Vay nóng Homecredit

Truyện:Thăng Cấp Một Mình - Chương 212

Thăng Cấp Một Mình
Trọn bộ 266 chương
Chương 212: Trước cơn bão
0.00
(0 votes)


Chương (1-266)

Siêu sale Lazada


Ngày hôm sau.

Một tờ báo chuyện viết về các thợ săn, đã đăng tải một tin tức rất thú vị ngay trên trang bìa.

[Thợ săn Sung Jinwoo và Thợ săn Cha Hae-in được nhìn thấy đã ở cùng nhau trong công viên giải trí, sự ra đời của cặp đôi tuyệt vời nhất từ trước đến nay?]

Trong bài báo có những bức ảnh chụp lén, cho thấy hai người đang đến thăm công viên giải trí, và bức ảnh cuối cùng cho thấy cả hai đang đi đâu đó dọc bờ sông.

Quyền riêng tư của hai thợ săn, vốn được bảo vệ nhưng giờ thì không. Và tòa soạn này cũng đã sẵn sàng chịu phạt.

Đây là một thông tin gây xôn xao dư luận. Tin về buổi hẹn hò của hai Thợ săn hạng S đã mang đến một luồng sinh khí mới cho những người dân Hàn Quốc, vốn đang sầu thảm với cánh cổng siêu khổng lồ. Người thanh niên, thợ săn giỏi nhất thế giới và một cô gái, thợ săn tốt nhất Hàn Quốc.

Mọi người đều thể hiện sự quan tâm lớn cho cả hai.

Và đặc biệt, tin tức về hai người đã lan truyền mạnh mẽ trên Internet.

[Nếu Sung Jinwoo kết hôn với Cha Hae-in và có con, Sung Jinwoo Đệ Nhị sẽ trở thành đứa trẻ mạnh nhất, phải không?]

└[Sung Jinwoo Đệ Nhị, Ha ha ha ha-!]

└[Bất ngờ ghê. Họ còn chưa để lộ thông tin gì, vậy mà đã hẹn hò luôn rồi!

└[Nghĩ xem, cha của đứa bé là Sung Jinwoo, một Thợ săn siêu hạng, và mẹ của nó là một thợ săn hạng S, vậy đứa bé sẽ như thế nào?]

└[Chà! Liệu đứa bé có được di truyền sức mạnh của họ không?]

└[Nhưng, hai người đã qua đêm cùng nhau hả?]

[Cha mẹ ơi. Nếu họ cãi nhau, những nhà hàng xóm xung quanh chắc sẽ bị phá hủy, Ha ha ha ha ha]

[Tôi sống ở vùng ngoại ô của Seoul gần Gangnam, rất gần với cánh cổng ở trên bầu trời, mỗi khi tôi nhìn thấy nó, tôi cảm thấy thế giới như sắp sụp đổ. Nhưng khi nhìn vào các thợ săn có thể đi chơi cùng với bạn bè của họ, tôi cảm thấy nhẹ nhõm]

└[Tạm thời hãy đổi chủ đề về đi. Đừng nói về cái cổng nữa, tôi phát ốm rồi ]

└ Điều này...

└[Cánh cổng siêu khổng lồ và thợ săn Sung Jinwoo. Anh thích nghe chuyện gì hơn?! ]

Tsk

Chủ hội Baek Yoon-ho nhìn tờ báo trong khi tặc lưỡi. Bằng kỹ năng của mình, anh đã nhìn thấy khả năng của thợ săn Sung Jinwoo trước đây, không có cảm giác thoải mái, và chỉ tức giận.

Nhưng đó không phải là vì hai người đã ở cùng nhau.

"Tiêu đề của bài viết này thật vô nghĩa. Cái gì mà Cặp đôi mạnh nhất?"

Ahn Sang-min, người ở gần đó hỏi Baek Yoon-ho với vẻ mặt không hài lòng.

