← Ch.332 | Ch.334 → |
Tuy nhiên, cây linh vũ này chung quy vẫn chưa được luyện chế, hơn nữa vì Phùng Hướng Huy không dám lấy máu nhận chủ cho nên chỉ có thể phát huy ra một phần công năng cơ bản, đồng thời không thể dùng thần thức điều khiển, càng không thể khống chế chiếc lông này tiến hành công kích hoặc phòng ngự. Phùng Hướng Huy hiện tại chỉ có thể sử dụng đặc tính trời sinh của nó, hóa giải kiếm trận công kích.
Chiếc lông chim màu vàng tuy xé mở kiếm khí và hỏa lực vòng do Quy Nguyên Kiếm Trận hình thành nhưng phía trên vẫn còn tám mươi mốt thanh Quy Nguyên Kiếm ngăn cản. Bởi vì Phượng Hoàng huyễn hóa ra hiện tại đã tiêu hao không ít năng lượng, hỏa diễm ngoài thân đã ảm đạm rất nhiều, kiếm trận cũng áp chế nó cách phi kiếm nửa thước bên dưới.
Linh Lung Tháp ngoài thân Phùng Hướng Huy dù bị Tam Tài Kiếm và Hỏa Long Đinh công kích khiến cho nhỏ lại còn một thước nhưng vẫn miễn cưỡng có thể bảo vệ thân thể hắn. Hơn nữa, trên người hắn có một bộ nội giáp cổ bảo trung phẩm, nhất thời còn chưa thật sự uy hiếp được an nguy của hắn. Hắn lại bấm quyết bổ sung chân khí Phượng Hoàng Ngọc Bài, khống chế nó tiếp tục tấn công đột phá kiếm trận.
Vì liên tục phun ra ba ngụm tinh huyết, hắn nhanh chóng lấy ra hai quả đan dược ăn vào để bổ sung tinh huyết và chân khí. Nhưng dù Hồi Anh Đan có thể lập tức bổ sung chân khí tiêu hao nhưng Tinh Nguyên Đan lại không thể lập tức khôi phục hao tổn tinh huyết, chỉ có thể áp chế sự không khỏe của bản thân.
Long Tiêu Diêu lúc này đã nhìn ra Phùng Hướng Huy không thể sử dụng chiếc lông trên tay một cách linh hoạt liền phân giải Quy Nguyên Kiếm Trận ra, hình thành chín tổ phi kiếm thuộc tính khác nhau, tránh né chiếc lông chim mà thay nhau công kích Phùng Hướng Huy và Phượng Hoàng.
Linh Lung Tháp ngoài thân Phùng Hướng Huy vốn có chút lung lay sắp đổ dưới công kích của Hỏa Long Đinh và Tam Tài Kiếm, lúc này có thêm Quy Nguyên Kiếm gia nhập thì càng khó chống đỡ. Mà Phượng Hoàng lúc này cũng đồng thời bị ba bốn tổ Quy Nguyên Kiếm kiềm chế, đành phải ngừng lại giữa không trung. Phùng Hướng Huy lúc này đã thật sự cảm giác sinh mệnh bị uy hiếp, vội vàng toàn lực phát ra chân khí duy trì vòng bảo hộ ổn định. Hắn cũng liều mạng dùng lông chim mở đường phóng lên cao.
Trong lòng Long Tiêu Diêu lúc này cũng rất khẩn trương. Chân khí của hắn lúc này tiêu hao hơn phân nửa, mà nếu Phùng Hướng Huy đột phá ra khỏi kết giới pháp trận trì cũng có thể chạy trốn, hắn vô lực ngăn cản, lần bố trí này cũng coi như bỏ đi, rất khó có cơ hội khác. Hắn lại cắn răng tế ra cổ bảo trung phẩm Phi Nham, đồng thời lấy ra Hồi Anh Đan ăn vào.
Phi Nham vừa ra, liền tăng vọt, biến thành một khối nham thạch thật lớn, từ giữa không trung áp xuống Phùng Hướng Huy. Cây lông chim màu vàng trên tay hắn có thể tự động chống đỡ công kích của các loại thuộc tính nhưng công kích của Phi Nham chủ yếu là dùng sức nặng, dù lông chim có thể ngăn cản Phi Nham áp xuống nhưng khó có thể ngăn cản sức nặng Phi Nham truyền tới người Phùng Hướng Huy.
Phùng Hướng Huy cũng là tu sĩ Nguyên Anh cao cấp, dù còn chưa đạt tới loại khống chế năng lượng thiên địa, di sơn đảo hải như tu sĩ Phi Thăng Kỳ nhưng cũng có thể lực bạt thiên quân. Chỉ là cự thạch do cổ bảo Phi Nham biến thành lại năng mấy chục ngàn cân, trọng lực cực lớn khiến Phùng Hướng Huy bị ép sâu xuống mấy thước mới ngưng thân mình được, ở giữa không trung hình thành trạng thái giằng co với Phi Nham.
Nhưng mà dù Phùng Hướng Huy có thể chặn lại công kích của Phi Nham nhưng đường chạy của hắn cũng mất, Linh Lung Tháp ngoài thân lại khó có thể chống đỡ. Trong lòng hắn khẩn trương vô cùng, vội vàng triệu hồi Liệt Hỏa Chiến Phủ, bổ về phía cự thạch, ý đồ phá tan nó ra.
