Vay nóng Homecredit

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0132

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0132: Liên Minh Chi Sơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Lazada


Từ khi cao thủ Ma vực tiến nhập nhân gian, chỉ mới nửa tháng đã có vô số bách tính thảm tử dưới tay các ma thú. Cũng may, dù địa điểm xảy ra thảm sát phân bố rất rộng nhưng vẫn chưa xuất hiện tử vong với quy mô lớn, xem như là một sự an ủi. Đối với việc cao thủ Ma vực phân tán hành tung như thế, vô số nhân sĩ tu chân trong thiên hạ đã tự mình đứng ra xuất lực, dùng kiếm trong tay cùng sở học của chính mình bảo vệ sự bình an cho bách tính nhân gian.

Dịch viên thân là Lục viện chi thủ, mắt thấy cao thủ Ma vực ngang ngược như thế, chưởng giáo Huyền Ngọc chân nhân đã hạ lệnh tất cả môn hạ tu chân đệ tử hành đạo trảm yêu trừ ma để bảo vệ nhân gian. Đồng thời, Huyền Ngọc chân chân truyền lệnh đến Lục viện yêu cầu các viện cử ra một số nhân thủ có khả năng, một mặt chi viện cho Bồ Đề học viện toàn lực trấn thủ cửa ra ở Tàng Thi Giang, một mặt liên kết toàn lực trảm sát ma vật hiện thân ở nhân gian.

Ngày nọ, những cao thủ môn hạ Dịch viên phái ra ngoài đều đúng hạn quay về trừ Tử Dương chân nhân không có mặt vì phải đi tìm chánh đạo cao thủ. Các nhân vật trọng yếu của Dịch viên tụ hợp tại Dịch Thiên các cùng trao đổi tin tức thu thập được. Lúc này, chỉ nghe Lâm Vân Phong nói:

- Nho viên đã biết việc về Ma vực rồi. Khi đệ tử đến đó, họ đã phái xuất số lớn môn hạ đệ tử đi các nơi truy tìm tung tích ma vật. Lúc đệ tử rời đi, Nho viên chưởng giáo Hạo Vân cư sĩ có nói sau hai ngày nữa sẽ đích thân đến Dịch viên để cùng chưởng giáo sư bá thương nghị về việc Ma vực.

Thần sắc nghiêm túc nhìn Vân Phong, Huyền Ngọc chân nhân nói: "

- Như thế tốt quá, có một số việc ta đang muốn hỏi ý kiến của ông ta. Cách làm của Nho viên xem ra cũng đúng. Ngạo Tuyết, không biết chuyến đi của con đến Phượng Hoàng thư viện có kết quả gì không?

Dứt lời, Huyền Ngọc chân nhân hướng qua Ngạo Tuyết, trong mắt hàm chứa thắc mắc.

Bình tĩnh nhìn mọi người, Ngạo Tuyết đáp:

- Lần này đến Phượng Hoàng thư viện, sau khi đệ tử nói xong mọi chuyện, Ngọc sư bá sắc mặt trầm trọng, suy nghĩ hồi lâu cuối cùng mới trả lời đệ tử rằng, về việc này người sẽ tự mình thượng môn cùng sư bá thương nghị, sau đó không nói gì thêm. Đệ tử ở lại nơi đó hai ngày, nghe từ Thương Nguyệt mà được biết, sau khi họ về đến Phượng Hoàng thư viện, Ngọc sư bá đã bí mật gặp một người và sau đó thay đổi rất nhiều, tựa hồ có điều gì ẩn giấu.

Mọi người nghe xong sắc mặt hơi thay đổi, tất cả đều cảm thấy có chút bất thường. Lẽ ra Ngạo Tuyết lần này mang theo tin tức kinh nhân như thế đến cầu viện, Phượng Hoàng thư viện thân là một trong Lục viện tất phải lập tức cử cao thủ chi viện mới đúng, nhưng Ngọc Vô Song lại giống như cự tuyệt, đây chẳng phải nói rõ trong chuyện này có gì đó kỳ quái sao?