"Có vấn đề gì vậy? Theo như tôi thấy, cặp đôi thợ săn Sung Jinwoo và thợ săn Cha Hae-in thực sự có thể được gọi là cặp đôi mạnh nhất"

"Ngay cả khi cậu đặt một cô gái bình thường bên cạnh thợ săn Sung Jinwoo, cũng sẽ cho ra đời một cặp đôi mạnh nhất"

Nhưng đó không phải là vì hai người đã ở cùng nhau.

"Tiêu đề của bài viết này là hoàn toàn vô lý. Cặp đôi mạnh nhất trong lịch sử là gì? Cặp đôi?"

Ahn Sang-min, người ở gần đó hỏi Baek Yoon-ho với vẻ mặt không hài lòng.

"Tại sao? Theo như tôi thấy, cặp đôi thợ săn Sung Jinwoo và thợ săn Cha Hae-in thực sự có thế được gọi là cặp đôi mạnh nhất"

"Dù cậu đặt một cô gái bình thường bên cạnh thợ săn Sung Jinwoo, cũng sẽ cho ra đời một cặp đôi mạnh nhất"

'Gì cơ?'

Hóa ra là như vậy.

Ahn Sangmin nhắm mắt liên tưởng, rồi gật đầu trước lời giải thích của Baek Yoon-ho.

Cho dù người hẹn hò với Jinwoo là một nữ sinh trung học, thì cũng không một ai đủ sức đánh bại họ.

Cơ mà nữ sinh trung học thì hơi quá...

"Công nhận, sếp"

"Phải"

Ahn Sangmin gật đầu vui vẻ nhấm nháp tách cà phê vừa được lấy ra khỏi máy bán hàng tự động, rồi hướng ánh mắt về phía cửa sổ.

"Gần đây nhiều bụi quá. Chờ tý, để tôi đóng cửa sổ"

Ahn Sang-min cố gắng đóng cửa sổ đang mở một nửa. Nhưng Baek Yoon-ho đã đi đến.

"Hửm?"

Khi đến gần Ahn Sang-min, Baek Yoon-ho mở cửa sổ đã đóng lại và đưa tay ra.

"Đây không phải là bụi"

Cảm giác lành lạnh được cảm nhận ở đầu ngón tay của Baek Yoon-ho khi thứ gì đó như bụi chạm vào tay anh. Và ngoài kia có khá nhiều sương mù.

Đó là một màn sương mù mang theo nhiệt độ lạnh thấu xương.

"Thật lạ?'

Sương mù mùa đông bao trùm toàn bộ thành phố Seoul ngày hôm nay, và nó xuất hiện ở ngay giữa mùa thu.

Một khoảnh khắc, năng lượng ma thuật lấp lánh xuất hiện trên mắt anh.

Baek Yoon-ho, người đã sử dụng Mất thú, sau đó nhìn qua cửa số và lẩm bẩm với vẻ mặt kiên quyết.

"Có ... Có gì đó không ổn về thứ này"

———-

Jinwoo thức dậy trước và đã đi kiểm tra khu vực xung quanh.

Cha Hae-in rất mệt mỏi vì ngày hôm qua, vẫn còn đang ngủ say.

'Bao lâu rồi mình không thức dậy sớm thế này?"

Jinwoo cẩn thận bước ra khỏi con đường đến chỗ không có người và di chuyển vào rừng.

'Rõ ràng là ở gần đây...'

Nhưng trên đường trở về nơi Cha Hae-in đang ngủ. Jinwoo nhìn thấy thứ gì đó, và dừng lại.

"Đây là...?!

Jinwoo nhìn thấy một cái cây nhỏ với những mầm chồi bên dưới nó.

Đó là một cây non có thể tìm thấy ở bất cứ đâu, nhưng cái cây này có màu lá khác, nó màu bạc và tỏa sáng.

Và rõ ràng đây không phải là một cái cây mà bạn có thể tìm thấy trên trái đất.

