← Ch.0082 | Ch.0084 → |
"Thật ra là việc gì?"
Ngụy Tác gào lên ở trong tĩnh thất chỗ ở thiên cấp.
Bị Hàn Vi Vi quấy nhiễu hảo sự, gã không ngã lòng, đến tìm Vương Kim Trung, nhưng Vương Kim Trung thấy gã là biến hẳn sắc mặt, bị gã kéo lại hỏi về cảo lộ thì y lắc đầu đầy chính nhân quân tử nói là lấy đâu ra cảo lộ, đoạn quay người đi ngay.
Lấy đâu ra cảo lộ? Rõ ràng ngươi bảo là có, lại đưa đến một mỹ nữ bốc lửa, giờ lại nói là lấy đây ra cảo lộ?
"Ta muốn cảo lộ!" Ngụy Tác bức bối gào lên.
"Cảo lộ cái gì?" Một giọng nói đột nhiên cất lên.
"Lão đầu, sau cùng cũng ra khỏi Dưỡng quỷ quán rồi hả?" Ngụy Tác kinh hỉ quay lại, lục bào lão đầu đang ở trên Dưỡng quỷ quán đặt trên cái bàn trầm hương mộc nhìn gã với vẻ nghi hoặc.
"Con bà nó chứ, không có máu Hỏa hạt bồi bổ nguyên khí, chỉ bằng vào nguyên khí của bản thân Dưỡng quỷ quán thì ta đừng mơ ra khỏi." Lục bào lão đầu nói với gã, "Lúc ngươi đi mua đồ, nhớ mua máu Hỏa địa long có hiệu quả còn hơn nữa, không thì thọ nguyên của ta khẳng định giảm nhiều. Đúng rồi, ngươi muốn cảo lộ cái gì."
"Không đâu, ngươi nghe lầm rồi, ta nói là chuẩn bị lò để luyện Bổ thiên đơn." Ngụy Tác hơi đỏ mặt: "Ta đã gom được một trăm viên yêu đơn Thanh giáp trùng, đợi ngươi ra là cùng luyện đơn. Thế nào, hiện tại nguyên khí khôi phục sao rồi, chi bằng chúng ta luyện đơn?"
"Vội cái gì", lục bào lão đầu liếc gã, "Ngươi xử lý Phệ tâm trùng trưởng lão chưa, hay bị ngươi bán rồi?"
Ngụy Tác vội lắc đầu, "Đương nhiên không, hai con Phệ tâm trùng kia được ta đưa đến Kim Ngọc các tham gia phách mại hội, Phệ tâm trùng trưởng lão thì vẫn còn giữ lại."
"Lấy Phệ tâm trùng trưởng lão ra đi." Lục bào lão đầu hơi nghiến răng nghiến lợi, "Con bà nó chứ, hại ta tổn thấy ngần ấy nguyên khí, mổ ra xem rồi tính, trong thể nội yêu thú tiến giai sẽ có thứ gì đó tốt."
"Thật ra làm tìm đồ hay xử lý Phệ tâm trùng trưởng lão trút giận nhỉ?"
Đối với tính tình trẻ con của lục bào lão đầu, Ngụy Tác đã thấy rồi nên đành lắc đầu bất lực, lấy thi thể Phệ tâm trùng trưởng lão ra khỏi nạp bảo nang.
Phệ tâm trùng chết rồi, tựa hồ không còn chân nguyên nên không còn ẩn hình. Thi thể Phệ tâm trùng trưởng lão giống như ngâm trong nước qua lâu nên nhăn nhúm.
"Bắt đầu từ đâu?" Nhìn thi thể Phệ tâm trùng trưởng lão với vẻ ghê tởm, Ngụy Tác móc cây đao của Lưu Tam Pháo ra.
Mất sáu trăm viên hạ phẩm linh thạch mua Thiên luyện ngân, Ngụy Tác đã thử, đôi vòng tay màu đỏ của Văn Đạo Các đích xác có uy lực gần đạt mức linh khí, chỉ là cự ly sử dụng hạn chế, đại đao của Lưu Tam Pháo thì lực công kích cũng vượt xa pháp khí bán linh giai. Gã biết thanh đao lợi hại chủ yếu là nhờ vào nguyên liệu bản thân, cắt xẻ kiểu này cực kỳ sắc. Khiến gã đau lòng là Âm mị nhận sau khi ngạnh tiếp với Văn Đạo Các thì bị phá tổn thêm, uy lực hơi giảm nhược, tiêu hao chân nguyên lại tăng lên.
