← Ch.1011 | Ch.1013 → |
Đăng Tiên tông tích lũy còn hùng hậu hơn Thiên Kiếm, trong sơn môn, các loại điện vũ linh quang bức nhân mênh mông, khác nào tiên vực.
Nhưng lần đấu với Đăng Tiên tông này, đối với Ngụy Tác lại nhẹ nhàng hơn Thiên Kiếm tông nhiều.
Lúc đấu với Thiên Kiếm tông, gã chưa phải thần huyền, nhưng giờ đã đột phá tu vi Thần huyền tam trọng, có thêm nhiều cường pháp cùngch cực đạo tiên binh, cả truyền thừa pháp khí cũng không ngại.
Đại đa số nhân vật đỉnh nhọn của Đăng Tiên tông đã chết, không ngờ gã lẻn vảo nên hầu hết tập trung ở một nơi, bị gã quét sạch một mẻ, thành quần long vô thủ.
"Báo thù cho tông chủ!"
Bị hắc sắc thần văn cấm chế bao trùm, mấy chục tiền bối và chân truyền đệ tử của Đăng Tiên tông không ai đầu hàng, cứ lao ra dùng tính mạng liều với Ngụy Tác.
Nhưng cộn glại không tới mười Kim đơn đại tu sĩ, đối diện Ngụy Tác cũng như một đàn đê giai yêu thú lưỡng giai, tam giai gặp phải Hoang cổ cự thú bát giai, cửu giai.
Ngụy Tác không nương tay, giết sạch mọi tu sĩ động thủ với gã, máu nhuộm tầng không.
Tu sĩ của siêu cấp tông môn luôn có tâm thái cao cao tại thượng nhưng sự thực nhắc họ là trong tu đạo giới cá lớn nuốt cá bé thì họ là nhược giả, ai cũng nên biết kính sợ.
"A!"
Tu sĩ Đăng Tiên tông rợn người, mấy chục nhân vật cốt lõi thì trừ hai chân truyền đệ tử quá sợ mà giao hết ra thì còn lại chỉ sau mười mấy tích tắc đã mất mạng, máu rải tầng không, bạch sắc điện vũ bị nhuộm đỏ.
"Oành!"
Trong một bạch sắc điện vũ ở giữa Đăng Tiên tông, bạch sắc thần quang hiển hiện thì cả điện vũ đột nhiên rung lên sập xuống.
"A!"
Tông chủ trực tiếp bị giết trước mặt tất cả, gần như mọi Kim đơn tu sĩ và nhân vật cao cấp bị giết theo, nhiều tu sĩ Đăng Tiên tông đã lạnh người, chỉ với tu sĩ Phân niệm cảnh và Chu thiên cảnh thì làm sao đấu nổi một thần huyền đại năng, hơn nữa Ngụy Tác từng san bằng Thiên Kiếm tông, Thiên Kiếm tông dốc vô số mạng nhưng không ngăn được. Không ít tu sĩ Đăng Tiên tông mất hết chiến ý, chạy khỏi tông môn.
"Lẽ nào các ngươi coi lời ta là gió thoảng qua tai! Giao pháp khí và nạp bảo nang ra, ta để các ngươi đi."
Giọng Ngụy Tác như sấm vang khắp sơn môn Đăng Tiên tông.
Đạo đạo thanh sắc kiếm khí từ tay gã không ngừng bắn ra, một tu sĩ Đăng Tiên tông bị chém rớt, nhiều người thậm chí đã chạy được mấy trăm dặm cũng không thoát được thanh sắc kiếm khí.
Trong sơn môn Đăng Tiên tông ít nhất có mấy vạn tu sĩ, bỏ chạy đồng loạt thì Ngụy Tác không thể giết được nhưng gã làm thế lại chấn nhiếp nhiều người."A!" Nhiều tu sĩ đã chạy rồi vội ném lại pháp khí và nạp bảo nang. :
Tình hình đó lan đi khắp nơi, từng toán đệ tử Đăng Tiên tông ném lại, nhiều tu sĩ định liều mạng thì mất hết đấu chí, cũng ném lại pháp khí và nạp bảo nang.
Nhất thời, trong sơn môn Đăng Tiên tông, các loại pháp khí và nạp bảo nang rơi xuống như mưa.
Một lão nhân Đăng Tiên tông đầu tóc hoa râm vốn đang lướt về phía một điện vũ, thấy thế thì thân ảnh sững lại trên không trung.
Thở dài đoạn lão nhân ném pháp bảo và nạp bảo nang ra, đi về phía Ngụy Tác, "tu sĩ Đăng Tiên tông nghe lênh, tất cả đình thủ!"
Lão nhân toàn lực quát to khiến tuyệt đại đa số tu sĩ Đăng Tiên tông chững lại rồi lão đứng dưới Ngụy Tác, dùng tư thế chiến bại hành lễ, "Ngụy thần quân, Đăng Tiên tông muốn hòa đàm."
"Các hạ là ai, có tư cách gì, hoặc giả Đăng Tiên tông có tư cách gì bàn với mỗ?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường nhìn lão nhân, rất lấy làm kinh ngạc.
"Lão hủ Ngô Thanh Tuyền, là truyền pháp trưởng lão của Đăng Tiên tông. Đăng Tiên tông bây giờ không địch nổi Ngụy thần quân, đích xác không có tư cách bàn bạc với Ngụy thần quân." Lão nhân lại hành lễ với Ngụy Tác, "Nhưng mong Ngụy thần quân nể tình Đăng Tiên tông mấy nghìn năm truyền thừa mà không hủy hết bản tông. Chỉ cần Ngụy thần quân không đuổi tận giết tuyệt, Đăng Tiên tông nguyện ý mỗi năm cung phụng thần quân linh đơn và linh thạch."
