Vay nóng Homecredit

Truyện:Thú Thần Tu Tiên - Chương 074

Thú Thần Tu Tiên
Trọn bộ 554 chương
Chương 074: Sơ ngộ Vu tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-554)

Siêu sale Shopee


Long Tiêu Diêu cảm giác được khí tức thập phần quỷ dị trên người tu sĩ kia, hắn liền lập tức đoán được người này chính là Độc Vu. Tuy nhiên hắn thấy kỳ lạ đó là đối phương chỉ có tu vi Trúc Cơ trung cấp, trong khi hắn tự tin thần thức cường đại vượt qua cả tu sĩ Trúc Cơ cao cấp bình thường, vậy mà hắn buồn bực nhận ra rằng trước khi minh phát hiện đối phương đã bị tên Độc Vu này phát hiện ra rồi.

Thực ra cũng không phải tên Độc Vu này có thần thức cường đại hơn Long Tiêu Diêu, ở Tu Tiên giới trên Thần Châu đại lục hiện nay còn không có tu sĩ Trúc Cơ trung cấp nào có thần thức cường đại hơn hắn cả. Nhưng Độc Vu có một loại bí kỳ điều khiển côn trùng rất thần kỳ, bí mật trong đó chính là phụ thần, đưa một phần phân thần bám vào thân thể độc trùng, từ đó vừa có thể chỉ huy, khống chế độc trùng một cách tự nhiên, vừa có thể dùng để tra xét.

Tên Độc Vu này tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm vốn là để bắt độc trùng, thu thập chất độc. Độc Vu không chỉ dùng độc để đối địch mà còn có thể hấp thu độc vật thông qua ăn chúng, từ đó tăng lên tu vi bản thân. Toàn thân tên Độc Vu này có màu xám đen chính là hậu quả của việc hấp thu độc vật, mà tầng sương mù bên ngoài thân thể chính là khí tức do độc vật phát ra, chẳng những vô cùng độc mà còn có thể ăn mòn pháp khí của địch nhân.

Tên Độc Vu này trong lúc phái ra ong độc để sưu tầm độc trùng thỉ vô ý phát hiện ra Long Tiêu Diêu. Chưa kể đến chính tà chỉ tranh, chỉ đơn giản là tiêu diệt một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng có thể được một chút thu hoạch, do vậy tên Độc Vu này liền gọi ra ong độc, tiến hành công kích Long Tiêu Diêu.

Thuật khống chế côn trùng này yêu cầu Độc Vu phải phân ra một cỗ phân thần bám vào thân thể độc trùng thỉ mới có thể khống chế độc trùng tự nhiên, linh hoạt được. Với tu vi Trúc Cơ trung cấp của Độc Vu này thỉ do thần thức có hạn, hắn chỉ có thể điều khiển nhiều nhất hơn ba mươi con ong độc mà thôi.

Nguyên bản Độc Vu cho rằng căn bản không cần chính mình ra tay, hơn ba mươi con ong độc hoàn toàn có thể đối phó với Long Tiêu Diêu rồi. Những con ong độc này tuy chỉ là độc trùng cấp ba nhưng nọc độc của chúng có tác dụng ăn mòn pháp khí của địch nhân, tuy nhiên khi đụng phải pháp khí thuộc tính hỏa thì nọc độc của ong cũng bị hóa thành hư vô dưới nhiệt độ cao, do vậy Độc Vu không thể không tự mình ra tay.

Thần thức của Độc Vu căn bản không cường đại như của Long Tiêu Diêu, lại bị phân ra hơn ba mươi cỗ phân thần để khống chế ong độc, do vậy hiện thần thức mà Độc Vu có thể sử dụng còn không bằng của một tu sĩ Trúc Cơ sơ cấp. Vì Độc Vu ngự khí công kích nên hắn phải đến gần Long Tiêu Diêu không tới năm thước. Tuy vậy, hắn cũng khá cẩn thận, trong lúc lại gần liền lấy ra một cái lồng phòng ngự.

Thông thường, tu sĩ cho rằng Vu tộc quỷ dị ở chỗ Độc Vu điều khiển pháp khí và độc trùng, khác biệt hẳn so với tu sĩ khác. Lúc này, cái lồng phòng ngự mà tên Độc Vu lấy ra chính là được luyện chế từ một loại độc vật, là loại lồng phòng ngự vô thuộc tính.

Các tu sĩ khác cũng có sử dụng pháp khí vô thuộc tính, nhưng vì pháp khí vô thuộc tính không thể phát huy được thuộc tính ưu thế của bản thân tu sĩ, uy lực cũng không bằng pháp khí một thuộc tính, do vậy đại đa số tu sĩ cũng không lựa chọn loại pháp khí này.

Nhưng Vu tộc lại không giống như vậy, bọn họ không tu luyện loại công pháp ngũ hành phổ biến đó, bọn họ mặc dù cũng hấp thu thiên địa linh khí nhưng nguồn năng lượng lớn nhất đều sinh ra từ một loại năng lượng đặc biệt mà mỗi thành viên Vu tộc tu luyện ra. Ví dụ Độc Vu chủ yếu dựa vào hấp thu năng lượng ẩn chứa trong độc vật, từ đó tăng tiến tu vi, do vậy, bọn họ cơ bản không phân biệt rõ rằng ngũ hành thuộc tính, tự nhiên chỉ có thể điều khiển pháp khí vô thuộc tính.

