← Ch.0214 | Ch.0216 → |
Mắt lóe lên một chốc, Ngụy Tác thu thanh hắc sắc tiểu đao cổ quái tột bậc vào túi, rồi ngẩng lên nuốt huyết hồng sắc Cửu chuyển thần huyết đơn.
Tay gã bắt quyết kỳ quái, thân mình ánh lên hôi hắc sắc quang hoa, hộc lên một tiếng, sắc mặt trắng nhợt.
Tiếp đó, gã thu tay lại, bắt quyết Tử Huyền chân quyết, tiếng chân nguyên lưu động vang lên, bắt đầu luyện hóa Cửu chuyển thần huyết đơn.
...
Một ngày một đêm tiếp đó, thêm nửa buổi sáng, tĩnh thất Ngụy Tác ngồi không có tiếng động nào.
"Lão đầu, song linh căn tu sĩ đúng là song linh căn tu sĩ, luyện hóa đơn dược liệu thương cũng nhanh hơn tu sĩ tầm thường." Đếm đêm ngày thứ hai, tĩnh thất mới vang lên tiếng nói.
"Tình nhân của ngươi sắp bị người ta cuố mất mà ngươi còn có thể đắc ý?" Trong tĩnh thất, lục bào lão đầu khinh miệt liếc Ngụy Tác. Lúc này sắc mặt gã hồng nhuận, thương thế đã khôi phục gần hết. :
Lục bào lão đầu nói vậy, Ngụy Tác toát mồ hôi: "Lão đầu, Cơ Nhã từ lúc nào biến thành tình nhân của ta?"
"Sao lại không tính?" Lục bào lão đầu cười lạnh, "Trong mấy nữ tử người biết, thời gian quen biết Nam Cung Vũ Tinh lâu nhất, xem dáng vẻ có khác gì tình nhân, dù thế nhưng tay Nam Cung Vũ Tinh ngươi còn chưa cầm được mấy lần, có điều đã nhìn sạch bách Cơ Nhã, những chỗ cần sờ cũng đã sờ. Lẽ nào không phải tình nhân?"
"Cái gì mà nơi cần sờ đã sờ." Ngụy Tác dở khóc dở cười.
"Ta biết ngươi không quên được nàng ta." Lục bào lão đầu hừ một tiếng, "Bất quá ngươi không ngu đến mức liều mạng với Đông Dao thắng cảnh và Thiên Nhất môn chứ?"
"Đông Dao thắng cảnh thì ta không rõ, bất quá Thiên Nhất môn thì hình như có Kim đơn kỳ đại tu sĩ." Ngụy Tác cười khổ: "Ta liều mạng với đối phương chỉ e không còn cả tro xương."
Lục bào lão đầu lạnh giọng: "Có kế hoạch gì nói ra xem nào?"
"Hiện tại Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi đang ở Trân Bảo các, nhưng hơn hơn mười ngày nữa, Cơ Nhã sẽ được đón về Đông Dao thắng địa, muốn tìm cơ hội cứu hai người thì chỉ còn thời gian này, nàng ta mà vào Đông Dao thắng địa rồi ta chi còn cách ném giận đợi sau này báo cừu." Ngụy Tác bảo lục bào lão đầu: "Giờ đây trưởng lão Đông Dao thắng địa tọa trấn Trân Bảo các không phải họ Lý hả? Ta hoài nghi trưởng lão họ Lý đó là Lý Thiệu Hoa, chồng của cô cô lão đại Tứ Hải đường Hoàng Thiên Nhai ta giết lần trước. Tình hình cho thấy chưa biết chừng Lý Thiệu Hoa trưởng lão đó là một vị cao giai luyện đơn sư, đã đưa ra Hồi chân đơn, lần này xuất sơn vì Hoàng Thiên Nhai mất mạng. Nếu đúng như Hoàng Thiên Nhai nói, lão là tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng, thì phiền hà."