Trong rừng, rất khó để phát hiệnra thứ gì đó lạ nếu không phải là Jinwoo, nhưng bản thân anh ấy cũng gặp khó khăn vì chỉ có một chút sức mạnh ma thuật tiết ra từ nó.

"Đây không phải là từ trái đất"

Mình không nghĩ mình sai, vì mình có thể cảm thấy sự khác biệt về sức mạnh ma thuật. Jinwoo tò mò về cái cây, đột nhiên nhìn lên và thấy những chiếc lá bạc của nó phát sáng rực rỡ.

Và nó rõ ràng khác với những cái cây xung quanh đang dần khô héo.

'Vùng đất ...đã thay đổi'

Đây là kế hoạch của những kẻ thống trị? Hay của các vị vua?

Jinwoo bốc một nắm đất và thử cảm nhận. Có một chút ma thuật trong đó. Con người không thể nhận ra điều đó nhưng thật sự Trái đất có thể đã bị trộn lẫn với ma thuật.

Ở gần đó, Jinwoo cảm thấy cử động của Cha Hae-in đã thức dậy từ giấc ngủ của cô ấy.

Sau đó, anh rửa tay và đứng dậy.

Điều quan trọng là phải lo lắng về những thay đổi đang xảy ra trên thế giới, nhưng bây giờ có một thứ còn quan trọng hơn thế nhiều.

Và đó là người đang ở bên cạnh Jinwoo.

Biết Jinwoo đã nhận ra mình đã thức và đang đến gần, Cha Hae-in thở đài nhẹ nhõm.

Jinwoo sau đó chào đón cô với một nụ cười.

"Em ngủ ngon không?"

Khuôn mặt Cha Hae-in đỏ lên vì một số lý do, vừa trả lời vừa tránh ánh mắt của anh ấy.

"... Vâng"

Khi Jinwoo bối rối, Cha Hae-in ngẩng đầu lên trong khi thở dài.

"Anh vừa đi đâu vậy?"

Cần thận, Cha Hae-in hỏi Jinwoo, người đang lau tóc bằng chiếc khăn quanh cổ.

"Đi tắm... Cô có muốn tắm không?"

"Có chứ. Gió biển làm cơ thể tôi hơi khó chịu"

'Nhưng mình không thể để một cô gái tắm ngoài trời như vậy '

*****

Khi anh nghĩ về nơi có thể làm điều đó, Jinwoo đã nở một nụ cười.

'Ở đó, cô ấy có thể tắm và ăn uống"

"Tôi biết một khách sạn trong khu vực này có đồ ăn rất ngon. Cô có muốn đến đó ăn trưa không?"

"Có, tôi thực sự đang đói"

Jinwoo nắm lấy tay Cha Ha-in.

Kiah Aaak -!

Cha Hae-in bối rối khi thấy cánh Kaiser dang rộng.

"Không phải anh đã nói trong khu vực này sao?"

"Nếu tôi chạy, thực sự sẽ mất khoảng 5 phút..."

"Nhưng cô có muốn đi với tôi theo kiểu như vậy không?"

5 phút với tốc độ của Jinwoo.

Cha Hae-in tò mò về khoảng cách bao xa, và trèo lên Kaiser mà không nói một lời nào nữa.

'May quá, cô ấy không hỏi thêm nữa...'

Jinwoo bật cười, ra lệnh Kaiser bắt đầu di chuyển.

Ở Hàn Quốc, sự xuất hiện của Kaiser là bình thường, nhưng nó khác khi ở Nhật Bản.

Và phản ứng của các nhân viên khách sạn Nhật Bản, những người sẽ gặp Kaiser trực tiếp, sẽ như thế nào?

Mặc dù Jinwoo đặc biệt muốn tránh điều đó, anh vẫn hướng Kaiser chậm rãi về phía khách sạn.

—-

Một thợ săn trung niên vừa nhận được kết quả kiểm tra từ Hiệp hội.

Anh hào hứng khi biết kết quả của mình.

Hạng B, đây rõ ràng là một thứ hạng khá cao trong số các thợ săn.

