← Ch.0213 | Ch.0215 → |
Bên trái, Ngọc Vô Song nhìn về phía xa bình tĩnh nói:
- Thực lực đương nhiên rất quan trọng, nhưng sách lược cũng quan trọng không kém. Trước mắt tuy rằng lực lượng của chúng ta không bằng bọn chúng, về tu vi cũng có sự chênh lệch nhất định với đối phương, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ thua. Bây giờ qua phân tích tình hình mà chúng ta đã tìm hiểu được, Vực Chi tam giới đã xâm nhập vào nhân gian, mục đích của bọn chúng chẳng khác nhau bao nhiêu. Cứ như vậy thì bọn chúng ngoài việc đề phòng và đối phó với chúng ta lại còn phải đề phòng lẫn nhau. Chỉ cần chúng ta phân tích tốt tình hình, định ra những sách lược hợp lí làm cho lực lượng của bọn chúng bị phân hóa, sử dụng thủ thuật mượn đao giết người thì rất có thể sẽ chiến thắng. Cho nên, dù hiện nay chúng ta tạm thời rơi vào thế hạ phong nhưng chúng ta quyết không bỏ qua, quyết không sờn lòng, mọi người hãy phấn chấn tinh thần lên, như thế mới có hy vọng chiến thắng.
Ngọc Vô Song vừa dứt lời, Thái Phượng tiên tử liền tán đồng:
- Những điều Vô Song nói quả thật không sai, chúng ta tạm thời không nên quá lo lắng, việc này một khi Vân Chi pháp giới đã nhúng tay vào thì chúng ta không thể dễ dàng nhận thua được, thêm vào đó còn có sự ra mặt của Cửu Thiên Hư Vô giới, cho dù lực lượng Vực Chi tam giới có hùng mạnh đến đâu thì cuối cùng cũng sẽ bị tiêu diệt. Thôi được, sắp đến nơi rồi, mọi người hãy mau giải quyết những việc ngay trước mắt đi đã.
Nói xong Thái Phượng tiên tử thân ảnh gia tốc, thật nhanh vượt qua cả Càn Nguyên chân nhân bay đến phía trước.
Khi đến Dịch viên, Càn Nguyên chân nhân dẫn mọi nguời đi tìm Huyền Ngọc chân nhân, nhưng kết quả Huyền Ngọc chân nhân vắng mặt, đồng thời Tử Dương chân nhân, Trương Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong cũng đã rời khỏi Dịch viên. Sau một hồi hỏi thăm tỉ mỉ mới biết, nguyên lai trước khi họ trở lại đây, Huyền Ngọc chân nhân đã cảm nhận có sự bất thường nên đã cùng Trương Ngạo Tuyết đi đến Phong Đô Quỷ Thành thăm dò động tĩnh của Quỷ vực. Còn Tử Dương chân nhân và Lâm Vân Phong thì lại tới Âm Hồn lâm quan sát, thăm dò chiều hướng biến đổi của Hàn Trì.
Càn Nguyên chân nhân nhìn ba vị chưởng giáo một lượt rồi nói:
- Các vị trước tiên hãy nghỉ ngơi, ta đi gọi sư đệ Tử Dương chân nhân trở lại, sau đó mọi người cùng nhau thương nghị xem đại quân Ma vực từ đâu xâm nhập vào nhân gian. Sau khi tìm hiểu phân tích tình hình xong, chúng ta mới có thể định ra kế hoạch và thực thi hành động.
Lời vừa xong, những người khác liền ra chào hỏi Tĩnh Nguyệt đại sư và Huyền Âm chân nhân.
Trong Âm Hồn lâm, Tử Dương chân nhân và Lâm Vân Phong đứng bên Hàn Trì quan sát, mục quan cẩn thận theo dõi động tĩnh mặt hồ. Lúc Càn Nguyên chân nhân chạy đến, Tử Dương đạm nhiên nhìn lão, hỏi:
- Tại sao huynh trở lại?
Càn Nguyên chân nhân nhìn lướt qua Hàn Trì, trả lời:
- Lần này ta trở lại vì nghe nói Dịch viên xảy ra chuyện, đại quân Quỷ vực đã thông qua đường phòng tuyến của Dịch viên tiến nhập nhân gian, điều đó đối với nhân gian chính đạo thập phần bất lợi, vì thế ta cùng với các cao thủ Tam viện trở lại để giải quyết việc này.
