Vay nóng Homecredit

Truyện:Thú Thần Tu Tiên - Chương 179

Thú Thần Tu Tiên
Trọn bộ 554 chương
Chương 179: Bỏ chạy dưới lòng đất
0.00
(0 votes)


Chương (1-554)

Siêu sale Shopee


Bảo vật gia tộc lưu lại có lẽ tán tu Trúc Cơ kia không thể phát hiện ra huyền bí bên trong. Nhưng dựa theo cách nói của hắn, tổ tiên hắn từng có tu sĩ Phi Thăng Kỳ, làm sao cũng không thể tra xét ra bí mật của cổ châu này?

Nếu là tài liệu, dược thảo có lẽ tổ tiên người đó thiếu thường thức về mặt này. Nhưng cổ châu này rõ ràng là một loại pháp khí hoặc bảo vật nào đó, tuyệt đối không có khả năng tu sĩ Phi Thăng Kỳ cũng không thể phát hiện huyền bí bên trong.

Lúc này Long Tiêu Diêu đã kết luận mình rơi vào một âm mưu đã được bố cục tỉ mỉ, trách không được đối phương nhất định muốn giao cổ châu cho mình. Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia nhất định là có bí pháp gì có thể theo dõi tung tích cổ châu.

Chỉ một lát sau Long Tiêu Diêu đã hiểu rõ ràng chân tướng chuyện này, hơn nữa dự đoán của hắn thật sự cơ bản giống như sự thật. Hết thảy đều là tu sĩ Nguyên Anh kia bố cục mà vị tán tu kia cũng không phải là tán tu gì mà là một người trong tộc của tu sĩ Nguyên Anh kia.

Tu sĩ Nguyên Anh kia thấy Long Tiêu Diêu ở trong phường thị không chịu ra ngoài liền điều một hậu nhân gia tộc tới, khiến hắn trước mua hai lần đan dược lại giả như thiếu linh thạch, dùng một tấm đan phương cổ đổi một lọ đan dược.

Chuyện xưa mà tán tu giảng thuật có vài phần chân thật, quả thật tổ tiên bọn họ từng được đến vật phẩm của tu sĩ thượng cổ, năm đó quả thật cũng bị đại phái tu tiên bị giết, gia tổ bị thương, gia tộc ẩn vào bí mật.

Tu sĩ Nguyên Anh này chính là hậu nhân dòng chính của vị tổ tiên kia, bảo vật đoạt được tự nhiên cũng truyền vào trong chi của hắn, mà hắn chính là tộc trưởng gia tộc đời này.

Gia tộc bọn họ tuy là gia tộc luyện đan, nhưng bọn họ có được chỉ là một số cổ phương, trong đó chủ yếu là đan dược của yêu thú hơn nữa đại bộ phận tài liệu đã tuyệt tích Tu Tiên giới. Bọn họ lại không dám quá mức khoa trương, chỉ ngầm sưu tầm tung tích các loại dược thảo.

Bởi vì trong Thập Vạn Đại Sơn không thiếu dược thảo năm tháng xa xưa, cho nên hắn mang theo một bộ phận tộc nhân trú ở gần Thập Vạn Đại Sơn. Kết quả tuy rằng thu hái được một bộ phận dược thảo năm tuổi cao nhưng cơ bản đều là dược thảo Trúc Cơ, Kim Đan Kỳ. Hơn nữa, thành viên gia tộc còn bởi vì yêu thú mà bị thương, chết.

Hắn phát hiện Long Tiêu Diêu hẳn là có dược thảo quý hiếm, sau đó lại phát hiện Long Tiêu Diêu mở một gian đan điếm, biết Long Tiêu Diêu có thể còn có không ít đan phương vì thế mới không tiếc dùng cổ châu truyền thừa trân quý nhất của gia tộc và đan phương để câu con cá lớn Long Tiêu Diêu.

Sở dĩ hắn lựa chọn đan dược cho yêu thú cấp bốn ăn, nguyên nhân trọng yếu nhất chính là dược thảo mà đan dược cần đến đều có thể mua được, mà đan dược yêu thú các cấp khác phần lớn lại khó có thể kiếm đủ nguyên liệu.

Cổ châu tên là Dưỡng Hồn Châu, tác dụng lớn nhất chính là tẩm bổ, cường tráng thần hồn. Đây cũng là nguyên nhân thần thức của hắn có thể so với tu sĩ Nguyên Anh bậc cao. Cũng bởi vậy, huyệt đạo đã được thú hồn kích hoạt của Long Tiêu Diêu cùng Vạn Thú Lệnh có thể hấp thu hồn phách mới sinh ra phản ứng.

Người kia sở dĩ có thể cảm ứng được Dưỡng Hồn Châu kỳ thật cũng không có thần thông gì đặc biệt, chỉ là Dưỡng Hồn Châu này vốn là hai viên, theo ghi lại là một âm một dương. Chỉ có âm dương kết hợp, Dưỡng Hồn Châu mới có thể phóng ra khí tức tẩm bổ thần hồn. Sau khi tế luyện hai hạt châu cùng nhau, trong mấy trăm dặm đều có thể cảm ứng lẫn nhau, tu sĩ kia tự nhiên có thể phát hiện ra Long Tiêu Diêu.

Trong tay Long Tiêu Diêu chính là dương châu, bởi vậy không phóng ra khí tức tẩm bổ hồn phách, cho nên Long Tiêu Diêu không thể cảm nhận được công hiệu của viên Dưỡng Hồn Châu này. Nhưng Dưỡng Hồn Châu ẩn chứa năng lượng tẩm bổ hồn phách lại là hồn phách thể có thể mơ hồ cảm giác được.