Bỗng nhiên!

THỊCH

Người thợ săn trung niên va vào ai đó, và lập tức dừng lại.

"Cái gì?"

Người thợ săn sau đó đầu lên. Và thấy một người đàn ông khác, cao 2 mét.

Cảm giác hoang tỏa ra từ người đàn ông mặc quần áo làm từ da thú.

Không, người đó trông thực sự hoang dã, không phải là cảm giác. Khi họ đối mặt với nhau, những người xung quanh đã tò mò nhìn lại.

"Cái gì đấy"

"Đánh nhau à"

"Wow! Anh chàng cao to đó không phải dạng vừa đâu. Ông chú kia chắc chắn ở kèo dưới"

"Ông chú kia điên rồi. Ông ấy sẽ phải nhập viện thôiiiiii"

Người thợ săn Rank-B cảm thấy tức giận khi nhìn vào ánh mắt của người đàn ông cao lớn đó.

'Ngày trước, tôi sẽ xin lỗi và rút lui ngay lập tức. Nhưng hôm nay tôi đã hoàn toàn đã khác trước'

Không còn phải cúi đầu trước sếp và bị đồng nghiệp dày xéo.

'Tôi đã là Thợ săn Hạng B'

'Và vì thế, tôi không cần phải cúi đầu trước 'người thường' như thế này. '

Người thợ săn đặt túi xách xuống và truyền sức mạnh vào tay.

"Này! Nếu anh lỡ đụng trúng ai đó, anh phải biết xin lỗi chứ?"

Người thợ săn vận ma lực vào đôi tay. Khi trái tim háo hức của anh bắt đầu chạy điên cuồng, anh cảm thấy sức mạnh ma thuật của mình di chuyển điên cuồng trong mọi ngóc ngách của cơ thể

Các tế bào trong cơ thể anh dường như muốn hét lên. Bây giờ tôi thực sự sẵn sàng để bắt đầu một cuộc sống mới với tư cách là một thợ săn Rank-B.

Nhưng người đàn ông cao lớn chỉ đứng yên, không nói gì.

Người thợ săn chứng kiến phản ứng của người đàn ông, trở nên hơi khó chịu.

"Anh chỉ đứng đó nhìn sao? Nếu anh phạm lỗi, phải biết hối lỗi... Ah, ah!"

Khi người đàn ông cao lớn nắm lấy đầu của người thợ săn Rank-B bằng một tay, tiếng la hét của những người xung quanh bùng nổ.

"Hả! Á!"

Các mạch máu hằn lên trên khuôn mặt của người thợ săn.

Gấu. Không, Gorilla.

Sư tử, cá mập, cá sấu, và bất kỳ động vật săn mồi nào trên thế giới đều có thể gây áp lực rất lớn cho con người.

Nỗi sợ hãi những sinh vật hoang dã được khắc trong DNA của con người, đã làm ướt quần của người thợ săn Rank-B.

Âm thanh của thứ gì đó bị vỡ vang lên.

Rồi máu và thịt vương vãi khắp nơi.

"Aaaaaaa!"

Người đàn ông cao lớn không dừng lại với điều đó, anh ta cũng bắt đầu nuốt chửng cơ thể của người thợ săn đang ở trên tay mình.

"Hắn đã ăn anh ấy!"

"Uh oh"

"Cái—Cái quái gì thế?"

Quá trình ăn đã kết thúc ngay lập tức, và người đàn ông sau đó lau miệng đầy máu và nâng cơ thể lên.

'Quái vật"

Đôi mắt của người đàn ông rất giống với động vật hoang dã. Trong khi nhiều người la hét và bỏ chạy, có nhiều người không thể hiểu được tình hình và nhìn mọi thứ trong 1m lặng.

Con thú sau đó gầm lên với bọn họ.

[Hãy nhìn xem, các ngươi là lũ con người thấp kém! "Từ bây giờ, ta sẽ săn lùng các ngươi! ]

Những người xung quanh bị tê liệt bởi tiếng gầm của hắn, và bắt đầu khóc thét.

