Vay nóng Tima

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0929

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0929: Vũ Hóa Ứng Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Shopee


Trong một hoang nguyên ở vùng sâu man hoang, một ngọn núi hơn hai nghìn trượng lại nứt vỡ, tỏa ra như cánh hoa.

Tầng không ngoài ngọn núi lơ lẳng ba mươi sáu lá bạch sắc đại kỳ rộng mấy chục trượng.

Mọi lá cờ đều có phù văn hoa hạnh, rực bạch sắc linh quang, nối nhau hình thành một bạch sắc quang tráo bao lấy ngọn núi.

Nhìn từ bên ngoài, không thấy ba mươi sáu lá cờ và bạch sắc quang tráo, chỉ là mấy ngọn núi thấp tầm thường.

Nếu từ thinh không lướt qua, cũng không thấy gì khác lạ, rõ ràng ba mươi sáu lá đại kỳ tổ thành một chướng nhãn cấm chế lợi hại.

Ba mươi sáu bạch sắc đại kỳ bố thành quang tráo, trên ngọn núi trong đó có mấy chục kim sắc chiến thuyền.

Mỗi chiến thuyền như một đại điện lơ lửng trên không, đúc bằng tinh kim, khắc đầy phù điêu huyền ảo, lôi cương khí tức ràn rạt, từ nhiều phù điêu clóe lên chớp lượn ngoằn ngoèo tựa rắn bò dọc thân thuyền, khí thế kinh nhân cực độ.

Kim sắc chiến thuyền ở giữa ngọn núi vỡ lớn nhất, dài hai trăm lai trượng, màu sắc đậm hơn những thuyền khác, dọc thuyền có nhiều dấu nhiều pháp khí, thuật pháp xung kích, cổ thuyền cũng là một món cổ vật, toát lên sát phạt khí tức thương tang.

Trên cổ chiến thuyền có bốn tu sĩ.

Một tu sĩ ăn vận như đế vương, đầu đội đế quan, mặc kim sắc đế y, áo cũng do các loại tinh kim ti đệt thành, đan thành đường vân huyền ảo, mỗi sợi tơ có điện quang lóe lên, như quấn vô số lôi cương quanh người.

Tu sĩ này này không cao, còn thấp hơn Ngụy Tác nửa cái đầu, có phần gầy gò nhưng mặt mũi góc cạnh, ngũ quan như đao khắc thành, toát lên uy nghiêm kinh nhân.

Kinh nhân nhất là mỗi hơi thở của y là trên đỉnh đầu có lôi quang kinh nhân, xuyên thấu hư không.

Nguyên khí dao động và mùi hương của thần huyền đại năng từ thân thể y phát ra, rõ ràng một thần huyền đại năng tu vi kinh thế.

Bên phải thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y là một tu sĩ cao lớn, toát lên khí tức uy nghiêm, mặc ám hồng sắc pháp y, chừng bốn mươi tuổi, tay dài quá gối, quanh mình có chín quang cầu kỳ dị, như chín vì sao không ngừng chuyển động, rải ra quang văn.

Bên trái thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y là một tu sĩ quanh mình vấn vít thanh hoàng sắc thiểm điện cõ cánh tay, không nhìn rõ mặt mũi.

Hai tu sĩ còn lại đều già nua, tóc gần như rụng hết, một người đeo thanh đồng hạp tử hình vuông trên lưng, không có hoa văn, khí tức thập phần thương tang. Một lão nhân còn lại giấu tay trong tay áo, mỗi hơi thở là hai lỗ mũi phun ra thần quang, lỗ mũi bên trái phun màu tím, bên phải phun màu đỏ, hình thù như con rồng.

Giữa ngọn núi nứt ra, bên dưới kim sắc chiến thuyền là khí tức cực kỳ kinh nhân.

Từng dải thổ hoàng sắc hỗn độn nguyên khí cuốn ra như thác, trong mỗi dải khí lại có quang ti di chuyển, là thần văn kỳ ảo, uy năng mỗi dải tựa hồ đều vượt bán tiên giai.

Vô số thổ hoàng sắc hỗn độn nguyên khí khiến ngọn núi hoàn toàn biến thành một thế giới hỗn độn.

Từ dưới nhìn lên thoáng thấy trong đó có một tòa thanh sắc cự tháp, tựa hồ ngọn núi nứt ra chỉ là cái vỏ bên ngoài, tứ bề ngọn tháp còn mấy chục tinh trụ gãy nát ngổn ngang.

Thanh sắc cự tháp tuy chưa nhìn rõ tổng thể nhưng toát lên khí tức khiến người ta rùng mình.

Phía trên thổ hoàng sắc hỗn độn nguyên khí là một khe nứt không gian hơn mười trượng, lieentucj có hỗn độn nguyên khí chảy vào đó rồi tan biến.

Phía trên cự tháp, hỗn độn nguyên khí nhạt hơn những nơi khác.

Có vẻ hỗn độn nguyên khí bị xé rách một lỗ, tu sĩ trên kim sắc chiến thuyền sẽ đáp xuống qua đó.

"À!"

Đột nhiên, tu sĩ mặc kim sắc đế y như đế vương đứng trên đàu thuyền, mục quang hơi ánh lên, chụp vào hư không, tựa hồ kéo dòng khí vô hình nối đến xa tắp.

