← Ch.0248 | Ch.0250 → |
Trong làn hắc khí là một long đầu yêu thú khổng lồ, thân hình dài hơn trượng, ngoại hình như con dơi, chỉ có hai chi dưới.
Yêu thú há miệng, hàm răng chó đan nhau lấp lánh hàn quang, hai chân dưới có móng màu đen dài cả thước, như mười lưỡi hắc sắc đoản kiếm khiến người ta không lạnh mà run.
Lục cấp trung giai yêu thú Hắc bức ma long!
Dải hồng quang là một yêu thú lạ lùng, chỉ chừng ba thước, thân thể như con thằn lằn màu đỏ gầy gò, nhưng khắp mình lởm chởm gai như nanh lợn.
Yêu thú này cả lục bào lão đầu cũng không biết, chỉ lớn bằng một phần năm Xuyên vân âu, không có cánh nhưng vẫn bay được trên không chính là đặc trưng của cao giai yêu thú, hơn nữa yêu khí từ yêu đơn trong thể nội nó toát ra còn hơn cả Hắc bức ma long. Tuy không hẳn là lục cấp cao giai yêu thú, nhưng khẳng định đứng đầu trong số lục cấp trung giai yêu thú.
Hai con yêu thú lao ra, dáng vẻ gầm gầm gừ gừ đầy tức giận.
Ra khỏi gió lốc, Hắc bức ma long vẫn gầm gừ còn trong đôi mắt hồng bảo thạch của hỏa hồng sắc tiểu thú lại hiện lên vẻ giận dữ vì bị trêu cợt một cách rất giống con người.
"Xoạt!"
Một đạo kim sắc điện mang cỡ ngón tay từ miệng hỏa hồng sắc tiểu thú bắn ra, đánh trúng Xuyên vân âu cách ít nhất cũng hơn hai trăm trượng.
Xuyên vân âu bị kim sắc điện mang xuyên qua, đoạn điện mang nổ tung, thân thể nó bị lôi quang đốt thành tro.
Hắc bức ma long ngẩn ra.
Hỏa hồng sắc tiểu thú hướng đôi mắt như hồng bảo thạch vào đạo tử quang, nhanh chóng lướt đến phía trên Ngọc hư tử chu. -
Ngụy Tác hơi biến sắc, kích phát Ngọc hư tử chu đến tốc độ cao nhất.
Hồng sắc tiểu thú mắt ánh lên băng lãnh ngạo nghễ, nhanh chóng lao theo.
Hắc bức ma long ngừng lại một chút rồi cũng xòe cánh, hắc khí tràn ra, bám theo hồng sắc tiểu thú đuổi Ngọc hư tử chu.
Ngụy Tác trước đây định vào trong gió lốc, có cảm giác không lành, tựa hồ nhận ra có cao giai yêu thú ẩn mình, nên để cẩn thận, gã mới bắt Xuyên vân âu để nhỏ một giọt Thiên vân tinh đã pha. Không ngờ lại dụ được hai con lục cấp yêu thú. Hai con yêu thú này tựa hồ là minh hữu, Hắc bức ma long đi theo hồng sắc tiểu thú, trông cực kỳ ăn giơ.
Lục cấp trung giai yêu thú có thực lực tương đương với tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng.
Côn bằng kim lý và Hỏa yêu long có uy thế cỡ nào, Ngụy Tác hiểu rõ hơn ai hết.
Nhưng rồi sau một thoáng kinh ngạc, sắc mặt gã khôi phục như thường.
Chân nguyên tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng, thần thức ngang với tu sĩ Kim đơn kỳ, cộng thêm một mớ linh cấp trung giai pháp bảo, cùng Cơ Nhã liên thủ thì giết một tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng không khó, Thực huyết pháp đao của gã đã hút được khí huyết cùng chân nguyên của tu sĩ Phân niệm kỳ tứ trọng, uy lực đạt đến đạo giai. Chỉ cần động dụng pháp bảo này, gã cùng Cơ Nhã liên thủ thì hạ sát một trong hai con yêu thú sẽ không thành vấn đề.
