← Ch.0664 | Ch.0666 → |
"Ngụy đạo hữu định đi?"
"Mỗ ra sơn cốc sau thành, quay về rồi tính. Phiền chư vị đạo hữu trông giúp mấy người này."
Một ngày rưỡi qua đi, thân ảnh Ngụy Tác từ quy giáp đi ra.
Đối phó toán tu sĩ Đông Hoang tông, một ngày rưỡi tiếp theo, gã ở lại đây tĩnh tu liệu thương.
Hiện tại thương thế của Ngụy Tác đã khôi phục gần xong, da bóng bẩy khôn cùng, đi đứng cũng ánh lên ngân quang.
Rời quy giáp, Ngụy Tác liếc tàng cây quỷ dị.
Tu sĩ trẻ tuổi Đông Hoang tông tuy sinh cơ hơn người, cắt toàn bộ lớp huyết nhục mà không chết, đêm qua bọn Ngụy Tác nghe có tiếng yêu thú đi qua, nghe cả tiếng y hô vang, quả nhiên hôm nay y biến thành đống xương.
Không hề dừng lại, Ngụy Tác điểm chân, như không còn trọng lượng lướt đi, men theo phế khư vô cùng vô tận bàn lướt đi ra phía sau Chân Minh thành.
Trên đỉnh Chân Minh thành, thân ảnh Ngụy Tác dừng lại.
Trong vòng gần trăm dặm, dấu vết đấu pháp ngân kịch liệt hơn cả, chỗ nào cũng là những hố sâu mấy chục trượng, mặt đất chi chít vết nứt do sức mạnh va nhau.
Các cung điện đổ nát, ngọc vỡ tứ tung rải rác.
Mặt đất rải đầy bột ngọc xanh, tựa hồ tròng vòng trăm dặm thì tuyệt đại đa số diện tích có lát loại gạch bằng ngọc.
Trong một dãy tường đổ của một tòa cung điện, còn không ít ngọc phù vỡ cùng vô số phiến mảnh ngọc bích, tuyệt đại đa số khắc phù văn, văn tự.
Còn cả đơn lô và hỏa lô rơi vỡ dưới đất.
Một ít linh mộc lâu năm đã bị thiêu cháy, vẫn đang tỏa khói.
"Con bà nó chứ, hỏng đến mức này, không còn gì hữu dụng." Cùng tiếng nói ấm ức, thân ảnh lục bào lão đầu từ ngực Ngụy Tác hiện lên
"Chân Minh tông không nhỏ, chưa biết chừng còn đồ tốt, chỉ là bị bọn Đỗ Duy lấy hết. Tiểu tử, giết sạch đi rồi tính." Quan sát phế khư, lục bào lão đầu kêu vang.
Ngụy Tác trợn tròng trắng.
Lục bào lão đầu hoạt nghe có vẻ độc ác, lục thân bất nhận, có thứ gì tốt là mờ mắt nhưng Ngụy Tác thừa hiểu lão chỉ được cái ác khẩu chứ không dám thực hiện thật sự.
Một ngày rưỡi trước, đối phó toán tu sĩ Đông Hoang tông xong, biết gã định đến đó, bọn Đỗ Duy chủ động lấy nạp bảo nang ra cho gã chọn đồ hữu dụng. Gã thừa biết không thể nào có chuyện họ lấy hết đồ tốt trong thành.
"Cả hỏa lô nguyên lành cũng không còn, Tử tâm đăng giao cho bọn Cơ Nhã, hiện tại ngươi muốn luyện khí cũng vô dụng." Thấy gã ngó lơ mình, lục bào lão đầu ấm ức kêu lên.
Ngụy Tác không đáp, lướt ra sau thành.
Dọc đường lục bào lão đầu cứ càm ràm, vì cả tòa thành thuộc về lão, bình thường mà như thế, lão muốn lấy gì thì lấy, sung sướng khôn cũng nhưng giờ không có gì thì lão bực mình hết biết.
"Ngần ấy yêu thú!"
Nhìn rõ núi thi thể yêu thú trong sơn cốc sau Chân Minh thành, lục bào lão đầu lồi mắt kêu lên: "Ngần ấy yêu thú! A! Tiểu tử, mau thu hết! Mau lên!"
"Ngần ấy yêu thú..."
Nhìn rõ sơn cốc, Ngụy Tác hít sâu một hơi. -
Sơn cốc dài mấy dặm, sâu hai trăm trượng chất đầy thi thể yêu thú!
Yêu thú chất thành núi, cơ hồ cao ngang đỉnh núi trên sơn cốc.
Yêu thú không phải vài vạn mà ít nhát từ mười vạn trở lên.
"Phát đạt rồi..."
Lục bào lão đầu run lên.
Yêu thú, đối với Ngụy Tác đềuhữu dụng, kể cả bị lấy hết yêu đơn và nguyên liệu luyện khí thì có thể đem nuôi dưỡng Phệ tâm trùng và Diệt tiên đằng. Vốn với nạp vật cổ giới và nạp bảo thủ trạc của Ngụy Tác thì không thể chứa hết ngần này thi thể yêu thú. Nhưng toán tu sĩ Đông Hoang tông lại có tới hơn mười nạp bảo nang, đủ không gian cho gã đựng.
Hiện tại Ngụy Tác mặc kệ, trừ thủy hệ yêu thú thích hợp ra thì yêu thú khác cũng không ngừng được nhét vào nạp bảo nang.
Ít nhất hơn mười vạn yêu thú được gã thu lấy.
Đựng xong, thân ảnh gã loáng lên, lướt đến một sơn cốc cạnh đó.
Đoạn gã vung tay, bộ hắc sắc hài cốt khổng lồ xuất hiện.
