← Ch.125 | Ch.127 → |
Long Tiêu Diêu lập tức dò hòi lái buôn kia chi tiết liên quan đến việc tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm. Người tu tiên dự tính tiến vào khu rừng rậm cần đến mấy chỗ quản lý của ba đại phái ở gần Hắc Thổ Sâm Lâm, căn cứ tu vi giao nộp linh thạch tương ứng, đổi lấy một chiếc lệnh bài, dựa vào lệnh bài có thể tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm.
Thời gian tiến vào rừng rậm tính bằng tháng, đương nhiên phải giao nộp linh thạch theo tháng, không đủ thời gian thì tính tròn một tháng. Mà tu vi của người tu tiên tiến vào rừng rậm càng cao, cũng cần giao nộp càng nhiều linh thạch.
Điều này cũng rất hợp lý, người tu tiên thực lực càng mạnh thông thường cũng thu hoạch càng lớn ở Hắc Thổ Sâm Lâm, tối thiểu có thể bắt giết yêu thú cấp bậc cao hơn, bởi vậy tự nhiên phải thu phí cao.
Nếu người tu tiên tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm mà không có lệnh bài, sẽ bị đệ tử ba phái tuần tra quy tội ăn cắp tài nguyên, gặp phải sẽ nghiêm trị, thậm chí có thể ra tay chém giết.
Người tu tiên cầm lệnh bài tiến vào trong sẽ tự gánh chịu phiêu lưu nguy hiểm, bất luận là bị yêu thú tổn thương, hay là bị người tu tiên khác chặn giết, đệ tử ba phái một mực không chịu trách nhiệm, cũng tuyệt đối không ra tay trợ giúp.
Long Tiêu Diêu hiểu được tình huống này, lại hỏi thăm vị trí khu quản lý của ba phái, liền vừa lòng đuổi lái buôn kia đi, còn mình lại đi phường thị. Kết quả, hắn không phát hiện được bảo vật ở nơi này, còn Thất Diệp Thảo cao nhất cũng không quá ba trăm năm, làm hắn chỉ có thể thất vọng trở về.
Long Tiêu Diêu rời phường thị, lấy ra một ít linh thạch đặt trong túi trữ vật, liền trực tiếp ngự khí bay đi địa điểm khu quản lý ba phái. Hắn vẫn biểu hiện tu vi Trúc Cơ bậc thấp, còn tu sĩ phụ trách tiếp đãi ở điểm quản lý chỉ là tu sĩ Trúc Cơ bậc thấp, người phụ trách cũng mới Kim Đan bậc thấp, tự nhiên không nhìn ra được thần thông biến ảo ẩn nấp của hắn.
Long Tiêu Diêu trực tiếp lựa chọn tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm ba tháng, hắn chỉ có tu vi Trúc Cơ bậc thấp, giao nộp hai mươi khối linh thạch trung cấp, lấy được một chiếc lệnh bài bằng trúc. Trên lệnh bài có hai chấm màu trắng, ba tháng sau thì hai chấm này sẽ biến mất. Trước khi hai chấm đó biến mất, hắn phải rời khỏi rừng rậm, nếu không sẽ ấn theo không có lệnh bài mà xử lý.
Kỳ thật cái giá này cũng không rẻ, người tu tiên Trúc Cơ bậc thấp bình thường nhiều nhất chỉ có thể bắt giết yêu thú cấp thấp ở vùng bên ngoài, hơn nữa cũng không có nhiều dược thảo cùng tài liệu luyện khí. Nếu bắt giết yêu thú cấp bốn đem bán, cần phải bắt được ba con mới kiếm đủ chi phí bỏ ra, điều này vẫn có nguy hiểm không nhỏ đối với người tu tiên Trúc Cơ bậc thấp.
Long Tiêu Diêu bỏ lệnh bài vào túi trữ vật, liền ngự khí tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm. Hắn trực tiếp phi hành ngàn dặm vào trong rừng rậm, phát hiện số lượng yêu thú dần dần tăng lên, nhưng yêu cầm lại chỉ thấy có một con, còn là yêu cầm cấp bốn. Hắn lập tức gọi ra Kim Tình Tuyết Ưng thả nó đi. Kim Tình Tuyết ưng rất vừa lòng với hoàn cảnh ở Hắc Thổ Sâm Lâm, lượn quanh một vòng, truyền lại tiếng kêu cảm tạ, mới bay thẳng đi.
Bởi vì yêu thú nơi đây cơ bản đều là cấp năm, Long Tiêu Diêu cũng không ra tay, mà vẫn tiếp tục bay sâu vào trong rừng rậm. Chỉ là hắn phi hành giữa cây cối để tránh cho người tu tiên khác phát hiện. Trước sau hắn phát hiện hai nhóm người tu tiên bay qua trên không, tuy nhiên đều là tu vi Trúc Cơ Kỳ, hắn đều tránh né trước tiên.
Dọc theo đường đi, tuy rằng Long Tiêu Diêu cũng di dời được một ít dược thảo, nhưng cũng không phát hiện Thất Diệp Thảo năm tuổi thích hợp. Hắn xâm nhập ba ngàn dặm rừng rậm, rốt cuộc phát hiện yêu thú cấp sáu.
Bởi vì yêu thú ở Hắc Thổ Sâm Lâm tương đối phong phú, Long Tiêu Diêu chọn lựa thân thể lực lượng như gấu ngựa, trâu điên, cùng với báo tuyết nhanh nhẹn, hấp thu hồn phách của chúng.