Huyền Ngọc chân nhân khẽ cau mày không hỏi thêm nữa, đưa mắt nhìn Càn Nguyên chân nhân, trầm giọng:

- Về phía sư đệ phải chăng cũng gặp kết quả như vậy? Sắc mặt Càn Nguyên chân nhân hơi tức giận đáp:

- Thiên Kiếm viện đích xác đã cự tuyệt yêu cầu của ta, đồng thời Quân Bất Hối khi tiếp đãi đệ còn nói Lục viện chuẩn bị do Thiên Kiếm viện hô hào phát động liên minh, đến lúc đó mọi việc đều do Thiên Kiếm viện lãnh đạo, hoàn toàn không để Dịch viên Lục viện chi thủ bọn ta trong mắt. Khi đệ cùng hắn lý luận, hắn lại nói việc này đã được quyết định, không ai có thể thay đổi được. Tình hình cụ thể hắn chỉ nói đến lúc đó sẽ biết, mọi người thử nói xem như vậy có phải khinh người quá không?!

"

Xung quanh, Tĩnh Nguyệt đại sư, Phong Viễn Dương, Ngạo Tuyết, Vân Phong, Huyền Âm chân nhân, Huyền Ngọc chân nhân tất cả đều biến sắc, thật không nghĩ tới Thiên Kiếm viện lại có thể trả lời như vậy. Vân Phong bị kích động nhiều nhất, lập tức giận dữ quát:

- Thiên Kiếm viện thật là quá cuồng vọng, hoàn toàn không coi Dịch viên chúng ta lọt vào mắt, vậy thì chúng ta Lục viện chi thủ còn làm gì nữa? Không được! Chúng ta nhất định phải cùng bọn họ lý luận cho rõ ràng, xem xem ai mới là Lục viện chi thủ, ai mới là người ra lệnh! Giọng điệu này quyết không thể bỏ qua. Nếu không, sau này Dịch viên chúng ta còn mặt mũi nào đứng trong tu chân giới.

Nghe xong, những người có mặt ai cũng biểu tình giận dữ, nhìn Huyền Ngọc chân nhân chờ đợi ông lên tiếng. Huyền Ngọc chân nhân sắc mặt nghiêm túc, đưa mắt nhìn ra xa, tĩnh tĩnh trầm mặc. Rất lâu sau mới nghe ông nói:

- Sau năm trăm năm, Dịch viên lần đầu tiên đảm nhiệm Lục viện chi thủ không ngờ lại gặp đại nạn nhân gian, có lẽ đây là số mệnh chăng? Nhìn vào tình hình hiện tại của nhân gian, đại loạn nổi lên, cái chức Lục viện đệ nhất đã không giống như trước đây. Một khi đại quân Ma vực binh lâm thiên hạ, Dịch viên chúng ta nhất định là vật hy sinh đầu tiên. Còn hiện tại, các viện vừa vì bảo toàn thực lực, vừa có mục đích khác, dựa vào cớ này sự kia, đã hoàn toàn không coi Dịch viên chúng ta là Lục viện chi thủ. Trước mắt chúng ta tạm thời không có đủ lực để quản chuyện này, chỉ có thể tận lực làm tốt những việc của bản thân, dùng thực lực hiện có cố hết sức cống hiến cho nhân gian. Các viện khác, nếu họ cũng nguyện ý vì thiên hạ vì nhân gian, tự nhiên sẽ đi cùng một đường với chúng ta chống lại Ma vực. Còn lại, những người trong lòng có chí hướng khác, bây giờ họ không đếm xỉa tới chúng ta, tương lai có Lục viện liên minh gì đó Dịch viên quyết không tham gia.

Câu sau cùng, Huyền Ngọc chân nhân nói như chém đinh chặt sắt, ngữ khí lãnh liệt.

