Vay nóng Tima

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0598

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0598: "Làm" cả nam nhân sao?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Lazada


"Khóc cái gì mà khóc! Ta sẽ chịu trách nhiệm. Thế nào, còn khóc là thêm lần nữa."

Giọng nói cùng ới tiếng nức nở nhưng không dám khóc to và tiếng chát chát nhẹ nhẹ khiến Ngụy Tác giật mình tỉnh lại.

Tứ bề đều là tiếng thở trầm trầm say ngủ, kim hoàng sắc khí vụ bao trùm ngũ sắc ngọc sơn đã tan, cả bình nguyên xám xịt cũng tan gần hết thiên long sát khí, rõ ràng thời gian đã khá lâu rồi.

Thể nổi chân nguyên tựa hồ khôi phục không ít nhưng ý thức vẫn uể oải, như đi qua quá nhiều truyền tống pháp trận, thần thức mệt mỏi cực độ, vừa mới nghỉ nên chưa lại sức.

"A!"

Thần trí vừa hiểu rõ tình hình, Ngụy Tác run lên như bị điện giật, hô hấp cũng ngừng lại.

Ngụy Tác đang ôm chặt hai giai nhân trần trụi.

Hai giai nhân một như con mèo nằm sau lưng gã, là Âm Lệ Hoa!

Da nàng ta mền mại, ngực ép lên lưng gã, nhìn vào là thấy máu nóng bừng bừng.

Giai nhân còn lại, ngọc thể linh lung, người còn hơi ướt, chưa khô mồ hôi, là Hàn Vi Vi!...

Gã và Hàn Vi Vi... thân thể gã cứng lại vì một tay đang đặt lên mông Hàn Vi Vi, tay kia nắm tay nàng ta.

Ngọc thể của Hàn Vi Vi chi chít dấy tay đỏ ửng, rõ ràng bị dày vò thô bạo. Dưới cặp mông nàng ta là dấu đỏ khác.

Còn hai giai nhân khác cũng nằm phía dưới.

Pháp y của Nam Cung Vũ Tinh còn nguyên ở phần trên nhưng phía dưới đã bị vén ra, chỗ mê người đó cũng có dấu tích kinh tâm động phách.

Pháp y của Cơ Nhã nửa kín nửa hở, lộ ra ngọc thể.

Ngọc thể cao quý tinh trí cực độ còn in không ít dấu vết dã man, đang gối lên đùi Ngụy Tác ngủ ngon lành, khóe môi quyến rũ được quang hoa của ngũ sắc ngọc sơn chiếu vào mà phát quang.

Bình thường, chỉ dáng vẻ này của Cơ Nhã đủ khiến gã không chịu nổi, thú huyết sôi trào.

Nhưng một thân ảnh khác khiến gã đau đớn vô cùng, chỉ muốn đập đầu tự vẫn.

Thân ảnh khác cũng nằm phái dưới gã, giờ gã nghiêng người nên thân ảnh đó xen vào giữa gà và Nam Cung Vũ Tinh, hoàng sắc bào tử hơi rộng che mất quá nửa thân thể, vắt sang cả Ngụy Tác.

Hoàng bào là của nữ tu, trước dây nàng và bọn Ngụy Tác vào đây thì giả trang thành một hoàng bào hồng kiểm đại hán.

Hiện tại nữ tu nằm giữa Ngụy Tác và Nam Cung Vũ Tinh, co người quay lưng về phía Ngụy Tác, dính sát người Nam Cung Vũ Tinh.

Hiện tại hai vạt pháp y của Nam Cung Vũ Tinh vẹt ra, trên mình còn dấu vết kinh tâm động phách.

Thứ Ngụy Tác không muốn thấy nhất đã xảy ra?

"Y" và Nam Cung Vũ Tinh... Thậm chí cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi... Thấy dấu vết trên mình Nam Cung Vũ Tinh cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, Ngụy Tác cảm giác lồng ngực như muốn nổ tung.

"Ta..." Thần trí rõ dần, Ngụy Tác trợn tròn mắt, thân thể cứng đơ.

Gã phát hiện một bộ phận của mình... lại... lại... bị bao lấy trong mềm mại, ẩm ướt!

Gã và nữ tu vẫn đang trong trạng thái song tu tối thân mật?!

"Trời đất!"

Ngụy Tác cảm giác trời sụp xuống, trước mắt tối sầm, suýt hộc máu.

"Y" và Nam Cung Vũ Tinh đã là việc gã không muốn thấy nhất rồi, hiện tại gã còn làm cả "y"?

"Ngụy Tác này còn "làm" cả nam nhân! A! A! Giờ vẫn còn..."

"Ừ..." Ngụy Tác cảm giác đời này thế là hết lạc thú, coi như chết rồi, thân tâm co rút lại, nhưng vì gã động đậy nên dưới tấm hoàng bào vang lên tiếng hô khẽ như đang ngủ ngon bị đánh thức.

"Việc gì hả?" Ngụy Tác run người.

Lẽ nào nghe lầm?

Rõ ràng gã nghe thấy tiếng cực kỳ ngọt ngào của một nữ tu.

Gã lại trợn tròn mắt vì đột nhiên phát hiện, hoàng bào thân ảnh dù thế nào trông cũng xinh đẹp vô vàn, khí tức cũng khác. .

"Chuyện đó..."