Lặng lẽ lắng nghe, Tử Dương chân nhân lắc đầu đáp:
- Bây giờ biết thì đã muộn rồi, vào ngày thứ ba sau khi các huynh đệ rời khỏi đây, đã xuất hiện khí tức của cao thủ Quỷ vực, nhưng lúc đó chúng tôi không ai phát hiện ra, đến khi chúng tôi biết chuyện và chạy đến thì đã không còn ai ở đó nữa, không còn bất kì một dấu hiệu nào. -
Càn Nguyên chân nhân sắc mặt biến đổi, liền hỏi:
- Sự việc đã như vậy, tại sao mọi người còn ở đây chờ đợi làm gì nữa? Sao sư huynh lại đến Phong Đô, có phải ở đó phát sinh chuyện gì rồi không? Tử Dương chân nhân nhìn lão ta một cái, sắc mặt cổ quái nói: Ở đó đích xác đã xảy ra một số chuyện, chỉ có điều những chuyện đó không tiện nói cho người ngoài, vì vậy người biết chuyện này ở Dịch viên không nhiều. Lúc đầu, sau khi Kiếm Vô Trần thu hồi được Phong Hồn Phù liền niêm phong cửa ra Quỷ vực, nhưng bây giờ đệ tử bổn phái phát hiện ra Phong Hồn Phù đã bắt đầu có vết rạn nứt, một khi nó vỡ vụn ra, hậu quả như thế nào tin rằng điều đó trong lòng huynh đã rõ. Để không làm kinh động nhân gian, sư huynh đã đặc biệt đi một chuyến xem có thể nghĩ cách bổ cứu được không, nếu không tìm được cách gì thì đành tuân theo thiên mệnh thôi.
Thân thể chấn động, Càn Nguyên chân nhân than thở nhẹ một tiếng, nói:
- Đây đúng là họa vô đơn chí, thôi được rồi, không đề cập đến những chuyện này nữa, bây giờ ba vị chưởng giáo và Thái Phượng tiên tử vẫn đang đợi chúng ta, về trước rồi tính sau.
Nói xong Càn Nguyên chân nhân, Tử Dương chân nhân và Lâm Vân Phong cùng nhau trở lại Dịch viên.
Trong đại sảnh, rất nhiều cao thủ đã tề tựu đông đủ, lúc đó Càn Nguyên chân nhân liền đem sự việc cao thủ Quỷ vực xâm nhập vào Nhân gian nói lại một lần nữa, sau đó hỏi:
- Với tình hình trước mắt, không biết các vị chưởng giáo và Tiên Tử tiền bối có cao kiến gì, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?
Chần chừ do dự một lúc, Pháp Quả đại sư của học viện Bồ Đề học viện mở miệng:
- Sự cố này là ngoài ý muốn, vốn dĩ trong nhận thức của chúng tôi, lúc cao thủ Quỷ vực đang đổ bộ vào Nhân gian, chúng tôi sẽ đến ngăn chặn bọn chúng. Nhưng bây giờ không ngờ lại chậm mất một bước, tất cả những hành động của chúng ta đều trở nên hoàn toàn bị động. Trước mắt, với thực lực của chúng ta ở đây, muốn giữ lấy quan khẩu còn có thể đựoc, chứ còn tiêu diệt được bọn chúng thì thật sự là lực bất tòng tâm. Theo tôi nghĩ thì việc này nên báo cáo lại xem hai vị minh chủ có ý kiến gì không.
Hạo Vân cư sĩ lên tiếng:
- Những lời Pháp Quả đại sư nói tuy rằng rất ổn thỏa, nhưng lúc này họ đang dến Thiên Phong, kết quả cuối cùng thế nào còn chưa rõ, cho dù chúng ta có báo tin này cho họ cũng không dễ dàng gì, đồng thời làm như vậy sẽ làm cho họ bị phân tâm. Cá nhân tôi nghĩ sự việc đã như vậy rồi, chúng ta tạm thời lui lại một hai ngày đợi Huyền Ngọc chưởng giáo trở lại chúng ta hãy bàn tiếp, đến lúc đó đoàn người Kiếm minh chủ cũng có kết quả, chúng ta báo cáo lại với họ cũng chưa muộn.
Pháp Quả đại sư chỉ lắng nghe không nói gì cả, liếc nhìn Thái Phượng tiên tử đợi quyết định. Thấy chúng nhân không nói gì, Thái Phượng tiên tử bèn nhẹ giọng nói:
- Ý kiến của Hạo Vân quả thật rất có lí, chúng ta hãy tạm thời dừng chuyện này ở đây, đợi một hai ngày nữa có tin tức rồi lại bàn tiếp.