Chỉ cần giết chết một con rồi đối phó con còn lại thì sẽ có cơ hội giết nốt.
Hai con yêu thú phía sau tuy yêu khí ngút trời nhưng tốc độ của Ngọc hư tử chu cao hơn chúng một chút nên chúng không thể đuổi kịp.
Nguyên liệu trên mình lục cấp trung giai yêu thú, chỉ cần có năng lực luyện chế, thậm chí sẽ luyện chế được linh giai thượng phẩm pháp bảo! Yêu đơn cũng có thể dùng để luyện chế đơn dược phẩm chất hơn Kim linh đơn không biết bao nhiêu lần, ngoài ra còn nhiều cách dùng khác!
Hiện tại không cần lo lắng đến an toàn, Ngụy Tác rất thèm muốn hai con lục cấp trung giai yêu thú này.
Vốn gã cũng có hai con lục cấp yêu thú rất thích hợp luyện khí nhưng Hỏa yêu long và Xích dực viêm ma bị bức phải dùng hết trong lúc đối địch, cả da cũng không còn, cái đầu rồng đã tinh hóa còn lại gần như vô dụng. Tới đây gã rời Chập Khí hải, khẳng định sẽ phải luyện khí, lúc đó sẽ thiếu thốn cao giai nguyên liệu.
Nhưng rồi Ngụy Tác nhanh chóng bỏ ý định dùng Thực huyết pháp đao đối phó hai con yêu thú. Thực huyết pháp đao là thứ tối lợi hại gã hiện có, ở đây có tới hai con lục cấp trung giai yêu thú, vạn nhất giết một con mà thai thể Thực huyết pháp đao bị con còn lại tổn hại, thì thiệt hại quá, cũng không ai biết trong Ma Nhãn đảo vắng bóng tu sĩ liệu còn yêu thú lợi hại hơn hay không.
Dẹp ý niệm này, Ngụy Tác kiên nhân lượn vòng, định dẫn hai con yêu thú rời xa Ma Nhãn đảo. Nhưng rồi gã lại nhức đầu vì hai con yêu thú đuổi theo năm, sáu trăm dặm, tưởng đã thoát khỏi chúng rồi quay lại gần cơn lốc xoáy ngoài Ma Nhãn đảo thì chúng cũng vòng về theo.
Tự hồ hai con yêu thú không thích ở bên ngoài mà thích cư trú tại vũng gió xoáy gần Ma Nhãn đảo, biến nơi đó thành sào huyệt.
Ngụy Tác muốn vào Ma Nhãn đảo, buộc phải giết hai con yêu thú này, bằng không dù dẫn chúng đi nơi khác, vào được như khi quay ra vẫn bị chúng chặn lối.
Ở trong cơn gió lốc uy năng kinh nhân, Ngụy Tác không chắc đối phó nổi hai con yêu thú. Chưa biết chừng phi độn pháp bảo cũng sẽ bị hạn chế, có khi không thể thoát thân được.
Gã dừng Ngọc hư tử chu ở ngoài gió lốc cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu thương nghị một lúc rồi đột nhiên tế xuất Bôn lôi chùy, liên tục kích phát lôi quang đại chùy, đập vào gió xoáy.
Trên đỉnh lốc rực rỡ kim quang, sấm sét ì ùng.
Có điều tích tắc sau vang lên một tiếng ầm, hắc khí và hồng quang từ phía dưới Ngọc hư tử chu vút lên, chính là Hắc bức ma long và hồng sắc tiểu thú.
Hai con yêu thú lại lao ra, Ngụy Tác không ngừng nghỉ mà điều khiển Ngọc hư tử chu bỏ chạy.
Gã không dựa vào tốc độ của Ngọc hư tử chu để cắt đuôi hai con yêu thú mà giữ vững cự ly gần ba trăm trượng với chúng.