"Cung phụng?" Ngụy Tác hơi ngẩn ra, hoàn toàn không ngờ lão nhân này nói vậy.
"Ngô Thanh Tuyền, ngươi muốn Đăng Tiên tông thần phục y thì sẽ là tội nhân của bản tông! Chết thì chết, sợ gì!"
Lão nhân tóc hoa râm vừa dứt lời, gần trăm tu sĩ Đăng Tiên tông kêu lên.
"Để mấy nghìn năm cơ nghiệp của Đăng Tiên tông tan biến mới là tội nhân! Các ngươi định để Đăng Tiên tông trừ danh khỏi tu đạo giới hả!"
Lão nhân phẫn nộ kêu lên, "Thật ra ai mới là tội nhân?"
Gần trăm tu sĩ Đăng Tiên tông tắt tiếng.
"Ngụy thần quân, tại hạ biết ngài không phải người hiếu sát. Lão hủ mong ngài đại nhân đại lượng, nể tình Đăng Tiên tông truyền thừa tới nay không dễ mà chừa cho bản tông sinh lộ." Lão nhân lại hành đại lễ, đoạn thỉnh cầu.
Ngụy Tác hơi nhíu mày lại, gã định trút giận, chấn nhiếp tất cả rồi vơ vét những gì cần thiết, không ngờ Đăng Tiên tông lại có người đứng ra thương lượng.
"Tiểu tử, đề nghị này không tệ, giết gà lấy trứng không bằng để lại con gà mái tiếp tục đẻ!" Lục bào lão đầu thập phần hưng phấn, kêu lên trong tai Ngụy Tác.
"Sao ta tin các vị được?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, hỏi lão nhân tóc hoa râm, "Nếu hôm nay mỗ đáp ứng, các vị có thời gian lấy hơi rồi tương lai lại đối phó mỗ thì sao"
"Ngụy thần quân có thể hạ cấm chế lên mấy người bọn lão phu, thậm chí sai người vào giám sát mọi sự của Đăng Tiên tông." Lão nhân tóc hoa râm nhìn Ngụy Tác: "Chỉ cần thần quân che chở, Đăng Tiên tông sẽ coi thần quân là cung phụng chân chính."
"Để y hạ cấm chế, giám sát Đăng Tiên tông có khác gì bảo y làm tông chủ! Ngô Thanh Tuyền, ngươi định bán đứng hay để Đăng Tiên tông truyền thừa tiếp!" Nhiều tu sĩ kêu lên.
"Chúng ta được chọn lựa sao, không có thần huyền đại năng tọa trấn, Đăng Tiên tông sớm muộn cũng lạc vào tay thần huyền đại năng khác hoặc triệt để hủy diệt. Muốn tìm thần huyền đại năng che chở thì phải tìm người tin được. Nếu các ngươi không tán thành thì cứ như ban nãy, để lại nạp bảo nang và pháp khí mà đi." Lão nhân tóc hoa râm lạnh giọng.
"Mỗ có thể đáp ứng điều kiện." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, gật đầu, "Mỗ thậm chí đảm bảo chỉ phái người giám sát chứ không can thiệp vào mọi việc bình thường của Đăng Tiên tông, không can thiệp đến Đăng Tiên tông truyền thừa, có ai định chèn ép thì mỗ sẽ ra mặt, nhưng nếu tu sĩ Đăng Tiên tông chèn ép kẻ yếu, bị mỗ biết thì mỗ là người đầu tiên ra tay với kẻ đó. Còn nữa, mỗ không tổn hủy sơn môn, thậm chí không lấy linh thạch và pháp bảo vô dụng với mỗ nhưng những thứ hữu dụng thì khác."
"Còn về cung phụng, mỗ muốn xem các vị đưa ra điều kiện gì?" Ngụy Tác nhìn lão nhân Đăng Tiên tông tóc hoa râm.
"Bọn tại hạ có thể chi ra ba phần thu nhập mỗi năm của Đăng Tiên tông, đổi thành linh thạch... Nếu thần quân cần gì, bọn hại tìm giúp, cũng đổi thành linh thạch khấu trừ.." Hôi y lão nhân gật đầu.
"Ba phần thu nhập mỗi năm là bao nhiêu linh thạch?" Ngụy Tác hơi hiếu kỳ.
"Như trước là gần hai nghìn vạn hạ phẩm linh thạch." Hôi phát lão nhân nhìn Ngụy Tác.
"Nhiều thế hả!" Lục bào lão đầu kêu lên, nghẹn họng.
"Siêu cấp đại tông môn đích xác hơn xa tông môn thông thường..." Ngụy Tác mục quang hơi lóe lên, lúc ở Hải Tiên tông gã được Hiên Viên lão tổ cho biết Hải Tiên tông mỗi năm chỉ tích lũy được bất quá trăm vạn linh thạch, bình thường kho Hải Tiên tông chỉ có mấy trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Đăng Tiên tông chỉ một năm mà gấp Hải Tiên tông sáu mươi mấy lần.
Số lượng tu sĩ Đăng Tiên tông gấp Hải Tiên tông sáu mươi mấy lần, khống chế số phường thị và thế lực cũng không biết bao nhiêu mà kể, tính ra một năm hơn sáu mươi mấy lần thì không ghê gớm quá nhưng năm nào cũng vậy mà tích lũy lại thì cực kỳ kinh nhân.
"Ta đáp ứng điều kiện này." Ngụy Tác lại hơi trầm ngâm, gật đầu với lão nhân Đăng Tiên tông, đoạn nhìn các tu sĩ, "Nếu không đáp ứng điều kiện này thì các ngươi bỏ lại toàn bộ rồi đi, từ rày sẽ thoải mái đấu với ta!"
← Ch. 1011 | Ch. 1013 → |