← Ch.0288 | Ch.0290 → |
Cơ hồ mọi tu sĩ trên mặt biển đều há miệng, không phát ra bất kỳ thanh âm nào.
Sao lại thế được!
Gần như tất cả không dám tin vào mắt mình. -
Âu Nhiên Mạnh tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, uy danh ngần ấy năm tích tụ, nếu bảo Hải liệp đại hội này chỉ có một người sống sót, mọi tu sĩ trên mặt biển trước đó có lẽ đều chọn Âu Nhiên Mạnh.
Trước khi diễn ra Hải liệp đại hội, trước mặt mọi tu sĩ ước chiến Kim đơn kỳ đại tu sĩ Tử Tinh chân nhân, uy thế của Âu Nhiên Mạnh tăng đến mức chưa từng có.
Với tuyệt đại đa số tu sĩ, Âu Nhiên Mạnh như cự long so với ngần ấy tu sĩ tham gia Hải liệp đại hội, còn lại cùng lắm chỉ là loài giao mà thôi.
Nhưng giờ con "rồng" đó chỉ trong một hiệp đã bị Ngụy Tác giết chết như giết kiến! Cơ hồ bị giết trong tích tắc. Sao lại thế được!
"Cách cách cách cách!"
Thời gian ngưng trệ trên mặt biển, đột nhiên vang lên tiếng kinh hô.
Tu sĩ gần bạch sắc bình đài tranh nhau lui lại.
Lý Minh Hà phát ra tiếng nghiên răng kèn kẹt, hàn khí kinh nhân như vũng xoáy bừng lên, mặt biển gần bạch sắc bình đài đông cứng lại.
Âu Nhiên Mạnh là tu sĩ Kim đơn kỳ cầm chắc trong tầm tay của Minh Nguyên, đối với Minh Nguyên tông còn trọng yếu hơn mười, thậm chí năm mươi đệ tử Phân niệm kỳ cộng lại. Hải liệp đại hội này, Minh Nguyên tông bỏ công sức bố trí chiết quang pháp kính chỉ nhằm lập uy cho Âu Nhiên Mạnh.
Hiện tại, Âu Nhiên Mạnh bị Hải Tiên tông "Ngụy trưởng lão" vô danh đó trực tiếp lấy mạng!
Tương phản đó khiến Kim đơn kỳ đại tu sĩ như Lý Minh Hà cũng không chịu nổi.
"Được! Hiên Viên lão tổ, Lý Minh Hà này đúng là bị ông lừa." Lý Minh Hà giận quá hóa cười, mặt mũi méo đi, "Y hạ thủ độc ác như vậy, lẽ nào tưởng Minh Nguyên tông không có người?"
"Lý đạo hữu nhĩ nói sai rồi." Hiên Viên lão tổ cười lạnh, nhạt nhẽo nhìn Lý Minh Hà, "Mấy lần Hải liệp đại hội trước, Hải Tiên tông chết sạch nhưng lão phu đâu có nói gì. Đệ tử Hải Tiên tông chết dưới tay Âu Nhiên Mạnh không ít. Thế nào, chả lẽ chỉ có chuyện Minh Nguyên tông giết đệ tử Hải Tiên tông, còn đệ tử Hải Tiên tông không được giết đệ tử Minh Nguyên tông? Ban nãy lão phu đã nhắc nhở, không được thì cứ việc rút khỏi Hải liệp đại hội."
Lý Minh Hà biến sắc mấy lần, không dám phát tác.
"Thua thì chịu, Hải liệp đại hội vốn có quy củ đó. Muốn lật cược thì đợi Hải liệp đại hội sau." Tử Tinh chân nhân bình tĩnh liếc Lý Minh Hà, "Lẽ nào vì Hải liệp đại hội này mà định trở mặt."
Nghe Tử Tinh chân nhân nói xong, Lý Minh Hà sắc mặt cực kỳ khó coi hít sâu một hơi, áp chế sát ý trong lòng xuống.
