← Ch.0327 | Ch.0329 → |
Tiếng tiêu vừa vang lên, con chim nhỏ màu đỏ tươi tựa như nghe được lời kêu gọi, hai mắt nhìn về phía Trần Ngọc Loan, lập tức bay đến bên cạnh nàng. Nó từ từ lượn vòng trong không trung rồi cất tiếng hót, một tràng âm thanh trong trẻo ngân vang, tức thì khắp nơi trong Phục Long cốc ngập tràn trong những thanh âm thần thánh.
Những dòng âm thanh đẹp đẽ ngân lên trong không gian như dòng suối mát xua tan cái nắng chói chang của mặt trời, thẩm thấu vào từng ngóc ngách tâm linh của mọi người. Tức thì mọi ưu tư phiền não, ham muốn, cừu hận cũng theo đó mà tiêu tan. Sự phối hợp giữa tiếng hót của con chim nhỏ và tiếng tiêu của Trần Ngọc Loan không thể dùng từ nào để diễn tả, chỉ có thể nói là thanh âm của đất trời, vừa huyền ảo lại vừa thần bí.
Tam Đầu linh xà trên không trung rít một tiếng rồi tức tốc bay về đậu trên vai Bách Linh. Về phần Tứ Linh thần thú, nó chậm rãi hống lên hai tiếng, toàn thân bộc phát khí thế mãnh liệt hướng về phía con chim nhỏ như muốn chứng tỏ sức mạnh của mình. Không ngờ hành động này lại vô tình làm mọi người chợt tỉnh khỏi cảm giác mơ màng.
Lúc này, Trần Ngọc Loan thu lại ngọc tiêu, ánh mắt vui mừng nhìn con chim nhỏ rồi đưa tay trái ra, nhẹ nhàng nói với nó:
- Điểu nhi xinh đẹp, nếu ngươi bằng lòng thì hãy bay vào tay ta, nhất định ta sẽ yêu thương chiều chuộng ngươi.
Con chim nhỏ tựa hồ như hiểu được tiếng người, nó quét nhìn xung quanh, ánh mắt hơi dừng lại trên thân Tứ Linh thần thú rồi kêu lên khe khẽ, nhẹ nhàng bay vào lòng bàn tay Trần Ngọc Loan. Thần sắc vui mừng hiện rõ trên nét mặt thiếu nữ, nàng vuốt ve con chim nhỏ, thỉnh thoảng lại áp nó vào mặt mà nựng, âu yếm nói:
- Sau này ngươi cứ đi theo ta, hai ta sẽ ngao du khắp thế gian, trừ yêu diệt ma bảo vệ an bình cho bách tính.
Con chim nhỏ đầu hướng về phía Tứ Linh thần thú khẽ kêu lên hai tiếng khiêu khích, căn bản chẳng để lời nói của nàng vào tai. Bên kia, Tứ Linh thần thú không cam chịu yếu kém, hai cánh trắng đen trên lưng giương lên, khởi phát một trận cuồng phong chấn động thiên địa. Chỉ thấy mây bị thổi dạt đi lộ ra một khoảng trời xanh thăm thẳm, nó lượn ba vòng trên không trung rồi trở lại đậu trên vai Lục Vân, ánh mắt vô cùng ngạo nghễ nhìn về phía trước.
Nhận thấy hai con vật chỉ mải lo khoe khoang sức mạnh, Lục Vân cười nói:
- Khoe mẽ như vậy là đủ rồi, Tiểu Linh nhi. Ngươi sợ người ta nghĩ là ngươi yếu hơn à? Chỉ cần ta biết ngươi lợi hại là được rồi, không cần khoa trương như vậy, hiểu chưa?
Bách Linh ở bên cạnh đang lặng nhìn bầu trời chợt cất tiếng:
- Hiện tại muội đã minh bạch vì sao Thương Nguyệt lại đề cao sức mạnh của Tứ Linh thần thú đến vậy. Muội để ý, lúc nãy hai cánh của nó giương ra mang theo một sức mạnh khủng khiếp, chỉ e con người không thể địch lại được. Kỳ quái là chưa bao giờ thấy một sinh vật nào ở nhân gian có sức mạnh đáng sợ đến như thế, tại Thiên Chi đô cũng không hề có ghi chép gì về nó, rốt cuộc nó thật sự đến từ đâu?
