← Ch.310 | Ch.312 → |
Long Tiêu Diêu bay đến gần ngọn lửa tại hố sâu, khí tức nóng bỏng ập tới, nhiệt độ tại đây đã đạt tới hơn trăm độ. Nhưng ngọn lửa này chỉ là không khí bị đốt cháy tại phụ cận của Nam Minh Ly Hỏa, căn nguyên chân chính của Nam Minh Ly Hỏa là ngọn lửa chỉ lớn bằng ngón tay cái, cao hơn một tấc nằm ở trung tâm.
Long Tiêu Diêu là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, tất nhiên sẽ không e ngại nhiệt độ cao, hắn trực tiếp bay về phía ngọn lửa, sau đó dùng hỏa độn thuật trực tiếp độn tới trung tâm của ngọn lửa. Ngũ hành độn thuật của tu tiên giả là cách dung hợp bản thân với vật chất cùng thuộc tính thành một thể để di chuyển tự do. Hắn thi triển hỏa độn thuật nên tất nhiên có thể đi lại tự do trong ngọn lửa này.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu càng tới gần ngọn lửa trung tâm thì càng thấy nóng, khi tới bên cạnh ngọn lửa trung tâm thì đến hắn cũng cảm thấy nóng khó mà chịu được. Tuy nhiên, chân khí của tu tiên giả có thể chống đỡ tác dụng của môi trường bên ngoài, cũng giống như khi thi triển Địa Độn Thuật thì cần dùng chân khí để chống đỡ áp lực và lực cản của đất vậy.
Do Long Tiêu Diêu có thể chất hơn xa người thường, do đó từ đầu tới giờ hắn chỉ dùng thân thể để chống đỡ môi trường bên ngoài. Hiện tại hắn chỉ cách ngọn lửa trung tâm có mấy thước, cảm thấy thân thể không thích ứng được nữa, liền vội vàng vận chân khí hộ thể, lập tức ngăn cản khí nóng bên ngoài cơ thể.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu biết rằng ngọn lửa nhỏ đó chính là căn nguyên của Nam Minh Ly Hỏa, hơn nữa còn biết phương pháp thu phục dị hỏa này. Thượng Quan gia tộc là thế gia luyện khí, đương nhiên rất coi trọng việc thu phục dị hỏa, nếu có được dị hỏa phẩm chất cao hỗ trợ thì trình độ luyện khí có thể tăng lên một mảng lớn. Phương pháp thu phục dị hỏa của Phùng Hướng Huy chính là kế thừa được từ Thượng Quan gia tộc.
Long Tiêu Diêu dùng lôi điện bao phủ lấy tay phải, chộp tới căn nguyên ngọn lửa này. Tu sĩ bình thường thì tất nhiên sẽ dùng tam muội chân hỏa để bắt lấy ngọn lửa này, nhưng uy lực lôi điện dung hợp của hắn còn lớn hơn cả tam muội chân hỏa, cho nên hắn mới dùng lôi điện để bắt lấy. Không ngờ, ngay khi tay hắn tới gần thì ngọn lửa này lại tự động trôi về phía sau, tránh thoát một trảo của hắn.
Long Tiêu Diêu hơi kinh ngạc, lập tức hiểu rằng đây là do Nam Minh Ly Hỏa đã có linh tính bản thân, khi cảm thấy nguy hiểm liền tự động tránh né. Trong lòng hắn vừa mừng vừa lo: lo là vì ngọn lửa này đã có linh tính thì khi thu phục sẽ khó khăn hơn rất nhiều; mừng là nếu có thể thu phục được ngọn lửa này thì uy lực của nó tất nhiên sẽ không tầm thường chút nào.
Ngọn lửa này có vẻ cũng biết Hỏa Độn Thuật, nó rất nhanh chóng tránh trái, tránh phải, lên xuống bên trong biển lửa, nhưng vẫn không rời khỏi phạm vi biển lửa này.
Long Tiêu Diêu thấy ngọn lửa linh hoạt như vậy, biết rằng mình không thể đuổi bắt như vậy được, liền lập tức thay đổi sách lược, chuyển thành dùng lôi điện tấn công ngọn lửa này. Thể tích của ngọn lửa vốn không lớn, lại di chuyển rất nhanh, khiến cho hắn liên tục công kích thời gian một chén trà nhỏ thì mới đánh trúng nó một lần.
Nam Minh Ly Hỏa đột nhiên lóe sáng, nhiệt độ bỗng nhiên tăng lên, nhiệt độ cực cao khiến cho lôi điện vừa tới gần đã bị vận vẹo tán loạn. Tuy nhiên, hiện giờ Long Tiêu Diêu đã là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, lôi kỹ Thần Lôi Quyết công kích đơn thể mà hắn thi triển chẳng những ẩn chứa chân khí đã được nén ép ngưng luyện, mà trong lôi điện lại được dung hợp thêm năng lượng của kiếp lôi, uy lực đã vượt xa lúc thi triển khi hắn còn có tu vi Kim Đan Kỳ.
Tuy năng lượng lôi điện đã bị nhiệt độ cực cao của Nam Minh Ly Hỏa đốt hủy một phần lớn nhưng số năng lượng còn sót lại vẫn đánh vào ngọn lửa này. Ngọn lửa chỉ hơi lóe lên một chút, vẫn chưa bị thương tổn gì, nhưng dường như nó bị công kích của Long Tiêu Diêu chọc giận, không né tránh nữa mà ngược lại phát động công kích về phía hắn.
Nam Minh Ly Hỏa này không chỉ có linh tính mà đã bước đầu có được linh trí, nó có thể thông qua khí tức để phán đoán thực lực của địch nhân. Khi xưa gặp được tu sĩ đến thu phục nó, nó vẫn không chống cự chút nào, chỉ khi tu sĩ nuốt nó vào bụng thì nó mới bùng nổ đốt cháy họ, đồng thời nhân cơ hội đó cắn nuốt chân nguyên và hồn phách tu sĩ.
