← Ch.186 | Ch.188 → |
Bởi vì thực lực chân thật của Long Tiêu Diêu rất mạnh, tuy rằng hiện giờ chỉ vừa mới tiến vào Kim Đan bậc cao, nhưng lượng chân khí hắn cần dùng thăng cấp đã ngang với tu sĩ Nguyên Anh, tự nhiên linh lực do đan dược Kim Đan Kỳ cung cấp đối với hắn đã rất nhỏ bé. Đây còn may là nguyên liệu hắn luyện chế đan dược cổ phương đều là dược thảo vạn năm, nếu không sợ là đã sớm không có hiệu quả gì với hắn.
Cũng chính vì thế, kế hoạch ban đầu của Long Tiêu Diêu là tu luyện đến cấp cao nhất, hiệu quả đan dược giảm đi sẽ lại hấp thu thú hồn tăng lên tu vi. Nhưng mà vì đối phó tu sĩ Nguyên Anh kia, hắn không thể không sớm hấp thu ba loại thú hồn cấp mười. Hiện giờ, tiến độ tu luyện của hắn đã rất chậm chạp, nhưng hắn CŨNG không có biện pháp nào, có lẽ chỉ có thể hấp thu thú hồn mới có thể tăng cao tiến cảnh tu luyện.
Nhưng mà, trước mắt Long Tiêu Diêu có thể bắt giết hấp thu thú hồn có thực lực cao nhất chỉ mới cấp tám, hắn thật sự lo lắng sau khi hấp thu toàn bộ thú hồn Kim Đan Kỳ, hắn vẫn không thể thăng cấp Nguyên Anh Kỳ. Đến lúc đó, hiệu quả đan dược càng thêm cực nhỏ, sợ là chỉ có thể tu luyện dài dòng mới thăng cấp Nguyên Anh Kỳ.
Long Tiêu Diêu ở lại khách sạn phường thị, ngày hôm sau đi Ngọc Nữ Phong tìm Bạch Như Ngọc, kết quả Bạch Như Ngọc vẫn đang bế quan. Hắn cân nhắc thật lâu sau, cuối cùng quyết định tu luyện một thời gian ở khách sạn phường thị, mới tiếp tục tìm cơ hội săn bắt yêu thú hấp thu thú hồn.
Hiện giờ, Long Tiêu Diêu không dám tùy tiện đi Thập Vạn Đại Sơn; sơn mạch Thiên Sơn ít chủng loại yêu thú, hơn nữa cây cối thưa thớt, còn có không ít yêu thú phi cầm, có vẻ phiền phức; So sánh lại, chỉ có Tuyết Nguyên Sâm Lâm là thích hợp nhất cho hắn hấp thu thú hồn.
Tuy rằng đến Tuyết Nguyên Sâm Lâm cần đi qua Hắc Thổ Sâm Lâm, nhưng chuyện đã trôi qua nhiều năm, Long Tiêu Diêu tin rằng Hắc Thổ Tông hẳn đã không tiếp tục truy nã hắn nữa. Chỉ là, nếu gặp phải tu sĩ bậc cao Hắc Thổ Tông, e rằng vẫn có phiền phức.
Tài sản của Long Tiêu Diêu hiện giờ có thể tính là giàu có trên Thần Châu đại lục, lại không lo đến vấn đề dược thảo, đan dược. Tuy rằng linh khí ở khách sạn phường thị rất loãng, lại còn phải trả một ít linh thạch mới được thuê, nhưng không có vấn đề gì với hắn, vấn đề duy nhất là hắn rất bất mãn với tiến cảnh tu luyện hiện tại.
Trong nhẫn của tộc trưởng kia có ba cái ngọc giản, một trong số đó là cổ đan phương, ghi lại đan phương Thú Đan phụ trợ cho yêu thú các cấp trưởng thành, cùng với một ít đan phương cho người tu tiên nhân loại. Dược thảo trong Vạn Thú Lệnh có đầy đủ cho luyện chế Thú Đan yêu thú cấp năm, hắn đương nhiên luyện chế một ít Thú Đan cho Kim Xà.
Ba tháng sau, Long Tiêu Diêu mới gặp được Bạch Như Ngọc. Hiện giờ Bạch Như Ngọc đã có tu vi Trúc Cơ bậc trung đỉnh phong, hiện giờ nàng có rất nhiều đan dược phụ trợ, chuyên chú bế quan tu luyện trường kỳ, linh căn lại băng linh căn cấp một cao cấp, tu luyện công pháp Huyền Băng Quyết đỉnh cấp, tiến cảnh tu vi hết sức nhanh, càng là đối tượng được Ngọc Nữ Cung chú ý bồi dưỡng trọng điểm.
Chỉ là tu vi Bạch Như Ngọc không thấp, hơn nữa bởi vì áp chế thăng cấp tăng thực lực, lại dùng Trúc Cơ Đan cực phẩm, cộng thêm Huyền Băng Quyết đỉnh cấp, thực lực vượt xa tu sĩ cùng cấp bình thường.
Nhưng Bạch Như Ngọc không có nhiều kinh nghiêm thực chiến, nàng đương nhiên cũng gặp phải bình cảnh tu luyện, chỉ là tiến hành thí luyện thực chiến với các đệ tử cùng cấp trong Ngọc Nữ Cung, nàng dựa vào thuộc tính băng biến dị mạnh mẽ, dùng thực lực cực mạnh, thông thường có thể chiến thắng thoải mái. Mặc dù cũng tính là một chút từng trải thực chiến, nhưng thật không nói tới kinh nghiệm tác chiến gì hết.
