← Ch.035 | Ch.037 → |
Hán tử kia thấy Long Tiêu Diêu nghi ngờ, khinh thường cười nói:
Tiểu tử, ngươi có phải nghe nói người tu tiên Luyện Khí Kỳ không thể điều khiển linh khí cho nên hoài nghi ta có dụng tâm khi luyện chế linh khí cho ngươi?
Long Tiêu Diêu đỏ mặt nói:
- Tiền bối nói đùa, kiến thức của tại hạ nông cạn, không dám tùy tiện đoán mò.
Hán tử nói:
- Tu sĩ Luyện Khí Kỳ quả thật không thể điều khiển linh khí, hơn nữa không thể điều khiển pháp khí nào. Nguyên nhân quan trọng nhất là do thần thức không đủ ngưng thực. Nhưng nếu mặc nội giáp này lên người ngươi sẽ không cần điều khiển. Chỉ là linh khí quả thực tiêu hao chân khí rất nghiêm trọng, mà nội giáp này không cần chân khí rót vào vẫn có tác dụng phòng ngự. Tuy nhiên lực phòng ngự không cường đại bằng việc có rót chân khí vào mà thôi!
Long Tiêu Diêu nghe vậy mới hiểu được, vội nói:
- Đa tạ tiền bối chỉ giáo, tại hạ thật sự không biết.
Hán tử kia lại nói:
- Tài liệu Yêu thú nhị cấp nếu không thể luyện chế ra linh khí thì thật sự có chút lãngphí!
Nói xong, hán tử kia cũng không nói gì thêm, lại cầm da con mèo rừng kia lên. Lần này, sau khi loại hết lông đi, song chưởng với hỏa diễm bám vào của hắn lại đánh lên da thú. Sau đó, hắn tăng nhiệt, tinh luyện ba loại tài liệu, dung hợp chúng với da thú thành một thể, lần nữa ngưng kết thành một tấm da hoàn chỉnh.
Hán tử liền cắt thành một đôi giày, sau đó vẽ một ít đồ án lên trên, cũng dùng hoả diễm thiêu luyện. Nhìn vào đôi giày mình vừa tạo ra, hắn vừa lòng nói:
- Coi như không tồi, cũng là linh khí hạ phẩm. Khi ngươi cần tăng tốc, chỉ cần rót chân khí vào là được. Chân khí rót vào bao nhiêu sẽ khiến tốc độ ngươi gia tăng bấy nhiêu. Cao nhất, nó có thể gia tăng tốc độ di chuyển của ngươi lên gấp hai lần. Tuy nhiên, như vậy sẽ khiến ngươi tiêu hao chân khí cực nhiều, chỉ sợ với tu vi hiện tại của ngươi cùng không thể kéo dài. hơn nữa, tốc độ quá cao thì cường độ thân thể của ngươi khó có thể thích ứng được.
Hán tử đưa nội giáp và đôi giày này cho Long Tiêu Diêu nói:
- Linh khí đã có linh tính, cần lấy máu nhận chủ.
Long Tiêu Diêu Tuy rằng không hiểu gì nhưng vẫn chân thành nói lời cảm tạ với hán tử kia, lại dùng tài liệu yêu thú đổi lấy một tấm chắn và thanh trường kiếm răng cưa. Bình thường, pháp khí cực phẩm có thể bán được chín mươi khối linh thạch. Hai kiện pháp khí này, mỗi kiện đều cần một trăm tám mươi khối linh thạch. Tuy nhiên, hán tử chủ động giảm giá, đồng ý để cho Long Tiêu Diêu dùng tài liệu bốn Yêu thú nhị cấp còn thừa của mình đổi lấy.
Long Tiêu Diêu nói lời cảm tạ rồi rời đi. còn hán tử kia lại trở lại chiếc ghế dài nằm xuống. Nhưng ngay khi Long Tiêu Diêu đi tới cửa ra thì hán tử đột nhiên nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi có thể còn mạng đi ra khỏi Linh Dược Viên, có năng lực thu được tài liệu Yêu thú tam cấp trở lên thì có thể tới tìm ta. Có lẽ ta sẽ dạy cho ngươi một ít kiến thức luyện khí.
Long Tiêu Diêu nghe vậy mừng rỡ, xoay người thi lễ nói:
- Đa tạ tiền bối thành toàn.
Hán tử kia vẫn nhắm mắt nằm trên ghế như cũ, chỉ miễn cưỡng nâng tay trái lên huơ huơ. Long Tiêu Diêu biết tính cách của hắn tử này có chút cổ quái, cũng không nói gì thêm, xoay người đi ra khỏi cửa hàng.
Long Tiêu Diêu cũng không có hứng thú gì với những vật phẩm khác. Hắn bán ra những pháp khí mình thu thập được ở một vài quầy hàng và cửa hàng khác. Tuy rằng những pháp khí này vẫn chưa tổn hại nhưng giá cả bán ra cũng chỉ đạt bảy tám phần. Dù như vậy, hắn cũng thu được chừng hơn hai ngàn khối linh thạch.
Tuy nhiên, bởi vì Long Tiêu Diêu khá cẩn thận, mỗi chỗ nhiều nhất chỉ lấy ra hai kiện pháp khí để bán nên cũng không có kẻ nào nghi ngờ theo dõi. Sau khi hắn rời khỏi phường thị, lập tức cưỡi xe ngựa chạy về phía phường thị Đan Phù.