Cứ thế truy đuổi nhau, nửa ngày trôi qua rất nhanh.
Vì khác lúc đến đây cứ từ từ hái nguyên liệu, Ngụy Tác khống chế Ngọc hư tử chu gần như đạt toàn tốc, chỉ nửa ngày đã bay được hơn bảy nghìn dặm.
Đuổi lâu như vậy, hồng sắc tiểu thú tựa hồ thấy không thể bắt kịp nên dừng lại, chuẩn bị quay về Ma Nhãn đảo. Nhưng Ngụy Tác dừng Ngọc hư tử chu rồi kích phát một đạo pháp khí luyện chế từ lông đuôi Phượng vĩ hỏa nha.
Hồng sắc tiểu thú và Hắc bức ma long bị triệt để kích nộ, điên cuồng đuổi theo, ra điều quyết bắt kịp Ngọc hư tử chu.
Lần truy đuổi này chẵn năm ngày.
Năm ngày sau, trên tầng không một hòn đảo chỉ vào dặm, xuất hiện Ngọc hư tử chu.
Hòn đảo này là "Ô Kê đảo" mà Ngụy Tác kiến lập động phủ lâm thời.
Tốc độ của gã ít nhất cũng gấp năm lần lúc đến "Quy Xác đảo" hái nguyên liệu, vốn không đầy bốn ngày là sẽ từ Ma Nhãn đảo về đây. Nhưng với tốc độ kinh nhân như thế, Ngụy Tác có lúc cũng lạc phương vị, phải dựa vào mấy điểm quan trọng trong hải đồ để xác định phương hướng. Nên tốn thêm một ngày.
Hiện tại nhìn thấy Ô Kê đảo, Ngụy Tác phấn chấn, gật đầu với Cơ Nhã.
Cơ Nhã lấy từ nạp bảo nang trung ra Thanh hoàng hồ lô rồi kích phát, cùng lúc đó, Ngụy Tác hơi dừng Ngọc hư tử chu, để hai con yêu thú rút ngắn được khoảng cách, đoạn gã kích phát Bôn lôi chùy, ném mạnh về phía sau một ngọn lôi quang đại chùy.
Suốt mấy hôm chơi trò cút bắt, Ngụy Tác đã biết rõ hồng sắc tiểu thú thi pháp được ở cự ly xa nhất chừng hai trăm ba mươi trượng, Hắc bức ma long không được như thế, suốt dọc đường, Hắc bức ma long đô không có cơ hội thi phóng thuật pháp. Ngụy Tác từng thấy uy lực thuật pháp của Côn bằng kim lý và Hỏa yêu long nên không dám lọt vào trong vòng hai trăm ba mươi trượng, Bôn lôi chùy không thể thi pháp ở cự ly vượt hai trăm trượng nên tất nhiên gã đánh hụt.
Nhưng như vậy càng khiến hai con yêu thú đuổi theo nhiều ngày nổi giận.
Thấy hai con yêu thú không bỏ đi, Ngụy Tác kích phát Ngọc hư tử chu đạt toàn tốc, được ất mộc chân khí của Thanh hoàng hồ lô bao lấy, xẹt vào động phủ lâm thời.
Vào động phủ lâm thời, Ngụy Tác thu trận kỳ Kim môn cự thạch trận rồi lướt ra cửa động.
Hai con yêu thú điên cuồng lao xuống.
Hắc khí và hồng quang rực lên, trong bạch sắc chập khí cũng thấy hai đạo lưu quang xẹt xuống.
Năm trăm trượng! Bốn trăm trượng!
Hai con yêu thú càng lúc càng gần Ngụy Tác, Cơ Nhã.
Ngụy Tác bình tĩnh bố trí Kim môn cự thạch trận phía ngoài gã cùng Cơ Nhã.
← Ch. 0248 | Ch. 0250 → |