← Ch.243 | Ch.245 → |
Sau khi bước vào không gian thứ nguyên, Jin-Woo đã hình thành một thói quen mới. Đó là viết nhật ký, ghi những điều anh ấy thấy và trải nghiệm vào ngày hôm đó trên một cuốn sổ tay.
Mục đích của Jinwoo chỉ đơn giản là ghi chép lại những cuộc đấu tranh sinh tử cay đắng của anh ta chống lại các Hoàng đế.
Không gian thứ nguyên giữa các chiều là một không gian trống rỗng hoàn toàn, rất giống với vùng đất yên nghỉ vĩnh hằng của Hoàng đế Bóng tối. Nếu không có những trận chiến, thế giới hư vô này chỉ còn lại bóng tối vĩnh cửu vô cùng thê lương và cô độc. Đến nỗi, Jinwoo phải vất vả lắm mới giữ được sự tỉnh táo của mình.
Tuy nhiên, lý do anh ghi nhật ký, không phải là để giết thời gian.
Jin-Woo đang sở hữu trải nghiệm cảm giác sống hai lần trong cùng một dòng thời gian. Vì thế, anh nhận ra một điều rất quan trọng: quan điểm về một sự kiện sẽ thay đổi tùy thuộc vào thời điểm bạn nhìn vào nó.
Có nghĩa là, sau một thời gian trôi qua, anh ta có thể nghiệm ra một số điều mà trước đây anh ta không nhận thấy.
Và đó là lý do tại sao Jinwoo trở nên tò mò về cảm giác của bản thân. Vài năm, thậm chí hàng chục năm sau, khi đọc lại cuốn nhật ký, anh sẽ cảm thấy ra sao?
Anh có xấu hổ vì đã viết những điều vẩn vơ? Hay anh ta sẽ cảm thấy hối hận, vì nghĩ rằng anh ta có thể làm điều đó tốt hơn? Hoặc, thậm chí có thể hối tiếc vì cuộc chiến này, mặc dù hiện tại anh cảm thấy chán ngấy với nó?
Đó là lý do khiến Jinwoo viết nhật ký, bất cứ khi nào anh ấy có cơ hội.
Roẹt, roẹt
Trong bóng tối sâu thẳm vô tận này, chỉ có tiếng bút nhẹ nhàng lướt trên bề mặt tờ giấy. Khi anh ta tiếp tục ghi lại những diễn biến trong ngày, một nụ cười bất chợt xuất hiện trên môi anh ta.
'... Ngay cả trong không gian tĩnh lặng này, mình vẫn sẽ không bao giờ bỏ lỡ bất kỳ điều gì xảy ra ở đây trong tương lai".
Jin-Woo ngẩng đầu lên và nhìn thấy núi xác quái vật chồng chất trong bóng tối.
Một lần nữa, Jin-Woo lại giành chiến thắng. Lần này, anh đã giết chết Hoàng đế Biến hình – pháp sư mạnh nhất trong các Hoàng đế, kẻ khiến anh đau đầu nhất từ trước đến nay.
Đã 27 năm kể từ khi anh bước vào không gian thứ nguyên. Cuối cùng, cuộc chiến dai dẳng và nguy hiểm này đã đến hồi kết thúc.
Kẻ thù duy nhất còn lại là Long đế và thuộc hạ thân cận của hắn – Đội quân Hủy diệt. Trái tim Jinwoo đập nhanh hơn khi biết rằng anh sắp được về nhà.
Rất may, dòng thời gian ở đây và bên ngoài khác nhau.
Ở bên ngoài, chỉ khoảng hai năm trôi qua.
Anh sẽ về nhà sau hai năm vắng bóng.
Jin-Ah đã thay đổi bao nhiêu? Còn cha mẹ anh thì sao? Họ có bình an không? Anh có nên giải thích lý do tại sao anh biến mất mà không nói lời nào trong suốt hai năm qua không?
Tất cả các loại lo lắng thoáng qua trong đầu anh.
'Không, chờ đã'.
Jin-Woo lắc đầu như muốn thoát khỏi mọi suy nghĩ vẩn vơ. Bây giờ là lúc tập trung sự chú ý vào những trang cuối cùng trong cuốn nhật ký của anh ấy.
Đúng lúc đó, Bellion bước lại gần và cúi đầu.
[Thưa Đức vua, xung quanh đã được dọn dẹp xong. Không còn kẻ thù nào sống sót. ]
Jin-Woo nhìn xung quanh anh ta.
Những người lính Bóng tối đã dọn dẹp chiến trường và tàn sát tất cả những kẻ thù còn thoi thóp. Bây giờ, họ đứng thành đoàn quân kéo dài gần như vô tận, đến nỗi mắt anh khó có thể nhìn thấy. Tất cả im lặng chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của anh.
Guooooh...
Đã từ lâu, Jinwoo không dành thời gian để đếm số lượng binh sĩ của mình nữa.