"

Không khí trầm mặc bao trùm chung quanh, mọi người có thể thấu hiểu tâm tình của Huyền Ngọc chân nhân. Gặp phải việc như thế này, khuyên nhủ cũng không giải quyết được vấn đề, mọi chuyện chỉ có thể chờ thời gian trôi qua, vết thương trong lòng mới liền lại. Đối với quyết định của Huyền Ngọc chân nhân, mọi người đều im lặng tán đồng, đã có mấy viện phớt lờ chuyện Dịch viên là Lục viện chi thủ, như thế mọi người tự mình hành động, tương lai dù là ai cũng đừng hòng cưỡng cầu điều gì.

Nhìn mọi người đang trầm mặc, Tĩnh Nguyệt đại sư nói:

- Chuyện này tạm thời không nhắc đến nữa, hiện tại với thực lực của mỗi mình Dịch viên chúng ta, ứng phó với Ma vực vốn rất nhiều cao thủ chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn, ta xem đã không thể truyền lệnh thiên hạ, vậy trước tiên triệu hồi Lục Vân cũng có thể tăng thêm vài phần thực lực. Lục Vân thân hoài Ngũ Lôi Chánh Thiên Quyết - khắc tinh của mọi tà ma trong thiên hạ, có hắn, tin rằng có thể tạm thời áp chế khí thế ngông cuồng càn rỡ của Ma vực.

Trong Dịch Thiên các, Ngạo Tuyết, Vân Phong, Phong Viễn Dương nghe xong, sắc mặt cả ba người hơi thay đổi, trong ánh mắt lấp loáng thần tình cổ quái. Vân Phong nhìn qua Ngạo Tuyết và Phong Viễn Dương, mở miệng nói:

- Đệ tử thấy không chừng Lục Vân hiện giờ ở nơi nào đó trong nhân gian đang cùng Ma vực cao thủ giao phong. Trước mắt, nhân thủ của chúng ta đang thiếu, thay vì mất thời gian tìm huynh ấy trở về, không bằng dồn tinh lực vào việc làm sao đối phó với ma vật. Dù bất kể đang ở đâu huynh ấy đều cùng ma vật quyết chiến, về hay không đâu có gì khác nhau?

Ngạo Tuyết sau một lúc đã khôi phục được sự bình tĩnh, thần sắc bình thản, nói:

- Lời của Lâm sư đệ cũng có mấy phần đạo lý, thiên hạ rộng lớn, chúng ta muốn tìm Lục Vân e rằng sẽ mất không ít công sức. Trước mắt, thực lực của chúng ta trừ Tử Dương sư thúc cùng Lục Vân đang ở bên ngoài, kể cả chưởng giáo sư bá ở đây cộng lại có tám vị cao thủ. Ngoài ra còn thêm nhiều cao thủ Nho viên, thực lực của hai viện chúng ta gom lại tính ra cũng không yếu, đủ để giao đấu với số lớn cao thủ Ma vực. Hơn nữa còn có Bồ Đề học viện đang toàn lực chống chọi ma vật, tuy thiếu đi sự tương trợ của Thiên Kiếm viện và Phượng Hoàng thư viện, tin rằng Ma vực cao thủ tuy lợi hại nhưng chưa chắc đã là đối thủ của chúng ta.

Càn Nguyên chân nhân lại có ý kiến khác:

- Tuy nói như vậy, nhưng hiện tại kiếp nạn nhân gian đã hiện, chúng ta ngoại trừ nghĩ cho hòa bình của nhân gian và sự bình an của bách tính ra, còn phải nghĩ đến Dịch viên lập phái ngàn năm của chúng ta. Chúng ta không được mù quáng làm loạn, nhất định phải có kế hoạch tường tận, trên cơ sở không làm lung lay cơ nghiệp ngàn năm của Dịch viên, cố hết sức tranh đấu với Ma vực. Vì thế, chúng ta cần sử dụng trọn vẹn mỗi phần sức mạnh có trong tay, nhất thiết phải làm đến tận thiện tận mỹ. Vậy nên ta tán đồng lời của sư muội triệu hồi Lục Vân thống nhất điều động, sau khi dày công trù tính kế hoạch mới phát động toàn lực lần nữa, phải một đòn tất thắng.