Như vậy, người của Dịch viên phải sắp xếp chỗ ăn ở cho các cao thủ, đồng thời phái người đến Phong Đô thông tri cho Huyền Ngọc chân nhân biết.
Lại nói đến đoàn người Kiếm Vô Trần trải qua một tiếng thời thần vượt qua con đường bí mật, cuối cùng đã đến dưới chân tháp Thiên Phong. Quay người lại nhìn chúng nhân, Kiếm Vô Trần hạ giọng nói: - Bây giờ chúng ta đã tiếp cận mục tiêu, để tránh đả thảo kinh xà, mọi người đều phải hết sức cẩn thận. Đoàn người của chúng ta có khoảng trên dưói ba mươi người, nếu như tất cả cùng đi thì rất dễ bị cao thủ của Quỷ vực và Ma vực phát hiện, vì vậy ta quyết định cử một số người phân ra xung quanh quan sát động tĩnh của yêu vật.
Nói xong liền quay sang bàn bạc với Diệp Tâm Nghi về việc cử người ở lại, rất nhanh chóng đã có quyết định.
- Những người đi theo gồm Phong Lôi chân quân, Kim Cương Thánh Phật, Chiến Tâm tôn giả, Liễu Tinh Hồn, Triển Ngọc, Thất Huyền chân nhân, Vô Vọng, Vân Hoá tám người, thêm Diệp Tâm Nghi và ta nữa tổng cộng mười người sẽ đi trước thám thính động tĩnh của yêu quỷ.
Sau khi thương lượng xong, Kiếm Vô Trần dặn dò mọi ngưòi phải ẩn náu cẩn thận.
Âm thầm lặng lẽ đến Phong Đỉnh, mười người Kiếm Vô Trần quan sát tỉ mỉ bốn phía xung quanh, phát hiện thấy nơi đây quả thật danh bất hư truyền, một dãy những vách dốc cao, đỉnh núi dựng đứng như ngọn kiếm sắc nhọn, gây cho ngưòi ta một cảm giác vô cùng chấn động.
Xung quanh cây cối um tùm bao phủ, tuy nhiên không nhìn thấy cây nào to lớn, điều này rất bất lợi cho việc ẩn náu. Lúc đó, Phong Lôi chân quân lên tiếng:
- Ở đây tạm thời chưa thấy bóng dáng yêu ma, xem ra bọn chúng không đến, tốt nhất chúng ta hãy dừng lại bố trí một chút xem làm thế nào có thể tàng thân tránh bị bọn chúng phát hiện. Chúng nhân nghe vậy liền thở phào đứng dậy quan sát tình hình xung quanh, mỗi người tự tìm nơi ẩn náu cho mình.
Sau khi cân nhắc đắn đo một lần nữa, đoàn mười ngưòi phân thành ba nhóm ẩn tàng: Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi một nhóm, Phong Lôi chân quân và ba vị đệ tử của Đạo viên một nhóm, những người còn lại một nhóm, ẩn náu ở ba vị trí khác nhau im lặng chờ đợi sự xuất hiện của yêu ma. Mặt trời lặn về phía tây, trên tháp Thiên Phong đột nhiên quang mang lóe sáng, xuất hiện một thân ảnh màu đen. Dưới ánh phản chiếu của bóng tịch dương, chỉ thấy bóng dáng màu đen đó thân hình cao to, trên khuôn mặt hẹp và dài ẩn hiện một sắc khí u ám đáng sợ, đôi mắt xanh sâu thẳm không ngừng phát ra ánh hào quang bí hiểm tạo cho ngưòi ta cảm giác đây là một con ngưòi gian trá mưu mô quỷ quái. Bên ngoài bóng đen được bao phủ bởi một lớp sương màu mù màu đen biến hóa khôn lường, tần suất không ngừng biến chuyển làm cho ngưòi ta vô pháp tra ra khí tức thật sự của hắn. Mục quang nhìn lướt qua một lượt cây cối um tùm dưới chân, bóng đen đó hơi nhế ch mép lộ ra một nụ cười bí hiểm, sau đó nhìn về phía chân trời một cách lạnh nhạt hững hờ.
Dưới chân núi, ba nhóm cao thủ chính đạo khi hắc ảnh xuất hiện liền bế trụ hô hấp, toàn lực ẩn tàng khí tức bản thân. Kiếm Vô Trần nhìn bóng đen đó, nhãn thần biến đổi, liền nói với Diệp Tâm Nghi:
- Trên người bóng đen đó ma khí dày đặc, xem ra đó là cao thủ Hắc Ám giới của Ma vực, vì vậy chúng ta phải hết sức cẩn thận.
