← Ch.052 | Ch.054 → |
Long Tiêu Diêu sau khi né tránh đánh lén bất thình lình, tăng tốc chạy về phương xa nhưng thần thức lại tập trung tra xét tình huống phía sau. Quả nhiên, ở hai gốc đại thụ nhìn như không có gì đột nhiên lóe linh quang. trống rỗng xuất hiện 9 đệ tử Thanh Vân tông đuổi theo hắn. Đó tự nhiên là bọn họ thu hồi ảo trận yểm hộ mới lộ thân hình ra.
Nếu Long Tiêu Diêu tính toán bỏ chạy kỳ thật với tốc độ bản thể của hắn hiện tại cộng thêm tác dụng gia tăng tốc độ của Xá lỵ ngoa thì cũng không phải việc khó khăn gì. Nhưng đột nhiên bị tập kích khiến trong lòng hắn tức giận. Đối phương tuy nhiều người nhưng đám đệ tử trận tông này nếu rời khôi Pháp bảo bảo hộ mà đuổi theo hắn, hắn quyết định gậy ông đập lưng ông.
Long Tiêu Diêu giải trừ hiệu quả gia tốc của Xá lỵ ngoa, một bên tiếp tục chạy trốn về trước một bên lặng lẽ lấy ra hai khối trận bàn, sau khi gắn linh thạch lên rồi rót chân khí kích hoạt. Hắn cách bọn đuổi theo phía sau đã hơn chục thước, đám người tu tiên Luyện Khí Kỳ phía sau tự nhiên không thể dùng thần thức tra xét, cũng không có khả năng phát hiện ra trận bàn hắn lấy ra.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không dựa vào hiệu quả gia tốc của Xá lỵ ngoa nhưng sau khi hắn hấp thu tinh huyết, thú hồn của yêu thú, thân thể hấp thu một bộ phận năng lượng của bản thể yêu thú, thể chất hơn xa người tu tiên nhân loại có thể sánh bàng. tốc độ di chuyển vẫn nhanh hơn so với những người đuổi theo rất nhiều.
Đám đệ tử Thanh Vân Tông phía sau đều lấy Tật Hành Phù ra tiến hành gia tốc. Có hiệu quả tăng tốc của Pháp phù, tốc độ bọn họ đề cao gấp đôi, toàn lực đuổi theo hướng Long Tiêu Diêu.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu dựa vào tốc độ di chuyển của bản thể đã có thể vượt qua đám đệ tử Thanh Vân Tông thi triển Tật Hành Phù, nhưng hắn vẫn khống chế tốc độ, duy trì khoảng cách nhất định khoảng mười thước cùng với đám người đuổi theo. Đây chủ yếu là vì hắn biết bình thường người tu tiên dùng Tật Hành Phù cực hạn gia tốc thời gian dài tiêu hao thể lực, tinh lực bản thân đều hết sức nghiêm trọng. Có thể thoải mái suy yếu thực lực địch nhân, vì sao hắn không vui vẻ mà làm chứ?
Chạy trốn chừng thời gian một chén trà nhỏ, Long Tiêu Diêu tính toán năng lượng Tật Hành Phù của đám đệ tử Thanh Vân Tông phía sau cơ bản đã tiêu hao gần hết, hắn lập tức quẹo vào phía sau một gốc đại thụ che trời đồng thời phát động Pháp trận. Hắn một mực vòng quanh đại thụ rậm rạp trong rừng mà chạy, thân hình lúc ẩn lúc hiện, lúc này đột nhiên biến mất cũng không khiến đám đệ tử Thanh Vân Tỏng kia chú ý.
Đệ tử Thanh Vân Tông trải qua thời gian dài gia tốc đuôi theo, ưu khuyết thể chất lập tức lộ ra không thể nghi ngờ. Ba đệ tử thể chất tốt nhất dẫn đầu mà hai người thể chất kém cỏi nhất thì rơi rụng ở rất xa phía sau, mấy người khác thì lác đác đi ở đoạn giữa. Khoảng cách giữa mấy nhóm người đã cách ra khoảng hơn hai chục thước.
Chỉ giây lát, ba đệ tử Thanh Vân Tông liền chạy qua nơi mà Long Tiêu Diêu ẩn nấp. Lúc này ba người đó tuy vẫn miễn cưỡng đuổi theo nhưng thể lực, tinh lực tiêu hao lại làm cho bọn họ đã đánh mất sự linh mẫn của cảm giác.
Long Tiêu Diêu sao sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Tay trái chỉ quyết thi triển ra Loạn Kiếm Thuật, tay phải chỉ quyết thi triển Lôi Điện Quyết bắn về gáy hai đệ tử Thanh Vân Tông.
Loạn Kiếm Thuật cùng Lôi Điện Quyết đều là Pháp kỳ tốc độ nhanh, lực công kích mạnh. Mà đệ tử Thanh Vân Tông lúc này đang ở trạng thái suy yếu, khoảng cách lại chỉ có hai, ba thước, sao có thể tránh thoát khỏi tập kích bất thình lình chứ? Hai người không có phản ứng gì, thậm chí ngay cả thanh âm cũng không phát ra một tiếng liền vô thanh vô tức chết dưới công kích của Long Tiêu Diêu.