Sắc mặt hơi biến đổi, Vân Phong nhìn qua Ngạo Tuyết thấy nàng nhè nhẹ lắc đầu, bất giác từ đáy lòng phát ra một tiếng thở dài. Có những việc luôn luôn không cách nào cải biến, hà tất cưỡng cầu làm chi!

Lặng lẽ nhìn qua mọi người, Huyền Ngọc chân nhân cất tiếng:

- Theo như lời sư đệ vừa nói, truyền lệnh triệu hồi Lục Vân, yêu cầu hắn sau khi nhận được tin phải lập tức quay về. Ngoài ra trong hai ngày này, mọi người hãy thu thập tin tức về Ma vực, đợi khi Nho viên Hạo Vân cư sĩ đến, ta và ông ấy sẽ thương nghị một phen, sau đó cùng lập ra một phương án thích hợp cho liên minh lưỡng viên chúng ta. Hiện giờ mọi người hãy về nghỉ đi, nhớ chú ý đến tin tức các nơi truyền về, có việc gì trọng đại hãy quay lại tìm ta.

Nghe xong mọi người lục tục đứng dậy cáo lui. Lặng lẽ tĩnh tọa trong Dịch Thiên các, Huyền Ngọc chân nhân tự nói:

- Chúng nhân không đồng lòng, làm sao có thể bảo vệ nhân gian? Có lẽ đúng như lời của Dạ Hồn Yêu vực, tất cả đều là số mệnh, không ai có thể thay đổi được. :

Một tiếng than khẽ im lìm theo ông lưu lại nơi này.

Chớp mắt hai ngày đã trôi qua, sớm tinh mơ, Nho viên Hạo Vân cư sĩ đến Dịch viên cùng Huyền Ngọc chân nhân bắt đầu thương nghị trong Dịch Thiên các. Chỉ nghe Huyền Ngọc chân nhân nói:

- Lão hữu à, lần này Ma vực tiến nhập nhân gian, vì hòa bình của nhân loại, ta từng truyền lệnh đến Lục viện, thế nhưng kết quả lại khiến người ta lạnh lòng. Phượng Hoàng thư viện giống như cự tuyệt, còn Thiên Kiếm viện căn bản không để lọt vào tai. Việc Dịch viên là Lục viện chi thủ hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì.

Hạo Vân cư sĩ khẽ than:

- Lần này ta tới đây ít nhiều gì cũng đoán được một chút. Thế nên ngoài việc cùng ông thương nghị tìm cách ứng phó với kiếp nạn trước mắt, còn có một chuyện muốn nói cho ông hay. Hay là chúng ta nói đến việc trước mắt nhé, ông đã có tính toán gì chưa?

Huyền Ngọc chân nhân đáp:

- Ta tạm thời chưa hỏi đến những người khác, bọn họ nếu còn tự nhận là nhân sĩ chánh đạo, nguyện ý ra tay chống cự Ma vực vì bách tính lê dân thiên hạ, ta tự nhiên hết sức hoan nghênh. Ngược lại nếu chỉ vì muốn bảo tồn thực lực, ta sẽ không đếm xỉa tới, chỉ là tương lai nếu bọn họ muốn tìm Dịch viên liên minh gì đó, Dịch viên ta quyết không tham gia. Trước mắt ý kiến của ta là lưỡng viên chúng ta liên hợp lại, phát động toàn bộ thực lực trong phái, cùng nhau tổ chức thành một cỗ sức mạnh trước tiên áp chế sự điên cuồng của ma vật. Còn về phía Bồ Đề học viện, chỉ có thể nói thật với họ, hy vọng họ sẽ toàn lực giúp đỡ. Bất kể kết quả thế nào, đã là người tu đạo thì việc trảm yêu trừ ma, bảo vệ nhân gian là trách nhiệm cơ bản nhất của chúng ta. Cho dù cuối cùng vì điều này mà chết, cũng là cái chết có ý nghĩa.