Diệp Tâm Nghi nghe xong liền nói:
- Điều này muội biết rõ, lúc này cao thủ Ma vực đã xuất hiện, xem ra Tam Nhãn Long Lang của Yêu vực cũng sắp lộ diện. Bây giờ điều mà muội lo lắng nhất là nếu bọn chúng thực sự muốn ra tay thì mười ngườii chúng ta khó có thể chiếm được lợi thế.
- Yên tâm, bọn chúng tuy tu vi thâm hậu, nhưng...
Đang nói Kiếm Vô Trần đột nhiên dừng lại, hoá ra vì mấy đạo nhân ảnh đang bay đến.
Trên đỉnh Thiên Phong lúc đó xuất hiện tổng cộng tám người chia làm hai phe đứng đối mặt nhau. Phía bên trái ngoài hắc ảnh cao to lúc trước còn có ba người khác, chói loá nhất trong ba người là một người toàn thân bao phủ ánh hắc sắc hào quang, khắp cơ thể tràn đầy khí tức thần bí. Hai người còn lại trên thân thể cũng không ngừng phát ra ánh hào quang màu đen, hai mắt loé lên hắc sắc quang mang chăm chú quan sát tình hình xung quanh. Bên phải, một người toàn thân phát ra kim sắc quang mang đứng ở giữa, đằng sau là ba người lần lượt phát ra các màu xanh, đỏ, lam, tất cả đều đứng đó không một cử động, giống hệt như ba bức tưọng đá.
Cười lên một tiếng nham hiểm, thần bí hắc ảnh đứng bên trái nói:
- Nghe đại danh của Lang chủ đã lâu hôm nay mới được gặp, quả danh bất hư truyền, thật không hổ thẹn là bá chủ có tiền đồ nhất của Yêu vực, mong r ằng sự hợp tác sau này của chúng ta sẽ thuận lợi, suôn sẻ.
Tam Nhãn Long Lang nghe xong những lời đó liền cười nói:
- Tôn chủ khách khí rồi, được hợp tác với ngài chúng tôi làm gì còn phải lo đại sự không thành nữa. Lần nay giao ước, bản vương vốn xuất phát từ tấm lòng chân thành nhất, hi vọng rằng điều này tôn chủ có thể cảm nhận được. Vì tương lai bá nghiệp mai sau, ta hi vọng rằng đôi bên có thể thẳng thắn thành thật, chung sức hợp tác để sớm thực hiện được mộng ước trong lòng.
Hắc Ám Tôn chủ cười nói:
- Những điều Lang chủ nói thật hợp với ý ta, mọi ngưòi đã có cùng mục tiêu như vậy, tin rằng chúng ta sẽ hợp tác tốt. Bây giờ không nên nói nhiều những lời nói khách sáo nữa, chúng ta hãy đi vào tình hình cụ thể đi.
- Được, thẳng thắn nhanh nhẹn, ta rất thích. Việc hợp tác cụ thể lúc đầu chúng ta đã bàn bạc cũng khá ổn rồi, hôm nay gặp mặt chủ yếu là muốn thương luợng một chút xem làm thế nào để đối phó với những thế lực khác. Bây giờ Ma vực tứ giới đã xâm nhập toàn bộ vào nhân gian, các phái khác cũng đến đây với cùng mục đích, còn ở Yêu vực, Hắc Sát Hổ Vương đã lấy núi làm hàng rào phòng vệ, bắt đầu mở rộng thế lực, mục đích của hắn thì hoàn toàn rõ ràng, không nói cũng biết. Còn lại là đại quân Quỷ vực, bọn này hành tung bí ẩn, ngoài việc biết một chút động tĩnh của Hắc Hà Quỷ Vương ra, những người khác không hề có tin tức gì, về điểm này chúng ta phải hết sức chú ý để tránh sự xâm nhập bất ngờ.
Khẽ gật đầu, Hắc Ám Tôn chủ nói:
- Ngoài ra, Nhân gian chính đạo cũng là một phiền phức. Hiện nay Liên Minh Lục Viện và Liên minh Tam phái hoạt động tích cực, điều đó hoàn toàn bất lợi cho hành động của chúng ta. Hơn nữa lại có Vân Chi pháp giới nhúng tay vào, Cửu Thiên Hư Vô giới trợ giúp, nếu chúng ta không làm yếu đi thế lực của bọn chúng, e rằng sau này chúng ta sẽ không có cách nào đối phó với những thế lực khác, lúc đó chúng ta sẽ hoàn toàn rơi vào cục diện bị động.
← Ch. 0213 | Ch. 0215 → |