Long Tiêu Diêu tuy rằng đoán được vấn đề có thể tại viên cổ châu này nhưng hắn sao chịu vứt bảo vật này đi không cần. Huống chi hiện tại tu sĩ Nguyên Anh kia đã phát hiện ra hắn, cho dù vứt bỏ cổ châu, hắn cũng vẫn cần trốn tránh thần thức đối phương tập trung.

Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết phương pháp cụ thể tu sĩ kia truy tung hắn nhưng hắn cũng đoán được tu sĩ kia khả năng có vật gì đó có thể cảm ứng định vị được khí tức của cổ châu. Hắn dựa vào kinh nghiệm, lập tức phán đoán ra loại khí tức này khẳng định có thể bị cách ly ở dưới lòng đất, vì thế khi tu sĩ Nguyên Anh khó khăn lắm tới gần trăm thước thì hắn lập tức độn xuống đất.

Long Tiêu Diêu tuy từng giết chết tu sĩ Nguyên Anh bậc trung nhưng đó là ở dưới đất, nhiều pháp khí và thần thông của tu sĩ Nguyên Anh kia không đều không thể thi triển, hơn nữa tiềm hành truy tung dưới lòng đất tiêu hao đại lượng chân khí. Nếu không, với thực lực của hắn lúc đó, căn bản không có khả năng chống đỡ, càng không cần phải nói đến giết chết đối phương.

Long Tiêu Diêu trốn vào trong lòng đất, tu sĩ Nguyên Anh kia không cách nào thi triển Địa Độn Thuật, tự nhiên không thể chìm vào lòng đất đuổi theo. Điều này làm cho tu sĩ kia cảm thấy bất ngờ: Nếu Long Tiêu Diêu có thể luyện đan hẳn là tu luyện công pháp thuộc tính hỏa. Nhưng hiện tại lại có thể trốn vào lòng đất, đây rõ ràng là người tu tiên tu luyện công pháp thuộc tính Thổ mới có thể làm được.

Cuối cùng tu sĩ kia cho ra kết luận là trên người Long Tiêu Diêu mang bảo vật hoặc Pháp phù nào đó có thể trốn vào trong lòng đất. Nên biết rằng người tu tiên dùng thú hỏa hoặc đan hỏa phù phụ trợ cũng có thể luyện đan, nhưng bởi vì hỏa diễm khống chế không thể như ý, nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện chế ra đan dược trung phẩm. Cho nên tu sĩ kia kết luận Long Tiêu Diêu tu luyện công pháp thuộc tính hỏa.

Tuy rằng tu sĩ kia không thể tiến vào lòng đất truy tung Long Tiêu Diêu nhưng hắn cũng không chịu từ bỏ, dừng ở không trung chờ đợi. Bất kỳ tu sĩ nào thi triển Địa Độn Thuật đều có thời gian hạn chế, hắn chỉ cần chờ tới khi Long Tiêu Diêu hao hết chân khí chui lên mặt đất, đến lúc đó có thể thoải mái bắt giữ.

Long Tiêu Diêu một hơi độn gần trăm dặm, bởi vì lần này không ai đuổi theo, hắn tự nhiên không cần toàn lực chạy cho nên hắn chỉ thi triển Địa Độn Thuật tiêu hao chân khí, mà chống đỡ áp lực và lực cản của lòng đất, hắn toàn bộ dựa vào thể lực của mình là có thể làm được.

Sau khi Long Tiêu Diêu độn ra trăm dặm liền trồi lên mặt đất, dùng Pháp trận yểm hộ bắt đầu dùng đan tu luyện khôi phục. Nhưng không tới thời gian hai chén trà, hắn phát hiện tu sĩ Nguyên Anh kia đang bay về phía vị trí của hắn.

Long Tiêu Diêu vội vàng chậm rãi thu công, lập tức bay về nơi sâu trong Thập Vạn Đại Sơn. Lúc này trong lòng hắn buồn bực tột cùng. Khi hắn bố trí Pháp trận đã cố ý bố trí Tuyệt Linh Trận ngăn cản linh khí tiết ra ngoài, nhưng đối phương lại có thể đuổi theo nhanh chóng như vậy, xem ra Pháp trận căn bản không thể ngăn cách được cảm ứng của người kia. Hơn nữa, hoảng cách cảm ứng của người kia còn xa như thế, hắn thật khó mà bỏ chạy.

Long Tiêu Diêu rất nhanh bay đi vào sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, trong lòng cân nhắc mình rốt cục nên làm gì. Quả thật hắn chỉ cần vứt bỏ cổ châu, lại trốn vào dưới đất tiềm hành trăm dặm, hẳn là có thể thoát khỏi tu sĩ kia truy tung. Nhưng hắn lại thật sự có chút luyến tiếc vứt bỏ cổ châu, tuy rằng còn không phát hiện sự huyền bí của nó nhưng hắn từ cảm ứng của bản thân đã mơ hồ cảm giác được cổ châu này nhất định có trợ giúp rất lớn đối với mình.

Long Tiêu Diêu có Điêu Vũ Y và Linh Bì Ngoa có thể đề cao tốc độ, mà phi hành chung quy vẫn không thể so sánh với thần thông Phiêu di của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Sau khi hắn toàn lực bay ra mấy trăm dặm, lại vẫn để tu sĩ kia dần rút ngắn khoảng cách.

-o0o-


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-554)