← Ch.157 | Ch.159 → |
Án theo tin tức tên cò mồi cung cấp, ba tháng sau hai phái sẽ mở rộng sơn môn tuyển nhận đệ tử. Bởi vì đại chiến lần này tu sĩ cấp trung cấp thấp hai phái bị tổn thất nghiêm trọng, gần như chỉ cần đạt đến Trúc Cơ Kỳ là bọn họ lập tức tuyển nhận; Thậm chí tu sĩ Luyện Khí Kỳ cấp bảy trở lên, chỉ cần tuổi không quá lớn, có khả năng Trúc Cơ thì bọn họ đều tuyển nhận, không còn có yêu cầu quá lớn với linh căn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không đi gia nhập hai đại phái, nhưng các tán tu cùng tu sĩ gia tộc, môn phái nhỏ đạt đến yêu cầu, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội khó có này.
Nên biết từ trước đến giờ đại phái tu tiên tuyển nhận đệ tử đều yêu cầu linh căn rất nghiêm. Như là Ngọc Nữ Cung tuyển nhận đệ tử, tuyệt đối trăm dặm mới tìm được một. Gia nhập đại phái tu tiên, chẳng những môn phái sẽ phát xuống vật phẩm tu tiên, còn có thể lợi dụng tài nguyên tu tiên thuộc về môn phái, mấu chốt nhất là không cần lo lắng vì công pháp Kỹ pháp, hơn nữa cấp bậc còn không thấp.
Đương nhiên, hiện giờ đầu nhập vào hai phái sẽ có khả năng rơi vào Chính - Vu đại chiến, khả năng phiêu lưu không nhỏ, nhưng mà so lại thì tán tu cùng tiểu gia tộc lúc nào cùng có thể gặp chuyện, đại môn phái vẫn còn tính là an toàn.
Lúc này Long Tiêu Diêu cân nhắc là: nếu hai đại phái mở sơn môn, người tu tiên gần đây tất nhiên sẽ tranh nhau gia nhập. Mà tu sĩ Vu tộc cũng tổn thất thảm trọng, như vậy khu vực giảm xóc lúc này trở nên chân không. Lại thêm Chính - Vu đại chiến ảnh hưởng, thậm chí ở gần Thập Vạn Đại Sơn đều ở trong trạng thái chân không, có thể hiện giờ là thời cơ an toàn nhất để tiến vào Thập Vạn Đại Sơn.
Long Tiêu Diêu dạo một vòng trong phường thị, nhặt nhạnh được một khối tài liệu cao cấp thuộc tính phong, liền rời khỏi phường thị. Hắn cũng không dám tùy tiện mạo hiểm, bay đến cách Thập Vạn Đại Sơn trăm dặm, vẫn biến ảo thành tu sĩ thanh niên Luyện Khí Kỳ cấp năm, đi về phía Đan Hà phường thị, hắn phải tới đó xác nhận tính chân thật của một chút tin tức.
Long Tiêu Diêu đi vào Đan Hà phường thị, phát hiện nơi này đã trở nên suy tàn, trong phường thị không còn đủ một phần ba cửa hàng vẫn kinh doanh. Chỉ là trên bảng thông báo ngoài phường thị dán bố cáo Đan Hà Phái tuyển nhận đệ tử, có không ít tu sĩ vây quanh. Có hai đệ tử Trúc Cơ Kỳ Đan Hà Phái đang trả lời các tu sĩ vây quanh, chỉ là thái độ của hai người rõ ràng không còn ngông nghênh nữa.
Long Tiêu Diêu nghe một lát, tin rằng những tin tức hắn nghe từ tên cò hoàn toàn là thật. Hắn nhìn những tu sĩ vây quanh nóng lòng chờ đợi, biết mình suy tính hẳn là đúng, xem ra hiện giờ khu vực giảm xóc đã hoàn toàn ở trong trạng thái chân không. Vì thế, hắn quay đầu ra khỏi phường thị, đi ra một khoảng cách liền ngự kiếm bay đi khu giảm xóc Thập Vạn Đại Sơn.
Khu vực bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn do yêu thú cấp bốn cấp năm chiếm giữ, có gan tiến vào đó đều là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên, mà những người đó hoặc là đã bị hai phái dùng làm vật hi sinh ngã xuống, hoặc là định gia nhập hai phái, một số ít lại đi xa, rời khỏi vùng thị phi này.
Long Tiêu Diêu không phát hiện ra người tu tiên nào, cho nên mới yên tâm bay vào sâu trong khu giảm xóc. Hắn bay một hơi sâu đến ba ngàn dặm, sau đó dò xét đi vào phạm vi thế lực Vu tộc.
Tuy rằng không có nhiều người tu tiên có gan tiến vào sâu trong khu giảm xóc, nhưng so với khu vực Vu tộc khống chế, đương nhiên vẫn là phạm vi Vu tộc càng nhiều các loại dược thảo. Bọn họ căn bản không cần những dược thảo này, lại ít giao dịch với người tu tiên chính đạo, cho nên cũng không có người thu lấy những phế vật này, đa số dược thảo quý hiếm đều đạt đến tuổi mấy trăm, cả ngàn năm.
