhã đã về Đông Dao thắng địa rồi."

"Cơ Nhã đã về Đông Dao thắng địa?" Ngụy Tác sững ra, không nén được nhìn Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, "Sao ta không nghe nói đến việc này nhỉ?"

"Vốn Đông Dao thắng địa muốn rình rang, mời nhiều tông môn và tu sĩ đến xem, nhưng sau này nghe nói Cơ Nhã không muốn như thế, chỉ cần đan giản, mặc cho Đông Dao thắng địa xử lý." Trung niên tu sĩ nhìn Ngụy Tác, giải thích, "Tiền bối lâu nay không đến Linh Nhạc thành, không biết việc này chắc là vì thế."

"Đông Dao thắng địa hiện tại có bao nhiêu Kim đan kỳ đại tu sĩ?" Ngụy Tác hơi trầm ngâm, hỏi tiếp.

"Đông Dao thắng địa cũng chỉ có một Kim đan kỳ đại tu sĩ, hình như là Trường Phong chân nhân." Trung niên tu sĩ nhìn Ngụy Tác: "Bất quá có một trưởng lão tương sắp xung kích kim đan."

"Hả? Bọn ta phải đến Tiểu Dạ sơn một chuyến, nhưng bọn ta không quen thuộc với bên ngoài Thiên khung ở đây, nhĩ các vị biết Tiểu Dạ sơn chỗ nào chăng?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường cố ý hỏi.

"Tiểu Dạ sơn?" Ngụy Tác nói vậy, trung niên tu sĩ biến sắc.

"Thế nào, có gì không ổn hả?" Ngụy Tác máy động, hỏi ngay.

"Không dám giấu, quanh Tiểu Dạ sơn không hiểu có cổ quái gì đó mà gần đây tu sĩ đi qua đều không ra được. Có cả tu sĩ Phân niệm cảnh muốn xem là chuyện gì nhưng không ra được. Mấy năm nay không có tu sĩ nào đến đó." Trung niên tu sĩ đáp.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1287)