Do Nam Minh Ly Hỏa thấy Long Tiêu Diêu sử dụng lôi điện dung hợp, khiến nó cảm nhận được nguy hiểm, nên mới lựa chọn trốn tránh. Lúc này linh trí của Nam Minh Ly Hỏa đã tương đương với một người thiếu niên, khi nãy tuy công kích của lôi điện không làm tổn thương nó, nhưng lại khiến nó tức giận, quyết định trả thù Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu thấy Nam Minh Ly Hỏa lao tới, vội lấy ra Thần Lôi Thuẫn để ngăn cản, tiếp tục dùng Thần Lôi Quyết công kích, đồng thời lấy ra Huyền Băng Bàn Cổ bảo hạ phẩm. Huyền Băng Bàn có hình cái đĩa, đường kính hơn một trượng, phóng ra khí tức băng hàn, áp chế biển lửa này, đồng thời bắn ra vô số miếng băng về phía ngọn lửa.
Nam Minh Ly Hỏa lao về phía Long Tiêu Diêu lại bị Lôi Thần Thuẫn ngăn cản. Dường như nó có vẻ kiêng kỵ vài phần với lôi điện, nên không dám trực tiếp va chạm với Thần Lôi Thuẫn mà bay loạn xung quanh Long Tiêu Diêu, vừa tránh né mảnh băng và lôi điện, vừa tìm cơ hội công kích hắn.
Biển lửa này do nhiệt độ cực cao của Nam Minh Ly Hỏa đốt cháy không khí mà thành, hiện tại khí tức băng hàn của Huyền Băng Bàn khiến cho nhiệt độ giảm xuống, không khí vốn bị đốt cháy giờ tắt dần, khiến cho thể tích biển lửa thu nhỏ lại, phạm vi di chuyển của Nam Minh Ly Hỏa cũng dần giảm xuống.
Tuy Nam Minh Ly Hỏa có thể hòa tan mảnh băng và hàn khí tới gần, nhưng khí tức băng hàn cũng khiến nó vô cùng khó chịu, cộng với việc ngọn lửa xung quanh tắt dần, phạm vi hành động của nó cũng dần giảm xuống, khiến Nam Minh Ly Hỏa này không khỏi giận dữ. Nó mới mở ra linh trí nên không thể khống chế được cảm xúc của mình, không thèm để ý đến ngăn cản của Thần Lôi Thuần mà trực tiếp bay về phía Long Tiêu Diêu.
Ngay trước khi Nam Minh Ly Hỏa va chạm với Thần Lôi Thuẫn, trên thuẫn liền phát ra lôi điện, hình thành một cái lôi cầu bao bọc lấy Nam Minh Ly Hỏa vào trong. Nhưng Nam Minh Ly Hỏa trong lôi cầu đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, lúc này ngọn lửa vốn màu trắng đã phát sáng đến mức người khác không dám nhìn thẳng vào, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên, khiến cho lôi cầu vặn vẹo biến hình.
Chịu khí tức cực nóng do Nam Minh Ly Hỏa phát ra, lôi điện trên Thần Lôi Thuẫn cũng bị tán loạn gần một nửa, Nam Minh Ly Hỏa ngay sau đó đánh vào Thần Lôi Thuẫn. Lôi điện lúc này đã bị tán loạn, tấm thuẫn này cũng do mất năng lượng nên rút nhỏ hơn phân nửa.
Tay phải Long Tiêu Diêu khẽ vung một trảo, thi triển ra Băng Diễm Tù Lung là Pháp kỹ băng hệ. Sau khi tu tiên giả tiến vào Nguyên Anh Kỳ thì có thể ngưng luyện chân khí thành hình, cũng có thể thi triển lồng giam theo thuộc tính chân khí bản thân, Long Tiêu Diêu có thể thi triển Pháp kỹ tất cả các hệ, nên khi đối phó với Nam Minh Ly Hỏa thì hắn đương nhiên lựa chọn thuộc tính băng để thi triển. Hơn nữa Băng Diễm Tù Lung là do Băng Diễm và Minh Hỏa dung hợp mà thành, phẩm chất hơn xa một mình Băng Diễm.
Trong nháy mắt, Nam Minh Ly Hỏa bị một hỏa cầu băng hệ to bằng quả dưa hấu do Băng Diễm tạo thành bao phủ vào trong, hai cỗ khí tức cực đoan là băng hàn và cực nóng va chạm kịch liệt. Nam Minh Ly Hỏa ẩn chứa năng lượng khổng lồ, hơn nữa phẩm chất cũng thuộc loại dị hỏa đỉnh cấp, do đó Băng Diễm cầu nhanh chóng bị tan ra. Nhưng do thuộc tính khắc chế nên dưới sự bổ sung chân khí không ngừng của Long Tiêu Diêu, Băng Diễm cũng miễn cưỡng vây khốn được Nam Minh Ly Hỏa.
Nam Minh Ly Hỏa bị nhốt lại, khiến cho biển lửa này bị mất nguồn cung cấp nhiệt độ, dưới khí tức băng hàn của Huyền Băng Bàn thì nó nhanh chóng tắt đi. Sau mấy lần phá vây thất bại thì Nam Minh Ly Hỏa dường như bỏ cuộc, nằm im không nhúc nhích trong Băng Diễm Tù Lung. Long Tiêu Diêu thấy vậy liền phun ra một ngọn lửa dung hợp bao bọc lấy Nam Minh Ly Hỏa, sau đó cuốn lấy nó bỏ vào miệng.
← Ch. 310 | Ch. 312 → |