Lục Vân lắc đầu đáp:
- Ta cũng không rõ. Thôi không nói tới chuyện này nãy, nàng hãy nói cho ta biết lai lịch của thần điểu trên tay Ngọc Loan trước đi.
Mục quang chuyển sang Trần Ngọc Loan, Bách Linh thần sắc kinh dị nói:
- Con chim nhỏ này thật là thần dị, muội thật sự không dám chắc. Có lẽ nó là thánh linh thần vật trong truyền thuyết của Phật gia – Không Linh điểu. Nghe đồn âm thanh do nó phát ra có khả năng hóa giải mọi ác niệm của con người. Ân, oán, tình, thù... vạn niệm hóa không, từ đó tiến nhập vào không linh chi cảnh.
Mọi người xung quanh nghe vậy cả mừng, Văn Bất Danh cao hứng:
- Nếu phỏng đoán của cô nương là đúng, với sự trợ giúp của thần điểu, chẳng phải Trừ Ma liên minh có thể tiêu trừ hết mọi yêu nghiệt, đem lại niềm tin cho bách tính nhân gian hay sao?! Như vậy chúng ta sẽ vượt qua Tam Phái liên minh, trở thành biểu tượng của chính nghĩa.
Bách Linh từ từ lắc đầu, thần sắc trầm trọng như muốn nói điều gì. Phật Thánh Đạo Tiên đứng bên cạnh đã cướp lời:
- Mọi người đừng vội cao hứng, xưa nay phúc họa khôn lường. Nha đầu Ngọc Loan thu được thần vật dĩ nhiên là hồng phúc của nó, nhưng mọi người đừng quên, theo như truyền thuyết thì thành linh tường vật này vạn năm hiếm gặp. Mỗi lần thần vật xuất thế, thể nào cũng là do thiên địa chí sát tà vật xuất hiện quấy nhiễu Nhân gian. Bây giờ nha đầu này nắm thần vật trong tay, coi như phải đảm nhận trọng trách lớn lao, tương lai phía trước chắc chắn sẽ cực kỳ gian nan.
Quy Vô đạo trưởng khẽ nhíu mày hỏi:
- Tiền bối nói đến thiên địa âm sát tà vật, phải chăng muốn ám chỉ tới Thái Am Tế Nhật. Nếu quả như vậy, không lẽ chúng ta không làm gì được, phải để cho lũ yêu ma quỷ quái sinh sôi nảy nở, khiến Nhân gian rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục hay sao?
Phật Thánh Đạo Tiên lắc đầu:
- Việc này ta cũng không dám khẳng định. Nhưng ta nghĩ cái gọi là thiên địa chí sát chi vật có lẽ không phải nói về vực Chi tam giới đâu.
- Không phải? Vậy cuối cùng là muốn ám chỉ cái gì? -
Đạo Tà Tàn Kiếm ngạc nhiên thốt lên, những người còn lại đều hướng về phía Phật Thánh Đạo Tiên chờ đợi câu trả lời.
Lúc này, Trần Ngọc Loan cũng quay về bên cạnh chúng nhân, hiếu kỳ hỏi:
- Mọi người đang bàn tán chuyện gì mà sao sắc mặt ai cũng có vẻ cổ quái thế? Không phải là có tin gì không tốt chứ?
Tất cả nghe nàng hỏi đều im lặng, Ngũ Hành chân nhân liền đứng ra kể lại cho nàng nghe tình hình và những phân tích tốt xấu lúc nãy.
Sau khi minh bạch mọi chuyện, Trần Ngọc Loan vừa cười vừa nói:
- Theo tôi nghĩ, việc này chẳng có gì mà phải lo lắng. Chúng ta đã khai sơn lập phái, chính thức đối đầu với yêu ma trên thế gian, dù nhiều hơn hay ít hơn một vài địch nhân cũng đâu có gì khác nhau về bản chất. Chỉ cần có niềm tin, tôi tin nhất định chúng ta sẽ chiến thắng.
