← Ch.020 | Ch.022 → |
Long Tiêu Diêu thấy không thể ngăn cản, ngón tay phải điểm ra thi triển công kích điện lưu, đồng thời dùng thần thông Ngư Hành Bách Biến, vặn vẹo thân thể né tránh công kích của mèo rừng.
Ngư Hành Bách Biến là thần thông né tránh tốt nhất, nhưng Long Tiêu Diêu là nhân loại, mặc dù con người tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh thể chất được cải tạo thật lớn, nhưng dù sao cùng không thể so sánh với thân thể của yêu thú, bất kể là tính mềm dẻo hay tốc độ, vẫn còn kém không ít so với yêu thú. Thân hình mèo rừng bắn vọt lên, chân trước đánh về phía thắt lưng của hắn. Thân mình hắn đột nhiên uốn vòng thành hình cong, né tránh công kích của móng vuốt mèo rừng.
Mèo rừng nguyên vốn cho ràng thức ăn đã nắm trong tay, nhưng thân thể Long Tiêu Diêu đột nhiên uốn cong, trống rỗng tránh ra một thước, lập tức khiến hữu trảo của nó thất bại. Tuy nhiên, thân thể mèo rừng ở giữa không trung chuyển mình bay vọt tới hắn như cũ, đồng thời, vung ra tả trảo tát về phía Long Tiêu Diêu.
Thân thể uốn khúc của Long Tiêu Diêu là có hạn độ nhất định, hiện giờ đã không thể tiếp tục né tránh về phía sau. Nhưng thân thể hắn đột nhiên trống rỗng xoay tròn chín mươi độ, ý đồ né tránh công kích của tả trảo mèo rừng. Đồng thời, Long Tiêu Diêu rất nhanh bắn ra điện lưu về hướng mèo rừng trên không trung.
Tốc độ của điện lưu là nhanh nhất trong tất cả các thuộc tính, huống chỉ hiện tại mèo rừng đang ở trên không trung, khó có thể linh hoạt tránh né, lập tức bị điện lưu đánh trúng. Lực phòng ngự của bản thể mèo rừng vốn rất yếu kém, điện lưu bắn trúng trên người nó, lập tức liền phá tan yêu nguyên lực hộ thể, xâm nhập vào trong cơ thể, làm cho khí huyết toàn thân nó hỗn loạn, toàn thân run rẩy, từ trên không trung rơi xuống.
Đồng thời tả trảo của mèo rừng cùng vừa chộp tới thắt lưng Long Tiêu Diêu. Tuy rằng Ngư Hành Bách Biến của Long Tiêu Diêu phát huy tác dụng, tránh được một trảo trực tiếp của mèo rừng, chỉ bị móng của mèo rừng cào sướt qua một chút, hơn nữa, còn dựa vào Ngư Hành Bách Biến đã giảm bớt hơn phân nửa lực lượng của lợi trảo.
Nhưng lực công kích của mèo rừng cũng quá cường hãn đi, mặc dù Long Tiêu Diêu chỉ là bị móng vuốt của nó cào sướt qua, tuy không trí mạng lắm, nhưng quần áo nơi thắt lưng cùng bị rách toạt một đường dài nửa thước, lộ ra da thịt trên người bị lợi trảo rạch một vết thương rộng đến nửa tấc, dài ba tấc, máu tươi lập tức tuôn ra nhiễm đỏ áo dài của hắn.
Long Tiêu Diêu cố nén đau đớn, lập tức lại phát ra một đạo điện lưu, bắn lên thân mèo rừng đang từ không trung rơi xuống. Lúc này yêu nguyên lực của mèo rừng đã tán loạn, không còn sức chống đỡ công kích của điện lưu, khi rơi xuống trên mặt đất nó đã toi mạng rồi.
