← Ch.689 | Ch.691 → |
Rên lên một tiếng, Thiên Tàm lão tổ vừa nóng vừa giận, bản thân tung hoành Băng Nguyên ngày trước có thể nói là thiên hạ vô địch, ai ngờ hôm nay lại liên tục gặp bất lợi trong tay của Thiên Lân. Để phát tiết cơn giận trong lòng, Thiên Tàm lão tổ trong lòng hung ác vô cùng, cũng không cố giấu đi thực lực, nổi lên sát cơ.
Thân thể loáng cái, Thiên Tàm lão tổ lập tức hóa thành tám bóng người, hình thành một trận Bát Quái giữa không trung, mỗi bóng đều lấp lánh ánh sáng màu xanh lục quỷ dị, hơn nữa còn dần dần biến chuyển, cuối cùng hình thành tám cái kén tằm lấp lánh hệt như tám ngọn đèn lồng lơ lửng giữa bầu trời. Cảnh tượng này kéo dài một chốc lát, sau đó kén tằm liền vỡ ra, bay ra tám con bướm màu xanh lục, tất cả giữa nguyên vị trí phương vị Bát Quái, bắt đầu tự động xoay tròn thúc động trận pháp.
Thấy tình hình này, Tân Nguyệt lớn tiếng nhắc nhở:
- Cẩn thận, đây chính là tuyệt kỹ cực mạnh của Thiên Tàm lão tổ tên Lục Điệp Bát Ảnh.
Hắc Ma và U Ảo Vũ Tiên sắc mặt nặng nề, cả hai tập trung quan sát biến hóa của Thiên Tàm lão tổ, rõ ràng rất để ý đến chiêu Lục Điệp Bát Ảnh này của lão. Đối với phe Ngũ Sắc Thiên Vực, Xà Ma, Bạch Đầu Thiên Ông, Tuyết Ẩn Cuồng Đao mấy người cũng đang chú ý cao độ, hy vọng Thiên Tàm lão tổ có thể giết chết Thiên Lân để đánh trọng thương vào tâm linh của người phe chính đạo.
Chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân vẻ mặt nghiêm trọng, sức mạnh Linh Phách vận chuyển cực nhanh, phân tích và thăm dò từng chút biến hóa trên người của Thiên Tàm lão tổ. Đồng thời, Thiên Lân thúc động Thái Hư pháp quyết, dùng sức mạnh hư vô để phòng ngự, quanh người còn bố trí vài chục kết giới vô hình mạnh mẽ để tránh đến lúc sau này luống cuống chân tay ứng phó không kịp.
Bầu trời, cuồng phong gào thét, gió tuyết hội tụ. Một lượng lớn dòng khí tích trữ lại, hình thành một đám mây đen khổng lồ, chỉ trong chốc lát đã che phủ cả ánh mặt trời, khiến cho chung quanh Thiên Nữ phong hệt như đang trong màn đêm. Như vậy, tám con bướm ánh sáng giữa không trung càng thêm rõ ràng, lấp lánh ánh sáng xanh lục âm u, thông qua tầng mây đen thật dày thu hút ánh sáng của những vì sao trên cao. Lúc này, trong mây đen tỏ lộ tám ngôi sao rực rỡ, chiếu rọi lần nhau với tám con bướm xanh lục do Thiên Tàm lão tổ tạo nên, mỗi tám ngôi sáng trên bầu trời kia lấp lánh, tám con bướm xanh lục cũng rực hẳn ánh sáng trong màn đêm. Cảnh tượng này kéo dài thời gian không lâu, tám con bướm xanh lục nhanh chóng chuyển biến thành thiên tàm, sau đó lại đột biến lần nữa hóa thành tám con bướm hồ điệp. Như vậy, cứ vòng đi vòng lại chuyển biến tới lui, cứ mỗi lần như vậy thì khí tức lại mạnh lên gấp mười lần. Chờ đến khi trải qua biến hóa tám lần rồi, tám con bướm xanh lục đã biến thành những con vật khổng lồ, tạo thành trận Bát Quái to lớn phát sáng càng thêm chói mắt, áp chế tất cả mọi ánh sáng khác trong màn đêm. Tám con bướm xanh lục đồng thanh kêu lên, mỗi con đều chuyển động với tốc độ rất cao, khi đạt đến một tốc độ nhất định, bướm xanh đột nhiên hóa thành ánh sáng, chuyển thành tám cột sáng màu xanh mượt mà, tất cả hướng thẳng vào trong kết giới tại một điểm ngưng tụ thành một ngọn lửa ánh sáng màu xanh lục thuần nhất, không ẩn chứa một chút tạp chất, âm thầm bắn thẳng về phía Thiên Lân. Lúc này, ngọn lửa ánh sáng màu xanh lục đi đến chỗ nào thì không gian vặn vẹo, thanh âm tan biến, xem qua có vẻ bình thường không gì khác lạ, nhưng trên thực tế lại có uy lực kinh trời, đủ sức hủy diệt tất cả mọi thứ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Lân vô cùng mừng rỡ, sức mạnh Linh Phách vận chuyển toàn lực, đem toàn bộ tất cả mọi tình trạng trong cơ thể của Thiên Tàm lão tổ để ghi rõ lại từng chút, hơn nữa còn tự động mô phỏng lại. Đồng thời, để hiểu rõ toàn diện một chiêu tuyệt kỹ này của Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân trong phòng ngự lại tăng thêm một chút công kích để tạo nên cơ hội cho Thiên Tàm lão tổ thi triển, tránh cho một chiêu uy lực cường đại này lại lãng phí không được gì cả.
Bên ngoài, người quan sát cuộc chiến có tâm tình khác nhau.
