Vay nóng Tinvay

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0178

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0178: Đệ nhất mỹ nữ đến thăm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Shopee


Ngụy Tác lấy từ nạp bảo nang ra mọi thứ: bàn, ghế, vật dụng....

Là động phủ tất nhiên không thể quá nghèo nàn. Không có nạp bảo nang trống để mang thêm đồ đến nên gã thậm chí mua một cái tại Lạc Nguyệt thành.

Đặt đồ đạc vào trong phòng, Ngụy Tác lại khảm một viên dạ minh châu lên trần mỗi gian, còn đặt nhiều chậu Ngân thiên trúc để giữ cho không khí trong động phủ trong lành. Xong xuôi thì động phủ của gã đã có quy cách khá chuẩn.

"Hắc hắc!"

Trong tĩnh thất tu luyện, Ngụy Tác trải một lớp thảm Ngân ti thảo rồi như làm ảo thuật lấy ra một chiếc giường hồng mộc, trải lông cừu trắng muốt mềm mại."Dễ chịu thật", cười nhăn nhở đoạn gã thoải mái xoài mình trên giường, "Nếu có linh quả viên và ôn tuyền trì như chỗ ở thiên cấp thì tốt quá."

Lục bào lão đầu liếc gã, cực kỳ khinh miệt nói, "Người ta mở động phủ ở ngoài là vì khi săn yêu thú đỡ phải quay về hoặc vì khổ tu còn ngươi như thể đang muốn thụ tự."

"Lão đầu, ngươi không hiểu rồi." Ngụy Tác cười hắc hắc: "Tu luyện vốn đã khô khan, dù gì cũng nên điều tiết thoải mái một chút. Hơn nữa tu vi cao không phải vì muốn sống cho thoải mái hả, để không bị ai bắt nạ mà đi bắt nạt người ta."

"Ta không hiểu?" Lục bào lão đầu càng khinh thường, "Tu sĩ khác dốc lòng tu luyện đều vì sống lâu hơn, có được thần thông cao hơn, còn ngươi lại vì sống cho thoải mái hoặc bắt nạt người khác."

Ngụy Tác hầm hừ: "Không sống cho thoải mái hoặc bắt nạt người khác mà bị bắt nạt thò sống lấu làm cái gì? Lẽ nào sống lâu chỉ vì tiếp tục khổ tu rồi lại khổ tu, ta có bị bệnh đâu?"

"..." Lục bào lão đầu ngẩn người, câu này tựa hồ có lý, nên lão đành nói, "Muốn có linh quả viên quá giản đơn, bên ngoài Thiên khung đầy kỳ hoa dị mộc, tùy tiện di thực vào là xong. Còn ôn tuyền trì lại càng giản đơn, thiết lập xong địa hỏa lô chỉ cần dẫn nước một vòng quanh địa hỏa lô phòng rồi quay về ao là xong, như thế còn bớt được hỏa khí cho địa hỏa lô phòng."

"Đúng thế! Lão đầu, sao ta lại không ngờ nhỉ." Ngụy Tác từ trên giường nhảy dựng lên, lấy đao của Lưu Tam Pháo chạy ra.

Gã đào một cái rãnh từ phòng chứa ngọn suối dẫn về địa hỏa lô phòng, chảy một vòng phía dưới địa hỏa lô rồi quay về.

Nước suối quay lại đã biến thành nhiệt khí đằng đằng, Ngụy Tác nổi hứng đào một cái ao nữa cạnh đó, như vậy không chỉ có ôn tuyền trì mà có cả một ao nước suối lạnh, muốn tắm nước nào cũng được.

"Ngươi muốn hưởng thụ thì làm cho tử tế một tí, tìm cách lấy một viên yêu đơn Thủy kỳ lân về ngâm vào ao rồi tính." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác đang đắc ý tột bậc, nói một câu.

"Thủy kỳ lân? Lục cấp thượng giai yêu thú?" Ngụy Tác nuốt nước bọt, "Ngâm yêu đơn yêu thú đó thì có tác dụng gì?"