Ngụy Tác hơi run run ngón tay, chân nguyên vô thanh vô tức gạt hoàng bào ra.

Gã đâm ra khẩn trương, không dám nhìn dưới lớp hoàng bào hạ, nhưng vén lên rồi thì lại cứng người, nín thở.

Dưới lớp áo vàng là một tuyệt sắc nữ tu trần trụi!

Tóc tuyệt sắc nữ tu tựa ngọn thác buông xõa, lại như thoáng đau đớn trong giấc mộng, làn mi hơi nhíu lại.

Dung nhan của nàng xinh đẹp khôn cùng.

Ngọc thể hoàn mỹ, nhưng đang co lại như sợ bị xâm phạm, có điều bị Ngụy Tác ép xuống.

Sắc mặt nàng vừa sợ vừa chờ mòng, vừa hoang mang, như tiên nữ mới xuống trần thế, còn chưa hiểu gì về trần thế.

"Chuyện đó..."

Ngụy Tác đột nhiên phát hiện, nữ tu sắc đẹp không kém gì Cơ Nhã này quen quá.

Sao giống... Thủy Linh Nhi trong tranh thế nhỉ!

Biến hóa không ngờ này khiến Ngụy Tác run lên!

Gã run rẩy vì nữ tu hơi nhíu mày, mở mắt ra với vẻ mơ hồ, đôi mắt sáng đó đang nhìn gã.

"A!"

Đến lượt gã cũng khẽ kinh hô.

"A? Lão đại tỉnh rồi?" Giọng Dương chi điểu từ sau một bộ hài cốt thiên long trên ngũ sắc ngọc sơn vang lên, tiếng chát chát cũng ngừng lại, "Lão đại, tiểu đệ không qua ngay đâu, nhìn thấy thế này đều không tiện, chốc nữa lão đại gọi, tiểu đệ sẽ ra."

"Ngươi..." Tuyệt sắc nữ tu cũng chưa khôi phục thần trí, theo ý thức định tách ra nhưng thân thể uể oải, đành cựa quậy vài lần.

"Ư!" Như nhận ra gì đó, nàng kêu lên gần như khóc khẽ, mặt ửng lên một đóa mây hồng.

"Cô..." Ngụy Tác cảm thấy toàn thân tan ra, khí tức của nữ tu như có sức hấp dẫn đặc biệt khiến gã không đành rời khỏi, "Cô nương vốn là nữ tu, sao lại dùng thuật pháp giả nam trang?" Gã ngượng ngùng hỏi.

"A...", thần trí tuyệt sắc nữ tu y chưa tỉnh hẳn, theo ý thức gật đầu.

"Y là nữ tu! Tức là tất cả cùng ta..."

Vốn Ngụy Tác đã lòng lạnh tro tàn, nhưng giờ gút mắc trong lòng tan hết, cảm giác như được sống lại. Thần thái của Cơ Nhã, Nam Cung Vũ Tinh, Âm Lệ Hoa và Hàn Vi Vi như thế thì gã sao còn khống chế được, tức thì công phạt nữ tu!

"Ngụy Tác... đừng..." Ngụy Tác vừa bắt đầu, nữ tu liền tròn mắt định kháng cự nhưng rồi lại nhắm mắt, dáng vẻ thập phần thần bí, khẽ rên lên.

"Không... Ngụy Tác, ta không chịu nổi nữa, cứ thế này sẽ tổn hại tu vi về sau." Không biết bao lâu sau, nữ tu nhũn người cầu xin.

"A!"

Nam Cung Vũ Tinh kinh hô.

Nàng cùng bọn Cơ Nhã tựa hồ đều bị dược lực Thiên dục tinh khiến cho thể lực và thần thức đều mệt mỏi, ngủ rất say sưa, có tiếng động cũng không tỉnh lại nhưng bị Ngụy Tác bá đạo xâm nhập, nguyên khí xộc lên thì tỉnh ngay.

"A... Ngụy Tác..." Chốc sau, tiếng Nam Cung Vũ Tinh cầu xin lại vang lên.

"A"

Hàn Vi Vi lại đột nhiên rên rỉ.

Tử sắc chân nguyên bao kín, Ngụy Tác và Hàn Vi Vi dính sát nhau.

Hàn Vi Vi mở mắt, nhìn vào mắt Ngụy Tác.

Đột nhiên, hai giọt nước mắt lấp lánh từ mắt nàng ta lăn xuống.

"Ta... Thiên dục tinh chưa tan hết hiệu lực." Nhìn Hàn Vi Vi đoạn bắt đầu công phạt, Ngụy Tác sững lại như bị nước lạnh dội vào. Nếu là bình thường, dù trong cảng này, cùng lắm gã chỉ dám tìm Cơ Nhã chứ tuyệt đối không động đến Hàn Vi Vi.

"Xú lưu manh... đau." Ngụy Tác run lên, nhưng Hàn Vi Vi lại ôm chặt gã định cắn, có điều sợ đau rừng nên chỉ cắn nhẹ.

Ngụy Tác không chịu được nữa, thật ra gã vốn thích Hàn Vi Vi, không thì từ lúc gặp nàng ta đến giờ đã không chiều chuộng như thế.

"A... Xú lưu manh..." Hàn Vi Vi ngẩng lên, tóc không ngừng rũ xuống, nét mặt có phần đau đớn xen lẫn hoan hỉ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1287)