Long Tiêu Diêu vội vàng lấy ra Liệu Thương Đan cướp được của tán tu ở Hoa Sơn ngày trước, gọi ra Kim Xà làm hộ pháp, rồi hắn bắt đầu nuốt vào đan dược chữa thương. Liệu Thương Đan của người tu tiên hiệu quả hơn xa Liệu Thương Dược bình thường của giới thế tục. Hắn ăn vào Liệu Thương Đan không lâu sau, vết thương ở thắt lưng liền nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Sau thời gian chừng cạn hai chung trà, miệng vết thương của hắn cũng đã lành lặn nguyên vẹn như lúc ban đầu.
Long Tiêu Diêu chữa thương xong, đứng lên uốn mình thư giãn, Kim Xà nhìn thấy hắn lành vết thương, cũng cao hứng bò lên đầu vai hắn, vươn lưỡi rắn liếm liếm trên mặt hắn, tiếp theo lại phát ra tiếng kêu "ríu ríu", dường như đang trách móc hắn không cho mình ra tay.
Long Tiêu Diêu vuốt ve Kim Xà, cười cười nói:
- Lần này quả thật ta quá sơ suất, hơn nữa không nghĩ tới đặc tính di chuyển mau lẹ của mèo rừng, chỉ máy móc dùng thuộc tính hỏa khắc chế để tiến hành công kích. Ôi, tốc độ của hỏa cầu vẫn còn quá chậm, nếu sớm vận dụng điện lưu công kích, thì đâu có chật vật như vậy. Tiểu Long! Ngươi yên tâm, về sau ta sẽ cẩn thận hơn!
Kim Xà dường như nghe hiểu lời nói của Long Tiêu Diêu, nó dùng cái đầu xinh xắn cọ cọ trên vào má hắn. Hắn chơi đùa thân thiết cùng Kim Xà một hồi, rồi ra tay xử lý thi thể mèo rừng. Như trước là lột lấy da lông, yêu đan thì cho vào một cái bình ngọc tồn trữ đan dược.
Cất giữ trong bình ngọc đan dược có thể bảo đảm vật phẩm đặt ở trong đó không tiết linh lực ra ngoài, nếu không qua thời gian lâu dài, linh lực trong yêu đan sẽ bị tiêu tán tổn thất, phẩm chất sẽ giảm xuống.
Những ngày tiếp sau đó, Long Tiêu Diêu vừa tìm kiếm dược thảo, vừa đi vào sâu trong rừng rậm. Trong thời gian mấy tháng trước sau gặp mười mấy con yêu thú cấp một. Tuy nhiên, bởi vì hắn rất cẩn thận khi giao đấu, nên cũng chưa mang lại cho hắn phiền toái gì.
Đây cũng là nhờ trong khí hải của Long Tiêu Diêu đã kích hoạt tinh huyết của tộc trưởng Lý tộc cấp mười (tộc cá chép), hấp thu giọt tinh huyết bản mạng kia giúp cho đan điền hắn được tăng lên trên diện rộng. Hạ đan điền vốn là nơi tồn trữ chân khí của người tu tiên, theo thăng cấp, căn cứ theo cấp bậc công pháp sẽ nhận được tăng trưởng tương ứng.
Long Tiêu Diêu nhờ có hiệu quả xúc tác của tinh huyết tộc trưởng Lý tộc, bản thân đan điền hắn đã rộng lớn hơn không ít so với người tu tiên khác, hơn nữa công pháp tu luyện lại là Thiên giai, nên mỗi khi thăng cấp đan điền tăng lên thật lớn, tự nhiên số lượng chân khí cùng còn có thể tồn trữ nhiều hơn nữa. Lúc này mặc dù hắn chỉ là Luyện Khí Kỳ cấp năm, nhưng thực lực thực sự cũng không kém gì người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp bảy, cấp tám.
Nguyên vốn người tu tiên bởi vì ở giai đoạn Luyện Khí Kỳ có thể nắm giữ Pháp khí có hạn, vả lại không thể điều khiển pháp khí công kích ở cự ly xa, hơn nữa không thể phi hành, so với thực lực của yêu thú đồng cấp còn kém hơn nhiều lắm. Chẳng qua là yêu thú linh trí cực thấp nên dựa vào đó mới có thể phân thắng bại.