"Ta biết một công thức, dùng yêu đơn Thủy kỳ lân phối hợp với mấy linh dược, thả vào ôn tuyền trì tạo thành dược thủy, sẽ có tác dụng tăng cường thần thức." Lục bào lão đầu giải thích.

"Có hiệu quả thế hả?" Ngụy Tác đảo mắt, nói đầy khẳng định, "Được! Nhất định nghĩ cách lấy một viên yêu đơn Thủy kỳ lân về đây."

Lục bào lão đầu bĩu môi, không nói gì thêm, Ngụy Tác cười ngượng ngùng.

Gã nói rất lớn lối, nhất định lấy được một viên yêu đơn Thủy kỳ lân nhưng với thực lực hiện giờ, thì lục cấp thượng giai yêu thú tương đương với tu sĩ Phân niệm kỳ ngũ trọng chỉ một ngụm nước bọt chưa biết chừng có thể khiến gã chết chìm.

Muốn sống thoải mái, không bị ai chèn ép thì phải trông vào thực lực.

Cười ngượng một hồi, Ngụy Tác ngâm mình trong ôn tuyền một lúc, đợi trời sáng hẳn mới rời động phủ.

"À!"

Mới vào trong cốc, gã đã nhíu.

Từ ngoài rất xa, từng sợi khói đỏ bay lên mây, phía trên đám mây đã biến hết thành màu đỏ, trông như một cây nấm trên không.

Hồng lang yên!

Đây là phương thức liên lạc Ngụy Tác định ra cùng Nam Cung Vũ Tinh, Hàn Vi Vi, cả hai kẻ đầu óc đơn giản Chu Tiếu Xuân, Chân Sùng Minh.

Hồng lang yên luyện chế từ phân nhị cấp yêu thú Hồng bối lang, đốt lên không chỉ chạm tới mây mà đám mây phía trên cũng biến thành màu đỏ, hồi lâu không tan, ở ngoài nghìn dặm cũng nhìn thấy.

Ngụy Tác cùng bọn Nam Cung Vũ Tinh đã hẹn trước khi có việc gấp thì vào sáng sớm sẽ đốt Hồng lang yên tại Thanh Phong lăng bên ngoài Thiên khung, đoạn gã sẽ cùng họ gặp mặt ở chỗ xác định sẵn trong Thanh Phong lăng.

Nếu phương thức liên lạc này hữu hiệu, Ngụy Tác sẽ mỗi sáng phải nhìn xem nhưng hôn nay gã ra ngoài chỉ để xem tình huống nuôi hai nhánh Diệt tiên đằng dưỡng thế nào, không ngờ lại thấy Hồng lang yên.

Lần này tìm gã chắc không phải Chu Tiếu Xuân cùng Chân Sùng Minh, trước khi đi gã đã bao cả hai bế quan tại Linh Đơn phường, để Chân Sùng Minh luyện chế đủ một trăm năm mươi viên Bổ thiên đơn rồi mới liên lạc cùng gã, mỗi ngày y luyện được chừng mười viên thì phải bảy, tám ngày nữa, Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân mới theo phương thức này bắt liên lạc.

Nam Cung Vũ Tinh hay Hàn Vi Vi?

Ngụy Tác hơi trầm ngâm một chốc, kích phát Thanh hoàng hồ lô, lấy ra bạch ngọc hạc, theo lối đã vào đây quay lại Thanh Phong lăng.

...

Gần hai canh giờ sau, Ngụy Tác bạch ngọc hạc xuất hiện tại Thanh Phong lăng.

"Hàn Vi Vi, hả?"

Cơ hồ mới vào sơn cốc, Ngụy Tác nhìn thấy một ngân sắc thân ảnh quen thuộc, nhưng gã cứng người vì bên cạnh Hàn Vi Vi còn một tu sĩ mặc áo bào đen, che kín mặt mũi.

Cơ Nhã!

Tuy không nhìn rõ diện mạo nhưng Ngụy cơ hồ nhìn là nhận ra ngay hắc bào tu sĩ đứng cạnh Hàn Vi Vi là Cơ Nhã gã gặp trong Di Thiên cốc.

