← Ch.0743 | Ch.0745 → |
"Địa Mẫu cổ kinh là kinh văn gì?" Cơ Nhã đỏ lựng mặt mày vì ban nãy nghĩ lầm, tưởng Ngụy Tác bảo sang gian tĩnh thất khác vì có cổ kinh cần tìm hiểu sâu hơn.
"Vào tĩnh thất đã." Ngụy Tác liếc theo hướng bọn Hàn Vi Vi đào tẩu đoạn bảo Cơ Nhã.
"Được." Cơ Nhã đi trước, lên tầng trên gian điện, vào một tĩnh thất có thiên hỏa lô phòng và đơn phòng.
Gian tĩnh thất này ở đỉnh hoàng ngọc điện vũ, có hai linh quang cấm chế bao trùm nên bên ngoài không nhìn được bên trong nhưng ở trong lại thấy quá nửa sơn môn Âm Thi tông, cả bạch cốt đại điện bọn Phong Tri Du bế quan xung kích kim đơn.
Nền trải Ngân ti thảo thảm, bốn vách khảm thanh ngọc, mấy tử đồng hạc hương lô bốc khói trắng, tỏa mùi thơm ngát.
"Tĩnh thất này không tệ, cảnh sắc Âm Thi tông cũng được. Cương nha muội không bám theo, coi như biết điều. Vợ ngoan, bình thường mình nàng một gian tĩnh thất này?" Đi vào, Ngụy Tác cầm tay Cơ Nhã hỏi.
"Ai cũng có một gian tĩnh thất, mấy hôm nay muội ở một mình... A..." Cơ Nhã đột nhiên kinh hô, hổ thẹn vô cùng vì bị Ngụy Tác ôm lấy, tay gã thò vào pháp y.
"Huynh đã bảo là có một môn Địa Mẫu cổ kinh cần tham ngộ mà..."
"Ta vốn không có ý gì, nếu ta không có thì họ cũng cho là ta có, nên chúng ta cứ nghiên cứu Huyền sát đại pháp đã."
"Ô..." Cơ Nhã định nói gì nữa nhưng môi đã bị Ngụy Tác khóa chặt, thân thể nhũn ra, làn da trắng ngần cũng đỏ lên.
"Xoạt", pháp y của nàng bị gã nhanh nhẹn cởi ra, ném lên thảm Ngân ti thảo, tĩnh thất chìm trong xuân quang.
"Lừa đảo, quả nhiên cầm thú, quay về là làm chuyện xấu, bẩn cải tai ta, phì!" Linh Lung Thiên đang ở trong tĩnh thất đột nhiên đỏ mặt, nhổ nước bọt, hình như nó nghe được lời Ngụy Tác cùng Cơ Nhã trò chuyện nên lập tức dừng nghe lén.
"Phu quân..."
Trong tĩnh thất của Cơ Nhã, nàng hoàn toàn trần trụi quấn lấy Ngụy Tác. Da nàng mịn màng như lụa, ấm áp như noãn ngọc, ánh lên tựa minh châu, đôi mắt trong veo hấp háy, dung nhan cao quý điển nhã sung mị lực.
Ngụy Tác vòng tay qua ngọc thể Cơ Nhã, liên tục di chuyển khiến nàng rên lên.
"Phu quân... Đừng... Muội không... chịu nổi nữa..." Không biết bao lâu sau, Cơ Nhã triệt để vô lực, ngọc thể co lại van xin.
Ngụy Tác ôm eo nàng, còn hôn lên cần cổ đầy tham lam.
"Ầm", cùng lúc, sơn môn Âm Thi tông đột nhiên phát ra tiếng nổ trầm trầm.
Tiếng nổ từ bạch cốt đại điện vang lên khiến cả sơn môn Âm Thi tông và không khí tựa hồ đồng thời rung rinh.
"Bọn Phong đại ca đã có người xung kích kết đơn, sắp thành công." Ngụy Tác ôm Cơ Nhã, kinh hỉ nhìn ra.
Tầng mây phía trên bạch cốt đại điện đột nhiên cuồn cuộn, xuất hiện gợn như vảy cá.
"A! Phu quân..." Cùng lúc, Cơ Nhã đột nhiên kinh hô, cơ hồ không thở được, bởi gã đang tăng tốc.
"Vừa song tu, vừa xem xung kích kết đơn, đạo lữ khác lấy đâu ra cơ hội này, vợ ngoan... Cố gắng đến khi họ kết đơn xong."
"..." Cơ Nhã hơi cứng người, "sao huynh lại lắm trò như thế..." Nàng vừa thẹn vừa cuống lên, nhưng rồi đầu óc bị Ngụy Tác dùng nhưng động tác càng mãnh liệt khiến cho mất đi khả năng suy nghĩ.
"A..." Cơ Nhã rên lên, như vừa cực kỳ vui sướng, lại như đang khóc, cùng lúc đó đám mây hình nấm xuấ hiện trên nóc bạch cốt cự điện.
"Kết đơn dị tượng! Âm Thi tông có người xung kích kim đơn thành công!"
Sau tiếng nổ đầu tiên, mọi tu sĩ Âm Thi tông và tuyệt đại bộ phận tu sĩ trong Linh Cữu thành bị kinh động.