Thực lực Long Tiêu Diêu tuy không kém gì tu sĩ Nguyên Anh cao cấp nhưng khống chế Quy Nguyên Kiếm Trận quả thật tiêu hao rất nhiều chân khí, lúc này chân khí hắn gần khô kiệt, vừa ăn Hồi Anh Đan vào vừa điều động Quy Nguyên Kiếm Trận liên tiếp công kích Phùng Hướng Huy.
Người tu tiên khống chế pháp khí vô thuộc tính khó khăn hơn so với pháp khí có cùng thuộc tính với mình, uy lực thường kém hơn, chân khí cũng tiêu hao nhiều hơn. Phùng Hướng Huy dù tự nhận có thực lực vô địch trong Nguyên Anh Kỳ nhưng cũng khó có thể bảo trì Linh Lung Tháp ổn định. Hắn lúc này đành phải khống chế Phượng Hoàng quay xuống ngăn cản Phi Nham, còn mình điều khiển lông chim hướng về bên cạnh cự thạch phá vây.
Nhưng thế công liên hợp do Quy Nguyên Kiếm Trận và Tam Tài Kiếm, Hỏa Long Đinh cấu thành đã khiến Linh Lung Tháp nhanh chóng thu nhỏ, lúc này không đủ một thước, căn bản không thể bảo hộ hắn hoàn toàn. Một tổ phi kiếm đã trực tiếp đâm lên người Phùng Hướng Huy.
Tuy trên người hắn có nội giáp phòng hộ nhưng cũng chỉ là cổ bảo trung cấp thuộc tính hỏa, lực phòng ngự khá yếu kém. Quy Nguyên Kiếm tuy không thể đánh tan tầng phòng hộ nội giáp này nhưng lực đánh vào cũng khiến Phùng Hướng Huy đau đớn, lắc lư.
Thân mình hắn tạm dừng giữa không trung, Phượng Hoàng đã chặn thế rơi của cự thạch, năng lượng của nó tiêu hao nhanh hơn, không thể phá hủy Phi Nham như Huyền Băng Bàn được. Tuy nhiên, Phi Nham lúc này cũng bị hỏa diễm của Phượng Hoàng mà co rụt hơn nửa. Hắn vừa toàn lực duy trì phòng ngự ổn định vừa chạy đi bên cạnh cự thạch, đồng thời huy động Liệt Diễm Phiến, ý đồ dùng hỏa diễm mở đường.
Nhưng phẩm chất của Linh Lung Tháp rốt cục thua xa pháp khí của Long Tiêu Diêu, Phùng Hướng Huy tuy cũng là tông sư luyện khí nhưng lực phòng ngự thuộc tính hỏa quá thấp, hắn cũng không thể thay đổi được sự thật này. Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất, đối thủ của hắn lại là Long Tiêu Diêu, nếu không, với số pháp khí của mình, hắn cũng được coi là một trong những tu sĩ mạnh nhất trong Nguyên Anh Kỳ.
Linh Lung Tháp không thể phòng hộ hoàn toàn, nháy mắt trên người hắn đã bị nhiều lần công kích, nội giáp rốt cục không thể kháng cự được nữa. Dưới một lần công kích của Quy Nguyên Kiếm, nội giáp đã lộ ra một vết nứt, một thanh phi kiếm đâm xuyên vào cơ thể Phùng Hướng Huy.
Một Nguyên Anh cao ba tấc lập tức từ trong đỉnh đầu của Phùng Hướng Huy bay ra, bàn tay nhỏ bé cầm chiếc lông chim, nháy mắt bay ra khỏi sự vây khốn của Quy Nguyên Kiếm. Đây cũng là do một thanh kiếm đâm vào người Phùng Hướng Huy cho nên phá vỡ lực khống chế của kiếm trận.
Long Tiêu Diêu thấy vậy, tay phải bấm quyết, thi triển Pháp kỹ quần công thuộc tính lôi Lạc Lôi Thuật, hơn hai mươi đạo lôi điện liền bổ về phía Nguyên Anh. Nhưng tốc độ của Nguyên Anh quả thật quá mức mau lẹ, thậm chí vượt qua tốc độ di chuyển của Ma tu. Nguyên Anh nhanh chóng bay tới không trung, lại bị kết giới pháp trận ngăn cản. Nguyên Anh không thể khống chế chiếc lông chim công kích cho nên không thể phá vỡ kết giới được.
Long Tiêu Diêu thấy thế nên liền yên tâm, điểm tay mấy cái, dùng Thần Lôi Quyết công kích Nguyên Anh. Nguyên Anh này vừa tránh ngang né dọc vừa la lớn:
- Long đạo hữu xin dừng tay. Ta nguyện ý giao toàn bộ gia sản cho ngài, chỉ cần đạo hữu buông tha cho ta, ta nguyện coi ngài là chủ nhân!
Long Tiêu Diêu cười lạnh một tiếng, tay phải chụp ra. Một cự thủ liền bắt lấy Nguyên Anh này. Hắn vẫn chưa lập tức diệt sát Nguyên Anh mà phong ấn lại, thu dọn chiến trường rồi lập tức rời đi.
Phùng Hướng Huy đã đầu phục Vân Đô Phái từ rất sớm, hiện là đệ nhất nhân luyện khí của Chính Đạo Liên Minh, tinh huyết bài đặt ở tổng bộ liên minh. Hắn chết lập tức sẽ kinh động cao tầng liên minh.
← Ch. 332 | Ch. 334 → |