Yêu thú cấp sáu hiện giờ căn bản không tính là khó khăn đối với Long Tiêu Diêu, dưới pháp trận phụ trợ, hắn đã có thể thoải mái chém giết. Hắn còn cố ý luyện tập kỹ xảo thuộc tính phong Trúc Cơ bậc cao: Phong Nhận Toàn, cùng thiên phú Tiên Phong dung hợp Phong Nhận Toàn, một cái gió xoáy cao hơn một thước, đường kính một thước, do vô số lưỡi đao gió cấu thành, tựa như mười mấy thanh phi đao không ngừng cắt xé, uy lực không kém mấy so với Minh Lôi Quyết.
Long Tiêu Diêu ở Hắc Thổ Sâm Lâm trước sau chém giết hơn ba mươi con yêu thú cấp sáu, di dời rất nhiều dược thảo, rốt cuộc ở tháng thứ ba phát hiện mấy gốc Thất Diệp Thảo gần ba ngàn năm, xem như hoàn thành hoàn mỹ nhiệm vụ tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm.
Tuy nhiên, khoảng cách đến thời hạn ba tháng chỉ còn hơn mười ngày. Long Tiêu Diêu cũng không muốn quá rêu rao đi ra sớm, vừa động linh cơ, hắn bay đến khu vòng ngoài Hắc Thổ Sâm Lâm, tìm kiếm yêu thú.
ở vòng ngoài đều là một ít yêu thú cấp bốn cấp năm, đương nhiên không có giá trị thực chiến với Long Tiêu Diêu, nhưng vẫn có tính khiêu chiến nhất định với Kim Xà cùng Tiểu Hồ.
Kim Xà vừa mới thăng cấp bốn không bao lâu, nhưng bản thể nó là Long tộc, lại còn kế thừa thiên phú thần thông phong lôi của Long tộc, hôm nay thực lực đã không kém gì yêu thú cấp năm. Kim Xà dùng thuộc tính phong gia tốc, miệng phun thiên phú thần lôi màu vàng tấn công địch. Lúc này nó phát ra lôi điện tuy chỉ to không bằng ngón út, nhưng dù là lợn rừng có sở trường phòng ngự cũng khó mà thừa nhận một kích kim lôi.
Trước mắt Tiểu Hồ chỉ có cấp ba, nhưng nó là Cửu Vĩ Thiên Hồ, linh thú Song thuộc tính băng phong, tốc độ mau lẹ, nhưng hiện giờ nó không thể thi triển yêu kỹ công kích, lực công kích có vẻ hơi thấp. Chỉ là Tiểu Hồ am hiểu biến ảo ẩn nấp đánh lén, linh trí lại cao, mỗi lần đều có thể đánh lén vị trí yếu hại của kẻ địch thành công, cũng có thể đối phó yêu thú cấp bốn thông thường.
Long Tiêu Diêu biết thực chiến hết sức trọng yếu với sự trưởng thành của Kim Xà cùng Tiểu Hồ, tự nhiên phải sáng tạo cơ hội thực chiến cho chúng. Có hắn đứng xem chiến trận, sẽ không lo sợ chúng bị thương nặng. Chỉ là trong thực chiến thì Tiểu Hồ có vẻ hơi yếu, nếu đụng phải yêu thú cấp bốn loại hình phòng ngự, cơ bản phải công kích bốn năm lượt mới có thể trọng thương đối phương.
Lúc bắt đầu Tiểu Hồ còn bị một con báo hoa cấp bốn đánh bị thương một lần, tuy nhiên Liệu Thương Đan cũng có hiệu quả với Tiểu Hồ. Trong thực chiến sau đó, Tiểu Hồ chú ý biến ảo ẩn nấp, mỗi lần công kích xong lập tức ẩn nấp trốn đi, mới không xuất hiện bị thương nữa.
So sánh với Kim Xà thì lại thoải mái hơn nhiều, tuy rằng đối thủ đều là yêu thú cấp năm, nhưng bị thiên phú thần lôi mạnh mẽ của nó công kích, rất ít yêu thú có thể thừa nhận được một chiêu. Hơn nữa, vốn tốc độ di động của Kim Xà đã rất mau lẹ, nay lại có thần thông thuộc tính phong hỗ trợ, Kim Xà có thể dùng đoàn gió bao bọc nhảy lên không trung, hiệu quả tương tự như yêu cầm lướt đi.
Một ngày, Long Tiêu Diêu đang dò tìm yêu thú ở vách núi, đột nhiên phát hiện có ba tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bay đến chỗ hắn. Hắn không muốn chọc phiền phức, lập tức phát động ảo trận trốn sau một gốc đại thụ.
Ba tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dừng ở cạnh vạch núi, trong đó có một người nói:
- Vương lão đệ, mật động tu sĩ kia ở ngay chỗ này?
Một người nói:
- Trương huynh yên tâm, không sai được, dựa theo bản đồ từ ngọc bội gia tổ lưu lại, hẳn là ở ngay vách núi này.
Trương huynh nói:
- Nếu đã thế, xem chừng mật động có pháp trận bảo hộ, làm phiền Hàn lão đệ phát động Hiển Ảnh Châu khiến nó hiện hình.
-o0o-
← Ch. 125 | Ch. 127 → |