Tuy nhiên, theo tỷ lệ mà nói, nhân loại chính là thắng ít bại nhiều.
Nhưng thực lực của bản thân Long Tiêu Diêu vốn đã mạnh hơn yêu thú. lại giỏi về tổng kết ưu khuyết điểm sau mỗi lần giao chiến, nên năng lực thực chiến tăng cao rất nhanh, không cần dùng Pháp phù phụ trợ, giết chết yêu thú cấp một cũng càng ngày càng dễ dàng.
Long Tiêu Diêu còn mấy chục lần gặp phải độc hạt. độc xà, độc trùng các loại, tuy nhiên đều không phải yêu thú. Kết quả. hắn phát hiện Kim Xà rất thích ăn các loại độc vật. hơn nữa. Kim Xà đối với các loại độc tố dường như đều hoàn toàn miễn dịch, còn có năng lực khắc chế đối với độc trùng. Nên mỗi lần gặp được độc trùng. hắn liền gọi ra Kim Xà. để nó tự bắt ăn thịt.
Kim Xà nếu miễn dịch độc tố, tự nhiên đối phó với các loại độc trùng thật dễ dàng. Nhưng đánh nhau cùng độc trùng vốn không thỏa mãn được nó, nên Long Tiêu Diêu lại cho Kim Xà đối phó với dã thú mấy lần. Trong đó bao gồm báo hoa hung mãnh, mau lẹ, nhưng chúng nó ở trước mặt Kim Xà có vẻ không chịu nổi một kích. Ngay đến một lần gặp một bầy sói xám mười mấy con. cũng bị Kim Xà thoải mái giết chết toàn bộ.
Kim Xà lợi hại nhất chính là tốc độ nhanh như tia chớp và kịch độc của nó, Tuy rằng thoạt nhìn nó có vẻ nhỏ bé yếu ớt, nhưng khi nó phát động công kích, đối thủ căn bản đều không kịp né tránh lập tức bị nó cắn trúng. mà tất cả đối thủ bị cắn đều chết ngay tức thì, hoàn toàn không có chút năng lực chống đỡ nào.
Mấy tháng sau. Long Tiêu Diêu gặp phải một lần nguy cơ lớn nhất, đó là một con trăn dài cả trượng, là yêu thú cấp hai thuộc tính mộc. Thần thức của hắn Tuy rằng hơn xa tu sĩ đồng cấp, nhưng hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể phóng ra ngoài không tới ba thước.
Bởi vì thần thức tra xét khoảng cách có hạn. Long Tiêu Diêu phải kết hợp thần thức cùng hai mắt để dò tra. Nhưng con trăn này cực kỳ giảo hoạt, thân thể nó hiện ra màu xanh nhạt, ẩn thân bên trong tàn lá rậm rạp trên một gốc cây đại thụ. chỉ dựa vào mắt nhìn căn bản không thể phát hiện sự tồn tại của nó.
Khi Long Tiêu Diêu phát hiện con trăn, con trăn đã phát động công kích, may mà hắn vì phòng bị độc trùng đánh bất ngờ. trong tay vẫn luôn cầm sẵn một tấm Mộc Linh Tráo Phù. Ngay lúc phát hiện con trăn, hắn nhanh chóng kích hoạt Pháp phù. một cái Mộc Linh Tráo hiện ra bên ngoài thân hắn.
Con trăn vẫn chưa buông tha cho, bên ngoài thân thể quấn quanh một tầng bảo hộ, không ngừng hướng vào phía trong co rút lại, vòng bảo hộ lập tức phát ra tiếng "kẽo kẹt kẽo kẹt", dường như bất cứ lúc nào đều sẽ vỡ nát.
-o0o-
← Ch. 020 | Ch. 022 → |