Mọi người trên Thiên Nữ phong đều hy vọng Thiên Lân bình an vô sự, những người khác lại hy vọng Thiên Tàm lão tổ có thể tiêu diệt được Thiên Lân. Kết quả cuối cùng lúc này còn chưa biết được, hai người đang giao chiến đã bắt đầu công kích rồi.
Lục Điệp Bát Ảnh có uy lực kinh người, chính là vũ học tột đỉnh của Thiên Tàm lão tổ, đã từng giúp lão tung hoành Băng Nguyên cả tám trăm năm, có được sức mạnh không gì chống nổi. Trải qua Thiên Tàm biến rồi, Thiên Tàm lão tổ tuy thực lực không tăng lên được bao nhiêu, nhưng trải qua một ngày trị thương, đã cơ bản khôi phục bình thường, lão ở vào trạng thái đỉnh cao, một chiêu toàn lực đó tự nhiên có thể biết như thế nào.
Đối mặt với ngọn lửa ánh sáng màu xanh lục vặn vẹo không gian đó, Thiên Lân vẻ mặt nặng nề. Để dụ cho Thiên Tàm lão tổ thi triển hoàn chỉnh chiêu này, khi hắn triển khai phòng ngự cũng đã triển khai cả phản kích. Vì thời gian gấp gáp, Thiên Lân chọn lựa dùng sức mạnh thuộc tính âm u của Ma tông và sức mạnh âm tà của Quỷ vực làm vũ khí, hỗn hợp cả Hóa Hồn đại pháp và Tâm Dục Vô Ngân để triển khai phản kích Thiên Tàm lão tổ. Phản ứng như vậy có phần gấp gáp, tuy Thiên Lân tu vi kinh người nhưng cũng khó có thể chống cự được tuyệt kỹ vô địch đó của Thiên Tàm lão tổ.
Rất nhanh, Thiên Lân chìm vào tình cảnh khốn khó, ngọn lửa ánh sáng màu xanh lục trước mặt đang nhanh chóng ép đến, không những khóa cứng lấy thân thể của Thiên Lân, nó còn nhanh chóng đột phá được kết giới phòng ngự của hắn, hỗ trợ cho sức mạnh hủy diệt đang ép thẳng đến thân thể của hắn. Ở trong hoàn cảnh như vậy, Thiên Lân hoàn toàn không nóng nảy, vừa thúc động sức mạnh Linh Phách tiếp tục thăm dò biến hóa trong cơ thể của Thiên Tàm lão tổ, vừa vận hành Thái Hư pháp quyết, dùng sức mạnh hư vô lần lượt bố trí tuyến phòng ngự, tận lực kéo dài thời gian.
Phát hiện được sự bền gan của Thiên Lân, Thiên Tàm lão tổ cười lạnh một tiếng, đột nhiên gia tăng tu vi lên đến cực hạn, phát xuất một chiêu quyết giết cho được. Thời khắc đó, chân nguyên trong cơ thể của Thiên Tàm lão tổ xuất hiện biến hóa rất tinh tế, Lục Điệp Bát Ảnh thúc phát đến cực hạn, đến cảnh giới hoàn mỹ vô cùng. Nắm bắt được biến hóa tinh tế này, Thiên Lân trong lòng hơi mừng, lập tức toàn lực phòng ngự, nhờ vào đặc điểm của Thái Hư pháp quyết để không bị sức ảnh hưởng, thân thể dần dần nhạt đi, cứ vậy biến mất ngay trước mắt của Thiên Tàm lão tổ.
- Đáng ghét! Lại là cái pháp quyết quỷ bí này, lão tổ ta không tha cho ngươi được!
Trong tiếng gầm giận, tám con bướm xanh đột nhiên ngừng chuyển động, hội tụ vào giữa trung ương, chớp mắt đã dung hợp trở lại, hình thành thân thể của Thiên Tàm lão tổ. Lúc này, Thiên Lân đã xuất hiện trên không trung cách đó chừng vài trăm trượng, từ xa xa nhìn lại Thiên Tàm lão tổ, khóe miệng nở nụ cười tà mị.
Thấy Thiên Lân không bị gì cả, mấy người Tân Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, những người khác lại cảm thấy rất kinh ngạc, không hiểu Thiên Lân làm sao thoát được một kiếp này. Dù sao, Thái Hư pháp quyết của Thiên Lân thì ngay cả mấy người Tân Nguyệt cũng không biết rõ tình hình. Dời ngang xông đến, Thiên Tàm lão tổ trừng mắt Thiên Lân, quát lên:
- Thiên Lân, ngươi cũng chỉ biết mấy thứ môn hạ lưu không ra gì cả phải không? Có dám cùng ta chính diện giao tranh một trận không?
Thiên Lân nụ cười tà dị, không thèm để ý nói:
- Có gì mà không dám, ngươi chỉ cần đến đây là được.
Thiên Tàm lão tổ hận thù nói:
- Thế thì ngươi phải nhìn cho cẩn thận.
Ánh xanh lục lóe lên, Thiên Tàm lão tổ lưng hiện hai cánh mỏng manh như cánh ve sầu trong suốt sáng tỏ, vô cùng hoa lệ. Hóa thành bướm xanh rồi, Thiên Tàm lão tổ một phân thành tám phân bố chung quanh Thiên Lân hình thành một trận thế Bát Quái. Bật cười kỳ dị, Thiên Lân tung mình bay lên khiến cho tám con bướm xanh cũng bay vút lên theo, hai bên trước sau giữ nguyên một cao độ ngang bằng, tất cả ở cùng trong một mặt phẳng.
← Ch. 689 | Ch. 691 → |