← Ch.266 | Ch.268 → |
Trong nháy mắt trước khi kết giới Pháp trận vỡ nát. Long Tiêu Diêu đã khống chế phần đông phi kiếm công hướng con Kim Điêu còn lại trong Pháp trận. Hơn ba mươi thanh phi kiếm từ bốn phương tám hướng đâm tới Kim Điêu, cho dù là Kim Điêu Vương cũng không thể chống đỡ. Cùng lúc kết giới vỡ nát, con Kim Điêu kia giống như một con nhím, mất mạng đương trường.
Cùng lúc đó Long Tiêu Diêu dùng Vạn Thú Lệnh tu lấy hồn phách Kim Điêu Vương đã chết, rồi lấy ra tám tấm Lôi Thuẫn Phù và Hỏa diễm Thuẫn hình thành một tuyến phòng ngự trên đỉnh đầu, ngăn cản hai con Kim Điêu bổ xuống.
Nhưng sau khi hai con Kim Điêu phá vỡ kết giới Pháp trận, phát hiện Kim Điêu Vương đã bị mất mạng, mà ở trước mặt chúng nó lại xuất hiện tuyến phòng ngự lôi hỏa. Hai con Kim Điêu hơi chút chần chờ, cùng phát ra hai tiếng kêu ngắn ngủi, lại từ bỏ công kích quay đầu bay phía trời cao, giương cánh bay về phướng xa không bao lâu liền biến mất phía chân trời.
Long Tiêu Diêu không biết là Kim Điêu bỏ đi hay là đi tìm đồng bạn, nhanh chóng quét dọn chiến trường rồi ngự kiếm bay về phía chiến trường đầu tiên. Với tốc độ phi hành hiện tại của hắn, nháy mắt liền tới nơi. Hắn cũng thu hồi thi thể Kim Điêu đã chết, bố trí Pháp trận bảo hộ trên mặt đất, sau khi thoáng khôi phục một chút liền hấp thu hồn phách Kim Điêu Vương.
Trong quá trình hấp thu, hồn phách Kim Điêu Vương phóng ra khí bá vương khiến Long Tiêu Diêu hoàn toàn yên tâm. Hắn hấp thu hồn phách Kim Điêu Vương tự nhiên có thể khống chế được Kim Điêu trong phạm vi thần thức bao trùm, tự nhiên cũng không lo Kim Điêu khác trong VÙNG không gian này tập kích, có thể yên tâm sưu tầm các loại dược thảo quý hiếm.
Bởi vì trong vùng không gian này sinh trưởng đại lượng dược thảo, Long Tiêu Diêu CŨNG không vội vã, chậm rãi tìm tòi đi tới trong thảo nguyên. Thẳng đến ngày thứ chín, hắn phát hiện hài cốt thi thể bốn người tu tiên cùng hơn hai chục Kim Điêu. Biết đã có người tu tiên khác tiến vào VÙNG không gian này trước một bước, kết quả xảy ra một trận đại chiến với bầy Kim Điêu.
Long Tiêu Diêu thầm kêu may mắn. Bốn người tu tiên kia mặc dù cuối cùng ngã xuống nhưng lại đã chém giết hơn một nửa Kim Điêu, nếu không chỉ sợ hắn thật sự khó thể đối phó. Hắn lập tức quét dọn chiến trường, nhặt được vài vòng tay trữ vật và pháp khí, thi thể Kim Điêu tự nhiên cũng bị hắn thu lấy. Hắn dừng lại ở vùng không gian này hơn chục ngày, dời trồng đại lượng dược thảo quý hiếm mới rời đi.
Bởi vì phát hiện tung tích của người tu tiên khác nên Long Tiêu Diêu cần phải nắm chắc thời gian. Đã trải qua không gian Kim Điêu, hắn có nhận thức mới đối với độ khó của thí luyện không gian Phiêu Miểu. Đương nhiên hắn cũng càng thêm cẩn thận, lại vẽ bổ sung một số Lôi Thuẫn Phù.
Sau đó Long Tiêu Diêu lựa chọn một quang cầu gần đó, sau khi ký hiệu trên mặt đất, hắn tiến vào không chút do dự. Lần này không gian hắn tiến vào là một khu rừng rậm rộng lớn, cây cối trong rừng sinh trưởng tương đối cao lớn. Điều khiến hắn cảm giác bất ngờ chính là không gian này lại có cấm chế phi hành, hắn căn bản không thể ngự kiếm phi hành.
Mặc dù Long Tiêu Diêu không nhìn thấy có yêu thú chiếm cứ trong không gian này nhưng đã có hiệu quả cấm bay thì yêu thú trong này nhất định là yêu thú loại đi lại hoặc bò sát, mà loại yêu thú này bình thường đều thành đàn kết đội. Hắn lập tức triển khai thần thức, tra xét rõ ràng hoàn cảnh chung quanh, thật cẩn thận tiến nhanh về phía trước.
Trong rừng rậm cũng sinh trưởng dược thảo Phong phú, khiến cho Long Tiêu Diêu thu hoạch không nhỏ. Tuy nhiên hắn không chút lơ là cảnh giác, thần thức bao phủ vài dặm quanh thân phòng bị đàn yêu thú xuất hiện.
