← Ch.292 | Ch.294 → |
Cửa hàng vẫn chưa chính thức mở cửa, căn bản không có khách hàng tới cửa. Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu phát hiện ở trước ngực tu sĩ có đeo dấu hiệu Vân Đô Phái, cũng liền khách sáo tiếp đón tu sĩ kia.
Tu sĩ kia khách sáo nói:
- Chúc mừng đạo hữu lấy được quyền kinh doanh đan điếm này. Ta họ Tiền là chấp sự của nhà phường thị này, nếu đạo hữu cần thuê người trợ giúp tiếp đón khách hàng, ta có thể giới thiệu cho đạo hữu.
Thì ra, Vân Đô Thành cho phép tu sĩ tu vi Kim Đan Kỳ trở lên thường trú, chỉ tính là người tu tiên từ ngoài đến. Mà Vân Đô Phái và người trước vốn ở trong Vân Đô Thành thì CŨNG không hạn chế. Đệ tử bậc thấp của Vân Đô Phái thường ngày đều sử dụng tài nguyên tu tiên của môn phái cấp cho để chuyên tâm tu luyện, mà tán tu thì phải tự lực cánh sinh, phần lớn là làm lái buôn ở phường thị hoặc trợ giúp để kiếm thêm linh thạch.
Hiện nay trong thời điểm chính ma đại chiến, thu nhập của Vân Đô Phái cũng bị ảnh hưởng, cộng thêm tiêu phí gia tăng, tài nguyên tu tiên phân phối cấp cho đệ tử CŨNG giảm xuống trên diện rộng, mà giá hàng còn tăng thêm. Vì thế đệ tử của Vân Đô Phái CŨNG chỉ phải nghĩ biện pháp kiếm thêm linh thạch, đan dược cho mình.
Tiền Chấp sự làm người phụ trách ở phường thị Vân Đô Phái, đương nhiên CŨNG hy vọng tìm thêm một ít lối thoát cho đồ tử đồ tôn của mình. Tu sĩ cần thiết nhất chính là đan dược, nếu có thể làm công ở đan điếm, khẳng định sẽ dễ dàng thu được đan dược hơn so với người khác.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không muốn vì kinh doanh đan điếm mà làm chậm trễ việc tu luyện của Bạch Như Ngọc, hắn nghe Tiền chấp sự giải thích, cũng vui mừng khôn xiết, vì thế liền biết thời biết thế đáp ứng thuê đệ tử của đối phương đề cử, một hơi thuê hai gã Trúc Cơ Kỳ, bốn gã Luyện Khí Kỳ làm nhân viên cửa hàng, đồng thời đáp ứng dùng đan dược để quyết toán làm tiền thuê.
Nếu người thuê đều là tu sĩ bậc thấp, Long Tiêu Diêu không lo lắng bọn họ phát hiện bí mật của bản thân. Đương nhiên hắn phải tự mình bố trí lại một ít Pháp trận, nhất là phòng riêng tu luyện ở lầu ba, càng cần thêm phòng ngự nghiêm ngặt. Đương nhiên hắn CŨNG tiến hành luyện đan ở trong phòng riêng, cho dù tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng không thể nhìn trộm, huống chi là mấy tên tu sĩ bậc thấp.
Sau khi Tiền chấp sự hài lòng rời đi, Long Tiêu Diêu lập tức một lần nữa bắt tay vào làm bố trí. Hắn cũng không cải tạo các tầng trệt phía dưới, chỉ là tăng thêm một cái Pháp trận ngăn cách thần thức tra xét ở tầng ba, chủ yếu là cải tạo ở hai gian phòng riêng tu luyện, phân biệt bố trí mấy Pháp trận: Tuệ Linh Trận, Yểm Linh Trận, Cách Tuyệt Trận cùng hai cái Pháp trận phòng ngự, lúc này mới có thể an tâm CÙNG Bạch Như Ngọc tu luyện.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc đã sớm cho rằng đối phương là bạn đời của mình, nhưng trước khi Bạch Như Ngọc còn chưa có kết anh hắn cũng không nghĩ tới chuyện song tu với nàng. Nếu không, một khi thân thể nguyên âm của Bạch Như Ngọc bị phá, độ khó kết anh sẽ nhân lên. Hắn quyết tâm sống cả đời cùng Bạch Như Ngọc, nên tuyệt đối sẽ không vì chút tính ái nhất thời mà tổn hại về sau. Vì tránh cho dẫn tới tâm ma, cho nên hai người vẫn luôn tách biệt ở hai phòng riêng tu luyện.
