Vay nóng Tima

Truyện:Thú Thần Tu Tiên - Chương 116

Thú Thần Tu Tiên
Trọn bộ 554 chương
Chương 116: Bố cục tỉ mỉ
0.00
(0 votes)


Chương (1-554)

Siêu sale Lazada


Long Tiêu Diêu hấp thu thú hồn, đương nhiên ngũ cảm đều được cải thiện trên diện rộng. Không tính đặc thù thần thông Thần Mục Kim Tình, thị giác, thính giác, khứu giác của bản thể đều vượt xa phạm trù người tu tiên nhân loại, ít nhất có thể so với yêu thú cấp ba, bốn. Cho nên hắn có thể nghe được những lời nói của đám người tu tiên ở xa kia.

Long Tiêu Diêu phát hiện những người tu tiên này thuộc hai môn phái tu tiên: Thiên Kiếm Phái và Hoàng Kim Thư Viện. Từ vết máu ố và vết rách trên y phục đám người này, bọn họ hẳn là đã trải qua ít nhất một trận ác đấu. Hơn nữa từ nhân số mà đoán hẳn là có một số đồng bọn ngã xuống.

Long Tiêu Diêu từ khi trải qua thí luyện Linh Dược Viên, lại gặp phải đệ tử Đan đỉnh Môn đuổi giết, đã không có ấn tượng tốt lành gì đối với những cái gọi là danh môn đại phái. Hiện giờ nhìn thấy đám người đó tính toán giết người đoạt bảo, trong lòng cười lạnh một tiếng. Nếu ở bên ngoài không gian trọng lực hắn khẳng định chỉ có thể ôm đầu mà chạy trối chết, nhưng hiện tại thân ở trong không gian trọng lực gấp mười, đám người đó bị ảnh hưởng rất lớn, chân khí tiêu hao nghiêm trọng, nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy được 50-60% thực lực.

Mà Long Tiêu Diêu trong vùng không gian trọng lực này lại gần như không bị ảnh hưởng. Hơn nữa hắn còn có thể điều động Thiên Quân Nghĩ trợ giúp. Chân chính giao chiến, tuy rằng đối phương chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số nhưng hắn lại tự tin nắm chắc phần thắng đến 70% trở lên.

Long Tiêu Diêu nhanh chóng đem cả ba gốc Tụ Ngưng Thảo cẩn thận hái xuống, cất trong một hộp ngọc giữ tươi rồi cất đi. Lúc này đám người tu tiên kia đã chạy tới cách hắn khoảng trăm thước, bọn họ thấy hắn tiếp tục thu lấy Tụ Ngưng Thảo đều nổi trận lôi đình, toàn lực chạy tới. Nhưng bởi vì thân bị trọng lực gấp mười áp bách, mỗi người đều lộ vẻ rất cố sức.

Long Tiêu Diêu sau khi cất dược thảo lập tức chạy về phía sào huyệt của Thiên Quân Nghĩ. Tuy nhiên hắn CŨNG không toàn lực chạy trốn mà giữ tốc độ xấp xỉ với đám người đuổi theo phía sau, thậm chí còn hơi chậm một chút khiến cho đám người phía sau toàn lực đuổi theo có thể dần kéo gần cự ly.

Đám người đuổi theo phía sau đương nhiên không biết tâm tư của Long Tiêu Diêu, khi bọn họ phát hiện toàn lực đuổi theo càng ngày càng gần đương nhiên là trong lòng mừng rỡ như điên, không hề băn khoăn sự tiêu hao chân khí của bản thân, giữ trạng thái tốc độ cao nhất đuổi theo.

VỊ trí vừa rồi Long Tiêu Diêu hái Tụ Ngưng Thảo cách sào huyệt của Thiên Quân Nghĩ chỉ có hơn hai dặm. quãng đường ngắn ngủi ấy vốn hắn chỉ cần thời gian nửa chén trà nhỏ là có thể chạy tới. Nhưng vì để hấp dẫn đám người đuổi theo phía sau và cũng tiêu hao của chúng một chút chân khí nên hắn giảm chậm tốc độ, còn cố ý đi đường vòng một chút, thời gian chừng hai chén trà mới chạy tới sào huyệt Thiên Quân Nghĩ.

