← Ch.056 | Ch.058 → |
Hai nhóm người vì có nhân số đông, mục tiêu lớn, ở khoảng cách ba mươi thước liền phát hiện đối phương. Hai nhóm người nhìn thấy nhân số đối phương đông như thế, không khôi ngây người một lát. tạm thời không biết tiến công hay là lui lại tốt hơn.
Hai nhóm người tu tiên giằng co cách nhau mười thước, lại không dám phát động công kích trước. Long Tiêu Diêu ở chỗ cách bọn họ hai mươi thước, chú ý từng hành động của hai nhóm người. coi như tương đối an toàn.
Hai nhóm người cũng không tùy tiện trêu chọc đối thủ quá mạnh, nhưng bọn họ cướp được linh thảo còn chưa đủ chia nhau, lại làm bọn họ không muốn bỏ qua cơ hội này. Hai nhóm người đều lén lút thương lượng.
Một lát sau. nhóm người mặc trang phục màu xanh đột nhiên lao về phía đối phương, phát động công kích. Còn nhóm người tu tiên áo trắng cũng lập tức bắt đầu phản kích, một trận hỗn chiến lập tức mở màn.
Ngay khi chiến đấu mới bắt đầu. bên phía đệ tử áo xanh đột nhiên xuất hiện một cái pháp trận kết giới, bao phủ bảy tám người bên họ vào trong. Thì ra. trong lúc thương lượng vừa rồi, có một người bên phía đệ tử áo xanh nhắc tới mình có một khối trận bàn Thanh Mộc phòng ngự trận, cho nên thủ lĩnh đệ tử áo xanh mới quyết định liều mạng. Có pháp trận hỗ trợ, đã là tồn tại gần như vô địch trong người tu tiên Luyện Khí Kỳ, để cho đệ tử áo xanh có ưu thế tuyệt đối.
Nhưng vào lúc này, trong đám người đệ tử áo trắng cũng đột nhiên xuất hiện một cái pháp trận. Tuy rằng thường nói giá cả mỗi chiếc trận bàn rất xa xỉ, bình thường gần như không có người tu tiên Luyện Khí Kỳ nào có thể mua nổi. Nhưng trong các đệ tử áo trắng có một hậu nhân gia tộc tu tiên, vì tiến vào Linh Dược Viên, gia tộc chuẩn bị cho hắn một khối trận bàn phòng thân, cũng không tính là gì.
Hai nhóm người lại quay về cùng điểm xuất phát, nhưng phạm vi pháp trận phòng ngự nhiều nhất chỉ có thể chứa đựng mười người. đệ tử hai phái không thể đi vào pháp trận tránh né đã đứng ngay đầu ngọn sóng công kích. Chỉ mới một lát, ngoài pháp trận hai bên đã ngã xuống mười mấy cổ thi thể.
Sau đó, hai nhóm người bắt đầu trốn trong pháp trận, thi triển kỹ xảo thúc đẩy Pháp phù. triển khai công kích vào kết giới pháp trận của đối phương. Nếu đã ra tay, lại có thành viên thương vong, lúc này dù là muốn ngừng lại, sợ rằng cũng khó mà trở ra toàn thân dưới công kích của đối phương.
Hiện tại hai bên đã đâm lao phải theo lao, chỉ có tiêu diệt đối thủ thì mình mới có thể bình yên. Vì thế, hai bên đều thi triển ra công kích mạnh nhất, hỏa long phi kiếm bay loạn giữa không trung, không ngừng đánh vào kết giới pháp trận phát ra tiếng nổ ầm ầm. Nhưng mà công kích của bọn họ chỉ là sấm to mưa nhỏ, tuy rằng kết giới pháp trận lắc lư không ngừng. nhưng không có chút dấu hiệu tan vỡ.
Long Tiêu Diêu ở một bên nhìn hai bên đánh nhau, đồng thời trong lòng không ngừng cảm khái lực công kích Thần Lôi thiên phú Long tộc. Hắn đó có thể thấy được uy lực pháp trận hai bên phát động hẳn là ngang với Hoàng Thổ phòng ngự trận của mình, lúc ấy lão quy chỉ phát động hai lần công kích, chẳng những phá vỡ pháp trận, hắn còn có dư sức công kích, gần như sắp trọng thương ngay tại chỗ.
Đương nhiên, Bí Hý là yêu thú cấp bốn tương đương với Trúc Cơ bậc cao, bản thân nó đã có thực lực rất mạnh. Tuy nhiên, so sánh với yêu thú cấp bốn khác, Kim Lôi quả thật mạnh hơn một đoạn. Hiện giờ trong lòng Long Tiêu Diêu mong chờ mình Trúc Cơ xong. dùng máu huyết bản mạng Bí Hý kích hoạt một cái chủ huyệt, là có thể thừa kế được thần thông Kim Lôi của Bí Hý.
Long Tiêu Diêu cảm giác chiến trường rất nhàm chán, hai bên không ngừng công kích tới kết giới pháp trận phía đối thủ, lại không có năng lực phá vỡ được. Chiến đấu rơi vào kéo dài giằng co, sau thời gian nguội chén trà nhỏ, kết giới pháp trận hai phía đều có vẻ ảm đạm một chút, lắc lư càng thêm nghiêm trọng.