Không đến một canh giờ sau. Tiền chấp sự đã mang đến người đề cử giúp đỡ. Long Tiêu Diêu trước phân phó cho mấy người đi tới các chỗ tiêu thụ đan dược và dược thảo trong phường thị tìm hiểu rõ ràng về giá cả, hắn thì bắt đầu luyện chế đan dược cho đan điếm tiêu thụ.
Long Tiêu Diêu hiện giờ năng lực khống chế hỏa và kỹ xảo vận dụng thần thức đều tăng cao rất nhiều, luyện chế đan dược cần thiết cho tu sĩ bậc thấp, chẳng những thời gian rất ngắn, hơn nữa có thể một lần luyện chế mấy viên đan dược, cấp bậc đan dược cũng đều đạt tới thượng phẩm. Đây còn là điều kiện tiên quyết hắn tận lực không dùng tới dược thảo vạn năm trong Vạn Thú Lệnh, chỉ là xen lẫn vào một, hai loại dược thảo gần tới vạn năm.
Long Tiêu Diêu luyện chế đan dược như thế, linh lực vượt hơn xa đan dược bình thường. Tuy nhiên, kể từ đó, linh lực nguyên liệu của đan dược chênh lệch rõ ràng, sức sống chênh lệch quá lớn, độ khó luyện chế cũng tăng lên trên diện rộng. Tuy nhiên, những điều này đối với hắn ngược lại không phải là nan đề, thậm chí hắn còn cố ý gia tăng độ khó luyện đan, để tăng lên kỹ thuật luyện đan và kỹ xảo vận dụng thần thức của mình.
Bởi vì Long Tiêu Diêu luyện chế đan dược phẩm chất, hiệu quả tuyệt hảo, đan điếm của hắn khai trương không lâu đã nhanh chóng được rất nhiều tu sĩ tìm tới. Tuy rằng hiện nay giá cả đan dược bình thường cao hơn trước đây năm thành, nhưng đan dược của hắn vẫn luôn cung không đủ cầu.
Nhiệm vụ luyện đan của Chính Đạo Liên Minh, vào ngày thứ ba đan điếm khai trương cũng được phát xuống, lúc ban đầu chỉ là từ một gã Chấp sự Kim Đan bậc thấp đưa tới dược thảo, đan phương. Đan dược luyện chế đều là phụ trợ tu luyện cho Kim Đan bậc thấp, bậc trung rất bình thường. Mỗi tháng chỉ cần luyện chế 30 viên đan dược, phần lớn hắn đều nộp lên đan dược chính là thượng phẩm.
Thời gian qua thật rất nhanh, đảo mắt trôi qua thời gian ba năm. Bạch Như Ngọc hiện giờ chỉ chuyên tâm tu luyện, không có ai quấy rầy, lại có cực phẩm đan dược phụ trợ sung túc, chỉ hơn hai năm nàng liền thăng cấp Kim Đan bậc trung.
Hiện nay mỗi ngày ít nhất Long Tiêu Diêu cần năm, sáu canh giờ để luyện chế đan dược, tuy rằng tu luyện cực hạn có trợ giúp tăng lên tu vi, nhưng hắn lại cảm giác tu vi tiến cảnh của mình cực kỳ chậm chạp.
