← Ch.011 | Ch.013 → |
Long Tiêu Diêu lặng lẽ đi tới gần tên tán tu kia. Hắn ta đang vô cùng đắc ý, phát động hỏa diễm công kích, căn bản không chú ý trong đội ngũ Long gia đang hỗn loạn lại có kẻ đang dần tiếp cận hắn.
Nhưng vào lúc này, tên Vương Phương phát ra mệnh lệnh công kích, những hắc y nhân bốn phía đã bắt đầu rút vũ khí động thủ. Long Tiêu Diêu đang tới gần tên tán tu kia trở thành kẻ đứng mũi chịu sào, bị hắc y nhân công kích.
Lúc này Long Tiêu Diêu chỉ cách tên tán tu kia chừng ba bốn thước, biết rằng không thể tiếp tục tới gần nữa. Chân khí của tu sĩ Luyện Khí Kỳ chưa thật sự dư thừa, không thể dùng chân khí hộ thể, cũng không thể chống đỡ công kích. Vì vậy hắn lập tức phát động tấn công.
Tay phải Long Tiêu Diêu chỉ chếch ra, thi triển công kích điện lưu kể thừa của Điện Man Tộc trường. Một đạo điện lưu to như ngón tay út từ ngón tay hắn bắn nhanh ra, nháy mắt đã tiếp xúc với tên tán tu kia.
Tên tán tu này vì đối mặt với một đám người phàm tục, bên cạnh cũng có những người khác bảo hộ cho nên không thèm phân tâm phòng ngự. Mấy tên hắc y nhân thủ hộ hắn cũng rất tận chức tận trách, cầm vũ khí vây quanh tên tán tu kia. Nhưng trước mặt tên tán tu, vì là con đường để hỏa diễm bắn ra cho nên không ai dám che chắn mặt đó.
Tên hắc y nhân vẫn luôn chú ý người của Long gia, tin tưởng không ai có thể tới gần tên tán tu. Nhưng đạo điện lưu của Long Tiêu Diêu vừa xuất hiện cái đã tới gần người tên tán tu. Biển hóa này quá nhanh, khí thế như sét đánh không kịp bưng tai, nhoáng cái đã tới người tên tán tu. Những hắc y nhân kia là chỉ là võ giả phàm tục, làm sao có thể ngăn cản điện lưu bất ngờ này được.
Tên tán tu căn bản không kịp phản ứng. Lực chú ý của hắn đều tập trang trên đạo Pháp phù trong tay. Mặc dù hắn đạt tới Luyện Khí Kỳ lục cấp nhưng công pháp tu luyện chỉ là Hoàng giai trung cấp. Tư chất linh căn của hắn cũng không tốt, vất vả tu luyện hơn bốn mươi năm mới đạt tới Luyện Khí Kỳ lục cấp mà thôi!
Hắn thoạt nhìn giống một thanh niên là do hiệu quả trú nhan do tu tiên mang lại, tuổi thực tế lại gần sáu mươi tuổi rồi! Mà tiến trình tu tiên, càng đi lên càng khó khăn hơn. Cũng vì như vậy, hắn hiểu rằng cuộc đời này không thể Trúc Cơ được cho nên mới đi vào xă hội thế tục, định dùng thân phận người tu tiên để hưởng thụ vinh hoa phú quý nhân gian!
Tên tán tu này vì chỉ tu luyện công pháp Hoàng giai, chẳng những chân khí thấp kém, thần thức cũng chỉ phóng xuất ra chưa tới một thước, đương nhiên không thể dùng thần thức tra xét tình huống xung quanh. Tuy nhiên, hắn cũng rất yên tâm rằng dưới sự bảo vị của đám hắc y nhân, hắn có tuyệt đối an toàn. Nếu không, hắn đã sớm phát động Phòng hộ tráo phù, tăng thêm một tầng bảo hộ chính mình.
Kỳ thật cũng không phải hắn quá mức sơ suất, số lần sử dụng Pháp phù là có hạn, năng lượng của Pháp phù hoàn toàn là năng lượng phong ấn bên trong. Người tu tiên rót chân khí vào Pháp phù chỉ để phá giải phong ấn của nó mà thôi. Mỗi lần phát động công kích đều tiêu hao một phần năng lượng phong ấn. Nếu năng lượng hao hết thì Pháp phù cũng chỉ là một tấm phế chỉ mà thôi.
Bản thân tán tu cũng là giai tầng bần cùng nhất trong Giới tu tiên, không có tài nguyên tu tiên do môn phái cung cấp, hết thảy chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi. Bởi vậy, bọn họ thường vô cùng tiết kiệm.
Nhưng lần này, hắn sẽ chết vì sự tiết kiệm của chính mình. Khi điện lưu bắn lên người hắn, thân thể hắn lập tức tê dại, toàn thân run rẩy. Mà lúc này, Long Tiêu Diêu lại phát ra kỹ xảo hỏa thuộc tính của Luyện Khí Kỳ cấp bốn: Hỏa cầu Thuật. Một hỏa cầu màu vàng lớn bằng nắm tay lập tức bay vụt tới người tên tán tu.