"Lôi tông chủ, sao thế?" Thấy thần huyền đại năng này làm vậy, trung niên tu sĩ mặc ám hồng sắc pháp y, khí thế như nhất phái tông chủ nhướng mày hỏi.

"Chắc Vũ Hóa Nhược Tinh đến rồi." Thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y không hề đổi sắc, hắp tay sau lưng quay lại.

"Vũ Hóa Nhược Tinh!" Mọi tu sĩ sau lưng y hơi biến sắc, "Sao y lại đến đây?!"

"Chát!"

Chỉ mười mấy tích tắc sau, khí tức kinh nhân đột từ hư không vô tận sau lưng thấu xuống, ba mươi hai lá bạch sắc đại kỳ rung lên, như có người phá cấm chế tiến vào.

"Hỗn xược!"

Thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y hơi sầm mặt hừ lạnh.

Hư không trên đầu y đột nhiên rung lên, một đạo tôn cao hơn mười trượng, tay cầm song chùy, hoàn toàn do lôi quang ngưng thành chợt hóa sinh, đoạn co lại biến thành một bức tranh mỏng dấy lên khí tức đáng sợ, lóe lên trên không.

"Lôi tôn đạo đồ quả nhiên bất phàm!"

Trên tầng không đột nhiên xuất hiện một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh ngọc sắc pháp y.

Tu sĩ này mặt mũi cực kỳ tiêu sái tuấn dật, linh quang không hiên rõ nhưng phát ra đạo vận dặc biệt, vừa hiện thân mỉm cười là hai tay khẽ đẩy, hắc bạch lưỡng sắc thần quang tụ thành hình âm dương ngư uốn éo, như hút cả thiên địa vào đó.

Hai làn thần uy chạm nhau, vô thanh vô tức tan biến.

"Thế nào, bằng vào tu vi của ngươi cũng định chống lại ta?"

Thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y không hề hé mắt, chỉ tay lên.

"Cách!"

Tinh quang từ tay y bay ra, là lôi quang lấp lánh thần văn!

Hư không trước mặt tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh ngọc sắc pháp y như đột nhiên bị cấm cố, uy năng ép cho y không chống nổi, nhưng vẫn mỉm cười, không có vẻ gì sợ sệt.

Vù!

Hắc quang đột nhiên lóe lên, như vạch qua thiên địa, thần văn do đại năng mặc kim sắc đế y phát ra tựa hồ có thể trấn áp nhất phương thiên địa bị chặn lại.

"Vũ Hóa Ứng Thiên, không ngờ ngươi cũng tới!" Thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y ngẩng lên, mắt ánh lên quang mang, lôi quang tóe rộng, hình thành một biển sấm sét.

"Chư vị tiền bối ở đây, đệ đệ của tại hạ không dám khinh cuồng tới mức đến một mình." Một giọng nói nhạt nhẽo từ hư không vọn ra, thân ảnh từ mờ hiện rõ dần, khác nào từ hư không đi ra.

Mặt mũi thanh niên này và tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh ngọc sắc pháp y giống nhau bảy phần, đều mày kiếm mắt sao, thập phần anh tuấn. Khác nhau ở chỗ tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh ngọc sắc pháp y có vẻ ngạo nghễ, khóe môi treo nụ cười khống chế tất cả, còn thanh niên này đầu tóc rối bời, mặc phổ thông bạch bào, đặt biệt nhất là tạo cho người ta cảm giác như từ trong tranh sơn thủy đi ra, từ lúc xuất hiện, thiên địa y đứng cũng chỉ còn hai màu đen trắng.

Rõ ràng là cường giả đã hình thành pháp vực, tự thân nguyên khí có thể thay đổi quy tắc nguyên khí của thiên địa.

"Mỗ tưởng là thứ gì mà khiến cả Chân Lôi tông lôi tông chủ và Hoàng Phủ gia chủ tề tụ ở đây, hóa ra là Luân hồi tháp của thượng cổ đại năng." Thanh niên liếc đôi mắt hắc bạch phân minh như muốn nhìn rõ hư thực, "Luân hồi tháp này khí tức thập phần kinh nhân, chắc là của đại năng Thần huyền ngũ trọng điên phong nhưng không thể đột phá chân tiên để lại."

"Vũ Hóa Ứng Thiên, hai người đến đây là gì?" Ám hồng sắc pháp y tu sĩ đứng cạnh thần huyền đại năng mặc kim sắc đế y sầm mặt, lạnh giọng.

"Bí tàng do thượng cổ đại năng để lại, ai có tài thì lấy được, bọn ta đến thì e Hoàng Phủ gia chủ và Lôi tông chủ công cốc rồi." Vũ Hóa Ứng Thiên nhạt giọng, như nói ra một việc đương nhiên.

"Thế nào, tưởng hai người đến đủ thì bọn ta không phải đối thủ liễu?" Trung niên tu sĩ mặc ám hồng sắc pháp y là đương đại gia chủ của Hoàng Phủ thế gia, nghư Vũ Hóa Ứng Thiên nói thì y cười lạnh.

Cùng lúc, Vũ Hóa Nhược Tinh mặc thanh ngọc sắc pháp y nhướng mày, chưa kịp nói gì thì một tử sắc thân ảnh từ trên kim sắc cổ chiến thuyền của Hoàng Phủ gia chủ đi ra.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1287)