Với một tiếng cười khúc khích, Jin-Woo gấp cuốn nhật ký lại.
"Ổn rồi."
Anh ta lưu trữ cả quyển sổ và cây bút trong không gian phụ và bước xuống khỏi núi xác quái vật.
Bây giờ là lúc để gặp lại kẻ thù lớn nhất của mình. Người mà anh rất muốn gặp.
Đã đến lúc phải đi "chào hỏi: kẽ đã trao cho anh ta thất bại đầu tiên kể từ khi trở thành Hoàng đế Bóng tối. Những kẻ thống trj đã can thiệp và kết liễu Long đế, nhưng không nghi ngờ gì nữa, Jin-Woo đã thua Long đế trong trận chiến đó.
'Mình sẽ không thua lần nữa'
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong đôi mắt Jin-Woo.
Tim anh chỉ đập nhẹ khi anh nghĩ về việc về nhà sớm, nhưng bây giờ, trái tim anh đập mạnh như sấm sét, khiến màng nhĩ của anh đau nhói.
THÌNH THỊCH
THÌNH THỊCH
THÌNH THỊCH
Chuyện gi xảy ra nếu...
Jin-Woo tập trung tư tưởng để xoa dịu trái tim của mình. Anh tự hỏi, đến một ngày nào đó trong tương lai, khi trận chiến ày kết thúc, anh sẽ ra sao?
Sau đó anh lặng lẽ quay về phía Long đế hiện diện, cùng với những người lính sẽ tham gia trận chiến cuối cùng.
"Trỗi dậy"
Từ bên cạnh xác của những quái vật nằm la liệt khắp nơi, vô số chiến bính bóng tối mọc lên sau khi nghe lệnh của Hoàng đế Bóng tối.
Ngay sau Jin-Woo, ba Nguyên soái của anh ta, Bellion, Ber và Ygritte, cùng với nhiều chỉ huy, đứng nghiêm trang.
Và đằng sau họ, đội quân khổng lồ, đủ lớn để bao phủ cả một lục địa, lặng lẽ chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Mặc dù thế giới này thiếu không khí, nhưng những đợt sóng ma lực vần vũ trong không gian như một cơn bão, báo hiệu sự kết thúc của cuộc chiến hoành tráng.
Jin-Woo lặng lẽ nhắm mắt và hít một hơi thật sâu. Và khi mở mắt, anh thốt ra những lời quyết định cho cuộc chiến dai dẳng này.
"Tiến về phía trước và kết liễu Long đế".
***
Long đế cũng cảm nhận được điều đó.
Một đội quân khổng lồ với quy mô không thể tin nổi, đang hướng về phía hắn.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi nào?
Hoàng đế Bóng tối, ban đầu sử dụng chiến thuật đánh du kích, bào mòn sức mạnh của đội quân quái vật và bổ sung chiến binh cho mình. Dần dần, khi lực lượng trở nên đông đảo, Hoàng đế Bóng tối bắt đầu tấn công các Hoàng đế còn lại.
Kẻ đi săn trở thành kẻ bị săn.
Vị thế của hai bên đảo ngược và bây giờ, họ đang bị anh ta truy đuổi.
Trong số tất cả các đội quân đã bị phân tán xung quanh, chỉ còn lại đội quân Hủy diệt. Vì vậy, khó có thể đoán được rằng Hoàng đế Bóng tối sẽ tấn công vào đâu.
Trận chiến cuối cùng, trận chiến quyết định.
Long đế chưa bao giờ tưởng tượng rằng cuộc chiến định mệnh của hắn sẽ diễn ra như thế này. Không phải là một một trận chiến đẫm máu chống lại những kẻ thống trị mà là một cuộc rượt đuổi giữa các Hoàng đế.
Tuy nhiên, hắn vẫn tin rằng trận chiến sắp tới sẽ là một màn đối đầu hoàn hảo.
[Chỉ nghĩ lại trận chiến vài chục năm trước, máu mình đã sôi lên...]
'...'
Long đế lặng lẽ đứng yên và trừng mắt nhìn vào khoảng không. Thế rồi, một Cổ Long thận trọng tiến lại gần.
[Thưa Đức Vua.... ]
Long đế khoanh tay đứng đó, nhanh chóng trả lời.
[Yugumunt đã chết. ]
Sau khi nghe tin về cái chết của Hoàng đế biến hình, thuộc hạ của Long đế sững sờ, rồi cúi đầu lần nữa.
[Nếu vậy, hạ thần nghĩ chúng ta nên chuyển đến một nơi xa hơn. ]
[Không. ]
Long đế nhe nanh. Sát khí của hắn trỗi dậy và tụ thành một màn sương đỏ quái dị.
[Ta phát ốm vì phải chạy trốn rồi. Chúng ta sẽ chiến đấu với thằng khốn đó ngay tại đây. ]
Trans: Trà Nguyễn nhóm Moonsnovel Edit: Linye nhóm Moonsnovel
← Ch. 243 | Ch. 245 → |