Hơn nữa, Độc vu Vu tộc am hiểu sử dụng độc trùng, đa số độc trùng đều bị bắt giữ. Đối với độc trùng cấp sáu bảy, Long Tiêu Diêu chỉ để Kim Xà ở phụ trợ bên cạnh cắn nuốt nọc độc do độc trùng phun ra. Nếu gặp phải cả đàn cả lũ độc trùng đẳng cấp cao, hắn cũng không thể đối phó. Cho nên, hắn lựa chọn khu vực Vu tộc ngược lại càng thêm an toàn.
Bởi vì Vu tộc bị trọng thương, căn bản không có khả năng thừa sức đi tuần tra phạm vi thế lực của mình, Long Tiêu Diêu có thể yên tâm tìm kiếm bắt giết con mồi, hơn nữa thu hoạch dược thảo phong phú, ngẫu nhiên còn có thể dùng thần thông giám bảo cảm ứng được một hai khối tài liệu cấp bảo vật, khiến hắn làm không biết mệt, quyết định cư trú lâu dài ở trong mảnh rừng rậm này.
Mỗi ngày, buổi sáng Long Tiêu Diêu tìm tòi yêu thú dược thảo, buổi tối đều dùng đan tu luyện dưới Pháp trận bảo vệ, có cổ phương đan dược luyện chế dược thảo vạn năm phụ trợ, tiến cảnh tu vi của hắn cũng không thấp. Chỉ là thực lực của hắn trước mắt chỉ dám hoạt động trong phạm vi yêu thú cấp bảy, cho nên cũng không thu được hồn phách yêu thú nào.
Theo Long Tiêu Diêu dần dần đi sâu vào, một năm sau đã thọc sâu vạn dặm trong Thập Vạn Đại Sơn. Tuy rằng nơi này vẫn là khu vực do yêu thú cấp bảy chiếm cứ, nhưng đều thuộc chủng loại có phẩm chất cao, chẳng những phần lớn yêu thú có được linh trí nhất định, hơn nữa cũng tương đối hung hãn, chỉ là yêu thú bò sát có linh trí thấp, hoặc là cự mãng, độc xà khó chơi.
Tuy rằng lúc này Long Tiêu Diêu nắm giữ kiếm khí cùng Tinh Túc Kiếm Trận ngày càng thuần thục, nhưng bởi vì yêu thú cấp bảy đều mở ra thiên phú thần thông của mình, hơn nữa có thể dùng yêu đan chống địch, bằng thực lực của hắn hiện giờ CŨNG đối phó không dễ dàng, trên cơ bản đều cần dùng Pháp trận phụ trợ.
Làm cho Long Tiêu Diêu gặp phiền phức lớn nhất là một con yêu thú Ban Lan Mãnh Hổ thuộc tính kim cấp bảy. Hắn biết con hổ này không dễ đối phó, đã chuẩn bị xong trận bàn trước, trong nháy mắt con hổ kia đến gần liền phát động Vũ Vụ Mê Trận cùng Chính Kỳ Ngũ Hành Trận.
Vũ Vụ Mê Trận phát động, con hổ lập tức chìm trong sương mù dày đặc, căn bản không nhận ra phương hướng, cũng không thể phát hiện ra vị trí của Long Tiêu Diêu, tự nhiên chỉ có thể bị động chịu đánh; Còn phát động Chính Kỳ Ngũ Hành Trận, tuy rằng vẫn là công kích Ngũ hành, nhưng uy lực mạnh gấp mấy lần so với Ngũ hành Trận trước kia, hơn nữa vào lúc cần thiết, có thể dùng trận kỳ chủ động khống chế chỉ huy Pháp trận tiến hành công kích thuộc tính.
Tinh Tú Kiếm bay ra từ trong cơ thể Long Tiêu Diêu, dùng Tinh Túc Kiếm Trận đánh tới con hổ từ không trung. Hiện giờ hắn nắm giữ kiếm khí đã đạt tới cảnh giới trung cấp đỉnh phong, uy áp kiếm trận mạnh mẽ, kiếm khí sắc bén đồng thời đè xuống con mãnh hổ rơi vào trong Pháp trận.
Con Ban Lan Mãnh Hổ kia đột nhiên ngửa đầu rống to, trong tiếng gầm thét, kết giới Vũ Vụ Mê Trận sáng tối mấy lần, lập tức tan vỡ biến mất, sương mù trong Pháp trận cũng biến mất tăm; Kết giới Chính Kỳ Ngũ Hành Trận cũng sáng tối mấy lượt, cuối cùng dù là không tan vỡ, nhưng linh khí kết giới rõ ràng bị tổn thất nặng, linh khí ngưng tụ công kích ngũ hành trong Pháp trận cũng im tiếng biến mất.
Tinh Tú Kiếm bị tiếng gầm thét lập tức run rẩy tán loạn, kiếm khí tản mát giữa không trung. Mà kiếm trận CŨNG tạm thời mất đi hiệu quả, uy áp kiếm trận tự nhiên biến mất không thấy, con hổ cũng khôi phục hành động tự do. Long Tiêu Diêu lại bị con Mãnh Hổ gầm thét cảm thấy tai ù lên, đồng thời một cỗ lực lượng vô hình nhắm thẳng vào thức hải trong đầu.
-o0o-
← Ch. 157 | Ch. 159 → |