← Ch.511 | Ch.513 → |
- Thử thì thử. Ai sợ ai đây?
Bật cười khinh miệt, Thiên Tàm hai tay giơ cao, một chiêu Song Trụ Kình Thiên, lòng bàn tay phát xuất ánh sáng màu trắng bạc, chớp mắt đã gặp phải chưởng lực của Dao Quang. Lập tức, cột sáng trắng đen rõ ràng kết lại với nhau. Ma tông chưởng lực của Dao Quang và yêu lực linh dị của Thiên Tàm lập tức kích hóa, hình thành một cột sáng rực rỡ. Một lượng lớn hoa lửa tung tóe khắp nơi, đang theo sự giảm ngắn bớt của cột sáng mà càng thêm kịch liệt. Cuối cùng, chưởng lực hai bên tiếp xúc với nhau, hai người bốn tay kết lại, mắt giận dữ trừng, chân nguyên cuồn cuộn đẩy xuống lòng bàn tay, xuất hiện một khoảng thời gian giằng co ngắn ngủi. Sau đó, thân thể Thiên Tàm run lên, miệng quát to một tiếng, mạnh mẽ hất Dao Quang ở trên cao lùi lại, bản thân cũng nhanh chóng rơi xuống mặt đất.
Một chiêu hoàn thành, Dao Quang lập tức triển khai công kích lần thứ hai. Thân thể hắn giữa không trung xoay chuyển, cả người chớp mắt đã chuyển động rất nhanh, toàn thân sương đen tràn ngập, hình thành một cột sáng đen ngòm gào thét ép gần đến đỉnh đầu của Thiên Tàm.
Rơi thẳng xuống mặt đất, Thiên Tàm vẻ mặt hiện lên vài phần kinh ngạc, khi phát giác Dao Quang đang ập đến lần thứ hai, trong lòng vừa kinh hãi vừa tức giận. Y vội vàng xoay tròn tại chỗ, dùng phương hướng ngược chiều xông thẳng lên, khi cách mặt đất chừng một trượng thì vừa hay gặp phải Dao Quang.
Lần này, cột sáng trắng đen rõ ràng vừa mới tiếp xúc liền sản sinh ra tiếng gào chói tai, cùng với hoa lửa chói mắt. Sau đó, sương khói tuôn trào cùng với tiếng sấm điếc tai. Những vụ nổ liên miên không ngừng, hình thành một phản ứng dây chuyền, che phủ hai người đang giao chiến.
Vụ nổ kịch liệt khiến mọi người chú ý, Giang Thanh Tuyết, Mẫu Đơn, Hoa Hồng, Vũ Điệp cùng chú ý cao độ. Ánh mắt và vẻ mặt người nào cũng lộ ra sự lo lắng. Thiên Tàm lão tổ không hề nghiêng ngó, nhưng trong ý niệm lại phân ra một bộ phận tinh lực quan sát kết quả giữa Thiên Tàm và Dao Quang, rõ ràng lão ta còn có chút quan tâm đến Thiên Tàm.
Vụ nổ kéo dài rất nhanh kết thúc, sương mù cuồn cuộn bắn ra bóng người, nhưng một người ở trên và một người dưới mặt đất.
Tung mình lùi lại rất nhanh, Dao Quang lập tức ổn định thân thể, ánh mắt chăm chú nhìn Thiên Tàm dưới mặt đất, giọng châm chọc nói:
- Ta còn cho là ngươi có bản lĩnh lớn lao thế nào, thì ra cũng chỉ có chút đỉnh như vậy mà thôi?
Loạng choạng rơi xuống mặt đất, Thiên Tàm lùi lại vài trượng mới chống được xung lực đáng sợ. Ai ngờ bên tai lại vang lên tiếng cười châm chọc của Dao Quang, trong lòng lập tức nổi giận vô cùng.
- Chớ vội đắc ý, vừa rồi ngươi chỉ dùng xảo thuật thắng thế, bây giờ ta sẽ khiến cho ngươi biết được bản lĩnh của ta.
Trong tiếng gầm giận, Thiên Tàm điểm xuống một cước, cả người chớp mắt đã phân thành sáu xông thẳng đến Dao Quang.
