← Ch.0467 | Ch.0469 → |
"Nếu không bị khu vực đổ đấu hạn chế, Tuyệt diệt kim đan chưa chắc đã đối phó được Thiên La chân nhân, chỉ là y lâm nguy bất loạn, bày ra bố cục không chỉ có lợi cho mình mà còn định diệt luôn Thiên La chân nhân, tâm cơ giảo trá thâm trầm đến thế, chưa biết chừng đối địch ở ngoài cũng còn lắm trò khác. Gặp nhau ở chỗ khác, Thiên La chân nhân vị tất thắng được y."
"Chả trách cả Hoàng Nha Tử và Điếu Sa chân nhân đều chết trong tay y, hắc sắc khô lâu đó cũng ngang với tu sĩ Kim đan nhất trọng rồi, yêu thú của y là Phệ tâm trùng? Sao lại biết kích phát thuật pháp, uy năng lợi hại đến thế nhỉ..."
"Thần thông của y e rằng tu sĩ Kim đan tam trọng trở xuống không ai địch nổi."
"Tuyệt diệt kim đan cần dùng tu sĩ kim đan luyện chế mới thành, là pháp khí tiêu hao, thời thượng cổ cũng không có bao nhiêu, gần nghìn năm nay gần như không nghe thấy có pháp bảo này xuất thế. Y có nhiều như vậy, chắc không phải lấy được ở thượng cổ di tích mà biết cách luyện chế."
"..."
Kim đan tu sĩ tại trường theo Cực Lạc chân nhân vào đại điện. Kim đan tu sĩ không ai không là nhất phương kiêu hùng, tuy thực lực của Ngụy Tác khiến họ thập phần chấn kinh, nhưng chỉ tích tắc sau là nhiều người đã đưa ra suy đoán chính xác.
"Ngụy Tác, sao ngươi lại có tu vi này?" Nam Cung Vũ Tinh nhìn Ngụy Tác, lên tiếng hỏi.
Ngụy Tác nóng bừng trong lòng.
Nhìn Nam Cung Vũ Tinh, Ngụy Tác nhớ đến lần đầu tiên tham gia phách mại hội, thấy nàng áo trắng phất phơ đi tới phía mình.
"Đi thôi, chúng ta vào đó đã. Sao lại có tu vi này thì phải nói rất lâu, ở đây không an toàn, để họ nghe được thì phiền." Mục quang nhìn Nam Cung Vũ Tinh trìu mến, Ngụy Tác nháy mắt.
"Đã đắc tội Thiên La chân nhân, lại lấy ra ngần ấy bảo vật, không sợ bị đối phó sao..."
"Ta cố ý để họ nhìn thấy, ta đang muốn lập uy, càng nhiều thứ chấn nhiếp thì càng không ai dám động đến. Sao ngươi lại thành đệ tử của Cực Lạc chân nhân."
"Việc này không thể nói ngay được, rời khỏi đây rồi tính..."
Ngụy Tác và Nam Cung Vũ Tinh vào đại điện, Nam Cung Vũ Tinh dù gì cũng là đệ tử của Cực Lạc chân nhân, bối phận kén hơn nhiều tu sĩ tại trường nên không tiện ngồi ghế mà đứng cạnh Ngụy Tác.
"Không ngờ đạo hữu là Bá Khí chân nhân đại danh đỉnh đỉnh, tại hạ và Lữ đạo hữu đúng là thất lễ." Ngụy Tác quay về cạnh Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ, cả hai đều khẽ nói.
"Thứ lỗi, tại hạ sợ có phiền hà nên ẩn tàng thân phận. Chân nhân giúp tại hạ như vậy, tại hạ đâu dám quên, nếu chấp nhận thì chúng ta kết giao bằng hữu." Ngụy Tác mỉm cười với Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ, hành lễ xin lỗi.
"Kết giao bằng hữu như Ngụy đạo hữu là vinh hạnh của bọn tại hạ." Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ vội đáp lễ.