Nếu hai tông môn khai chiến, Minh Nguyên tông dù thắng Hải Tiên tông, giết địch một nghìn tất tổn hại tám trăm. Đại tông môn như thế mà giao chiến, không chỉ bản môn đệ tử gia nhập, nhi còn dùng hết mọi thứ, dốc linh thạch, pháp khí, mời tán tu gia nhập. Mấy năm nay vì thâm cừu đại hận, tông môn đại chiến cũng có. Bất quá cơ bản song phương đều không có lợi gì, dù diệt được tông môn đối phương thì cũng tổn hại quá lớn, dù không bị tông môn khác thừa cơ diệt mất, thì cũng ngày càng sa sút.
"Hiên Viên đạo hữu, không ngờ Hải Tiên tông có nhân vật như thế." Tử Tinh chân nhân lại nhìn Hiên Viên lão tổ: "Thứ cho lão phu mắt kém, không rõ Ngụy trưởng lão là tu sĩ Phân niệm cảnh cỡ nào? Có phải tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng không?"
"Tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng?" Nghe Tử Tinh chân nhân hỏi, tu sĩ trên mặt biển cùng hít hơi lạnh.
"Ngụy trưởng lão" tối đa chỉ hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, nếu đúng là tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, tốc độ tu vi tiến cảnh đó quá đáng sợ.
"Phân niệm cảnh ngũ trọng thì không." Hiên Viên lão tổ đắc ý không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung, nên biết lúc ông ta vừa thấy Âu Nhiên Mạnh và Ngụy Tác đối trận, thật ra cũng khẩn trương gần chết, sợ Ngụy Tác bị đối phương giết chết, hiện giờ thì chỉ biết nói là Ngụy Tác khiến gã quá kinh hỉ. Nguyên việc trừ được uy hiếp lớn nhất với Hải Tiên tông trong tương lai thì món đầu tư linh mạch phá tổn coi như đã được hồi báo.
Tuy ông ta đắc ý tột bậc, nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ thản nhiên, "Ngụy trưởng lão chỉ có tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng."
"Phân niệm cảnh tứ trọng!"
Ngữ khí của Hiên Viên lão tổ tựa hồ không đáng gì, nhưng lọt vào tai tu sĩ khác thì không hẳn.
Hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, đã là cực kỳ kinh nhân. Thông thường, dù bế quan khổ tu, tu sĩ tầm thường từ tu vi Phân niệm tam trọng đến tứ trọng cần khoảng mười năm.
Hiên Viên lão tổ lại bổ sung, "Thiên cấp đê giai công pháp."
"Cái gì!"
Câu này của Hiên Viên lão tổ khiến mọi tu sĩ tại trường bùng nổ, ngay cả Tử Tinh chân nhân cũng hô lên không tin nổi.
Thiên cấp công pháp!
Thiên cấp công pháp có tốc độ tu luyện chậm không chỉ gấp đôi địa cấp công pháp.
Thiên cấp công pháp tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, nếu tu luyện địa cấp công e rằng đã đến Phân niệm cảnh ngũ trọng rồi!
Âu Nhiên Mạnh gần bốn mươi tuổi, địa cấp công pháp tu luyện đến Phân niệm cảnh ngũ trọng, tại Vân Linh đại lục đã được coi là nhân vật thiên tài, nhưng so với Ngụy Tác thì không là gì.
Thiên cấp công pháp, hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi đã có tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, tốc độ tu luyện thế là thế nào!
Lý Minh Hà run lên bần bật.
Âu Nhiên Mạnh là bảo bối của Minh Nguyên tông nhưng so với đối phương thì chỉ là viên đá tầm thường.
"Hải Tiên tông sắp quật khởi."
Hóa ra linh khí Hải Tiên thành tan đi, tuyệt đại đa số tu sĩ đều có ý nghĩ Hải Tiên tông hết khí số nhưng lúc này họ đều có ý nghĩ ngược lại.