Hạo Vân cư sĩ nhìn Huyền Ngọc chân nhân, cảm nhận được trên người ông một khí thế quyết tâm to lớn, bất giác cất tiếng tán dương:

- Không hổ là Dịch viên chưởng giáo! Bao nhiêu năm qua ta luôn coi ông là bằng hữu, bất kể chuyện này như thế nào, bất kể phản ứng của bốn viện còn lại ra sao, chúng ta đều đồng tâm quyết định toàn lực ứng phó, vì hòa bình của nhân gian mà dũng mãnh tiến thẳng về phía trước. Hiện tại tôi nói với ông một việc, hy vọng ông nghe xong đừng quá lưu tâm.

Huyền Ngọc chân nhân sắc mặt hơi đổi nhưng lập tức khôi phục được bình tĩnh, bình thản đáp:

- Mọi việc đều là duyên số, có chuyện gì ông cứ nói, có vài việc nhất định phải đối mặt không thể trốn tránh.

Hạo Vân cư sĩ khẽ than nói:

- Là thế, trong nhân gian này bất kể là bình dân bách tính hay tu chân võ sĩ cũng thế, rất nhiều việc không thể trốn tránh. Trước khi đến chỗ ông lần này, Đạo viên Thất Huyền chân nhân, Phượng Hoàng thư viện Ngọc Vô Song, Bồ Đề học viện Pháp Quả và Thiên Kiếm viện Quân Bất Hối đều trước sau đến Nho viên ta. Quân Bất Hối đến chỗ ta đề xướng việc Lục viện liên minh. Khi ấy ta tịnh không nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng nói đề nghị không sai, một khi Lục viện liên minh cùng nhau xuất lực ứng phó kiếp nạn trước mắt, hiệu quả đạt được vượt xa so với từng viện đơn độc chống cự. Hắn thấy ta nói như thế rất cao hứng lập tức nói thêm đôi câu khoa trương, cuối cùng đột nhiên nói liên minh này một khi hình thành, đến lúc đó sẽ do Thiên Kiếm viện lãnh đạo hy vọng ta toàn lực giúp đỡ. Khi đấy ta cảm thấy có gì kỳ quái, hỏi hắn vì sao không phải là Dịch viên lãnh đạo, hắn chỉ cười cười thần bí nói rằng chuyện này do một vài tiền bối quyết định, không ai có thể thay đổi được. Thiên Kiếm viện chỉ là người thực hiện, cụ thể do ai đứng đằng sau điều khiển hắn lại không nói.

"

Huyền Ngọc chân nhân sắc mặt bình tĩnh, tựa hồ đã biết trước sự việc nên chẳng có chút kinh ngạc. Nhìn qua Hạo Vân cư sĩ, Huyền Ngọc Chân Nhân hỏi:

- Điều này ta đã nghe ngóng được một ít, ông thử nói xem, ba viện còn lại vì sao đến chỗ ông?

Hạo Vân cư sĩ khẽ gật đầu, tiếp tục:

- Quân Bất Hối mới vừa bước chân ra, ba vị chưởng giáo kia liền xuất hiện bên ngoài Nho viên. Khi đó ta phát hiện chuyện này có gì kỳ lạ, sau khi xã giao liền hỏi thẳng vào vấn đề, quả nhiên Đạo viên Thất Huyền chân nhân sớm có mục đích, nói lần này đến đây đặc biệt có ý muốn cho ta hay Đạo viên, Bồ Đề học viện, Phượng Hoàng thư viện đã đồng ý đề nghị của Thiên Kiếm viện, đối với việc sau khi liên minh, minh chủ là người xuất thân từ Thiên Kiếm viện cũng hoàn toàn tán đồng. Khi đấy ta vừa nghe đã biết ý đồ đến đây của họ nên ta cũng không nói gì, chỉ truy hỏi ai là người chủ sử đằng sau. Quả là kỳ lạ, ba vị chưởng giáo đều lộ vẻ khó xử, không ai muốn nói ra. Mãi đến lúc cuối cùng, Ngọc Vô Song mới đề cập đến một điều, nói việc này bọn họ không thể cự tuyệt, mọi chuyện đều là ý của bề trên. Còn bề trên là ai, bà ta lại không chịu tiết lộ.

Sắc mặt bình tĩnh của Huyền Ngọc chân nhân chợt biến đổi, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Hiển nhiên theo những lời Hạo Vân cư sĩ vừa nói, có thể phân tích được rằng Đạo viên, Bồ Đề học viện, Phượng Hoàng thư viện tam vị chưởng giáo đều bị ép buộc mà làm, thử hỏi trong thế gian này ai là người có khả năng bức bách bọn họ làm việc họ không muốn? Bọn họ đều là chưởng giáo của một phái, thân phận cao quý, tu vi tinh thâm, là ai có bản lĩnh này? Thật kỳ quái!

Chính lúc Huyền Ngọc chân nhân đang chìm trong suy nghĩ không lý giải nổi, Tĩnh Nguyệt đại sư đột nhiên xuất hiện trước cửa, sắc mặt có vài phần cổ quái, cất tiếng:

- Sư huynh, Đạo viên, Bồ Đề học viện, Phượng Hoàng thư viện ba vị chưởng giáo cùng đến, hiện đang ở đại đình, huynh xem có nên đưa bọn họ vào đây không?

Huyền Ngọc chân nhân nhìn qua Hạo Vân cư sĩ, ánh mắt hai người đều lộ vẻ kinh ngạc, lòng thầm lên tiếng ʺĐến nhanh thật!ʺ. Huyền Ngọc chân nhân thản nhiên nói:

- Đã đến rồi thì đưa bọn họ vào thôi. Ngoài ra gọi những người khác đến, chúng ta cùng hoan nghênh ba vị chưởng giáo.

Tĩnh Nguyệt đại sư nhìn ông với vẻ kỳ lạ, im lặng xoay người rời khỏi.

Rất nhanh, ba vị chưởng giáo tiến vào cùng với các cao thủ Dịch viên. Sau khi mọi người trao đổi vài câu khách sáo, Huyền Ngọc chân nhân khẽ cười nói:

- Ba vị từ xa đến, thứ cho Huyền Ngọc không nghênh tiếp từ xa. Vì việc Ma vực, ta đang chuẩn bị đích thân tìm tới các viện thương nghị đối sách, không ngờ các vị lại hạ cố đến đây. Đúng lúc hôm nay ngoại trừ Thiên Kiếm viện không có mặt, ngũ viện đều tập trung ở đây, chúng ta hãy thương nghị thử xem có phương án nào khắc chế khí thế ngông cuồng Ma vực cao thủ không.

Khẽ niệm một câu Phật pháp, Pháp Quả đại sư mở miệng nói:

- Đối với việc này, tự nhiên cần thương lượng để đề ra được một đối sách thật tốt. Hôm nay, bọn ta tới đây ngoài bàn luận về chuyện này, còn có một việc cần nói với Huyền Ngọc chưởng giáo, chắc cư sĩ cũng đã nói qua với ông rồi, phải không?

Huyền Ngọc chân nhân bình tĩnh cười đáp:

- Chuyện này ta mới nghe nói, đang muốn hỏi đại sư cho rõ ngọn ngành vụ việc, trong đó có ẩn chứa bí mật gì không muốn cho ai biết sao? Ba viện các vị đã đồng ý việc này nhất định biết được nguyên nhân, hiện giờ còn lại Dịch viên và Nho viên chúng tôi chưa biết, chẳng hay đại sư có vui lòng nói ra không?