"Hả? Ngươi lấy cả thanh đao này về?" Thấy gã lấy đao của Lưu Tam Pháo ra, lục bào lão đầu cũng hơi bất ngờ, "Thanh đao này có lần không ít Thái ất tinh kim. Sau này thanh đao có tổn hại thì vẫn có dùng để luyện chế pháp bảo khác, cho thêm hai loại tinh kim và là luyện thành một thanh phi kiếm."
"Có thể dùng để luyện chế kiếm thai của phi kiếm?" Ngụy Tác sáng bừng hai mắt, "Xem ra ta cũng có nhãn quang, thấy ngay thanh đao này rất được."
"Được rồi, với tu vi của ngươi, luyện chế và sử dụng phi kiếm còn sớm lắm. Tối đa chỉ sử dụng thanh đại đao này như linh giai pháp bảo thôi." Lục bào lão đầu bĩu môi, chỉ vào thi thể Phệ tâm trùng trưởng lão, "bắt đầu từ phần đầu, yêu đơn Phệ tâm trùng ở đó. Tốt nhất là cắt theo vết thương, cắt sao cho vết nhỏ, da Phệ tâm trùng trưởng lão có thể luyện chế được nhiều thứ."
Ngụy Tác gật đầu, cắt theo một vết thương. Phập một tiếng, không còn chân nguyên nên da Phệ tâm trùng trưởng lão không còn lực phòng ngự biến thái như trước, đại đao của gã nhẹ nhàng cắt vào.
"Ồ, cái gì đây?"
Nhìn qua vết cắt, Ngụy Tác thấy một viên hắc sắc yêu đơn cỡ trứng chim câu, nhưng phía dưới yêu đơn còn một viên hoàng sắc tinh châu lớn hơn.
Lấy cả hai ra, Ngụy Tác cảm nhận được viên hắc sắc yêu đơn khá nặng, không khác gì màu sắc của yêu đơn yêu thú khác, nhưng viên hoàng sắc tinh châu thì rất đặc biệt, lắc khẽ là quang hoa lấp lánh, như có nước chảy ở trong.
"Pháp châu! Thể nội Phệ tâm trùng trưởng lão này quả nhiên đã hình thành pháp châu!" Lục bào lão đầu nhìn thấy thì hừ một tiếng.
Ngụy Tác buột miệng hỏi, "Pháp châu là thế nào?"
"Pháp châu là vật đặc biệt hình thành trong thể nội yêu thú tiến giai." Lục bào lão đầu giải thích: "Như thể nội giao long dễ tiến giai nhất trừ yêu đơn ra thường có giao đơn, giao đơn chính là pháp châu, là nơi yêu thú lưu giữ thiên phú pháp lực. Giao long bình thường tiến hóa thành thanh giao thì thể nội sẽ sản sinh một viên phong hệ giao châu hòa một viên thủy hệ giao châu, chứa phong hệ và thủy hệ pháp lực, ví như khảm chúng lên pháp khí luyện chế bằng Thanh tác ngân thì có thể trực tiếp kích phát pháp lực để đối địch."
"Thanh tác ngân? Sao ta nghe quen tai thế nhỉ? Có phải thứ lấy được trên mình tu sĩ mặt ngựa? Lúc đó ngươi bảo là về nhà sẽ cho ta biết cách sử dụng." Ngụy Tác ngẩn người lấy khối ngân sắc tinh kim bằng nắm tay từ nạp bảo nang ra.
Lục bào lão đầu liếc gã, "Không sai, tác dụng lớn nhất của Thanh tác ngân là kết hợp với pháp châu và vài loại tinh thạch có uy năng đặc biệt, hoặc chế thành pháp khí khảm nhưng thứ đó, kích phát uy lực đặc biệt của chúng." Ngừng lại một chút, lục bào lão đầu hơi đắc ý, "pháp trận ta biết có thể khảm năm loại pháp châu lên pháp khí Thanh tác ngân. Tương đương với có thể kích phát năm loại thuật pháp, lúc toàn bộ uy năng hao tận thì có thể đổi sang pháp châu khác."