Cảm nhận được sự tự tin và quyết tâm của Trần Ngọc Loan, Lục Vân mỉm cười lên tiếng:
- Nói rất hay! Luôn luôn hướng về phía trước, không ngại khó khăn, kiên trì theo đuổi mục tiêu cho tới hơi thở cuối cùng, đó mới chính là phong thái của một minh chủ. Chỉ cần mọi người đoàn kết một lòng thì sá gì gian khổ, có gì phải e ngại bất kỳ thế lực nào! Thôi, chuyện tương lai để sang một bên, chúng ta tiếp tục dùng bữa đi.
Trần Ngọc Loan đưa Không Linh điểu lên vai, quay về chỗ, hớn hở:
- Lục Vân đại ca, Bách Linh tỷ tỷ, bây giờ ta cũng có một con kỳ thú như hai người rồi. Từ nay về sau ta còn phải cố gắng học tập để có thể tâm linh tương thông với Không Linh điểu, điều này sẽ giúp ích rất nhiều cho ta sau này. À, Bách Linh tỷ tỷ hiếm khi tới nơi này, hay là ở lại chơi vài ngày, để ta có thể học hỏi ở hai người một số điều hữu ích.
Bách Linh cười nhẹ, đưa mắt nhìn sang Lục Vân:
- Ta và Lục Vân còn phải giải quyết một số việc quan trọng, có lẽ không có thời gian ở lại đây lâu. Thôi để dịp sau vậy, lần gặp mặt tới chúng ta sẽ tâm sự nhiều hơn.
Bật thốt một tiếng thất vọng, Trần Ngọc Loan liếc nhìn về phía Bắc Phong nhẹ giọng hỏi:
- Còn huynh, huynh sẽ ở lại đây chứ? Chúng ta có thể cùng nhau hành đạo, trừ yêu diệt ma.
Bắc Phong vui vẻ trả lời:
- Mục đích của ta hiện tại chỉ muốn truy cầu ý nghĩa đích thực của sức mạnh, không có hứng thú làm việc khác. Nhưng tương lai còn dài, sau này nếu có cơ hội, ta sẽ gia nhập liên minh của các vị.
Dứt lời, ngữ khí liền thay đổi nhìn thẳng Lục Vân hỏi:
- Lúc trước ngươi nói tại Lục Viện liên minh cao thủ như mây, ta đã thử qua. Gã Kiếm Vô Trần tuy là cao thủ nhưng lòng dạ hẹp hòi, thật khiến ta vô cùng thất vọng. Hiện tại ngươi có biết cao thủ Nhân gian tập trung nơi nào không, ta định chu du tứ xứ thử sức một phen.
Lục Vân thần sắc ngưng trọng, trầm tư hồi lâu mới trả lời:
- Nói thật là ta có biết một số cao thủ nhưng không biết có phù hợp với mục đích của huynh không. Đầu tiên phải kể đến các cao thủ Vân Chi pháp giới và Cửu Thiên Hư Vô giới của Tam Phái liên minh. Kế đến là vực chi tam giới Ma Thiên tôn chủ của Ma vực, người này tu vi cực cao, có thể sánh với Thiên Kiếm Khách. Đặc biệt còn có Quỷ vực Sát Huyết Diêm La, tên này vô cùng nguy hiểm, với thực lực của huynh hiện tại e rằng chỉ có đường chết, tuyệt không lối thoát. Có thể huynh không tin, nhưng theo ta, cho dù hai Thiên Kiếm Khách mà gặp hắn cũng khó thoát cửa tử, tu vi của hắn so với lần đầu tiên ta gặp đã tăng tiến cực kỳ bá đạo. Vừa rồi ta suýt chút nữa đã thành vong hồn dưới tay hắn nếu không có sự tương trợ của Tứ Linh thần thú. Với sức mạnh hủy thiên diệt địa của Tiểu Linh mà cũng chỉ giúp ta thoát chết thì huynh cũng hiểu, tên Sát Huyết Diêm La này chính là kẻ địch mạnh nhất của ta kể từ khi xuất đạo tới nay.
Mọi người nghe mà hầu như không thể tin nổi, thần sắc đầy kinh hãi. Tư Đồ Thần Phong trầm giọng hỏi:
- Lục Vân, nếu như đổi lại là Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỉ gặp hắn, huynh nghĩ hắn ta có được bao nhiêu phần thắng?