Nửa trên bộ hài cốt không còn nhưng phần còn lại vẫn phát ra man hoang khí tức kinh nhân.
Là U minh thiên long của U Minh cung mà gã chưa hoàn toàn luyện hóa.
Đồng thời, tay gã quang hoa xán lạn, lấy mười viên thủy hệ yêu thú yêu đơn ra.
"Phù!"
Đỉnh đầu Ngụy Tác dấy thủy linh nguyên khí, ngưng thành hình Thủy hoàng thần linh không lồ, hút cả U minh thiên long hài cốt và hơn mười viên yêu đơn của thủy hệ yêu thú.
Thủy linh nguyên khí tinh thuần cực độ không ngừng gột rửa yêu đơn và hài cốt U minh thiên long.
Vù! Vù! Vù!
Trên mình gã như há ra vô số cái miệng, hút và thở ra khí tức hùng hậu.
Từng cọng xương của thiên long hài cốt hóa thành tro, một viên yêu đơn lấp lánh liên tục co lại, sau cùng tan thành nguyên khí.
Thể nội chân nguyên không ngừng ngưng tụ, đề thăng.
Khôi phục tu vi, thần thông, khiến gã thống khoái khôn tả.
Chỉ không đầy nửa canh giờ, phần U minh thiên long hài cốt còn lại và hơn mười viên thủy hệ yêu thú yêu đơn đã bị gã luyện hóa.
Luyện hóa xong, ngân quang trên mình Ngụy Tác tựa hồ càng xán lạn, phong thái của nam tử trẻ tuổi Đông Hoang tông không so được.
Sau tích tắc, Ngụy Tác như cùng thiên địa tương thông.
Cộng cả số lấy được của bọn Trương chưởng quỹ và Đỗ Duy và từ sơn cốc, Ngụy Tác có mấy nghìn viên thủy hệ yêu đơn.
Luyện hóa xong, Ngụy Tác không vội tu luyện, hắc quang lóe lên, lấy ra một thứ.
Là một hắc sắc tiểu nhân hình phi giáp vũ sĩ, một tay chỉ xuống đất, một tay chỉ tới, khôi giáp chằng chịt phù văn huyền ảo và những chữ cổ không thể hiểu nổi, sau lưng là những lỗ nhỏ tựa hình sao trời.
Người tí hon này chỉ mấy tấc nhưng tạo ra cảm giác cực kỳ mênh mông cùng mùi thơm kỳ dị.
Trấn thiên pháp tướng!
Là Trấn thiên pháp tướng gã lấu được tại Thanh Thành khư, từ di hài Càn La chân nhân.
Trấn thiên pháp tướng là do một thiên tài tu sĩ thượng cổ Chiến Hoàng tông từ thời lục bào lão đầu luyện chế ra, pháp tướng sánh với thần huyền pháp tướng.
Hiện tại Ngụy Tác cơ hồ gửi hết pháp bảo lợi hại ở chỗ bọn Cơ Nhã, còn bọn Đỗ Duy và toán tu sĩ Đông Hoang tông không thiếu pháp bảo nhưng phẩm giai đối với gã lại quá thấp, không có món nào dùng được.
Lâm Thái Hư thần thông kinh nhân, lại có pháp bảo như Phá diệt thần thương, cạnh y có thể còn có cao thủ Huyền Phong môn.
Theo lý, gã không có pháp bảo gì đáng kể, không dám chạm vào Lâm Thái Hư.
Nhưng gã có số lượng thủy hệ yêu đơn kinh nhân, lại cả Trấn thiên pháp tướng!
Trấn thiên pháp tướng tuy cần Kim đơn ngũ trọng hậu kỳ tu sĩ mới có thể sử dụng, lúc gã vừa tấn thăng o Kim đơn tứ trọng, giết Hứa Thiên Ảo thì đã thử nhưng không thể điều khiển, nhưng gần đây kim đơn của gã đã tăng trưởng.
Lấy ra Trấn thiên pháp tướng, thử xem có thể kích phát không.
"Ầm!"
Trấn thiên pháp tướng từ tay gã bay ra, lơ lửng trước mặt, từ ngực gã gầm vang, vô số đạo lam sắc kim đơn hà quang kinh nhân cực độ tụ thành một đạo hà quang quang trụ huyền ảo, liên miên dồn vào Trấn thiên pháp tướng.
"Xoẹt!!"
Trấn thiên pháp tướng đột nhiên như ngọn núi, rung lên, sau gáy ánh lên làn sáng đen, chân rực vô số vòng sáng, khí tức vút lên mây.
Chỉ rung lên rồi Trấn thiên pháp tướng bất động, quang hoa tan đi.
Không thể tác động!
Có vẻ Trấn thiên pháp tướng nhỏ xíu nhưng uy năng kim đơn của Ngụy Tác không thể triệt để kích phát.
"Xem ra vị đại năng đó ít nhất cũng luyện thiên cấp trung giai công pháp."
"Trấn thiên pháp tướng này uy năng khó tưởng tượng nổi!"
Đồng thời, Ngụy Tác dừng thi pháp, mắt ánh lên kinh hỉ cực độ.
Gã cảm giác được còn thiếu chút nữa mới có thể thật sự tác động, kích phát Trấn thiên pháp tướng, chỉ cần mấy trăm viên phổ thông ngũ cấp thủy hệ yêu đơn là san lấp được khoảng cách đó.
Mấy trăm viên ngũ cấp thủy hệ yêu đơn, với tu vi hiện tại và tốc độ luyện hóa của gã chỉ một, hai canh giờ là xong!
← Ch. 0664 | Ch. 0666 → |