Mặc dù Long Tiêu Diêu có thể khống chế Thiên Quân Nghĩ trợ giúp nhưng còn có chút lo lắng. Trong sào huyệt của Thiên Quân Nghĩ chỉ có hơn 30 con Thiên Quân Nghĩ, tuy rằng Thiên Quân Nghĩ lực phòng ngự cường đại, lại không bị ảnh hưởng của trọng lực nhưng chung quy chỉ là yêu trùng cấp bốn, năm; mà địch nhân là đệ tử của danh môn đại phái, phần thắng cũng không quá lớn.

Bởi vậy Long Tiêu Diêu quyết định trước tiên tiêu hao chân khí của đối phương một mức độ lớn nhất, chỉ cần chân khí khô kiệt, đám người kia ở trong vùng không gian trọng lực này hành động đều khó thể tự nhiên càng không cần phải nói tới giao thủ ứng chiến.

Có thể nói kế sách của Long Tiêu Diêu hết sức thành công. Đám người kia đã tiến vào không gian trọng lực gần một ngày, tuy nhiên gặp phải Thiên Quân Nghĩ vây công là chuyện lần trước tổ đội bọn họ tiến vào không gian trọng lực. Bọn họ tìm được chín cây Tụ Ngưng Thảo nhưng gặp được một đàn hơn 40 con Thiên Quân Nghĩ. Sau một phen ác chiến tuy rằng tiêu diệt toàn bộ Thiên Quân Nghĩ nhưng đồng bọn của họ cũng chết chín người, mà số Tụ Ngưng Thảo lấy được lại không đủ chia đều cho người còn sống.

Vạn bất đắc dĩ, sau khi bọn họ nghỉ ngơi khôi phục lại tiến vào khu vực trung tâm. Lần này một mạch không gặp phải Thiên Quân Nghĩ cũng không tìm được Tụ Ngưng Thảo, thẳng đến khi phát hiện Long Tiêu Diêu. Tuy rằng không thể chính xác phán đoán ra hắn đã hái bao nhiêu Tụ Ngưng Thảo, nhưng đổi lấy Ngưng Đan chỉ cần hai người được phân một cây Tụ Ngưng Thảo là đủ rồi. Cho nên bọn họ cảm thấy chỉ cần giết chết Long Tiêu Diêu thì cũng đủ để chia đều, cũng không cần phải tiếp tục mạo hiểm. Bởi thế, mặc dù bọn họ tiêu hao chân khí nghiêm trọng nhưng vẫn như trước đau khổ đuổi theo ở phía sau không chịu buông tha.

Hiện giờ, bọn họ toàn lực đuổi theo thời gian dài như vậy. Chân khí, thể lực tiêu hao đã làm cho bọn họ cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi. Nếu không phải vì Tụ Ngưng Thảo, bọn họ đã sớm từ bỏ,

Long Tiêu Diêu nhìn ra chân khí, thể lực của đám tu sĩ đuổi theo đã dần dần không đủ liền trực tiếp chạy hướng sào huyệt Thiên Quân Nghĩ. Khi hắn tới gần sào huyệt lập tức phóng thần thức ra liên hệ với Thiên Quân Nghĩ trong sào huyệt đồng thời lấy ra một khối trận bàn, gắn linh thạch trung cấp lên rồi kích hoạt.

Kết quả khiến Long Tiêu Diêu lại cảm thấy ngạc nhiên vui mừng là: Trong sào huyệt thế mà lại có đến gần 60 con Thiên Quân Nghĩ. Hóa ra là một đội Thiên Quân Nghĩ ra ngoài chặn giết người tu tiên đã quay về sào huyệt.