Khi điện lưu đánh lên người tên tán tu, hắn liền lâm vào trạng thái hôn mê, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng. Mà những kẻ hắc y nhân bảo hộ hắn lúc này cũng bị dọa cho ngây người. Bọn họ không ngờ Long gia lại có che dấu một người tu tiên. Đối với người tu tiên, bọn họ cũng không có chút năng lực chống đỡ nào.
Tên tán tu kia không còn cơ hội thanh tỉnh nữa! Khi hỏa câu đánh trúng ngực hắn thì lập tức xuyên thủng, tính mạng của hắn cũng lập tức tiêu tan đương trường.
Đội ngũ hắc y nhân bị một màn trước mắt này khiến cho sợ ngây người. Tên Vương Phương kia lại phản ứng cực nhanh. Hắn tuy rằng không phải người tu tiên nhưng lại biết người tu tiên của đối phương nếu không có ai bảo hộ thì cần dùng Pháp phù gọi ra vòng bảo hộ để phòng ngự.
Vương Phương biết nếu không lập tức giết chết Long Tiêu Diêu, chẳng những lần này không thể tiêu diệt thế lực Long gia mà chỉ sợ còn có thể bị Long gia hoàn toàn diệt trừ. Vỉ thế hắn la lớn:
Không cần hoảng, mọi người cùng tiến lên, đừng cho hắn lấy ra Pháp phù. Trên tay chúng ta đều có máu của người Long gia, hôm nay không phải bọn chúng tử thì chúng ta vong!
Sự hiểu biết của Vương Phương đối với Giới tu tiên đều là từ tên tán tu kia. Bọn họ cho rằng tất cả người tu tiên đều thông qua Pháp phù để tiến hành công kích, phòng ngự. Hiện tại chỉ cần Long Tiêu Diêu không xuất ra cái vòng bảo hộ mà bọn họ từng thấy thì Long Tiêu Diêu cũng không thể chống đờ được công kích của đao kiếm.
Đám hắc y nhân hơi chút do dự, có mấy người liều mạng tiên phong cầm đao kiếm trong tay phóng về phía Long Tiêu Diêu. Sợ hãi có thể lây lan thì dũng khí cũng như vậy! Nhìn thấy vài tên hắc y nhân vọt lên, những hắc y nhân khác cũng lập tức lao lên theo, xông về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu cũng biết chính mình khuyết thiêu thủ đoạn phòng ngự, lập tức hạ sát thủ với những hắc y nhân đang lao tới. Hai tay hắn liên tiếp vung lên, tay phải kết thành chỉ, thi triển công kích điện lưu, tay trái bấm quyết thi triển công pháp kim thuộc tính Phi Kiếm Thuật. Một thanh phi kiếm dài ba tấc do chân khí ngưng kết thành bay về phía một gã hắc y nhân đang lao lên.
Hắc y nhân từ bổn phương tám hướng chen chúc cùng nhau lao về phía Long Tiêu Diêu, đao kiếm trong tay đồng thời chém tới. Có một số người lại dùng đao kiếm phóng mạnh về phía hắn.
Long Tiêu Diêu không có pháp khí phòng ngự nhưng hắn lại có thần thông né tránh Ngư Hành Bách Biến của Lý Tộc trưởng (tộc Cá chép). Đây là thần thông né tránh cao minh nhất, cách né tránh của nhân loại căn bản không thể sánh bằng. Cho dù ở trong số yêu thú, kỹ xảo tránh né của cá chép cũng thuộc hàng cao nhất!
Long Tiêu Diêu nhìn đám hắc y nhân bốn phía đang lao tới, chỉ thấy một mảnh đao quang kiểm ảnh, lúc đầu trong lòng vô cùng khẩn trương. Nhưng khi hắn phát hiện ra bản thân mình có thể thoải mái né tránh hết thảy mọi công kích thì trong lòng lại yên tâm.
Đám hắc y nhân cũng không có thần thông tránh né như Long Tiêu Diêu, đối mặt với kỹ xảo công kích liên tục của hắn thì mỗi khắc đều có người ngã xuống bỏ mạng.
Tên tán tu kia tuy không thể đạt tới chân khí hộ thể nhưng tu tiên cũng giúp cải tạo thể chất, dù không thể bằng Long Tiêu Diêu nhưng khiến năng lực chịu đòn của mình mạnh hơn võ sĩ phàm tục nhiều lần.
Nhưng khi đám hắc y nhân này tiếp xúc với điện lưu thì trái tim lập tức ngừng đập, còn phi kiếm do chân khí ngưng kết thành lại có thể thoải mái xuyên thủng thân thể bọn họ. Không tới thời gian một chén trà nhỏ, xung quanh thân mình Long Tiêu Diêu đã có mười mấy cổ thi thể chồng lên nhau.
Những hắc y nhân còn lại lập tức thối lui. Trong khi đó, Long Tiêu Diêu vẫn chú ý tới tên thủ lĩnh Vương Phương. Hắn lập tức lao ra, khi cách đối phương mười mấy bước liền đánh ra điện lưu, trực tiếp diệt sát đối phương.
Long Tiêu Diêu quay trở lại đại viện gia tộc, Tộc trưởng Long gia và ba vị Trưởng bối đã đứng đợi sẵn với thần tình vui sướng. Hắn vẫn chưa đi về phía Tộc trưởng mà ngồi xổm xuống, sắc mặt tái nhợt.
-o0o-
← Ch. 011 | Ch. 013 → |