Bởi vì không gian này có hiệu quả cấm bay, Long Tiêu Diêu mặc dù có thần thông Ngư Hình Bách Biến, thân thể cũng có thể so với yêu thú nhưng tốc độ tiến lên lại không thể sánh bằng phi hành. Ba ngày đầu hắn cũng không gặp phiền toái gì. Thẳng đến ngày thứ tư, hắn đang tiến về trước bỗng dừng bước, sắc mặt khẽ biến. Hắn phát hiện một đám yêu thú Trường Tí Viên đang nhanh chóng tới gần mình.
Đàn Trường Tí Viên này có hơn ba chục con, trong đó đa số đạt tới cấp tám, còn lại cũng đều đạt tới cấp sáu, bảy, chiều cao tương đương với Long Tiêu Diêu. Trường Tí Viên thuộc loại yêu thú thuộc tính Mộc, ở trong rừng rậm thi triển ra thần thông Thụ Độn chỉ yêu thú loại vượn khỉ mới có, trong nháy mắt từ ngoài mấy chục dặm tới khu vực cách Long Tiêu Diêu chỉ có vài chục thước.
Long Tiêu Diêu cùng lúc phát hiện ra Trường Tí Viên liền lấy trận bàn ra chuẩn bị nghênh chiến. Đồng thời hắn chặt đứt toàn bộ cây cối quanh mình mười thước để tránh Trường Tí Viên lợi dụng cây cối thi triển thần thông Thụ Độn.
Trường Tí Viên chạy tới nơi cách Long Tiêu Diêu hơn chục thước liền dừng lại. Linh trí của yêu thú loại vượn khỉ thuộc loại nổi bật trong hàng yêu thú cùng cấp bậc, chỉ có linh thú mới hơn chúng một bậc.
Trường Tí Viên phát hiện Long Tiêu Diêu chặt đứt cây cối, cũng không khinh suất phát động công kích, mà phân tán ra các khu vực có cây cối yểm hộ. Trong nháy mắt chúng nó đã vây quanh Long Tiêu Diêu nhưng vẫn không triển khai tấn công.
Một con Trường Tí Viên cấp tám không nhanh không chậm chạy đến sau đội ngũ Trường Tí Viên. Những con Trường Tí Viên khác toàn thân đen trắng đan xen mà con Trường Tí Viên rơi lại sau cùng này lại toàn thân tuyết trắng, hình thể cũng cao hơn con khác gần nửa thước, vừa nhìn liền biết là Hầu Vương trong đàn Trường Tí Viên này.
Đàn khỉ linh trí cực cao, hơn nữa cấp bậc đám Trường Tí Viên này vốn đều vượt qua cấp sáu, linh trí không kém gì thiếu niên trong nhân loại, kỷ luật tổ chức của quần thể tự nhiên cũng hơn xa yêu thú bình thường. Hành động của chúng đều phục tùng sự chỉ huy của Hầu Vương.
Hầu Vương tuy không thi triển thần thông Thụ Độn nhưng song chưởng bám nhánh cây, thân thể thoắt đến thoắt đi giữa rừng cây, trong nháy mắt tới giữa đàn. Hầu Vương cũng nhìn thấy Long Tiêu Diêu chặt đứt toàn bộ cây cối quanh thân. Bởi vì nó thấy đàn khỉ đã vây quanh Long Tiêu Diêu, cũng không sốt ruột mà vòng quanh Long Tiêu Diêu một vòng.
Hầu Vương tuy linh trí không thấp nhưng vẫn sinh hoạt trong không gian này, rất ít gặp phải nhân loại, tự nhiên không nhìn ra Long Tiêu Diêu có âm mưu gì. Nhưng Long Tiêu Diêu sau khi bị vây quanh vẫn trấn tĩnh đứng tại chỗ bất động mà không thất kinh phá vây khiến nó cảm thấy không thích hợp, cho nên vẫn không tùy tiện hạ lệnh công kích.
Nhưng Hầu Vương sau khi đi quanh Long Tiêu Diêu hai vòng vẫn không nhìn ra nguy hiểm gì; mà đàn khỉ vây quanh Long Tiêu Diêu đã không kìm được tâm tình vội vàng xao động, phát ra từng tràng tiếng hú. Nên biết tuy rằng yêu thú loại vượn khỉ linh trí cao nhưng thiên tính hiếu động mà nóng vội, lúc này nhìn thực vật đã gần ngay trước mắt, tự nhiên nhảy loạn khó thể im lặng chút nào.
Lúc này Hầu Vương cũng không kìm được tâm tình vội vàng, rốt cục quyết định không chờ đợi thêm nữa. Tuy nhiên tâm trí nó chung quy không thấp, vẫn như trước không hoàn toàn yên tâm để đàn khỉ cùng nhau công kích. Chỉ thấy nó phát ra hai tiếng kêu ngắn ngủi, lập tức có bốn con Trường Tí Viên cấp tám từ trên cây nhảy xuống đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu không nghĩ tới với trí tuệ của Hầu Vương lại có thể biết phái bộ đội thăm dò. Bởi vì Trường Tí Viên khác vẫn ở ngoài phạm vi hữu hiệu của Pháp trận, hắn cũng không thể phát động Pháp trận để tránh bứt dây động rừng, chỉ đành phải bằng vào lực lượng bản thân đối phó với bốn con Trường Tí Viên này.
-o0o-
← Ch. 266 | Ch. 268 → |