"Hiện tại do đạo hữu nào bắt đầu?" Cực Lạc chân nhân mặc kệ bọn Ngụy Tác, thấy mọi Kim đan tu sĩ vào đại điện thì nói luôn.
"Ban nãy tại hạ đã bêu xấu trước các vị, giờ do tại hạ bắt đầu chăng?" Giọng nói hớn hở cất lên, là Đỗ Khô Diệp vừa luyện hóa Thiên đàn thiềm châu. Mùi hương trên mình lão bao trùm cả đại điện.
"Đỗ đạo hữu, mời." Cực Lạc chân nhân gật đầu.
"Tại hạ muốn đổi linh dược hoặc đan dược kéo dài thọ nguyên. Nếu có, tại hạ đổi bằng vật này. Vật này đã được Ngụy đạo hữu giám định, không cần tại hạ phải nói nhiều."
"Trọng thủy huyền châu?"
Kim đan tu sĩ trong điện chấn động tinh thần, Đỗ Khô Diệp lấy ra cổ bảo trông như quả trứng gà vỏ thủy tinh, bên trong chứa đựng lam sắc dịch thể, Trọng thủy huyền châu.
Ngụy Tác cũng máy động. :
Uy năng của Trọng thủy huyền châu kém hơn Tuyệt diệt kim đan một chút nhưng có tác dụng áp chế pháp bảo cùng thuật pháp hỏa hệ, gặp tu sĩ chủ tu hỏa hệ thì công hiệu còn hơn Tuyệt diệt kim đan. Ngụy Tác cũng động lòng nhưng gã không có đan dược hoặc linh dược tăng thọ nguyên, nên đành trơ mắt nhìn.
Với những Kim đan tu sĩ còn trẻ, thọ nguyên không bức bách thì sẽ dùng linh dược gia tăng thọ nguyên đổi một món pháp bảo có thể giữ mạng.
"Đỗ đạo hữu, Kim lộc đạo đan có được không?" Quả nhiên, chỉ mấy tích tắc sau, một trung niên tu sĩ cao gầy mặc hồng sắc đạo bào ném một viên kim hoàng sắc đan dược đến chỗ Đỗ Khô Diệp.
Kim sắc đan dược lớn cỡ mắt rồng, có đầy vảy, phát ra quang hoa ngưng hình một con hươu nhỏ ở ngoài.
"Kim lộc đạo đan ít nhất cũng kéo dài được hai mươi năm thọ nguyên, đương nhiên hữu dụng, đa tạ Văn đạo hữu." Đỗ Khô Diệp hớn hở như lấy được chí bảo, thu vào túi đồng thời phất tay, Trọng thủy huyền châu bay đến chỗ trung niên đạo nhân.
"Trừ giao dịch này, hiện tại còn cần thuật pháp che giấu khí tức. Khí tức của tại hạ chỉ dọa được yêu thú, trước mặt các vị mà cứ giả mạo Thần huyền cảnh tu sĩ thì mất mặt lắm." Liên tục thu lợi, Đỗ Khô Diệp vui vẻ nói.
Dứt lời, Đỗ Khô Diệp nhìn lướt qua chỗ Ngụy Tác. Rõ ràng lão rất hiểu Ngụy Tác biết rõ những gì mình nghĩ.
"Đỗ đạo hữu, tại hạ có một món thuật pháp che giấu khí tức." Ngụy Tác mỉm cười.
"Ngụy đạo hữu muốn đổi vật gì?" Đỗ Khô Diệp như chờ đợi Ngụy Tác lên tiếng.
Ngụy Tác hơi trầm ngâm, bảo Đỗ Khô Diệp: "Tại hạ cần một môn thuật pháp tôi luyện tâm tính, không biết Đỗ đạo hữu có chăng."
"Thuật pháp đó tại hạ không có." Đỗ Khô Diệp nhíu mày, nhìn quanh lớn tiếng: "Không biết vị đạo hữu nào có thuật pháp này, tại hạ sẽ đổi bằng thứ này."