Long Tiêu Diêu ở trên xe ngựa. lấy ra hai thứ linh khí kia, hưng phấn vô cùng. Hắn khẽ cắt lên ngón tay trái một cái, nhỏ ra hai giọt máu lên bộ nội giáp và đôi giày. Linh khí cấp bậc rất thấp, hai giọt máu của hắn đã đủ để kích hoạt, nhận chủ hai kiện linh khí này.
Long Tiêu Diêu lập tức mặc vào kiện nội giáp và đi đôi giày này. Đã có hai thủ đoạn phòng thân này, sớm mặc vào cũng khiến hắn an tâm hơn một chút.
Sau khi tiến vào phường thị Đan Phù, Long Tiêu Diêu trước tiên chọn mua mười mấy tấm Pháp phù đỉnh cấp, lại tới đan điếm của Đan Đỉnh Môn mua một lọ Ngưng Khí Đan thượng phẩm. Đan dược phụ trợ tu sĩ Luyện Khí Kỳ tu luyện có linh lực mạnh nhất chính là Ngưng Khí Đan. Tuy rằng hắn cảm giác linh lực của đan dược có chút yếu kém nhưng hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.
Khoảng cách thời gian tới khi Linh Dược Viên mở ra còn ba tháng, Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian này. Hắn hy vọng tận dụng mọi thứ để gia tăng thực lực của chính mình.
Đồng thời, Long Tiêu Diêu còn mua thêm hai bình Liệu Thương Đan thượng phẩm. Liệu Thương Đan chứa trong bình nhỏ, mỗi bình mười viên. Hắn tuy rằng còn có mấy viên nhưng đều chỉ là Liệu Thương Đan trung phẩm. Hắn muốn đi vào Linh Dược Viên, đương nhiên phải lo lắng trước. Hơn nữa, hắn còn mua thêm một trăm viên Hồi Khí Đan thượng phẩm, giá cả tới tám khối linh thạch một viên.
Hồi Khí Đan là đan dược hồi phục chân khí rất nhanh cho người tu tiên Luyện Khí Kỳ. Đối với người tu tiên, chân khí chính là cơ sở để tác chiến. Nếu không có linh khí thì chỉ có ngồi chờ chết mà thôi. Chân khí của người tu tiên Luyện Khí Kỳ có hạn, khi giao chiến tiêu hao rất nghiêm trọng, thiếu năng lực tác chiến lâu dài.
Mà Hồi Khí Đan lại có thể nhanh chóng khôi phục chân khí bị tiêu hao, tuyệt đối vô cùng quan trong đối với người tu tiên. Tuy nhiên, sử dụng Hồi Khí Đan cũng có hạn chế, mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể sử dụng ba viên, hơn nữa hiệu quả hồi phục cũng dần giảm xuống. Trong một ngày, nếu dùng viên Hồi Khí Đan đầu tiên có thể nhanh chóng khôi phục toàn bộ chân khí, dùng viên thứ hai chỉ khôi phục được tám phần, mà dùng viên thứ ba chỉ có khôi phục được nhiều nhất là năm thành mà thôi! Dù dùng nữa cũng không có hiệu quả gì cả.
Sau khi Long Tiêu Diêu rời khỏi đan điếm liền phát hiện có một gã Luyện Khí Kỳ cấp tám đang theo dõi hắn từ rất xa. Hắn không khỏi âm thầm cười lạnh, căn bản không thèm để ý tới kẻ theo dõi này.
Long Tiêu Diêu đi ra khôi phường thị, lập tức ngồi lên xe ngựa chờ sẵn, ra lệnh nhanh chóng đánh xe rời đi. Trong lòng hắn lúc này âm thầm cười trộm:
- Muốn giết người đoạt bảo sao?! Ta cũng không phải là con gà đâu, các ngươi cứ giương mắt mà nóng ruột đi thôi!
Nhưng không lâu sau, Long Tiêu Diêu liền trợn mắt phát hiện ra có mấy gã tu tiên đang lái một chiếc xe ngựa đuổi theo phía sau. Hóa ra, từ lần con dê siêu béo này cưỡi xe ngựa bỏ chạy, những tán tu kia tức giận tới mấy ngày. Sau đó, bọn họ liền cướp đoạt một chiếc xe ngựa, đề phòng hắn chạy thoát.
Bản thân đám tán tu kia dừng chân ở phường thị Đan Phù nhiều năm, mục tiêu chính là những người tu tiên Luyện Khí Kỳ đến mua đan dược Đan Đỉnh Môn. Đương nhiên bọn chúng cùng không dám quá phận, không dám động sát tâm với đệ tử của sáu đại phái Hoàng Sơn! Hơn nữa, bọn chúng đều lựa chọn địa điểm động thủ là ngoài phường thị mười dặm, bởi vậy kẻ quản lý phường thị cũng không để ý tới bọn họ.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy chiếc xe ngựa đuổi theo phía sau thì trong lòng có chút hối hận. Hắn nhìn thấy trên chiếc xe kia có tới năm sáu người tu tiên, tu vi thấp nhất cũng là Luyện Khí Kỳ cấp tám. Thực lực giữa những người tu tiên Luyện Khí Kỳ cũng không có chênh lệch nhiều, hơn nữa các thủ đoạn phòng ngự cũng tương đối có hạn. Đồng thời đối mặt với nhiều đối thủ đồng cấp, hắn không có chút nắm chắc nào có thể thành công chạy trốn khôi sự đuổi giết của đối phương.
-o0o-
← Ch. 035 | Ch. 037 → |