Một tên đệ tử Thanh Vân Tông khác hơi sửng sốt, nhưng đúng vào lúc này một đạo lôi điện cùng bốn thanh biến ảo phi kiếm đã bắn về phía hắn. Mọi sự phát sinh quá mức đột ngột, hắn còn chưa kịp thích ứng chuyển đổi vai diễn từ thợ săn biến thành con mồi, hơn nữa công kích lại bắn tới trước người mau lẹ như vậy, hắn căn bản không kịp phát động Pháp trận hoặc Pháp phù, trong lúc vội vàng chỉ đành lấy ra một tấm thuẫn pháp khí đỉnh cấp chống đờ.
Nhưng hắn cùng chỉ là vội vàng lấy tấm thuẫn ra lại chưa kịp rót đủ chân khí vào trong. Tốc độ lôi điện nhanh nhất, dẫn đầu đánh lên tấm thuẫn. Lôi điện cường đại trong nháy mắt đánh tan chân khí vốn không nhiều mà hắn rót vào rồi từ tấm thuẫn truyền lên cánh tay trái hắn.
Mặc dù thực lực tên đệ tử Thanh Vân Tông kia không kém nhưng cũng chỉ là trong phạm trù người tu tiên Luyện Khí Kỳ bình thường. Mà thực lực Long Tiêu Diêu hiện giờ đã hơn xa người tu tiên Luyện Khí Kỳ khác có thể sánh bằng. Hơn nữa hiện tại hắn lại lọt vào công kích của Pháp kỳ thuộc tính Kim có lực công kích mạnh nhất, làm sao có thể chống đỡ. Cánh tay trái tê rần, tấm thuẫn trong tay rơi xuống, mà hắn thì bị năm thanh biến ảo phi kiếm nối tiếp tới chém giết tại chỗ.
Hai gã đệ tử Thanh Vân Tông theo sát ba người lập tức dừng chân, nhìn thấy ba gã đồng môn bị giết trong nháy mắt, hai người nhất thời kinh giận đan xen: Kinh chính là không nghĩ tới Long Tiêu Diêu lại có thực lực cường đại như vậy, không ngờ có thể miểu sát đệ tử thực lực mạnh nhất của Thanh Vân Tông. Giận chính là một người bị Long Tiêu Diêu giết chết chính là hậu nhân của trưỡng lão Pháp trận điện của Thanh Vân Tông.
Vốn người kia không cần tham gia thí luyện Linh Dược Viên, nhưng người này vì thực lực không tồi, thái độ luôn cao ngạo, lần này khư khư cố chấp yêu cầu tham gia. Rơi vào đường cùng, vị trưỡng lão kia giao cho bọn họ vài trận bàn uy lực không tồi, dặn đi dặn lại đệ tử khác phải bảo hộ chu toàn. Hiện giờ căn bản không có cơ hội thi triển ra bản lĩnh, nhóm đầu tiên đã chết dưới tay Long Tiêu Diêu, như vậy đám đệ tử bọn họ trở về nên ăn nói như thế nào?
Tuy rằng hai người có chút thất thố nhưng nhìn thấy Long Tiêu Diêu có thực lực như vậy cũng không dám tùy tiện lấy thân mạo hiểm. Tuy nhiên sau khi bốn gã đệ tử còn lại cũng đuổi tới, bọn họ nhỏ giọng thương lượng vài câu liền xếp thành một hàng ngang cẩn thận tới gần vị trí nơi Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu không nhúc nhích ở trong ảo trận, nhưng hắn đã lặng lẽ thả Kim Xà, để nó chạy đến một nơi khoảng mười thước rồi nấp kín, chờ đợi cơ hội đánh lén.
Hiệu quả của Tiểu Ảo Trận vẫn còn, sáu gà đệ tử của Thanh Vân Tông lúc này vẫn không thể phát hiện vị trí chính xác của Long Tiêu Diêu. Nhưng bởi vì vừa rồi khi hắn ra tay có hai gà đệ tử Thanh Vân Tông chỉ cách mấy thước, dù chưa thể dùng thần thức tập trung nơi xuất xứ của công kích nhưng cũng biết vị trí đại khái.
Ảo trận chỉ có thể lừa gạt ánh mắt, thần thức tra xét nhưng không thể né tránh công kích. Hơn nữa sau khi bị công kích sẽ tự động mất hiệu quả ảo trận mà hiện hình.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết những điều này nhưng mấy người thân là đệ tử trận tông kia trong lòng lại biết rõ ràng. Khi mấy người đi tới nơi cách hắn khoảng năm, sáu thước đều thi triển ra Pháp kỹ cơ sở, dùng phương thức công kích bao trùm tiến hành công kích thăm dò trong phạm vi rộng mấy thước phía trước mặt.
Trong đợt công kích thứ hai của đệ tử Thanh Vân Tông, một viên hỏa cầu cùng một thanh biến ảo phi kiếm trước sau đánh trúng kết giới Pháp trận mà Long Tiêu Diêu bố trí, không gian hư vô vặn vẹo một hồi, kết giới Pháp trận lập tức lộ ra.
Một trong sáu gà đệ tử Thanh Vân Tông nhìn ra Hoàng Thổ phòng ngự trận bên ngoài thân Long Tiêu Diêu, cười lạnh một tiếng:
- Hoàng Thổ phòng ngự trận, chút tài mọn cũng dám thi triển trước mặt ta. Mọi người theo ta cùng công kích mắt trận.
-o0o-
← Ch. 052 | Ch. 054 → |