← Ch.068 | Ch.070 → |
Long Tiêu Diêu không biết hán tử sao lại như vậy mà cũng không tiện hỏi. Hán tử này hai ngày nay thần tình vẫn lãnh đạm nhưng cũng đã nói với hắn nhiều hơn, mặc dù chỉ giới hạn ở luyện khí nhưng mức độ cẩn thận nhẫn nại lại khiến hắn vô cùng cảm động.
Tới trưa hán tử luôn cau mày, có vẻ đứng ngồi không yên, cũng không chỉ điểm gì, dường nhưng có chuyện gì khiến hắn lo nghĩ. Nhưng khi tới buổi chiều thì hắn dường như đã nghĩ thông, khôi phục vẻ bình tĩnh, lại bắt đầu tự mình chỉ đạo luyện khí như trước.
Sau khi hết ngày, hán tử đột nhiên nói với Long Tiêu Diêu:
- Long lão đệ. Thiên phú luyện khí của ngươi đã vượt qua sự tưởng tượng của ta. Ngày mai ngươi tự mình luyện chế một lần, đã tính luyện thứ gì chưa? Muốn tài liệu gì ta cũng có thể cho ngươi. Ngươi muốn vẽ khí phù gì thì tự mình học đi.
Hán tử dường như đã quên chuyện chỉ dạy ba ngày, không nói gì thêm mà giao một ngọc giản cho Long Tiêu Diêu rồi xoay người đi ra ngoài cửa hàng, để mình Long Tiêu Diêu ở lại bên trong phòng luyện khí.
Long Tiêu Diêu cầm ngọc giản đọc, lập tức bị nội dung trong đó hấp dẫn. Ngọc giản này là một tâm đắc luyện khí, trong đó giới thiệu các loại tài liệu, bao gồm cấp bậc, thuộc tính, phương pháp tinh luyện cho tới đặc điểm của các loại pháp khí, các bước luyện khí, kỹ xảo, cuối cùng còn là tổ hợp các loại khí phù. Nội dung của nó rất khổng lồ, bao trùm toàn bộ tri thức luyện khí.
Long Tiêu Diêu đọc một hơi xong hết đã mất mấy canh giờ mà đó cũng là nội dung của ngọc giản tu tiên này chiếu hết trong đầu hắn, không cần phải cầm sách đọc chứ nếu không thì chỉ riêng nội dung này viết ra giấy, muốn đọc qua một lần cùng mất thời gian một tháng.
Giờ sửu ngày hôm sau, Long Tiêu Diêu mới đại khái sửa sang lại nội dung bước đầu của tâm đắc luyện khí, cũng lựa chọn ra từ trong đó một bộ pháp khí phi châm: Tam Tinh Độn Quang Châm. Bộ pháp khí này những cây châm dài ba tấc cấu thành, vì rất nhỏ nên mức độ phức tạp chỉ hơn chứ không kém bộ Thất Tinh Kiếm kia.
Trong luyện khí thì pháp khí càng nhỏ, khí phù lại càng phải tinh tế. Hơn nữa bộ Tam Tinh Độn Quang Châm này còn hơn pháp khí bình thường một bộ ẩn huyễn phù, dù không thật sự ẩn hình được nhưng có thể khiến hình ảnh chậm lại, có tác dụng hơi giống ảo trận, khiến địch nhân không thể phát hiện sự tồn tại của phi châm.
Mà phần lớn khí phù đều cần phải vẽ trên phi châm nhỏ như sợi tóc, đối với người chưa bao giờ vẽ khí phù như Long Tiêu Diêu thì độ khó không cần nghĩ cũng có thể biết.
Long Tiêu Diêu sở dĩ lựa chọn chế tạo bộ phi châm này chủ yếu là bởi trong tâm đắc luyện khí có giới thiệu một loại phương pháp vẽ khí phù dùng thần thức. Bản thân thần thức có thể ngưng tụ thành Phân Thần nhỏ vô hạn. Mà sau khi vận dụng thần thức thuần thục thì chẳng những có thể vẽ khí phù tinh tế hơn mà tốc độ cùng nhanh hơn nhiều khi vẽ bàng tay, tâm niệm chuyển động là thần thức đã có thể hoàn thành.
Long Tiêu Diêu không hiểu vì sao hán tử lại không dạy mình phương pháp dùng thần thức vẽ khí phù. Nếu nói đây là tuyệt kỳ bí truyền của gia tộc thì không đúng bởi hán tử đã ghi lại trong ngọc giản cho hắn. Long Tiêu Diêu chỉ có thể giải thích hán tử nghĩ thần thức của hắn chưa đủ mạnh nên không thể dùng thần thức vẽ khí phù.