"Lợi hại thế hả?" Ngụy Tác hưng phấn hẳn, "Dị năng tiến giai của Phệ tâm trùng trưởng lão có công hiệu gần như Hủ thi thủy, Âm lân sa, có thể hủy hoại pháp khí của đối thủ, nếu dùng Thanh tác ngân và viên pháp châu này luyện chế thành một món pháp bảo, chẳng phải có thể hủy hoại pháp bảo của đối thủ hả?"
Lục bào lão đầu hừ một tiếng, "Đừng cao hứng quá sớm. Thanh tác ngân tuy không khó nung chảy, dùng địa hỏa lô dung luyện cũng được nhưng khắc pháp trận thì phải dùng pháp thuật khống hỏa mới xong. Dù tu vi của ngươi đạt mức Chu thiên cảnh lưỡng tam trọng, miễn cưỡng sử dụng loại thuật pháp này, nhưng tìm được một môn đâu có dễ."
"Vậy hả? Lão đầu, xem cái này đi." Ngụy Tác cười ha hả, lấy từ nạp bảo nang ra quyển sách Liễu Ngũ cho gã.
"Tam muội thần hỏa!" Lục bào lão đầu mở lớn với vẻ không tin nổi."Hỏa hệ thuật pháp của Tam Muội cung xưa kia chuyên dụng luyện khí, ngươi lấy được bằng cách nào?"
"Ta tặng Liễu Ngũ một món bán linh khí, y áy náy nên tặng ta." Ngụy Tác cười ha hả, "cho ngươi xem thứ này chắc càng kinh ngạc." Đoạn gã lấy năm quả Phệ tâm trùng noãn ra.
"Phệ tâm trùng noãn!" Quả nhiên, lục bào lão đầu trừng mắt không dám tin.
"Lão đầu, cũng tìm được linh thức ngự thú chi pháp rồi, sẽ đấu giá tại đại hình phách mại hội tới đây. Lúc đó ta sẽ mua, phối hợp với nô thú tàn thiên, nuôi mấy con Phệ tâm trùng, sẽ thế nào nhỉ?" Ngụy Tác cực kỳ đắc ý.
"... !" Lục bào lão đầu run lên, có yêu thú như Phệ tâm trùng, lão chỉ nghĩ cũng thấy quá âm hiểm.
"Hiện tại không thiếu đồ tốt trong tay, nhưng quan trọng là tu vi quá thấp. Nếu có tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng như hoàng sam tu sĩ đó thì tốt rồi, Thần hải cảnh ngũ trọng còn hơi kém, hơn nữa năm thần hải không bằng nhau, Tử Huyền chân quyết của ta thậm chí chưa đạt mức huyền cấp trung giai." Ngụy Tác kiểm tra Phệ tâm trùng trưởng lão một lượt, thấy không còn gì nữa thì nói với lục bào lão đầu, "Kim linh đơn được lắm, lần này ta ra ngoài quyết định sẽ mua Kim linh đơn tu luyện. Cả Bổ thiên đơn cũng luyện càng nhiều càng tốt."
"Được rồi, ta biết rồi, chẳng phải ngươi giục ta giúp ngươi luyện Bổ thiên đơn hả?" Lục bào lão đầu trợn tròng trắng lên, "Bắt đầu luyện Bổ thiên đơn luôn, bất quá ngươi phải đáp ứng một điều kiện."
Ngụy Tác ngẩn ra, "Điều kiện gì?"
Lục bào lão đầu cười lưu manh, "Lần này chắc ngươi kiếm chác đủ, phát tài ghê lắm. Luyện xong mớ Bổ thiên đơn này, ngươi đưa ta đi một vòng mua cho đã đời nhé?"
"Chà!" Ngụy Tác cũng trợn tròng trắng. Nhưng gặp phải lão đầu mê mua đồ đã một, hai vạn năm không mua thì gã đành bó tay, gật đầu bất lực.
"Ha ha!" Thấy gã gật đáp ứng, lục bào lão đầu cười ha hả, "Đi, luyện Bổ thiên đơn nào."
← Ch. 0082 | Ch. 0084 → |