"

Mục quang lạnh lẽo nhìn Pháp Quả, thần tình Huyền Ngọc chân nhân biểu lộ vài phần uy nghiêm.

Bình tĩnh nhìn Huyền Ngọc chân nhân, Pháp Quả đại sư khẽ than:

- Ta cũng không rõ lắm, ta có thể nói với Huyền Ngọc chưởng giáo, việc này bọn ta hoàn toàn không thể ngăn cản. Thất Huyền đạo hữu cùng Ngọc chưởng giáo đều ở đây, tin rằng bọn họ cũng giống như ta, việc này thật sự thân bất do kỷ.

Lời vừa dứt, tất cả cao thủ Dịch viên sắc mặt đại biến, hiển nhiển bị lời nói của Pháp Quả đại sư làm kinh hãi.

Càn Nguyên chân nhân cất tiếng hỏi:

- Đại sư nói vậy có ý gì, với thân phận ba người các vị, lẽ nào trong tu chân giới còn người nào có thể bức bách các vị?

Khẽ thở dài, cả ba người trầm mặc không nói, hiển nhiên rất khó xử. Những người khác đều suy đoán rốt cuộc là ai có thể bức bách bọn họ làm việc họ không muốn?

Nhìn mọi người, Ngạo Tuyết mở miệng nói:

- Việc này ba vị chưởng giáo sư bá đã khó xử, Ngạo Tuyết xin bạo gan đoán thử, nếu đúng các vị hãy gật đầu, còn nếu sai thì lắc đầu, không biết ba vị sư bá có đồng ý hay không?

Ngó qua Ngạo Tuyết, ba người lại đưa mắt nhìn nhau, Ngọc Vô Song cất tiếng đáp:

- Con đã muốn đoán, bọn ta cũng cho con một cơ hội, nếu đúng bọn ta sẽ gật đầu.

Ngạo Tuyết khẽ gật đầu đáp:

- Đa tạ sư bá, bây giờ đệ tử đoán thử xem.

"

Dứt lời, nhìn mọi người rồi bắt đầu suy nghĩ. Bầu không khí Dịch Thiên các trở nên tĩnh lặng, mọi người đưa mắt nhìn Ngạo Tuyết muốn biết nàng có đoán trúng hay không.

Ngẩng đầu nhìn ba vị chưởng giáo, Ngạo Tuyết nói từng câu chữ:

- Nếu như đệ tử đoán không sai, xuất hiện sự tình thế này chỉ có một khả năng, đó là người bức bách các vị phải có lai lịch hết sức đặc biệt. Với thân phận của ba vị, có lẽ ngoài các vị trưởng bối sư môn, không thể tìm ra được người nào khác có thể ép buộc các vị làm những việc này. Không biết đệ tử đoán có đúng không, ba vị sư bá?

Trong các, tất cả đều nhìn ba người, lặng lẽ chờ đợi phản ứng của bọn họ. Pháp Quả đại sư nhìn hai vị chưởng giáo còn lại, than khẽ nói:

- Ngạo Tuyết cô nương thông minh thuần khiết, cô đoán trúng rồi. Đầu đuôi việc này bọn ta đều không rõ, chỉ là sư môn trưởng bối đột nhiên từ Vân Chi Pháp Giới quay về, nói rằng vì an nguy của nhân gian, nhất định phải thành lập Lục Viện Liên Minh ứng phó một trường di thiên hạo kiếp. Đồng thời còn nói tương lai mọi việc do Thiên Kiếm viện chủ trì, yêu cầu bọn ta ở bên cạnh toàn lực giúp đỡ nhằm bảo vệ sự an bình của nhân gian. Lần này đến đây chính là nói với các vị, hy vọng các vị có thể tán thành để sớm thành lập liên minh.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1114)