"Thế nào? Hải liệp đại hội còn cần phải tiếp tục nữa không?" Hiên Viên lão tổ liếc Lý Minh Hà và Tử Tinh chân nhân, nói ra một câu khiến toàn trường cực độ chấn động.
Mọi tu sĩ tại trường đều nhìn Hiên Viên lão tổ, Lý Minh Hà và Tử Tinh chân nhân, ba tu sĩ Kim đơn kỳ.
Hiên Viên lão tổ phát ra uy áp chưa từng có.
Đích xác, cả Âu Nhiên Mạnh địa cấp công pháp, tu vi Phân niệm kỳ ngũ trọng cũng chỉ một hiệp là bị Ngụy Tác hạ gục gọn ghẽ, thực lực như thế, Hải liệp đại hội tiếp tục thì hai tông môn còn lại chỉ tổ mất thêm mạng người.
Nghe Hiên Viên lão tổ nói, thân thể Lý Minh Hà hơi run, chợt có cảm giác vô lực.
Nhưng khi lão định nhận thu thì Tử Tinh chân nhân hừ lạnh một tiếng, "Hiên Viên lão tổ, Ngụy trưởng lão của Hải Tiên tông đích xác kinh tài tuyệt diễm, nhưng bây giờ mà nói thế thì hình như hơi sớm?"
Lý Minh Hà ngẩn người, mắt Hiên Viên lão tổ ánh lên thần sắc kinh nghi.
"Lý đạo hữu, Minh Nguyên tông muốn rút cứ việc, để Tử Vi tông và Hải Tiên tông đấu với nhau." Tử Tinh chân nhân nheo mắt bảo Lý Minh Hà.
"Thế nào, Minh Nguyên tông không thua nổi hả?" Lý Minh Hà biến sắc mấy lần, tỏ vẻ quyết định, "Cùng lắm Minh Nguyên tông không ai sống sót."
"Vậy coi như câu vừa nãy lão phu chưa nói." Hiên Viên lão tổ liếc hai người, chắp tay ra sau lưng.
"Lẽ nào Tử Vi tông cũng có nhân vật ẩn tàng thực lực như 'Ngụy trưởng lão'?"
Tu sĩ tại trường lại nhìn lên lam sắc quang mạc.
Hải Tiên tông "Ngụy trưởng lão" cực kỳ thuần thục vét sạch của Âu Nhiên Mạnh rồi lấy hắc sắc tiểu đao cắm lên mình y.
Ban nãy lúc thi triển pháp bảo này, tựa hồ dính liên với đôi cánh đen, nhưng giờ tách riêng thì tựa hồ đôi cánh chuyên để phụ trợ cho tiểu đao, cực kỳ đặc biệt.
Đắc ý rút hắc sắc tiểu đao ra, "Ngụy trưởng lão" thu lại trận kỳ ban nãy không có tác dụng gì, không buồn ngoái lại rời khỏi khu rừng.
Đi thêm mấy dặm, gã chui vào một hốc cây, một hồi sau vẫn không có động tĩnh, tựa hồ đang đếm chiến lợi phẩm.
Chừng sau một tuần hương, Ngụy Tác chưa ra, hai trưởng lão Minh Nguyên tông nhìn nhau, quét chiết quang pháp sang chỗ khác trong Hắc Mộc quần đảo.
Thoáng sau, lam sắc quang mạc xuất hiện một tu sĩ mặc pháp y hai màu đen trắng.
Tu sĩ này mặt mũi trẻ nít, là một trong hai tu sĩ sinh đôi của Tử Vi tông.
Tu sĩ này thập phần trấn định, vô thanh vô tức lướt đi, một chốc sau y vào một sơn cốc toàn là vỏ sò và đá vụn.
Trong sơn cốc này, có ba tu sĩ Tử Vi tông
← Ch. 0288 | Ch. 0290 → |