Lục Vân thần sắc nghiêm túc đáp:
- Thiên Tuyệt Tà Thần tu vi cao cường, lại có Thiên Tà nhận uy lực kinh người, đích thực rất lợi hại, có thể luận cao thấp với Thiên Kiếm Khách, nhưng nếu hắn gặp phải tên ma đầu này thì chỉ có chết mà thôi. Nhớ lại khi đấu với Sát Huyết Diêm La, tại hạ cảm thấy trong vòng một trăm trượng xung quanh y không gian như ngưng tụ lại, hoàn toàn không có khả năng chống cự. Qua đó có thể thấy được thực lực cường bạo của y quả là kinh thế hãi tục.
Quy Vô đạo trưởng cất tiếng than:
- Theo những gì ngươi nói thì tu vi của hắn đúng là quá đáng sợ. Khi chúng ta đụng độ hắn, chẳng lẽ trừ con đường chạy trốn ra thực sự không có khả năng chống cự sao?
Chỉ thấy Lục Vân gật đầu:
- Tạm thời trước mắt ta không nghĩ được cách gì đối phó, trong trường hợp như vậy thì chỉ có cách liên thủ may ra mới có khả năng chạy thoát. Ta đề cập đến đến ma đầu này, mục đích chỉ muốn mọi người chú ý mọi động tĩnh của y nhằm tìm ra đối sách phù hợp. Nhưng thôi, hiện tại lo lắng về chuyện đó còn quá sớm, chúng ta hãy nâng ly chúc cho Trừ Ma liên minh sẽ ngày càng phát triển.
Mọi người thống nhất không bàn đến vấn đề đó nữa, bữa cơm diễn ra trong tiếng cười ngập tràn tình thân ái.
Việc chính đạo cao thủ tại Phục Long cốc ăn thề lập nên Trừ Ma liên minh, chính thức khai tông lập phái cùng với tế thiên đại điển của Huyền Phong môn đã gây được tiếng vang trong giới tu chân. Cùng trong lúc này, tại vực chi tam giới, bọn ma đầu núp trong bóng tối cũng phái các cao thủ đi thi hành các âm mưu đen tối.
***
Thượng du Hoàng Hà, trên đỉnh một ngọn núi vô danh, Quỷ vực chí tôn Sát Huyết Diêm La đang đứng nhìn về phía nam, toàn thân được bao bọc bởi những tia huyết mang chói mắt khiến cho khuôn mặt hắn trở nên mờ ảo.
Sau lưng hắn ta, Vô Gian Quỷ Sát cũng nhìn về cùng hướng, đang báo cáo tình hình:
- Hiện tại, nhân sĩ tu chân trong Nhân gian đều tập trung tại Hoa Sơn và Phục Long cốc, chỉ có một số ít hành động riêng lẻ. Theo tin tức mới nhận được, ngoại trừ Dịch viên chưởng giáo, tất cả các cao thủ Tam Phái liên minh đều ở Hoa Sơn. Ngoài ra có một tin đáng lưu ý là Thiên Kiếm Khách bỗng thay đổi tác phong trước đây, toàn bộ quyền lực của Tam Phái liên minh đều giao vào tay Diệp Tâm Nghi, hạn chế quyền lực của Kiếm Vô Trần. Điều này khiến mọi người khó hiểu, không hiểu thực sự lão ta đang muốn làm gì?
Sát Huyết Diêm La lạnh lùng nói:
- Việc đó cho thấy mọi chuyện tại Nhân gian đều không qua khỏi cặp mắt của lão ta. Hừ, Thiên Kiếm Khách quả là một lão hồ ly, chúng ta cần phải thật cẩn thận mới được. Ngoài những chuyện trên, còn có tin tức nào nữa không?
Vô Giản Quỷ Sát vội đáp:
- Ngoài ra, Vô Vi đạo phái trong tam phái còn cử Thiên Túc lão đạo tham gia Chính Đạo liên minh, Vạn Phật tông Tịch Diệt thiền chủ cũng đã tới Hoa Sơn. Nhưng điều khiến cho mọi người kinh hãi nhất là tin tức được truyền đi sau khi kết thúc đại điển tại Hoa Sơn, đó là việc Lục Vân gặp phải tam đại cao thủ của Vân Chi pháp giới và đã tiêu diệt toàn bộ bọn họ.
← Ch. 0327 | Ch. 0329 → |