Thân hình này, y phục này, gã đã quá quen.

"Ngụy Tác, ngươi bày ra phương thức liên lạc mà để ta đợi mãi! Hiện tại còn ở đó làm gì, giả mù không thấy ta hả, định bắt bọn ta đến gặp mặt sao?" Nhất thời không ngờ gặp Cơ Nhã ở đây, Ngụy Tác khiến Hàn Vi Vi thập phần bất mãn, mắng mỏ.

"Vi Vi, không được vô lễ!" Cơ Nhã mắng, đoạn đi về phía Ngụy Tác, cởi tấm hắc bào che mặt xuống, dung nhan tuyệt mỹ mà gã quen thuộc lại xuất hiện trước mắt."Tiểu nữ tử là Cơ Nhã, sư thư của Hàn Vi Vi." Đến trước mặt gã, Cơ Nhã hơi hành lễ, "Trước đây tiểu nữ tử có nghe Hàn Vi Vi nói đến Ngụy huynh nhưng chưa có duyên gặp gỡ."

"Chuyện đó... , tại hạ cửu ngưỡng đại danh, các vị đến tìm có việc gì chăng?"

"Ngụy Tác, ngươi nói tử tế có được không, ấp a ấp úng khó nghe thế làm gì." Bị Cơ Nhã mắng, Hàn Vi Vi bĩu môi không vui vẻ gì đi tới, thấy Ngụy Tác như đang ngậm nước lên tiếng thì nàng ta không nhịn được buột miệng.

"Chuyện này... hôm qua không cẩn thận cắn phải đầu lưỡi, nói năng không tiện."

Ngụy Tác tiếp tục cong lưỡi, hàm hàm hồ hồ nói vậy, Cơ Nhã chợt có cảm giác kỳ quái.

Theo lý tu sĩ mặc áo xanh rất bình thường này, khẳng định nàng chưa gặp, nhưng không rõ vì sao, lần đầu tiên thấy gã, nàng lại có cảm giác rất quen thuộc.

Hơn nữa không hiểu vì sao, nàng cảm nhận được ánh mắt gã nhìn mình rất đặc biệt, không như tuyệt đại đa số nam tu thấy dung nhan nàng là thất hồn lạc phách.

Lẽ nào y là kẻ ở trong Di Thiên cốc chi... ? Ý nghĩ chợt dấy lên trong lòng nàng.

Nhưng nàng ta ngầm lắc đầu vì cảm giác kỹ thì khí tức của gã và tu sĩ trong Di Thiên cốc khác hẳn nhau.

Hiện tại tu sĩ này, trừ băng linh chi khí phải có của băng linh căn do Huyền minh tiên liên hình thành thì còn thấp thoáng hỏa linh khí tức, tựa hồ gã vốn là tu sĩ có hỏa linh căn! Còn tu sĩ trong Di Thiên cốc không có linh căn gì.

Vốn là thiên phú hỏa linh căn tu sĩ? Chả trách tu vi tiến cảnh kinh nhân như thế. :

Cùng là hỏa linh căn tu sĩ, Cơ Nhã cảm ứng được hỏa linh khí tức của gã nên hiểu ngay.

Nhưng công thức đó... Hít sâu một hơi, Cơ Nhã nghiêm mặt bảo gã: "Tôi đến đây để cảm ơn Ngụy huynh đã cho sư muội một nhánh Tử hồ hoa, tiếp nữa muốn thỉnh giáo Ngụy huynh việc để sư muội chuyển giao cho tôi công thức đó."

"Tử hồ hoa hả?" Thấy Cơ Nhã tựa hồ không nhận ra, Ngụy Tác thầm thở phào, rồi tiếp tục ấp úng: "Tử hồ hoa không thể sánh với giá trị Huyền minh tiên liên mà cô nương cho tại hạ, lẽ ra tại hạ nên cảm tạ mới đúng, công thức đó có vấn đề gì sao?"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1287)