Lúc này thì Long Tiêu Diêu hoàn toàn yên lòng. Có đông Thiên Quân Nghĩ như vậy trợ giúp, tiêu diệt hoàn toàn một đội ngũ hơn 30 người tu tiên đã mệt mòi không chịu nổi, hiện tại hắn đã nắm phần thắng đến 90%.

Long Tiêu Diêu lập tức dùng phương pháp ngự thú của Vạn Thú Tiên Kinh, kêu gọi toàn bộ Thiên Quân Nghĩ trong sào huyệt dưới lòng đất ra. Đám người tu tiên đuổi theo hắn lúc này đã tiêu hao hơn một nửa chân khí, lúc này mắt thấy khoảng cách với Long Tiêu Diêu chỉ có không tới 20 thước, đang dốc hết toàn lực tiến hành một lần xông lên cuối cùng thì đột nhiên phát hiện trong lòng đất chui ra rất nhiều Thiên Quân Nghĩ, trái tim lập tức rơi vào hố băng.

Tuy nhiên, là đệ tử của danh môn đại phái Tu Tiên giới, bọn họ vẫn làm ra phản ứng nên có. Có hai người lập tức lấy trận bàn ra phát động Pháp trận, mà những người khác thì điều khiển pháp khí, cùng lúc phòng ngự thì cũng phát động công kích đối với đàn Thiên Quân Nghĩ.

Người tu tiên có thể điều khiển pháp khí là yêu thú lớn nhất so với yêu thú. Đám người tu tiên này không hổ là đệ tử của danh môn đại phái, mặc dù kinh mà không loạn, hơn nữa pháp khí điều khiển thấp nhất cũng là Linh khí thượng phẩm, trong đó còn có mấy người điều khiển Thần khí hạ phẩm.

Thiên Quân Nghĩ tuy rằng đột nhiên xuất hiện nhưng pháp khí của người tu tiên Trúc Cơ Kỳ có thể thu vào trong cơ thể, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi ra đối địch, tự nhiên không đạt được hiệu quả tập kích bất ngờ. Mà Thiên Quân Nghĩ dưới công kích của đám người tu tiên, còn chưa tới gần người đã có bảy chết năm thương dưới đợt công kích thứ nhất của bọn họ.

Tuy nhiên Long Tiêu Diêu CŨNG không nhàn rỗi. Thất Tinh Kiếm, Hỏa Long Đỉnh. Khống Hỏa Bát trước sau bay ra, triển khai công kích; tay phải chỉ quyết khẽ điểm, thi triển ra Minh Lôi Quyết; Đồng thời hắn dùng trận bàn phát động Pháp trận phòng ngự: Thổ Mộc phòng ngự trận.

Long Tiêu Diêu dùng thần thức khống chế cứ năm con Thiên Quân Nghĩ một tổ tập trung phát động công kích đối với một người tu tiên. Hắn khống chế Thất Tinh Kiếm công về phía một tu sĩ đang phát động trận bàn. Mà Phảng Hỏa Long Đinh. Khống Hỏa Bát cùng Minh Lôi Quyết thì công về một tu sĩ trong tay cầm trận bàn khác. Tuy rằng hiện giờ hắn đã hiểu biết một bộ phận Pháp trận nhưng vẫn không muốn đối thủ thi triển Pháp trận. Loại Pháp trận có thể quần công quần phòng có trở ngại lớn nhất đối với công kích của đàn kiến.

Đám người tu tiên kia sau đợt công kích đầu tiên thành công lập tức phát động đợt công kích thứ hai. Tuy nhiên, sẽ không có ai tin tưởng đàn Thiên Quân Nghĩ này sẽ bị Long Tiêu Diêu khống chế. Hơn nữa, bọn họ công nhận uy hiếp của Thiên Quân Nghĩ là lớn hơn, mục tiêu công kích vẫn là đàn Thiên Quân Nghĩ.

-o0o-


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-554)