"Tại hạ có Kim cương luyện tâm pháp." Đỗ Khô Diệp vừa dứt lời, một trung niên hoàng bào Kim đan tu sĩ đầu trọc, bình tĩnh như thường nói: "Tại hạ thích Thiên mộc ký thần thuật của Đỗ đạo hữu."
"Được!" Ngụy Tác không biết Thiên mộc ký thần thuật của Đỗ Khô Diệp là gì, chỉ thấy lão nghiến răng gật đầu, không nhiều lời ném ký sự thanh phù cho tu sĩ đầu trọc đổi lấy một tấm phù tương tự.
Đỗ Khô Diệp ném cho gã.
"Đây là thuật pháp Đỗ đạo hữu cần." Ngụy Tác quét thần thức vào ký sự thanh phù ghi "Kim cương luyện tâm pháp" rồi thong thả đưa cho Đỗ Khô Diệp một tấm tương tự.
Ký sự thanh phù của gã ghi nửa trên của Tiềm long thổ châu quyết, phần dưới quan trọng nên không thể để Đỗ Khô Diệp biết.
"Đa tạ Ngụy đạo hữu." Đỗ Khô Diệp quét thần thức vào thanh sắc ngọc phù, nhãn quang lóe lên, khí tức thu liễm lại, tạo cảm giác như từ tu vi Kim đan kỳ biến thành tu sĩ Phân niệm ngũ trọng. Đoạn thập phần cảm kích vòng tay với Ngụy Tác, mãn ý cực độ ngồi xuống.
"Được, Đỗ đạo hữu tạm thời không cần giao dịch gì. Tiếp theo đến vị nào?" Cực Lạc chân nhân mỉm cười.
"Tại hạ muốn dùng một viên thất cấp cao giai hỏa hệ yêu đan, đổi một viên thất cấp cao giai phong hệ yêu đan..." Một trung niên tu sĩ mặc thanh bạch lưỡng sắc nho phục gật đầu, đứng dậy.
"Tại hạ có một viên này có được chăng."
...
"Ngươi đến Cực Lạc cung bao lâu rồi?"
"Nửa năm trước ta mới đến Cực Lạc cung."
Mấy vật tiếp theo đều không phải thứ Ngụy Tác cần, gã và Nam Cung Vũ Tinh lâu rồi mới gặp lại nên vừa xem náo nhiệt vừa lén nói chuyện với nàng.
"Sao ngươi biết ta ở đây?" Đến lúc này, Nam Cung Vũ Tinh vẫn không dám tin Ngụy Tác đang ở trước mặt nàng, có được tu vi kinh nhân như thế.
"Ta đến động phủ của Hắc Lang chân nhân, phát hiện truyền tấn ngọc phù phát sáng." Ngụy Tác cười mỉm, "Là ngươi hay nữ tu đó kích phát giúp?"
"Ta nhờ kích phát hộ. Ta vẫn bế quan ở đây." Nhìn truyền tấn ngọc phù trên eo gã, Nam Cung Vũ Tinh không hiểu nghĩ gì, mặt đột nhiên hơi ửng lên.
...
"Tại hạ cần Phá không pháp tinh. Mỗi một viên Phá không pháp tinh, tại hạ dùng mười viên Bích diễm tẩy tủy đan một món đạo giai hạ phẩm pháp bảo để trao đổi."
Một giọng nói đột nhiên cất lên khiến Ngụy Tác nhíu mày chú ý.
Nhìn theo tiếng nói, là một tu sĩ mặc mặc lục thủy phù văn pháp y, linh khí xanh biếc ngưng thành hình linh hồ.
Tu sĩ này là tu sĩ Kim đan lưỡng trọng, lúc trước Ngụy Tác nghe Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ giới thiệu là Bích Hồ chân nhân, tán tu ở vùng giáp ranh Thiên Huyền đại lục trung bộ và bắc bộ, là người ở xa nhất so với các tu sĩ tại trường.
← Ch. 0467 | Ch. 0469 → |