Những chiếc răng nhanh chóng biến đổi thành những chiếc răng nanh sắc nhọn.

[Răng và móng vuốt của ta sẽ xé nát da thịt của chủng tộc con người yếu đuối! ]

Hoàng đế của Dã thú đã xuất hiện.

Vị Hoàng đế nhe hàm răng sắn bén và gầm lên làm rung chuyển cả con đường.

[Ngăn cản ta đi, nếu các ngươi có thể! ]

—-

Chủ tịch Hiệp hội Wu Jin-cheol, đã nghe tin tức về "con ma thú hình người' ở giữa thành phố.

"Còn nạn nhân thì sao?"

"Hiện tại không thể xác định số nạn nhân"

Sau khi xuất hiện ở Myeongdong, con ma thú hình người di chuyển theo một đường thẳng, tiếp cận và giết chết tất cả những người nó nhìn thấy.

Tại trụ sở hiệp hội thợ săn. Woo Jin-cheol cắn môi dưới và năm lấy nắm tay của mình.

Mặc dù anh đã suy nghĩ về các biện pháp đối phó với cánh cổng đến nỗi đầu anh như vỡ ra, nhưng con quái vật đó vẫn là một biến số ...

Không phải lúc tức giận.

Mình phải tìm cách ngăn chặn nó.

Thợ săn Sung Jinwoo? Nhưng mình không thể liên lạc với anh ấy.

'Chết tiệt..."

Một lời nguyền rủa phát từ miệng chủ tịch.

Woo Jin-cheol nghe nói rằng một trong những bang hội vừa bước ra để ngăn quái vật đã bị tiêu diệt như người ta dẫm nát những con kiến.

Tin tốt là tốc độ của nó không quá nhanh bởi vì nó đang chờ đợi một điều gì đó, nhưng nếu không ai chặn nó lại, số nạn nhân chắc chắn sẽ tăng lên.

Trong một tình huống như thế này, chuyện "sức mạnh lớn nhất của đất nước" lại nằm ngoài tầm phủ sóng là điều tồi tệ nhất.

'Nếu cậu không muốn đất nước này...'

Khi Woo Jin-cheol tiếp tục suy nghĩ về nhiều thứ. Một tin tốt lành đã đến.

"Chủ tịch!"

Woo Jin-cheol đứng dậy khỏi ghế khi nhìn thấy nhân viên chạy vội vã đến văn phòng của mình.

"Liên lạc được với thợ săn Sung Jinwoo rồi sao?"

"Không phải, một trong những thợ săn mạnh nhất thế giới đang cố gắng để ngăn chặn nó!"

"Cái gì? Là ai?"

"Cái này... "

Người mạnh nhất trong hệ thống thợ săn Đức. Renat Neermamn cảm thấy hào quang của quái vật tiếp cận mình, và đó là một hào quang rất mạnh.

'Mình có thể đối mặt với nó không...?'

'Nhưng là một Thợ săn, mình không thể bỏ qua tiếng khóc của những người dân vô tội. '

Renat Neermann cảm thấy có tinh thần trách nhiệm cao khi nhìn thấy khuôn mặt của những người nhận ra anh ta là một thợ săn xếp hạng thứ mười hai từ Bảng xếp hạng "Hunter Point' của Cục thợ săn.

"Phải"

Cho dù tôi có thể hay không, tôi chỉ cần thử nó.

Bởi vì đó là công việc của tôi, như một thợ săn.

'Có lẽ... Ở lại Seoul là định mệnh để tôi phải ngăn chặn con quái vật này bằng chính đôi tay của mình! Trong một khoảnh khắc khi Renat Neermann, với khuôn mặt uy phong, mở một vài nút áo trên ngực và cố gắng tiến bước gần hơn đến con quái vật.

Một âm thanh nặng nề phát ra từ phía sau.

"Chạy ngay đi"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-266)