Long Tiêu Diêu cũng không quá hiểu rõ về Độc Vu, nhưng hắn luôn chú ý cẩn thận, ngay khi phát hiện ra Độc Vu, hắn liền lấy ra trận bàn Mê Tung Trận mà mình tự luyện chế. Tuy rằng trận bàn có uy lực lớn nhất của hắn là Tiểu Ngũ Hành Trận, nhưng trước mắt hắn không thể luyện chế trận kỳ, hoàn toàn nhờ vào pháp trận tự động khởi động và vận hành, hơn nữa có hơn ba mươi con ong độc đang tản ra công kích trận pháp, hắn cũng không biết được trận pháp này có thể phát huy được bao nhiêu tác dụng.

Hơn nữa, phạm vi Mê Tung Trận bao phủ đường kính mười thước, trong khi Tiểu Ngũ Hành Trận chỉ bao phủ phạm vi sáu thước, căn bản không thể cam đoan Độc Vu sẽ tiến vào trong trận pháp. Do vậy, Long Tiêu Diêu lựa chọn sử dụng Mê Tung Trận.

Long Tiêu Diêu đặt sáu viên linh thạch trung cấp vào trận bàn Mê Tung Trận, sau đó rót chân khí vào trận bàn để kích hoạt, ngay khi Độc Vu tiến đến cách hắn khoảng năm thước thì hắn liền lập tức phát động trận pháp. Trận bàn lóe lên, bỗng nhiên xuất hiện một tòa mê trận, bao phủ cả Độc Vu lẫn ong độc vào bên trong.

Long Tiêu Diêu phát động trận pháp, đương nhiên không chịu uy lực của nó, chỉ thấy một màn sương mù tràn ngập bên trong trận pháp. Nhưng Độc Vu và ong độc đang ở trong trận pháp thì lại cảm thấy hoàn toàn khác, bọn chúng có cảm giác bị vây chặt trong sương mù, nhìn không thấy năm ngón tay, càng không thể phân biệt đâu là Đông, Tây, Nam, Bắc, mà thần thức của Độc Vu trong trận pháp bị ngăn cách, chỉ như con ruồi mất đầu đâm loạn xung quanh trong trận pháp.

Nói thì khá kỳ quái, rõ ràng hắn bay thẳng về một hướng, nhưng Long Tiêu Diêu thấy Độc Vu không ngừng xoay tròn tại chỗ.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Độc Vu dừng lại, hắn cảm giác được có chút bất thường, với tốc độ phi hành theo một hướng của hắn thì đã bay được hơn mười dặm rồi, vậy mà hắn vẫn bị vây trong sương mù dày đặc. Với năng lực của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì không thể bố trí được trận pháp bao trùm phạm vi lớn như vậy, hắn biết ở đây chắc chắn có vấn đề.

Nhưng ở trong Mê Tung Trận có khác biệt so với các loại trận pháp khác, Độc Vu căn bản không phát hiện được vị trí kết giới của trận pháp, chưa nói tới công kích kết giới để phá trận. Tuy nhiên, Độc Vu khi đã phát hiện điều bất thường liền bắt đầu triển khai công kích đối với sương mù xung quanh người.

Độc Vu bấm quyết, một luồng khí màu xám ngưng kết thành một mũi tên xám lao ra, đây chính là pháp thuật của Độc Vu: độc tiễn. Độc tiễn sau khi bay ra liền vạch tầng sương mù ra, tạo thành một đạo liệt ngân, nhưng mà độc tiễn bay được một chút liền dần tiêu hao, thu nhỏ lại, không lâu sau liền bị sương mù bao phủ, mà vị trí mà độc tiễn mở ra cũng bị sương mù nhanh chóng lấp lại, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Độc Vu lúc đầu còn tính toán dựa theo phương hướng của độc tiễn để phi độn ra ngoài sương mù. nhưng vết rách mà độc tiễn mở ra nháy mắt đã biến mất, khiến hắn lập tức bị mất phương hướng. Độc Vu thấy vậy liền chắp tay trước ngực một cái, hai tay kết thành một pháp ấn, sau đó sương mù màu xám trên người hắn phát ra dày đặc, bao phủ phạm vi một thước xung quanh hắn.

Lúc này, bầy ong độc vẫn không ngừng bay nhanh như trước. Chúng thuộc loại độc trùng cấp thấp, không có linh trí, hiển nhiên không thể phán đoán được tình thế, tất cả đều nhờ vào phân thần của Độc Vu bám trên người chúng chỉ huy. Ờ trong trận pháp, do sương mù có tác dụng ngăn chặn thần thức nên Độc Vu liền bị mất liên hệ với ong độc nên chúng chỉ biết phi hành một cách máy móc.

Cùng lúc với tầng sương mù màu xám trên người Độc Vu tản ra, sương mù xung quanh bắt đầu liên tục lui lại, phần sương mù tiếp xúc với sương mù màu xám liền lập tức bị tiêu tán. Sương mù bao vây Độc Vu biến mất thì tác dụng mê hoặc cũng tự nhiên mất hiệu lực, Độc Vu ngay lập tức bay thẳng về phía trước.

-o0o-


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-554)