Trong lúc tiến lên, sáu bóng hình Thiên Tàm có tư thế khác nhau, thi triển sáu loại chiêu thức khác nhau. Mỗi bóng hình lấp lánh ánh sáng sáu màu khác nhau, xảo diệu dung hợp thành một loại công kích hỗn hợp, mục tiêu nhằm thẳng vào Dao Quang.
Bật cười lạnh một tiếng, Dao Quang khi Thiên Tàm mở miệng đã có phòng bị, cả người đột nhiên xoay chuyển giữa không trung, Ma khí đen ngòm lập tức tản ra, hình thành một đoàn mây Ma, hơn nữa còn nhanh chóng biến hóa thành bốn con thú ma, gào thét bay thẳng về bốn phía. Đồng thời, Dao Quang trên người hội tụ ánh Ma, hoa lửa ri ri vang lên không ngừng, ánh sáng đen ngòm biến ảo bất định, ngưng tụ thành chớp điện ầm ầm, hệt như một lưới sáng chờ đợi Thiên Tàm xông đến.
Chớp mắt, thế công của Thiên Tàm ập đến, trong sáu bóng thì có bốn bóng gặp phải thú ma quanh người Dao Quang, hai bên không ai nhường ai, giao chiến mạnh mẽ làm xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ khó mà thấy được. Còn lại hai bóng người né tránh công kích của thú ma, trực tiếp va chạm vào lưới sáng lấp lánh ánh đen quanh người Dao Quang, lập tức phát nổ mãnh liệt, lập tức đánh tan tất cả mọi thứ chung quanh.
Rên lên một tiếng, Dao Quang tung mình lùi lại mới tránh được được khu vực nổ tung, trước mắt lại xuất hiện ánh mắt cười lạnh của Thiên Tàm. Dao Quang tâm thần thất kinh, ý niệm thay đổi lập tức khiến ánh Phật rực hẳn, ánh sáng vàng kim rực rỡ như mặt trời đứng bóng, hơn nữa còn xua tan mọi tà khí chung quanh.
Thiên Tàm thấy vậy hừ khẽ một tiếng, ánh mắt hơi khép hờ, công kích tinh thần tần suất cao lập tức ập đến, đánh cho Dao Quang đột nhiên run lên, miệng rên lên một tiếng đau đớn.
Lắc mình xông đến, Thiên Tàm ép gần đến Dao Quang, tay phải giơ thẳng như đao chém xuống, mép bàn tay bộc phát ra đao sáng màu trắng bạc, tay trái lại quét ngang qua, mép bàn tay có màu sắc xanh đen như mực. Ánh sáng màu đen quỷ bí hệt như lưỡi đao của tử thần chém thẳng đến eo lưng của Dao Quang. Lúc này Dao Quang hai mắt khép hờ chỉ còn một đường, trong não ý niệm vận chuyển rất nhanh, suy xét đối sách ứng phó.
Thời gian lóe lên trôi qua, thế công của Thiên Tàm lập tức ép đến gần, Dao Quang sau khi khảo cứu một lúc, thân thể đột nhiên chuyển động huyền diệu trên trời, chỉ chốc lát đã ảo hóa thành một hình dạng khác, tạo thành một thể đồng thời là Phật và Ma, lưng tựa vào nhau kết liền thành một khối.
Mây Ma và ánh Phật đồng thời xuất hiện trên bầu trời, tượng Phật và tượng Ma cùng nhau chia trời đất, giữa không trung xuất hiện cảnh tượng thánh và tà cùng xuất hiện rất kỳ dị đặc biệt. Thiên Tàm thấy vậy không để ý chút nào, chỉ gia tăng thêm vài phần tu vi, tăng mạnh thêm sức công kích.
Lưỡi đao ánh sáng màu trắng bạc chém thẳng đến mặt hóa thân tượng Phật của Dao Quang. Lưỡi đao ánh sáng màu đen nhánh lại quét ngang qua đánh trúng vào hóa thân tượng Ma của Dao Quang, nhưng khiến cho y cảm thấy áp lực ngược lại.