Ngừng lại một chốc, Ngụy Tác tiếp lời: "Hiện tại ta tranh thủ thời gian tu luyện đến mức nào cũng không kịp. Ngày mai ta sẽ về động phủ Tiểu Dạ sơn, Chân Sùng Minh giúp ta luyện chế không ít Bổ thiên đơn, ta đồng thời tu bổ bộ pháp thuẫn. Bộ pháp thuẫn có uy năng phòng ngự tốt nhất này đã Trương gia lão tổ đánh cho tơi tả rồi. Rồi còn phải nghĩ cách để Thực huyết pháp đao hút được huyết châu có đủ uy lực."
"Còn may ngươi cũng hiểu Đông Dao thắng cảnh hay Thiên Nhất môn đều không phải cỡ như ngươi có thể chống nổi." Lục bào lão đầu cười lạnh, "Không sai, ngươi cũng nghĩ đến việc lợi dụng thanh đao này nhưng ngươi cũng đã thử rồi, với tu sĩ như Trương gia lão tổ ít nhất phải hút máu của tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng mới được, còn với tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng, để tạo thành uy hiếp trí mệnh hít nhất phải hút được máu của tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng. Thực lực hiện giờ của ngươi mà đòi giết tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng cơ hồ là bất khả thi. Về Linh Nhạc thành xem sao đã, nếu có cơ hội chắc chắn thì thử xem, còn định chính diện đấu với tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng thì tốt nhất là bỏ ý định đó đi, đợi khi tu vi cao lên rồi hẵng báo thù."
"Ta biết với thực lực của mình, muốn giết cao thủ tu vi Phân niệm cảnh tam trọng là bất khả năng, nhưng ta cứ tính từng bước."
Lục bào lão đầu ngẩn người, "Sao lại tính từng bước?"
"Ví như tìm cách giết một tu sĩ tu vi Chu thiên cảnh tứ trọng, ngưng tụ huyết châu rồi cộng thêm pháp khí của ta thì giết tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng không thành vấn đề..."
"Giết tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng rồi đối phó Phân niệm cảnh nhất trọng, rồi chuyển sang lưỡng trọng?" Lục bào lão đầu tròn mắt, có phần không tin nổi cắt ngang lời gã.
Ngụy Tác gật đầu: "Ta nghĩ vậy."
Lục bào lão đầu trầm ngâm một chốc, nói với Ngụy Tác bằng giọng nghiêm túc hiếm có: "Phương pháp này cũng có thể, nếu hút được khí huyết và chân nguyên của tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng ngưng thành huyết châu trữ lại trong Thực huyết pháp đao, cộng thêm những thứ âm hiểm của ngươi, đem ra đánh lén thì đối phó tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng cũng có hi vọng thành công. Có điều phương pháp này nói thì dễ nhưng làm thì cực khó. Thực huyết pháp đao chỉ là cốt luyện pháp khí, chất liệu bản thân không chắc chắn lắm, nếu gặp tu sĩ Kim đơn cảnh, e rằng mới lấy ra đã bị đối phương tùy tiện dùng thuật pháp cũng đánh cho tan tành, tối đa thanh đao này chỉ là linh giai thượng phẩm, chưa thể coi là đạo giai pháp bảo. Thuật pháp cùng pháp khí của tu sĩ Phân niệm cảnh cũng dễ dàng tổn hại đến thanh đao này. Trong lúc đối trận tu sĩ Phân niệm cảnh mà không cẩn thận, bị đối phương gây tổn hại thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng."
"Mỗ sẽ cẩn thận." Ngụy Tác cười nhăn nhó: "Lão đầu, còn cách gì hay hơn không? Tiếc là chúng ta không còn nhiều Thiên vân tinh khiến yêu thú phát tình, không thì chưa biết chừng còn cách khác."
"Không đủ thời gian." Lục bào lão đầu trầm ngâm một chốc, lắc đầu: "Ta có một kế, bất quá phải gặp Cơ Nhã, được nàng ta đồng ý mới xong."