Long Tiêu Diêu biết đây là biểu hiện linh thạch trên trận bàn sắp hao hết năng lượng. hai bên giao chiến cũng biết rõ kết giới pháp trận bên mình đã sắp đến lúc tan vỡ, chỉ có đánh vỡ kết giới của đối thủ trước tiên thì mới có thể giữ được tánh mạng của mình.
Tu vi hai nhóm đệ tử đều ngang nhau, uy lực trận bàn được sử dụng cũng không chênh lệch mấy, thực lực hai bên hoàn toàn tám lạng nửa cân. Theo hai bên toàn lực công kích hoàn toàn không giữ lại, lại không đến nguội nửa chén trà nhỏ, kết giới gần như tan vỡ cùng lúc.
Đệ tử hai bên đều lấy ra Pháp phù tiến hành phòng ngự, có mấy đệ tử nhìn sớm thời cơ lấy ra Pháp phù trước, trong nháy mắt kết giới tan vỡ liền phát động vòng phòng hộ Pháp phù. Bọn họ đương nhiên không chịu cho đệ tử đối phương có cơ hội phát động Pháp phù, lập tức triển khai công kích mãnh liệt lên đệ tử đối phương chưa kịp phát động vòng phòng hộ.
Mấy lượt công kích luân phiên qua đi, đệ tử áo xanh còn lại bốn người, mà đệ tử áo trắng chỉ còn sống được ba người. Hai bên đều không có đường lui, nhưng thực lực tương đương thì nhân số sẽ quyết định hết thảy. Đệ tử áo trắng cũng có thực lực không kém, đệ tử áo xanh lại trả một cái giá đắt, một chết một bị thương mới giải quyết toàn bộ đệ tử áo trắng.
Long Tiêu Diêu biết lúc này là cơ hội cho hắn ra tay, lập tức chạy tới chiến trường. Hắn đảo mắt liền đến chỗ chiến trường, căn bản không tiến hành phòng ngự. hai tay cùng mở ra, Loạn Kiếm Thuật cùng Lôi Điện Quyết cùng xuất hiện.
Ba người còn sống sót lúc này đã gần khô cạn chân khí, nhìn thấy cuối cùng đã thắng lợi, thần kinh căn thẳng liền thả lỏng, thân thể cũng không đứng vững được, càng đừng nói tới tra xét tình huống xung quanh.
Long Tiêu Diêu công kích hai lần, không tốn nhiều sức đã chém giết ba người còn lại, nhanh chóng quét dọn chiến trường liền vội vàng rời đi. Đi ra mấy dặm tìm một chỗ hẻo lánh, bố trí pháp trận, bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm lần này.
Tuy rằng hai bên có nhân số đông. để cho Long Tiêu Diêu thu hoạch rất nhiều linh thạch, Pháp khí, Pháp phù cùng mười mấy cái ngọc giản, cũng có hơn trăm gốc linh thảo, nhưng lại không có các bí tịch Đan Kinh, Phù Kinh, Luyện Khí Tâm Đắc mà hắn mong muốn. Hắn vẫn không nản lòng. hai nhóm người tu tiên này đều là đệ tử đại phái tu tiên bình thường. không phải là loại môn phái sở trường Đan Tông.
Lần này Long Tiêu Diêu bất ngờ dễ dàng thu được rất nhiều vật phẩm, càng làm hắn kiên định tiếp tục dò tìm ở khu vực trung tâm. Mục tiêu trong lòng hắn là đệ tử Đan Tông, muốn có được nhất chính là Đan Kinh. Nếu có thể học được luyện đan. mới có thể cam đoan con đường tu tiên tương lai thuận buồm xuôi gió.
Năm ngày sau, Long Tiêu Diêu lại gặp ba đoàn người tu tiên, nhưng đối phương có nhân số đông, hơn nữa không phải đệ tử Đan Tông mà hắn hứng thú. Vì thế, hắn phát động ảo trận trước, không ra tay với đối phương, mà là lựa chọn né tránh che dấu.
Không phụ lòng người, Linh Dược Viên mở ra ngày thứ chín mươi lăm. Long Tiêu Diêu gặp được đệ tử Thanh Mộc Đan Tông ở trong một mảnh rừng rậm.
Thanh Mộc Đan Tông cũng giống như Đan Đỉnh Môn, Liên Hoa Đan Môn, cũng là một trong mười đại Đan Tông tu tiên giới. Bởi vì đối phương có rất nhiều người. tự nhiên mục tiêu rất lớn, Long Tiêu Diêu đã phát hiện được đối phương từ xa mấy chục thước.
Long Tiêu Diêu lập tức phát động pháp trận, che giấu mình, để cho đối phương dần dần tiếp cận. Tuy rằng xác nhận đối phương là đệ tử Đan Tông, nhưng hắn lại do dự, đối phương có đến mười lăm người, hắn không cho rằng mình có thể đối phó được.
-o0o-
← Ch. 056 | Ch. 058 → |