Thiên Tàm thấy vậy hơi cảnh giác, toàn thân ánh bạc xuất hiện, liên tục bố trí ba mươi ba tầng kết giới phòng ngự cho thật vững vàng. Dao Quang hừ khẽ một tiếng, lạnh lẽo hỏi lại:
- Ngươi không phải là tự phụ hơn người sao, lúc này còn cảnh giác như vậy?
Thiên Tàm cười đáp:
- Can đảm cẩn trọng là chuyện bình thường của cao thủ phải có. Lẽ nào ngươi không biết?
Nhưng đúng lúc này, Dao Quang đột nhiên xuất hiện, cả người chớp mắt đã ảo hóa thành mười hai bóng người xuất hiện trong vòng sáu thước quanh Thiên Tàm.
Thế công đến thật bất ngờ khiến Thiên Tàm thất kinh, nhưng sau đó Thiên Tàm liền khôi phục lại bình tĩnh, trong mắt bộc phát ánh lạnh, tinh thần dị lực quỷ dị vượt quá tần suất mười tám vạn lần có tính chống đối bắn thẳng đến Dao Quang, lập tức tạo nên những tiếng rên kinh hãi.
Đồng thời, thế công của Dao Quang cũng ép gần đến thân thể của Thiên Tàm, ngoại trừ một phần bị tinh thần dị lực của Thiên Tàm đánh tan ra, còn gần phân nữa sức công kích vẫn tiếp tục đánh trúng vào người Thiên Tàm. Trong đó, có hai phân thân một vàng một đen, dùng tư thế Phật Ma xoay tròn với nhau xông đến, cả hai dung hợp thành một, khi đến gần lập tức hóa thành ánh sáng, đó là một mũi tên ánh sáng màu tím liên tục phá vỡ ba mươi ba tầng kết giới của Thiên Tàm, đánh trúng vào huyệt Mi Tâm của y.
Thời khắc đó, Thiên Tàm rống lên giận dữ một tiếng, cả người liền khôi phục lại hình dáng trùng tằm, đột nhiên thu nhỏ lại với thế như chớp điện, vừa hay trói buộc lấy Dao Quang vào trong đó.
- Đánh lén ta, ngươi cho là ta không có biện pháp thu thập ngươi sao?
Giọng giận dữ, Thiên Tàm tỏ ra hơi tức giận.
Dao Quang hừ khẽ một tiếng, toàn thân Ma khí phát tiết ra ngoài trở thành một lưới phòng ngự đen ngòm, nhờ vào sức mạnh ăn mòn của Ma khí để chống lại sức mạnh co lại của cơ thịt Thiên Tàm.
Bật cười quỷ dị, Thiên Tàm không hề để ý chút nào, trên lớp da có ánh trắng hiện ra, tầng tầng tơ tằm ào ào xông đến, giây lát sau đã kết thành một kén tằm quanh người của Dao Quang, ngăn cách hắn với thế giới bên ngoài.
Ở bên trong, Dao Quang hiểu rất rõ hoàn cảnh quanh mình, sau khi phát hiện được cử động của Thiên Tàm rồi, hai tay gã chia ra vận lên sức mạnh Phật Ma, sau đó hai chưởng chắp lại, lập tức phát nổ, thiêu hủy tơ Thiên Tàm quanh mình, thành công thoát khỏi trói buộc của Thiên Tàm.
Lợi dụng cơ hội này, Dao Quang tung mình bắn đến, hai tay múa lên cực nhanh, lúc thì thi triển Phật môn Hàng Ma Kim Cương quyết, lúc lại thi triển Ma Diệt Kỳ Tâm của Ma tông, triển khai công kích liên tục không ngừng.
Thiên Tàm gặp phải dạng công kích như vậy, ban đầu tỏ ra có phần hoảng loạn, nhưng chỉ giây lát sau đã dần dần thích ứng, thi triển tuyệt kỹ đặc biệt chỉ có của tộc Thiên Tàm để đối đầu thẳng thắn với Dao Quang.
Giao tranh chính diện thì phải tính đến thực lực. Hai bên sau một phen khổ chiến rồi, không ngờ chỉ ở mức ngang tay, điều này khiến cho cả hai phe đều cảm thấy kinh hãi.
← Ch. 511 | Ch. 513 → |