Yêu cầu đối với thần thức vẽ khí phù rất cao. Đầu tiên độ ngưng thực của thần thức cần có thể khiến thần thức nhỏ tới vô hạn, hơn nữa còn phải khống chế những thần thức nhỏ này tiến thành thao tác vẽ. Nên biết rằng thần thức sau khi nhỏ tới một mức độ nhất định thì tất nhiên sẽ suy yếu đi, không chỉ khó khống chế thao tác mà thậm chí còn có thể tán loạn bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu vốn bởi hấp thu thú hồn và máu huyết nên thần thức rất cường đại ngưng thực, lại trải qua Trúc Cơ chất biến, thần thức được nén ép. Nếu nói thần thức của người khác sau Trúc Cơ đạt tới mức ngưng thực thì hắn lại càng mạnh hơn. cộng với việc hấp thụ máu huyết bản mạng của Bí Hý khiến thần thức của hắn lúc này dù là mạnh mẽ hay ngưng thực đều vượt qua người tu tiên Trúc Cơ bậc cao bình thường.
Tuy nhiên dù thế thì dùng thần thức vẽ khí phù vẫn tương đối khó. Long Tiêu Diêu sau khi lựa chọn luyện chế Tam Tinh Độn Quang Châm xong vẫn phải dựa theo phương pháp vận dụng ghi trên tâm đắc luyện khí rèn luyện, sau hơn một canh giờ ở mới có thể miễn cưỡng đạt tới trình độ nén ép một đạo Phân Thần tới mức rất nhỏ mà không bị tán loạn, lại luyện tập thêm hai canh giờ nữa mới cơ bản nắm giữ được kỹ xảo vẽ khí phù.
Hán tử nghe thấy Long Tiêu Diêu định luyện chế Tam Tinh Độn Quang Châm xong thì liền lộ vẻ kinh ngạc nhưng hắn biết dùng thần thức vẽ khí phù thì ít nhất thần thức phải đạt tới Trúc Cơ bậc trung mới làm được. Tuy nhiên hán tử cũng không cản lại mà chỉ lấy ra một số tài liệu luyện khí đưa cho Long Tiêu Diêu. Hắn từ đầu tới cuối không nói một lời, đứng một bên quan sát.
Long Tiêu Diêu lựa chọn tài liệu xong, tinh luyện tài liệu đối với hắn cũng không khó. Mà ngưng hình pháp khí phi châm lại đều dựa vào thần thức nén ép hỗn hợp tài liệu lại. Cuối cùng chính là bước vẽ khí phù.
May mắn là thần thức của Long Tiêu Diêu cường đại, lại tập luyện hai canh giờ rồi. Mặc dù còn có vẻ cứng nhắc mới mẻ nhưng dù sao cũng đã miễn cưỡng hoàn thành được. Tuy nhiên bởi mấy chỗ hắn xử lý chưa được hoàn mỹ cho nên phi châm luyện chế ra chỉ là linh khí hạ phẩm.
Hán tử không thay đổi sắc mặt quan sát toàn bộ quá trình luyện khí của Long Tiêu Diêu, chỉ vào lúc cuối cùng khi đối phương vẽ khí phù thành công hắn mới lộ chút kinh ngạc. Sau đó hán tử lại càng nói lại tỉ mi những chỗ tốt xấu trong quá trình luyện khí của Long Tiêu Diêu, cũng không hòi chuyện dùng thần thức vẽ khí phù. Tuy nhiên khi hắn trả lại ngọc giản thì hán tử lại cho hắn tiếp tục mượn đọc, cũng chuẩn bị tài liệu để ngày mai tiếp tục luyện chế một kiện pháp khí nữa.
Liên tiếp mấy ngày Long Tiêu Diêu đều luyện khí. Hán tử chỉ ở một bên quan sát, cũng bình luận cho hắn mỗi khi hắn hoàn thành luyện chế. Mười ngày sau hán tử đã chỉ ra không ít sai lầm khi luyện khí của Long Tiêu Diêu, mà Long Tiêu Diêu cũng đã luyện chế thành công một kiện linh khí thượng phẩm Thanh Mộc Tráo. Hán tử lúc này không bình luận gì nữa, trầm mặc một lát rồi thản nhiên nói với hắn là hắn có thể rời đi rồi, cũng tặng hắn ngọc giản kia.
Ở chung hơn mười ngày, tuy rằng hán tử ngoài luyện khí ra thì rất ít nói chuyện ngoài lề nhưng quan hệ giữa hai người rõ ràng thân cận hơn rất nhiều, ngẫu nhiên cũng nói chuyện phiếm vài câu.
Long Tiêu Diêu cảm kích hán tử từ tận đáy lòng, cũng kính làm đại lễ bái sư với hán tử. Ai ngờ hán tử thấy vậy sắc mặt liền đại biến, lập tức tránh ra. Long Tiêu Diêu thấy thế vô cùng khó hiểu. Hán tử đau khổ nói:
- Long lão đệ. Ngươi có thể học được thuật luyện khí của ta là một cơ duyên. Ta từng thề vĩnh viễn không thu đồ đệ, hiện giờ đại nạn sắp tới rồi, có thể truyền thụ cho ngươi, khiến thuật luyện khí không bị thất truyền ta đã vui mừng mười phần rồi.
Long Tiêu Diêu thấy vậy lại không hiểu chút nào. Mà khi nghe thấy hán tử sắp gặp đại nạn thì lại tha thiết hỏi han. Hán tử trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới kể lại một chuyện xưa mà hắn phải nghiến răng nghiến lợi.
-o0o-
← Ch. 068 | Ch. 070 → |