Đương nhiên điều này cũng nằm trong dự liệu của Long Tiêu Diêu, vốn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ muốn tăng lên tu vi đã rất chậm, mà chân nguyên của hắn lại thâm hậu hơn xa so với tu sĩ khác, hiện giờ hắn thăng cấp cần số lượng chân khí thậm chí còn vượt hơn tu sĩ Nguyên Anh bậc cao bình thường, tu vi tiến bộ chậm chạp hắn cũng không lấy làm lạ lẫm.
Tuy nhiên, luyện đan siêu cường độ cũng mang đến cho Long Tiêu Diêu thu hoạch không nhỏ: Đầu tiên, luyện đan rèn luyện đối với độ bền bỉ của thần thức, cộng thêm tẩm bổ của Dưỡng Hồn Châu, giúp cho nguyên thần của hắn càng thêm lớn mạnh, thần thức trưởng thành khỏe mạnh, vận dụng kỹ xảo lại tăng lên trên diện rộng.
Long Tiêu Diêu ở thời điểm luyện đan không ngừng chủ động tăng thêm độ khó, khiến kỹ xảo luyện đan của hắn cũng nhanh chóng tăng cao. Hơn nữa, bởi vì giá cả đan dược tăng nhiều, mỗi ngày bận rộn luyện đan, cũng mang đến cho hắn tài phú thật lớn.
Bản tính của Long Tiêu Diêu cũng không phải là người khoa trương, hắn làm như thế nguyên nhân chủ yếu là để Phùng Hướng Huy thấy rõ thế lực và ích lợi chủ động tiếp xúc với mình. Thế nhưng Luyện Khí Phường Phùng Thị vẫn không hề có động tĩnh, khiến hắn cảm giác vừa tiếc nuối vừa nghi hoặc.
Trong thời gian ba năm này, chính ma đại chiến nhưng thật ra có vẻ rất bình thản. Tuy không ngừng xảy ra xung đột, nhưng đều là quy mô nhỏ giới hạn ở tu sĩ dưới Kim Đan Kỳ, cũng không có phát sinh loại hình chiến đấu lớn hơn, song phương bị vây ở trạng thái giằng co ngay vùng biên giới. Không biết có phải trước đây một đoạn thời gian chiến đấu thực lực hao tổn quá lớn mà đang tĩnh dưỡng, hay là đang chuẩn bị cho chiến tranh đại quy mô.
Tuy nhiên Chính Đạo Liên Minh cũng không lơi lỏng cảnh giác, chẳng những đặt hàng đan dược không có giảm bớt, còn gia tăng lên mỗi tháng 50 viên. Ba năm hợp tác, liên minh cũng dần dần tăng thêm tín nhiệm đối với Long Tiêu Diêu.
Một ngày này, Vương chấp sự đích thân tới cửa hàng của Long Tiêu Diêu, sau khi khách sáo một phen, trước lấy ra ba vạn linh thạch khen thưởng cho hắn ba năm hợp tác, tiếp theo, lại lấy ra một tấm đan phương cho hắn xem.
Những năm gần đây, nhiệm vụ luyện đan của liên minh giao cho Long Tiêu Diêu đã tăng lên tới đan dược của tu sĩ Kim Đan bậc cao, nhưng lần này giao đan phương cho hắn không ngờ là Hồi Anh Đan hồi phục chân khí cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, khiến hắn cũng không khỏi có chút giật mình.
Hiện nay Hồi Anh Đan đối với Long Tiêu Diêu đương nhiên không là vấn đề gì khó, từ mấy năm trước hắn đã luyện chế được Hồi Anh Đan thượng phẩm, nhưng loại đan dược này thuộc loại đan dược bậc cao, trước không nói mức độ quý hiếm của đan phương, mà tu sĩ có thể luyện chế Hồi Anh Đan cơ bản đều là tu vi Nguyên Anh Kỳ. Cho nên hành động của Vương Chấp sự, làm hắn cảm thấy khó hiểu và dự cảm có nguy cơ.
← Ch. 292 | Ch. 294 → |