Ngụy Tác tức thì mắt sáng rỡ, "Lão đầu, có kế gì hả?"
"Tình này này chắc là Thiên Nhất môn và Đông Dao thắng địa liên thủ chia chác Trân Bảo các, Trân Bảo các khẳng định không giữ được nữa." Lục bào lão đầu lạnh giọng: "Nên ngươi tìm đến tông môn, lớn hơn hoặc tông môn nào có xung đột lợi ích với Thiên Nhất môn, Đông Dao thắng địa để giao dịch, cho họTrân Bảo các để đổi lấy Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi. Cái gì thì không biết chứ công thức ta cho Cơ Nhã cực kỳ hữu dụng với các đại tông môn. Chỉ là việc này cần Cơ Nhã đồng ý và đưa tín vật, khiến đại tông môn tin tưởng mới xong."
"Đây là một phương pháp, nhưng giao dịch với đại môn phái có thực lực gấp nhiều lần, ta không có lòng tin, không cẩn thận chúng ta cũng nguy ngập theo, sẽ liên lụy cả tính mạng. Muốn giao dịch với người ta, quan trọng là khiến đối phương e dè mới xong." Ngụy Tác trầm ngâm một chốc: "Trừ phi vạn bất đắc dĩ, bằng không chúng ta không nên thử."
"Ngươi nghĩ được thế thì tốt quá." Lục bào lão đầu mãn ý gật đầu: "Chỉ còn cách dựa vào Thực huyết pháp đao là chấp nhận được. Bất quá ta hi vọng nếu kế này không thành, ngươi đừng u mê đầu óc là được."
Cả hai bàn bạc một lúc, Ngụy Tác lấy mười mấy lá hoàng sắc trận kỳ để bày Kim môn cự thạch trận lấy được của Kim Xảo Nhi ra nghiên cứu.
Gã biết cách bày Kim môn cự thạch trận và Thất bàn vân hải trận, Kim Xảo Nhi có trận kỳ luyện chế xong xuôi nên gã bớt công sức.
Tác dụng của trận pháp này còn hơn cả linh giai hạ phẩm pháp khí.
Hơn nửa canh giờ sau, Ngụy Tác đã hiểu được mọi thứ, thu mấy lá hoàng sắc trận kỳ nồng đượm thổ hệ linh khí.
Sau đó gã ở lại tĩnh thất nhắm mắt tu luyện, cho tới khi trời sáng mới mở bừng mắt, đi vào nơi nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, thu số Bồi yêu dịch và toàn bộ thi thể yêu thú trước khi rời đi.
Thoáng sau, linh quang lóe lên, Ngụy Tác vẫn ăn vận như hồng y trung niên tu sĩ cuồng ngạo từ truyền tống pháp trận của Linh Nhạc thành bước ra.
Gã không rời khỏi truyền tống pháp trận của Thiên Nhất môn bố trí, lại giao nạp đủ linh thạch rồi nhanh nhẹn truyền tống đến bụng núi ở Thanh Phong lăng.
Không hề ngừng lại, ra khỏi Thiên khung, gã sử dụng bạch ngọc hạc, theo đường cũ quay về Tiểu Dạ sơn.
Chỉ lướt đi chừng không đầy nửa canh giờ, Ngụy Tác đột nhiên hơi biến sắc, ấn khẽ xuống bạch ngọc hạc, ẩn mình vào khu rừng.
Gã mới ẩn đi một chốc, một đạo lam quang nhàn nhạt như tia chớp lướt qua với tốc độ kinh nhân.
Lão đạo mặc tử sắc đạo bào, cằm lơ thơ mấy sợi râu chuột đứng trên phi độn pháp khí lấp lánh lam quang trông như lá liễu, lượn vòng quanh khu rừng.
Lượn mấy vòng trong phạm vi mười mấy dặm, lão đạo râu chuột tỏ vẻ kinh nghi bất định.
← Ch. 0214 | Ch. 0216 → |