Họ đều nhận ra thiên địa nguyên khí và tầng mấy phía trên Âm Thi tông biến hóa, tu sĩ Âm Thi tông cũng rời chỗ ở, nhìn về bạch cốt đại điện, tu sĩ Linh Cữu thành lại nhìn lên sơn môn Âm Thi tông.
Kết đơn dị tượng hình thành, Âm Thi tông đều chấn động.
"Sư huynh, trưởng lão nào xung kích kim đơn thành công! Âm Thi tông lại có thêm một Kim đơn đại tu sĩ!"
"Âm Thi tông liên tục thiệt hại Kim đơn đại tu sĩ, cả Huyết Linh lão tổ cũng chết, không ngờ lại có thêm một Kim đơn đại tu sĩ! Xem ra hổ chết vẫn còn da."
"Lại có một Kim đơn đại tu sĩ thì sao, còn không bằng số đã chết đi..."
"Việc gì hả!"
Các tu sĩ ở trong và ngoài Âm Thi tông còn đang chấn kinh vì kết đơn dị tượng của Kim đơn đại tu sĩ thì đột nhiên, sơn môn Âm Thi tông lại vang lên tiếng nổ trầm, mây trên không lại cuồn cuộn, thiên địa nguyên khí tụ lại.
"Sao lại như thế?!" Tu sĩ Âm Thi tông đều tròn mắt. Tiếng nổ lại vang lên từ bạch cốt đại điện. Do tu sĩ khác tạo thành.
"Lại thêm một người thuận lợi xung kích kim đơn thành công." Trong tĩnh thất, Ngụy Tác ghé tai Cơ Nhã, hưng phấn nói khẽ.
"A... !" Nàng lại run lên, đôi tay ngọc ôm chặt gã, cơ hồ cứng lại.
Cùng lúc, đám mây hình nấm đầu tiên chưa tan thì một vầng mây tương tự ngưng thành, nối với bạch cốt đại điện.
"A! Sao lại như thế, liên tục có hai kết đơn dị tượng!"
"Kết đơn dị tượng là khi tu sĩ thành đơn, kim đơn hút thiên địa nguyên khí, dấy động vân khí, Âm Thi tông đồng thời có hai tu sĩ xung kích kim đơn thành công."
"Âm Thi tông đồng thời có hai tu sĩ xung kích kim đơn, có hai Kim đơn đại tu sĩ!"
"Một ngày mà Âm Thi tông liên tục có hai Kim đơn đại tu sĩ?!"
Linh Cữu thành chấn động, mọi tu sĩ đều ngừng lại, ra khỏi chỗ ở, cửa tiệm nhìn lên đám mây phía trên sơn môn Âm Thi tông với thần sắc không dám tin.
Kim đơn đại tu sĩ, với tuyệt đại đa số tu sĩ vẫn là cao cao tại thượng, một phổ thông tu sĩ có khi cả đời không thấy kết đơn dị tượng, nói gì đồng thời thấy hai tu sĩ xung kích kim đơn thành công.
"Ầm!"
Nhưng trong sơn môn Âm Thi tông, chấn kinh còn chưa dừng.
Cơ hồ kết đơn dị tượng thứ hai ngưng thành mấy giây, sơn môn Âm Thi tônglại bị tiếng nổ lớn kinh động, thinh không đột nhiên lấp lóe, vân khí càng hỗn loạn.
Cơ hồ mọi tu sĩ Âm Thi tông đều đi ra ngoài, tiếng nổ thứ ba vang lên thì ai cũng nhìn thấy.
Tiếng động từ bạch cốt đại điện chi truyền ra.
Xác xác thực thực, lại thêm một tu sĩ xung kích kim đơn tại Âm Thi tông.
"A! A! A! Ba kết đơn dị tượng! Trời đất! Âm Thi tông trong một ngày, ba tu sĩ đồng thời xung kích kim đơn thành công!"
Sau tiếng nổ, vân khí trên không lại bị hút tới, hình thành một hình nấm.
Ba dải mây như thế từ trên không rủ xuống, cơ hồ liên thành một thể, thanh thế khó tưởng tượng nổi.
"Âm Thi tông trong một ngày có thêm ba Kim đơn đại tu sĩ!"
"Âm Thi tông lẽ nào không chỉ đơn giản như bề ngoài, mất mấy Kim đơn tu sĩ rồi lại có thêm ba Kim đơn đại tu sĩ!"
"Vân Linh đại lục gần nghìn năm này tựa hồ không có tông môn nào trong một ngày xuất hiện liền ba Kim đơn đại tu sĩ, không phải, một tháng, thậm chí một năm có ba Kim đơn đại tu sĩ cũng không..."
"Họ đều xung kích kim đơn thành công!" Trong tĩnh thất của Cơ Nhã, Ngụy Tác kinh hỉ.
"A... !" Cơ Nhã ngẩn lên, thân thể co lại, tay rời khỏi người Ngụy Tác đưa lên bịt miệng. Dù vậy tiếng hô của nàng cũng khá rõ.
Cơ Nhã hư thoát lại hổ thẹn, cơ hồ ngất xỉu.
← Ch. 0743 | Ch. 0745 → |