Hai người gặp mặt tất nhiên rất vui vẻ, bay đến một ngọn núi nhỏ gần đó, bố trí ảo trận bảo hộ, hai người tình chàng ý thiếp tâm sự những chuyện đã trải qua. Bởi vì hiện giờ Bạch Như Ngọc có địa vị không thấp ở Ngọc Nữ Cung, nàng trải qua cũng rất thoải mái, chẳng những có thể tùy ý đọc tất cả bí tịch nội môn, hơn nữa không thiếu các tài nguyên tu tiên, rất tự do tự tại ở Ngọc Nữ Cung.
Bạch Như Ngọc bất mãn duy nhất là ở Ngọc Nữ Cung rất cô độc, nàng chỉ một lòng tu luyện ở Ngọc Nữ Cung, không có bạn bè gì. Vì nhanh chóng tăng lên tu vi, nàng thường xuyên bế quan tu luyện, đặc biệt là thực lực tăng lên, thường xuyên bế quan một lần đến mấy tháng, càng không có thời gian kết giao bạn bè. Đương nhiên cũng là vì những gì đã trải qua trước kia, làm cho nàng rất khó tín nhiệm người khác.
Thậm chí Bạch Như Ngọc còn không đi ra ngoài, đan dược, Pháp khí của nàng đều là môn phái cùng sư phụ nàng chuẩn bị sẵn cho nàng. Nàng thậm chí còn không đi qua phường thị, hiểu biết về tu tiên giới còn giới hạn khi còn làm tán tu.
Bạch Như Ngọc tràn ngập bội phục Long Tiêu Diêu, năm đó phụ thân của nàng cũng là tán tu, tự nhiên biết làm tán tu không dễ tu luyện. Còn Long Tiêu Diêu dường như không có gặp phiền phức gì, ngược lại hết sức tự do tự tại, tiến cảnh tu vi nhanh chóng vượt xa đệ tử danh môn đại phái, còn có tạp học như luyện đan, nàng cảm thấy Long Tiêu Diêu tràn ngập thần bí.
Đương nhiên đó đều là bởi Long Tiêu Diêu sợ Bạch Như Ngọc lo lắng, cho nên chưa bao giờ nói với những những điều nguy hiểm cùng khó khăn mà mình gặp phải. Không biết có phải thần bí có thể bồi dưỡng tình yêu hay không, tình cảm của Bạch Như Ngọc đối với Long Tiêu Diêu không vì thời gian dài không gặp mà nhạt đi, ngược lại càng thêm nồng cháy.
Hai người CŨNG không nói nhiều, chỉ là thưởng thức cảm giác ấm áp đôi bên gặp nhau, thỏa lòng tưởng niệm. Kim Xà cùng Tiểu Hồ lại mang đến cho bọn họ nụ cười vui vẻ, Bạch Như Ngọc cười đùa nửa ngày, còn hơn cả mấy năm qua cộng lại, nhìn Bạch Như Ngọc cười duyên, Long Tiêu Diêu không khỏi có chút ngây ngốc.
Thời gian tốt đẹp luôn trôi quá nhanh, mặt trời đã trốn sau dãy núi, sắc trời đã dần tối đi, lại đến thời gian hai người chia tay. Tuy rằng không ai hạn chế tự do của hai người, nhưng bọn họ vẫn duy trì trao tình giữ lễ, từ khi hai người kết bạn đến nay vẫn chưa bao giờ vượt quá giới hạn nửa bước.
Long Tiêu Diêu lưu luyến từ biệt Bạch Như Ngọc, trở về phòng trọ phường thị tiếp tục đầu nhập vào tu luyện. Hắn tu luyện ở khách sạn hai năm, nhưng tiến cảnh tu vi thật sự có hạn.
Chẳng qua CŨNG có chuyện làm hắn vui mừng, trong thời gian này Tiểu Hồ thăng cấp thành yêu thú cấp năm, hơn nữa vì tác dụng của Dưỡng Hồn Châu, thần thức của hắn thoáng có tăng trưởng. Hơn nữa huyệt đạo đã kích hoạt hấp thu khí tức từ Dưỡng Hồn Châu, dường như cũng mạnh hơn một ít, lại thêm Vạn Thú Lệnh cũng vì hấp thu một bộ phận khí tức, linh khí bên trong đã nồng đậm hơn trước kia.
Đến năm thứ ba, Phệ Linh Trùng cũng thăng cấp linh trùng cấp bốn. Bản thân yêu trùng thăng cấp dễ hơn yêu thú, Phệ Linh Trùng tiêu hao một lượng lớn linh thạch. CŨNG cắn nuốt rất nhiều cỏ cây ẩn chứa linh lực dồi dào, cùng đan dược yêu thú trong Vạn Thú Lệnh, hấp thu rất nhiều linh lực, thăng cấp là chuyện đương nhiên.
Long Tiêu Diêu đã quen với tu vi tăng trưởng nhanh, thật sự khó mà chịu được tiến cảnh tu luyện hiện giờ. Hắn tu luyện ở khách sạn phường thị hơn ba năm, tu vi tăng trưởng hết sức đáng thương, rốt cuộc vẫn quyết định đi Tuyết Nguyên Sâm Lâm săn bắt yêu thú, hấp thu thú hồn tăng tu vi.
-o0o-
← Ch. 186 | Ch. 188 → |